Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3262-3264
Chương 3262:
“Tới đi, tới đi, chỉ uống một chén thôi mà”
“Chỉ một chén thôi, tôi sẽ không ép cô quá nhiều.”
Trong lúc nói những lời này, Xa Huyền Đức không thèm quan tâm biểu cảm của cô, trực tiếp rót cho Trịnh Khánh Vân một chén rượu lớn.
Trịnh Khánh Vân kiên quyết lắc đầu: “Tôi thực sự dị ứng cồn”
“Khánh Vân không muốn làm mọi người mất hứng thì ít nhiều cũng uống một chút đi”
“Đúng vậy, bước qua cửa thì đều là khách, chủ làm khách theo, sao cô có thế không cho mọi người mặt mũi như vậy được?”
*Cậu Huỳnh và cậu Xa đều là nhân vật lớn của hội thương nghiệp Thiên Trúc. Cô không nể mặt mũi, về sau còn biết lăn lộn ở Vũ Thành thế nào”
“Một chút rượu đối lấy ích lợi to lớn, không phải chuyện nhỏ này mà cô cũng không hiểu chứ?”
Một đám người nhao nhao lên tiếng, đều muốn để Trịnh Khánh Vân mời rượu.
‘Vẻ mặt cô ta lạnh nhạt, Trịnh Khánh Vân hoàn toàn không hề bị lay động.
Huỳnh Mã Khắc nghĩ một lúc rồi mở miệng nói, đầy ý vị sâu xa: “Khánh Vân, không lẽ cô vẫn còn tức giận vì bọn tôi vừa làm khó dễ anh rể cô sao?”
Trịnh Khánh Vân lạnh lùng nói: “Không sai.”
Huỳnh Mã Khắc cười một tiếng, ánh mắt lại càng thêm lạnh lẽo.
Anh ta không ngờ, thế mà cô gái này lại khác biệt với những cô gái khác đến vậy.
Chẳng những không nịnh nọt ôm đùi anh ta, hơn nữa còn dám từ chối yêu cầu của anh ta hết lần này tới lần khác.
Chỉ có thể nói, nan giải vô cùng.
Chỉ là, đối với Huỳnh Mã Khắc mà nói, con ngựa hung dữ càng khó thuần hoá, anh ta lại càng có hứng thú.
Bởi vậy, sau khi thầm cười một tiếng, ánh mắt anh ta lại rơi xuống.
Bùi Nguyên Minh, cười nói: “Anh Bùi, vừa rồi là chúng tôi không đúng, không nên bắt anh trở thành trò đùa.”
“Tại đây, tôi đại diện cho tất cả mọi người, chính thức xin lỗi anh”
Sau khi nói xong, anh ta hướng về phía Bùi Nguyên Minh, làm bộ khom người, sau đó chuyển hướng, nói: “Nhưng dù sao, anh Bùi, hôm nay là ngày vui lớn, mọi người có duyên nên gặp nhau, mớ cả bộ Thần Long, hẳn là có phải nên uống một chén hay không?”
Ý vị sâu xa, Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, nói: “Không sai, khoảng thời gian vui vẻ như vậy đương nhiên phải uống cùng nhau một bữa thật hậu.
“Nhưng Khánh Vân thực sự dị ứng cồn, mọi người không cần ép buộc.
“Đương nhiên cũng sẽ giữ mặt mũi cho mọi người.”
“Tôi sẽ uống phần của cô ấy”
Bùi Nguyên Minh chủ động bưng chén rượu lên, cười nhạt một cái, nói: “Tôi là anh rể, cũng là bạn trai cô ấy, tôi sẽ thay Khánh Vân mời mọi người chén này”
Xa Huyền Đức bên cạnh vừa định đi tới quát lớn Bùi Nguyên Minh, mày thì tính là cái gì nhưng ở bên cạnh, Huỳnh Mã Khắc lại ném cho anh ta một ánh mắt.
Xa Huyền Đức lập tức tỉnh ngộ, sau đó cười tủm tỉm, bước lên phía trước, nói: “Không sai, anh Bùi, anh nói không sai, anh đã là anh rể, lại là bạn trai, đương nhiên anh có thể thay cô ấy mời rượu.”
“Nào. Tôi sẽ uống trước.”
Sau khi nói xong, Xa Huyền Đức tự mình uống một chén rượu lớn, dáng vẻ vô cùng sảng khoái.
Trịnh Khánh Vân bên cạnh không nhịn được đá Bùi Nguyên Minh một cái, ra hiệu cho anh đừng làm loạn.
Dù sao cô ta cũng không ngốc, đã sớm nhìn ra bọn người Huỳnh Mã Khắc không có ý tốt.
Bùi Nguyên Minh không có phản ứng, chỉ thản nhiên nói: “Anh Xa thẳng thắn thật đấy, chúng ta làm một chén.”
Sau khi nói xong, anh uống cạn chén rượu trong tay.
“Anh Bùi quả nhiên là người mạnh mẽ” Một mặt, Huỳnh Mã Khắc mỉm cười, sau đó đi tới, mở miệng cười nói.
“Tôi cũng kính anh Bùi một chén.”
Bùi Nguyên Minh híp mắt, nói: “Dựa theo quy tắc trên bàn rượu, mọi người phải cùng nhau uống ba chén rượu đầu tiên.”
Huỳnh Mã Khắc hơi sững sờ, sau đó vuốt cằm, nói: “Không sai, không sai.”
“Mọi người cùng nhau đến, tiếp anh Bùi một chén đi, sau đó lại đến chén thứ hai.”
Sau khi nói xong, chính Huỳnh Mã Khắc nâng cốc uống một hơi cạn sạch, sau đó lại tiếp tục bước lên: “Nào, anh Bùi, đây là chén thứ hai”
Chương 3263:
“Anh Bùi, ly này xem như tôi mời anh, chính là mời chuyện đánh nhau xong mới thành bạn bè của chúng ta”
Huỳnh Mã Khắc mỉm cười lại nâng ly rượu lên lần nữa.
“Được”
Bùi Nguyên Minh cũng không khách sáo mà cùng Huỳnh Mã Khắc cụng ly, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Rất nhanh uống xong ba ly đầu, mọi người đi một vòng, tất cả đều đã ngà ngà say.
Dưới ánh mắt ra hiệu của Huỳnh Mã Khắc, nhanh chóng có một người thanh niên Thiên Trúc tiến lên, vẻ mặt tươi cười mở miệng nói: “Anh Bùi, lần đầu tiên gặp mặt, tôi mời anh một ly”
“Bùi Nguyên Minh, đừng uống nữa, chúng ta đi thôi”
Trịnh Khánh Vân kế bên đã nhìn ra những người này cậy đông hiếp yếu, lúc này liền vội vàng kéo góc áo của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh không để ý tới Trịnh Khánh Vân, mà còn cười với đối phương, đôi bên cụng ly, một hơi uống cạn.
“Anh Bùi, anh chính là người từng giây từng phút đều có mục tiêu nhỏ, sau này nhờ anh chiếu cố nhiều hơn”
“Anh Bùi, mức độ không có hứng thú với tiền bạc của anh, đến tôi đây muốn cũng không có được”
“Anh Bùi, đánh xong thành bạn bè.”
Bảy tám người Thiên Trúc lớn nhỏ, toàn bộ đều mỉm cười đến mời rượu Bùi Nguyên Minh.
Mỗi người một ly rượu thì sẽ có ly thứ hai, lúc uống rượu đều vô cùng nhiệt tình, giống như Bùi Nguyên Minh chính là ân nhân cứu mạng của bọn họ vậy.
Bùi Nguyên Minh cũng cười cười cụng ly, không hề có ý từ chối, mà còn hết một ly lại tiếp một ly.
Bộ Thần Long rất nhanh đã ít đi một nửa “Bùi Nguyên Minh, anh thật sự không thể uống nữa”
Thấy Bùi Nguyên Minh uống liên tiếp ba chai rượu, Trịnh Khánh Vân đầu đầy mồ hôi, không ngừng can ngăn, nhưng Bùi Nguyên Minh nhắm mắt làm ngơ.
Lúc này Trịnh Khánh Vân bắt đầu hối hận rồi, tại sao minh lại muốn dẫn Bùi Nguyên Minh theo chứ?
Buổi họp mặt thế này không nên xuất hiện thì hơn.
“Anh Bùi, anh chỉ uống rượu cùng với mấy ông lão đấy thì liệu có ổn không?
“Hay là chị em của chúng tôi uống với anh mấy ly nhé”
Dưới ám hiệu của Huỳnh Mã Khảc, Lý Hải Ngưng dẫn một nhóm gái hầu rượu lại gần, mỉm cười mở lời: “Anh Bùi, anh không thể không nể mặt chúng tôi chứ”
Đang nói chuyện, cô ta còn cố tình hôn gió Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt tỏ ra ám muội.
Trịnh Khánh Vân đột nhiên đứng lên, nói: “Hải Ngưng, tôi uống với mấy người”
“Khánh Vân như vậy là cô không đúng rồi”
“Cô dị ứng với rượu, làm sao có thể uống rượu được chứ?” Lý Hải Ngưng tủm tỉm cười nói.
“Hơn nữa từ xưa đến nay, chỉ có đàn ông uống rượu thay phụ nữ, chưa hề nghe qua phụ nữ uống rượu thay đàn ông bao giờ cả”
“Chưa kể đến anh ta còn là người đàn ông của cô”
“Nếu cô uống rượu thay anh ta, mặt mũi anh ta sau này phải để ở đâu đây?”
“Anh ta làm sao làm người được nữa?”
Đang nói Lý Hải Ngưng còn bày bộ mặt quái đản nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Anh Bùi, có phải anh không uống được nữa rồi không?”
“Anh nên biết rằng, đàn ông bất cứ lúc nào cũng không thể nói không được”
“Không được” Hai chữ này mang theo ý tứ khác, khi vừa nói ra khiến mọi người xung quanh cười cọt liên tục, toàn bộ căn phòng đều tràn đầy mùi vị thích thú.
“Đàn ông đương nhiên không thể nói không được”
Bùi Nguyên Minh lúc này cười một tràng dài, nét mặt tỏ thái độ một mình chinh chiến.
Mục đích rõ ràng chính là muốn hoàn toàn chuốc say Bùi Nguyên Minh.
Chương 3264:
Sau khi uống thêm được một vòng nữa, bộ Thần Long đã hoàn toàn trống không.
Huỳnh Mã Khắc nhìn thấy cảnh này không ngừng chế nhạo.
Tên Bùi Nguyên Minh thật sự là một tên ngốc, vốn dĩ chưa từng thấy qua những bữa tiệc lớn như này.
Cái kiểu cậy đông hiếp yếu rõ ràng như vậy mà anh không nhận ra hay sao?
Hơn nữa, nhìn bộ dạng choáng váng của Bùi Nguyên Minh, mọi người đều biết Bùi Nguyên Minh sắp không xong rồi.
Xa Huyền Đức khi nhìn thấy cảnh này cũng nở một nụ cười châm biếm.
Quả nhiên, đây chính là một âm mưu.
Cậu Huỳnh ở Đại Hạ mấy năm nay cũng không vô ích, thậm chí còn học được cách xỉ vả người khác dễ như trở bàn tay mà không cần đánh.
Ngay sau đó, anh ta võ tay ra hiệu cho nhân viên phục vụ mang một bộ Thần Long khác lên.
Lần này, anh ta lấy 2 chai Thần Long lớn, đưa cho Bùi Nguyên Minh một chai nói: “Anh Bùi, anh là một người sảng khoái, chúng ta mỗi người uống một chai”
Cảnh tượng này trực tiếp khiến Trịnh Khánh Vân sợ hãi, cô lo lắng nói: “Anh rế, anh thật sự không thể uống được nữa”
“Không sao, anh rể không sao.”
“Tửu lượng của anh rể vẫn tốt.”
Bùi Nguyên Minh hai mắt mờ mịt, thân thể phát run, đồng thời anh còn đón lấy chai rượu đối phương đưa qua, cười nói: “Nào, chúng ta mỗi người một chai đi”
Xa Huyền Đức cười nói: “Được, tôi trước.”
Nói xong, hai người bắt đầu cầm hai chai rượu trong tay uống ừng ực.
Hai bên lại một lần nữa bước vào trạng thái giao tranh, nhưng cuộc giao tranh lần này còn đáng sợ hơn.
Lấy Thần Long làm đối rượu, một lúc uống gần 700ml, thật là đáng Sợ.
Nhưng ngoài dự đoán của nhóm người Huỳnh Mã Khắc là Bùi Nguyên Minh trông có vẻ lung lay sắp đổ, có thể hôn mê bất cứ lúc nào, nhìn giống như sắp gục đến nơi rồi nhưng từ đầu tới cuối anh vẫn đứng sừng sững không đổ.
Trịnh Khánh Vân ở phía sau không ngừng khuyên nhủ, nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn mắt điếc tai ngơ, cứ tiếp tục đối rượu.
Đợi tới khi mỗi người một chai uống hết, về cơ bản trong căn phòng không còn tiếng ồn ào nữa.
Nhóm người Huỳnh Mã Khắc toàn bộ đều bại lụi xuống đất, ai cũng đầu kéo mạnh cổ áo thở hổn hển không ngừng, căn bản không.
có dũng khí tiếp tục nâng ly mời Bùi Nguyên Minh.
Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh cười cười cầm chai rượu đi về phía trước, bắt đầu mời lại từng người một.
“Nào nào nào, mọi người hãy cùng làm bạn tốt của nhau.”
“Mọi người đã mời tôi nhiều như vậy, tôi đương nhiên phải nhiệt tình hơn rồi”
“Có qua có lại mới toại lòng nhau mà”
“Đàn ông không thể nói không được”
“Bây giờ coi như tôi bồi tội với mọi người, vừa rồi là tôi khoe khoang, đắc tội với anh Huỳnh và cậu Xa, nhưng người không biết không có tội.”
Bùi Nguyên Minh không ngừng cười híp mắt mời lại, rượu trong tay vẫn không ngớt.
Nhóm người Huỳnh Mã Khắc, Xa Huyền Đức ban đầu tỏ ra khinh thường, cho rằng tên ngốc Bùi Nguyên Minh này say tới mức này rồi còn dám mời lại bọn họ, chắc chắn là hành động tìm đến cái chết.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của bọn họ lại thay đổi liên tục.
Bùi Nguyên Minh luôn một dạng ngã xuống bất cứ lúc nào, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không gục.
Một vòng ngược lại, nhóm người Huỳnh Mã Khắc và Xa Huyền Đức đều cảm thấy chóng mặt, bủn rủn chân tay giống như bất cứ khi nào cũng có thể ngã xuống đất.
Chẳng mấy chốc, Lý Hải Ngưng và những người phụ nữ khác đều qục xuống trên bàn, không còn sức để di chuyển.
Huỳnh Mã Khắc liên tục di chuyển khóe mắt và khóe miệng.
Tửu lượng của anh ta cũng ở dạng một lít rưỡi hai lít, nhưng theo cách uống rượu của Bùi Nguyên Minh như này, không có chuyện gì cũng anh một chai tôi một chai, ai có thể chịu được?
Chẳng bao lâu, cái lưỡi của Huỳnh Mã Khắc có cảm giác giống như đầy lên, nói chuyện trở nên đứt quãng.
Tuy nhiên, Bùi Nguyên Minh dường như không có ý dừng lại, hết rượu anh lại tự gọi.
Một chai lại thêm một chai, rất nhanh một vài người đàn ông trong số họ đều đã bị Bùi Nguyên Minh chuốc cho uống hết ba chai rượu Thần Long.
Một lít rượu trút xuống một lần, những thanh niên của Thiên Trúc không thể trụ được nữa, cơ thể từng người một đều không ngừng phát run.
“Tới đi, tới đi, chỉ uống một chén thôi mà”
“Chỉ một chén thôi, tôi sẽ không ép cô quá nhiều.”
Trong lúc nói những lời này, Xa Huyền Đức không thèm quan tâm biểu cảm của cô, trực tiếp rót cho Trịnh Khánh Vân một chén rượu lớn.
Trịnh Khánh Vân kiên quyết lắc đầu: “Tôi thực sự dị ứng cồn”
“Khánh Vân không muốn làm mọi người mất hứng thì ít nhiều cũng uống một chút đi”
“Đúng vậy, bước qua cửa thì đều là khách, chủ làm khách theo, sao cô có thế không cho mọi người mặt mũi như vậy được?”
*Cậu Huỳnh và cậu Xa đều là nhân vật lớn của hội thương nghiệp Thiên Trúc. Cô không nể mặt mũi, về sau còn biết lăn lộn ở Vũ Thành thế nào”
“Một chút rượu đối lấy ích lợi to lớn, không phải chuyện nhỏ này mà cô cũng không hiểu chứ?”
Một đám người nhao nhao lên tiếng, đều muốn để Trịnh Khánh Vân mời rượu.
‘Vẻ mặt cô ta lạnh nhạt, Trịnh Khánh Vân hoàn toàn không hề bị lay động.
Huỳnh Mã Khắc nghĩ một lúc rồi mở miệng nói, đầy ý vị sâu xa: “Khánh Vân, không lẽ cô vẫn còn tức giận vì bọn tôi vừa làm khó dễ anh rể cô sao?”
Trịnh Khánh Vân lạnh lùng nói: “Không sai.”
Huỳnh Mã Khắc cười một tiếng, ánh mắt lại càng thêm lạnh lẽo.
Anh ta không ngờ, thế mà cô gái này lại khác biệt với những cô gái khác đến vậy.
Chẳng những không nịnh nọt ôm đùi anh ta, hơn nữa còn dám từ chối yêu cầu của anh ta hết lần này tới lần khác.
Chỉ có thể nói, nan giải vô cùng.
Chỉ là, đối với Huỳnh Mã Khắc mà nói, con ngựa hung dữ càng khó thuần hoá, anh ta lại càng có hứng thú.
Bởi vậy, sau khi thầm cười một tiếng, ánh mắt anh ta lại rơi xuống.
Bùi Nguyên Minh, cười nói: “Anh Bùi, vừa rồi là chúng tôi không đúng, không nên bắt anh trở thành trò đùa.”
“Tại đây, tôi đại diện cho tất cả mọi người, chính thức xin lỗi anh”
Sau khi nói xong, anh ta hướng về phía Bùi Nguyên Minh, làm bộ khom người, sau đó chuyển hướng, nói: “Nhưng dù sao, anh Bùi, hôm nay là ngày vui lớn, mọi người có duyên nên gặp nhau, mớ cả bộ Thần Long, hẳn là có phải nên uống một chén hay không?”
Ý vị sâu xa, Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, nói: “Không sai, khoảng thời gian vui vẻ như vậy đương nhiên phải uống cùng nhau một bữa thật hậu.
“Nhưng Khánh Vân thực sự dị ứng cồn, mọi người không cần ép buộc.
“Đương nhiên cũng sẽ giữ mặt mũi cho mọi người.”
“Tôi sẽ uống phần của cô ấy”
Bùi Nguyên Minh chủ động bưng chén rượu lên, cười nhạt một cái, nói: “Tôi là anh rể, cũng là bạn trai cô ấy, tôi sẽ thay Khánh Vân mời mọi người chén này”
Xa Huyền Đức bên cạnh vừa định đi tới quát lớn Bùi Nguyên Minh, mày thì tính là cái gì nhưng ở bên cạnh, Huỳnh Mã Khắc lại ném cho anh ta một ánh mắt.
Xa Huyền Đức lập tức tỉnh ngộ, sau đó cười tủm tỉm, bước lên phía trước, nói: “Không sai, anh Bùi, anh nói không sai, anh đã là anh rể, lại là bạn trai, đương nhiên anh có thể thay cô ấy mời rượu.”
“Nào. Tôi sẽ uống trước.”
Sau khi nói xong, Xa Huyền Đức tự mình uống một chén rượu lớn, dáng vẻ vô cùng sảng khoái.
Trịnh Khánh Vân bên cạnh không nhịn được đá Bùi Nguyên Minh một cái, ra hiệu cho anh đừng làm loạn.
Dù sao cô ta cũng không ngốc, đã sớm nhìn ra bọn người Huỳnh Mã Khắc không có ý tốt.
Bùi Nguyên Minh không có phản ứng, chỉ thản nhiên nói: “Anh Xa thẳng thắn thật đấy, chúng ta làm một chén.”
Sau khi nói xong, anh uống cạn chén rượu trong tay.
“Anh Bùi quả nhiên là người mạnh mẽ” Một mặt, Huỳnh Mã Khắc mỉm cười, sau đó đi tới, mở miệng cười nói.
“Tôi cũng kính anh Bùi một chén.”
Bùi Nguyên Minh híp mắt, nói: “Dựa theo quy tắc trên bàn rượu, mọi người phải cùng nhau uống ba chén rượu đầu tiên.”
Huỳnh Mã Khắc hơi sững sờ, sau đó vuốt cằm, nói: “Không sai, không sai.”
“Mọi người cùng nhau đến, tiếp anh Bùi một chén đi, sau đó lại đến chén thứ hai.”
Sau khi nói xong, chính Huỳnh Mã Khắc nâng cốc uống một hơi cạn sạch, sau đó lại tiếp tục bước lên: “Nào, anh Bùi, đây là chén thứ hai”
Chương 3263:
“Anh Bùi, ly này xem như tôi mời anh, chính là mời chuyện đánh nhau xong mới thành bạn bè của chúng ta”
Huỳnh Mã Khắc mỉm cười lại nâng ly rượu lên lần nữa.
“Được”
Bùi Nguyên Minh cũng không khách sáo mà cùng Huỳnh Mã Khắc cụng ly, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Rất nhanh uống xong ba ly đầu, mọi người đi một vòng, tất cả đều đã ngà ngà say.
Dưới ánh mắt ra hiệu của Huỳnh Mã Khắc, nhanh chóng có một người thanh niên Thiên Trúc tiến lên, vẻ mặt tươi cười mở miệng nói: “Anh Bùi, lần đầu tiên gặp mặt, tôi mời anh một ly”
“Bùi Nguyên Minh, đừng uống nữa, chúng ta đi thôi”
Trịnh Khánh Vân kế bên đã nhìn ra những người này cậy đông hiếp yếu, lúc này liền vội vàng kéo góc áo của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh không để ý tới Trịnh Khánh Vân, mà còn cười với đối phương, đôi bên cụng ly, một hơi uống cạn.
“Anh Bùi, anh chính là người từng giây từng phút đều có mục tiêu nhỏ, sau này nhờ anh chiếu cố nhiều hơn”
“Anh Bùi, mức độ không có hứng thú với tiền bạc của anh, đến tôi đây muốn cũng không có được”
“Anh Bùi, đánh xong thành bạn bè.”
Bảy tám người Thiên Trúc lớn nhỏ, toàn bộ đều mỉm cười đến mời rượu Bùi Nguyên Minh.
Mỗi người một ly rượu thì sẽ có ly thứ hai, lúc uống rượu đều vô cùng nhiệt tình, giống như Bùi Nguyên Minh chính là ân nhân cứu mạng của bọn họ vậy.
Bùi Nguyên Minh cũng cười cười cụng ly, không hề có ý từ chối, mà còn hết một ly lại tiếp một ly.
Bộ Thần Long rất nhanh đã ít đi một nửa “Bùi Nguyên Minh, anh thật sự không thể uống nữa”
Thấy Bùi Nguyên Minh uống liên tiếp ba chai rượu, Trịnh Khánh Vân đầu đầy mồ hôi, không ngừng can ngăn, nhưng Bùi Nguyên Minh nhắm mắt làm ngơ.
Lúc này Trịnh Khánh Vân bắt đầu hối hận rồi, tại sao minh lại muốn dẫn Bùi Nguyên Minh theo chứ?
Buổi họp mặt thế này không nên xuất hiện thì hơn.
“Anh Bùi, anh chỉ uống rượu cùng với mấy ông lão đấy thì liệu có ổn không?
“Hay là chị em của chúng tôi uống với anh mấy ly nhé”
Dưới ám hiệu của Huỳnh Mã Khảc, Lý Hải Ngưng dẫn một nhóm gái hầu rượu lại gần, mỉm cười mở lời: “Anh Bùi, anh không thể không nể mặt chúng tôi chứ”
Đang nói chuyện, cô ta còn cố tình hôn gió Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt tỏ ra ám muội.
Trịnh Khánh Vân đột nhiên đứng lên, nói: “Hải Ngưng, tôi uống với mấy người”
“Khánh Vân như vậy là cô không đúng rồi”
“Cô dị ứng với rượu, làm sao có thể uống rượu được chứ?” Lý Hải Ngưng tủm tỉm cười nói.
“Hơn nữa từ xưa đến nay, chỉ có đàn ông uống rượu thay phụ nữ, chưa hề nghe qua phụ nữ uống rượu thay đàn ông bao giờ cả”
“Chưa kể đến anh ta còn là người đàn ông của cô”
“Nếu cô uống rượu thay anh ta, mặt mũi anh ta sau này phải để ở đâu đây?”
“Anh ta làm sao làm người được nữa?”
Đang nói Lý Hải Ngưng còn bày bộ mặt quái đản nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Anh Bùi, có phải anh không uống được nữa rồi không?”
“Anh nên biết rằng, đàn ông bất cứ lúc nào cũng không thể nói không được”
“Không được” Hai chữ này mang theo ý tứ khác, khi vừa nói ra khiến mọi người xung quanh cười cọt liên tục, toàn bộ căn phòng đều tràn đầy mùi vị thích thú.
“Đàn ông đương nhiên không thể nói không được”
Bùi Nguyên Minh lúc này cười một tràng dài, nét mặt tỏ thái độ một mình chinh chiến.
Mục đích rõ ràng chính là muốn hoàn toàn chuốc say Bùi Nguyên Minh.
Chương 3264:
Sau khi uống thêm được một vòng nữa, bộ Thần Long đã hoàn toàn trống không.
Huỳnh Mã Khắc nhìn thấy cảnh này không ngừng chế nhạo.
Tên Bùi Nguyên Minh thật sự là một tên ngốc, vốn dĩ chưa từng thấy qua những bữa tiệc lớn như này.
Cái kiểu cậy đông hiếp yếu rõ ràng như vậy mà anh không nhận ra hay sao?
Hơn nữa, nhìn bộ dạng choáng váng của Bùi Nguyên Minh, mọi người đều biết Bùi Nguyên Minh sắp không xong rồi.
Xa Huyền Đức khi nhìn thấy cảnh này cũng nở một nụ cười châm biếm.
Quả nhiên, đây chính là một âm mưu.
Cậu Huỳnh ở Đại Hạ mấy năm nay cũng không vô ích, thậm chí còn học được cách xỉ vả người khác dễ như trở bàn tay mà không cần đánh.
Ngay sau đó, anh ta võ tay ra hiệu cho nhân viên phục vụ mang một bộ Thần Long khác lên.
Lần này, anh ta lấy 2 chai Thần Long lớn, đưa cho Bùi Nguyên Minh một chai nói: “Anh Bùi, anh là một người sảng khoái, chúng ta mỗi người uống một chai”
Cảnh tượng này trực tiếp khiến Trịnh Khánh Vân sợ hãi, cô lo lắng nói: “Anh rế, anh thật sự không thể uống được nữa”
“Không sao, anh rể không sao.”
“Tửu lượng của anh rể vẫn tốt.”
Bùi Nguyên Minh hai mắt mờ mịt, thân thể phát run, đồng thời anh còn đón lấy chai rượu đối phương đưa qua, cười nói: “Nào, chúng ta mỗi người một chai đi”
Xa Huyền Đức cười nói: “Được, tôi trước.”
Nói xong, hai người bắt đầu cầm hai chai rượu trong tay uống ừng ực.
Hai bên lại một lần nữa bước vào trạng thái giao tranh, nhưng cuộc giao tranh lần này còn đáng sợ hơn.
Lấy Thần Long làm đối rượu, một lúc uống gần 700ml, thật là đáng Sợ.
Nhưng ngoài dự đoán của nhóm người Huỳnh Mã Khắc là Bùi Nguyên Minh trông có vẻ lung lay sắp đổ, có thể hôn mê bất cứ lúc nào, nhìn giống như sắp gục đến nơi rồi nhưng từ đầu tới cuối anh vẫn đứng sừng sững không đổ.
Trịnh Khánh Vân ở phía sau không ngừng khuyên nhủ, nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn mắt điếc tai ngơ, cứ tiếp tục đối rượu.
Đợi tới khi mỗi người một chai uống hết, về cơ bản trong căn phòng không còn tiếng ồn ào nữa.
Nhóm người Huỳnh Mã Khắc toàn bộ đều bại lụi xuống đất, ai cũng đầu kéo mạnh cổ áo thở hổn hển không ngừng, căn bản không.
có dũng khí tiếp tục nâng ly mời Bùi Nguyên Minh.
Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh cười cười cầm chai rượu đi về phía trước, bắt đầu mời lại từng người một.
“Nào nào nào, mọi người hãy cùng làm bạn tốt của nhau.”
“Mọi người đã mời tôi nhiều như vậy, tôi đương nhiên phải nhiệt tình hơn rồi”
“Có qua có lại mới toại lòng nhau mà”
“Đàn ông không thể nói không được”
“Bây giờ coi như tôi bồi tội với mọi người, vừa rồi là tôi khoe khoang, đắc tội với anh Huỳnh và cậu Xa, nhưng người không biết không có tội.”
Bùi Nguyên Minh không ngừng cười híp mắt mời lại, rượu trong tay vẫn không ngớt.
Nhóm người Huỳnh Mã Khắc, Xa Huyền Đức ban đầu tỏ ra khinh thường, cho rằng tên ngốc Bùi Nguyên Minh này say tới mức này rồi còn dám mời lại bọn họ, chắc chắn là hành động tìm đến cái chết.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của bọn họ lại thay đổi liên tục.
Bùi Nguyên Minh luôn một dạng ngã xuống bất cứ lúc nào, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không gục.
Một vòng ngược lại, nhóm người Huỳnh Mã Khắc và Xa Huyền Đức đều cảm thấy chóng mặt, bủn rủn chân tay giống như bất cứ khi nào cũng có thể ngã xuống đất.
Chẳng mấy chốc, Lý Hải Ngưng và những người phụ nữ khác đều qục xuống trên bàn, không còn sức để di chuyển.
Huỳnh Mã Khắc liên tục di chuyển khóe mắt và khóe miệng.
Tửu lượng của anh ta cũng ở dạng một lít rưỡi hai lít, nhưng theo cách uống rượu của Bùi Nguyên Minh như này, không có chuyện gì cũng anh một chai tôi một chai, ai có thể chịu được?
Chẳng bao lâu, cái lưỡi của Huỳnh Mã Khắc có cảm giác giống như đầy lên, nói chuyện trở nên đứt quãng.
Tuy nhiên, Bùi Nguyên Minh dường như không có ý dừng lại, hết rượu anh lại tự gọi.
Một chai lại thêm một chai, rất nhanh một vài người đàn ông trong số họ đều đã bị Bùi Nguyên Minh chuốc cho uống hết ba chai rượu Thần Long.
Một lít rượu trút xuống một lần, những thanh niên của Thiên Trúc không thể trụ được nữa, cơ thể từng người một đều không ngừng phát run.
Bình luận facebook