Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3289-3291
Chương 3289
“Giở trò?”
“Khách sạn Vũ Thành của các người, không có khả năng thua sao?”
“Mất mặt quá phải không?”
Nghe Phạm Tiểu Trương nói vậy, Bùi Nguyên Minh quay đầu lại liếc anh ta cười, sau đó chỉ vào camera trên khán đài, nhẹ nói: ‘Khách sạn Vũ Thành của anh có lắp đặt ít nhất hàng trăm cái camera giám sát!”
“Nếu anh nghĩ tôi giở trò, anh có thể kiểm tra camera bất cứ lúc nào và tìm bằng chứng!”
“Chỉ cần có dấu vết gian dối, tôi chặt tay đưa cho anh luôn!”
“Nhưng mà, từ đầu đến cuối, tôu chưa từng đụng tới xúc xắc của anh, mở xúc xắc cũng là người của anh đấy!”
“Như vậy mà anh cũng có thể nói tôi giở trò sao?”
“Anh xem mấy người khách trong sòng đều là kẻ ngốc sao?”
“Còn nói, ở cái sòng này, anh chỉ thẳng không thể nào thua chới”
“Chỉ cần có người ăn được tiền của anh thì là đều giở trò sao?”
“Phạm Tiểu Trương, anh giữ thể diệ chút đi, “Phạm Tiểu Trương, cậu có thể chỉ mặt không, dù gì thì anh cũng là một trong những người đứng đầu của Lục Đại bang đấy!”
Một vài câu đơn giản như vậy không chỉ chặn đứng lời buộc tội của Phạm Tiểu Trương, mà còn vạch trần và trực tiếp đặt Phạm Tiếu Trương vào tình thế khó xử.
Lúc này, sắc mặt của Phạm Tiểu Trương lại thay đổi.
Mặc dù biết Bùi Nguyên Minh nói đúng, nhưng hẳn cũng biết nếu chuyện này truyền ra ngoài, có thể sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của khách sạn Vũ Thành.
Nhưng nghĩ đến hai trăm tỷ mà Bùi Nguyên Minh lấy đi, trái tim hắn lại rướm máu.
Tiếp theo, Phạm Tiểu Trương chế nhạo nói: “Camera ư?”
“Khách sạn Vũ Thanh của bọn đây đã mở nhiều năm như vậy, nếu cần phải dựa vào camera thì không biết đã bị người ta chơi bao nhiêu lần rồi!”
“Tiểu tử, mặc dù tôi không biết ai đã phái anh đến đây!”
“Nhưng anh đụng vào chỗ của Thiên Trúc bọn ta, vẫn còn non lắm!”
Vừa nói, Phạm Tiếu Trương vừa đi về phía trước với vẻ chế nhạo, biểu cảm thờ ơ nói: ‘Bẵng chứng anh giở trò ở trên người anh đó!”
Trong lúc nói, anh ta đi đến chỗ Bùi Nguyên Minh, búng tay một cái rồi lấy ra một cái rây từ trong túi quần áo của Bùi Nguyên Minh.
Sau đó anh ta đi vòng ra sau Bùi Nguyên Minh, và móc ra mấy cái rây nữa.
Những vị khách có mặt đều mơ hồ khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Lộ vể không biết dựa vào thứ này thì giởtrò kiểu gì chứ!
Nhưng lúc này Phạm Tiểu Trương lạnh lùng nói: “Mọi người, những viên xúc xắc này mọi người nhìn thấy là từ chỗ của chúng tôi!”
“Vừa rồi tên này nhân lúc chúng ta không để ý đã thay thế xúc xắc có thể điều khiển bắng điện thoại di động”
“Hơn nữa anh ta còn giả bộ thua liên tiếp gần mười ván nữa! “
*Cuối cùng buộc tôi ra tay chơi với hẳn một ván hai trăm tỷ, sau đó một ván lấy lại hết!”
“Không thể không thừa nhận, đây là một thủ đoạn vô cùng cao siêu, nó có thể được gọi là làm người ta chết đứng đấy!”
“Thật tiếc bị tôi nhìn thấu rồi!”
“Hóa ra là như vậy!”
Tất cả những vị khách có mặt đều có biểu cảm đó.
Hóa ra anh chàng trông như cừu non béo bở dỡ lừa này đã chuẩn bị rất công phu từ trước rồi.
Chẳng trách ngay Phạm Tiểu Trương cũng phải bị bị anh ta chơi một vố.
Tân Ý Hàm thì lành lùng nhìn Phạm Tiểu Trương.
Cô sớm đã nhìn ra những chiếc rây này chỉ đơn giản là tuột ra khỏi tay áo của Phạm Tiểu Trương.
Chỉ có thể nói rằng kỹ năng đánh bạc của tên Phạm Tiểu Trương này thực sự rất tốt.
Phạm Tiểu Trương nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt đắc ý nói “Sao nào?”
“Chứng cứ đủ chưa?”
“Nếu vẫn chưa đủ, tôi có thể tìm thêm bảng chứng.”
Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Phạm Tiểu Trương một cái, sau đó lạnh lùng nói: “Anh giở chút trò quỷ, mà có thể vu cáo cho tôi giở trò sao?”
*Phạm Tiểu Trương, não anh có vấn đề hay gì?”
“Muốn vu khóng thì mang bằng chứng thật ra đây!”
“Trước mặt nhiều người như vậy, bật camera ra coil”
“Nếu tôi thực sự đổi con xúc xắc như anh đã nói, thì theo quy định tôi sẽ chặt đứt cả hai tay!”
“Nhưng nếu không, thì xin lỗi, hôm nay tôi sẽ chặt đứt tay anh!”
Chương 3290
*Cái này không cần thiết!”
Phạm Tiểu Trương nở nụ cười nhưng trong lòng không vui.
“Những viên xúc xắc đã này đủ để giải thích vấn đề rồi!”
“Cậu vẫn nên thành thật một tí đi”
“Cậu nhóc, tối nay cậu có hai sự lựa chọn.”
“Thứ nhất là, nôn ra gấp đôi số tiền mà cậu đã thắng được từ tôi, và sau đó chặt một tay của cậu để thể hiện sự trừng phạt!”
“Thứ hai, cậu có thể không đền tiền, nhưng tôi sẽ chặt đầu của cậu dùng làm bô!”
Đang khi nói chuyện, Phạm Tiểu Trương châm một điếu xì gà thanh mảnh, dựa vào ghế ngồi, lạnh lùng nói: “Thế nào? Cậu định chọn như thế nào?”
Đối với Phạm Tiểu Trương, nơi này chính là cái cây hái ra tiền của Bang Thiên Trúc.
Ở nơi này, anh ta vẫn luôn kiếm ra tiền mỗi ngày.
Làm thế nào anh ta có thể cho phép ai đó giành được tiền từ đây?
Khi Bùi Nguyên Minh hôm nay vào và để thua ba ván liên tiếp, đã thu hút sự chú ý của anh ta.
Cho nên khi Bùi Nguyên Minh muốn quay người rời đi, Phạm Tiểu Trương dứt khoát bước ra ngoài, mục đích là moi hết tiền của Bùi Nguyên Minh.
Làm cho Bùi Nguyên Minh sẽ đảm chìm trong biển cờ bạc, mãi mãi không thấy bờ, trở mình cũng không kịp.
Trong tính toán của Phạm Tiểu Trương, bất kể gia tộc phía sau Bùi Nguyên Minh lớn hay thế lực mạnh đến mức nào, chỉ cần Bùi Nguyên Minh mất bảy ngàn tỷ thì Phạm Tiểu Trương sẽ có cách để khiến Bùi Nguyên Minh mất thêm bảy ngàn tỷ.
Nếu Bùi Nguyên Minh không đưa tiền cũng không sao, chỉ cần kí vào giấy nợ, Bang Thiên Trúc có cách để có thể rút sạch tất cả tài sản của gia tộc đứng sau lưng Bùi Nguyên Minh.
Trong những năm qua ở Vũ Thành, băng Thiên Trúc đã sử dụng phương pháp này khiến cho không biết bao nhiêu người tan nhà nát cửa thậm chí là mất mạng.
Một thủ thuật như từ lâu đã có ích cho Phạm Tiểu Trương.
Thậm chí ngay tại thời điểm Bùi Nguyên Minh nối trận lôi đình tát cho Tân Ý Hàm một cái tát trời giáng, Phạm Tiểu Trương cảm thấy mình đã có được cơ hội chiến thắng.
Chỉ là anh ta không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh mặc dù không thể biết sử dụng Thiên Thuật, nhưng hai cái tát trên bàn đánh bạc đã phá hủy Thiên Thuật của anh ta.
Bùi Nguyên Minh từ vực thãm vực dậy, không chỉ tát vào mặt Phạm Tiểu Trương mà còn khiến anh ta mất trắng bảy ngàn tỷ một lượt!
Ngay cả Phạm Tiểu Trương, người có đại nghiệp vô cùng tốt, nói cho cùng cũng là làm việc cho Thương hội bang Thiên Trúc.
Sau khi thua một lúc bảy ngàn tỷ, Phạm Tiểu Trương cũng sợ rằng Thương Hội Thiên Trúc sẽ giết mình ngay lập tức.
Vì vậy, ngay cả khi phải vu cáo Bùi Nguyên Minh giở trò gian lận, Phạm Tiểu Trương cũng làm.
Anh ta còn muốn giết chết tên khốn kiếp dám đập phá nơi này!
Nghĩ đến đây, Phạm Tiểu Trương cười với Bùi Nguyên Minh, nhẹ “Cậu nhóc, Cậu đã nghĩ kĩ chưa?”
“Đã quyết định chưa?”
“Hay là cậu muốn tôi quyết định dùm cho cậu?”
*Tôi thấy cậu cũng khá là tuấn tú, hay là tôi cho cậu thêm một con đường nữa!”
“Tôi sẽ bán cậu cho các phú bà ở Thiên Trúc chúng tôi, chắc cũng đổi được ít tiền?”
Bùi Nguyên Minh chẳng ừ hử gì cả: “Phạm Tiểu Trương, ngươi cho rằng ngươi là ai?”
“Nói rằng tôi gian lận là tôi gian lận sao?”
“Nơi này là của ngươi sao?”
“Ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì?”
“Ngươi là quy định hay vương pháp?”
“Đúng vậy, nơi này là của tôi!”
Phạm Tiểu Trương bật cười trước lời nói của Bùi Nguyên Minh.
“Như cậu đã nói, tôi chính là quy định ở đây, và tôi cũng là vương pháp ở đây!”
nó nói cậu gian lận, là cậu đã gian lận rồi!”
“Lời nói của tôi là bằng chứng thép, chúng là bằng chứng xác thực!”
“Cậu không phục sao?”
“Không phục thì hãy cần tôi đi!?”
“Cậu dám không?”
Trong khi nói , Phạm Tiểu Trương bước đến chỗ Bùi Nguyên Minh với vẻ kiêu ngạo.
“Bếp”
Bùi Nguyên Minh không phí lời mà tát anh ta một cái, sau đó nhẹ giọng nói: “Nói nhảm quá.”
Chương 3291 ““
Phạm Tiểu Trương vừa gào thét vừa che mặt, bóng người bay ra trong tích tắc, khi chạm đất, sắc mặt của anh ta vô cùng hung tợn.
Anh ta dù sao cũng không nghĩ được rằng, trên chính địa bàn của chính mình, không chỉ có người dám không nế mặt mình, đã vậy còn dám tát vào mặt mình.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh lúc này vẻ mặt lãnh đạm, chuẩn bị xoay người rời đi, Phạm Tiểu Trương nghiến răng nghiến lợi nói: “Thẳng khốn! Ngươi còn dám đánh tai?”
*Ngươi có biết hậu quả không !?”
“Đil Giết hẳn cho tôi!”
Sau lời măng chửi của Phạm Tiếu Trương, sáu tên vệ sĩ của Thiên Trúc đang ở phía sau lưng anh ta cách đó không xa, lập tức chặn đường của Bùi Nguyên Minh.
“Cút!”
Tân Ý Hàm từ nãy giờ không nói gì đã di chuyển đấm bay tên vệ sĩ đang chặn Bùi Nguyên Minh, đồng thời đá bay tên vệ sĩ khác bay ra ngoài.
“Bốp bốp bốp “
Một loạt âm thanh vang lên, năm sáu tên vệ sĩ của Thiên Trúc này không kịp phản ứng, tất cả đều bay ra ngoài, một số va vào tường, máu từ trong cổ họng phun ra ngoài.
*Ð, ngươi cũng có chút bản lĩnh đó chứ!”
Phạm Tiểu Trương che mặt, nghiêm nghị đứng lên!
“Bây giờ tôi còn chắc chẩn hơn về việc cậu gian lận!”
*Đã gian lận rồi, các ngươi còn ở địa bàn của tôi động tới tôi, đánh người của tôi!”
“Tôi nói cho cậu biết, hôm nay nếu để cho cậu sống sót đi ra ngoài, thì ba chứ Phạm Tiểu Trương tên tôi sẽ việc ngược lại!”
Sau lời của Phạm Tiểu Trương, hơn một chục vệ sĩ của Thiên Trúc xông vào cửa, tất cả đều có dáng vẻ đăng đẳng sát khí.
Lúc này những người chia bài và khách mời có mặt cuối cùng đã phản ứng, tất cả hét lên và trốn trong góc, vì sợ cái gọi là thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa Những người phụ nữ xinh đẹp ban đầu cho rằng Bùi Nguyên Minh ngốc, lúc này säc mặt kỳ quái.
Bọn họ không nghĩ được rằng Bùi Nguyên Minh thật sự đã tới mức này, đã gian lận thì thôi, còn dám đánh vào mặt Phạm Tiểu Trương.
Đây là sự chuẩn bị cho một cái chết không toàn thay sao?
Sau đó, những người phụ nữ xinh đẹp này không thể không thở dài một lần nữa.
Mặc dù hành động của Bùi Nguyên Minh khiến họ bị sốc, nhưng đây là địa bàng của Phạm Tiểu Trương và căn cứ địa của Băng Thiên Trúc.
Bùi Nguyên Minh đang làm loạn ở đây, nếu không chết thì phải bị lột da.
Bùi Nguyên Minh lúc này cầm lấy khăn giấy ướt mà Tân Ý Hàm đưa cho, vừa lau ngón tay, vừa nhẹ giọng nói: ‘Phạm Tiểu Trương, ngay cả danh dự ngươi cũng không cần phải không?”
*Tôi không quan tâm anh là chủ khách sạn hay người đứng đầu băng Thiên Trúc.”
“Nhưng vì đây là địa bàng của anh, anh phải duy trì một quy tắc và trật tự cơ bản, phải không?”
“Muốn đánh bạc không chịu nhận thua, vu cáo hãm hại, bây giờ còn hung hãn chặn đường?”
“Có vẻ như anh không muốn kinh doanh cái này nữa rồi.”
Mặc dù Bùi Nguyên Minh đã mong chờ Phạm Tiểu Trương sẽ như thế này từ lâu, nhưng anh vẫn phải nói điều gì đó.
Dù gì thì xuất binh thì cũng phải có cớ mà.
Có một cái cớ rồi, muốn gây phiền phức cho bang Thiên Trúc, quá là hợp lí?
“Đương nhiên là tôi muốn kinh doanh, nhưng tôi hoan nghênh những vị khách tuân theo quy củ!”
Vẻ mặt Phạm Tiểu Trương vô cùng đại nghĩ nghiêm nghị *Tuy nhiên, ở chỗ chúng tôi không cho phép có hành xi gian lận!”
“Ngươi đã dám gian lận ở đây, vậy ngươi phải trả giá!” Copy của truyen.one
“Nếu tôi ngay cả vấn đề này tôi còn không giải quyết được, chẳng lẽ chó mèo ở ven đường đều có thể tới đập phá chỗ của tôi sao?”
“Tôi bị các ngươi một đám nghiệp chướng lợi dụng lừa gạt, làm sao kinh doanh được?”
“Làm thế nào khách của tôi có thể tin tưởng tôi?”
Nói đến đây, vẻ mặt của Phạm Tiểu Trương rất đắc chí.
“Giở trò?”
“Khách sạn Vũ Thành của các người, không có khả năng thua sao?”
“Mất mặt quá phải không?”
Nghe Phạm Tiểu Trương nói vậy, Bùi Nguyên Minh quay đầu lại liếc anh ta cười, sau đó chỉ vào camera trên khán đài, nhẹ nói: ‘Khách sạn Vũ Thành của anh có lắp đặt ít nhất hàng trăm cái camera giám sát!”
“Nếu anh nghĩ tôi giở trò, anh có thể kiểm tra camera bất cứ lúc nào và tìm bằng chứng!”
“Chỉ cần có dấu vết gian dối, tôi chặt tay đưa cho anh luôn!”
“Nhưng mà, từ đầu đến cuối, tôu chưa từng đụng tới xúc xắc của anh, mở xúc xắc cũng là người của anh đấy!”
“Như vậy mà anh cũng có thể nói tôi giở trò sao?”
“Anh xem mấy người khách trong sòng đều là kẻ ngốc sao?”
“Còn nói, ở cái sòng này, anh chỉ thẳng không thể nào thua chới”
“Chỉ cần có người ăn được tiền của anh thì là đều giở trò sao?”
“Phạm Tiểu Trương, anh giữ thể diệ chút đi, “Phạm Tiểu Trương, cậu có thể chỉ mặt không, dù gì thì anh cũng là một trong những người đứng đầu của Lục Đại bang đấy!”
Một vài câu đơn giản như vậy không chỉ chặn đứng lời buộc tội của Phạm Tiểu Trương, mà còn vạch trần và trực tiếp đặt Phạm Tiếu Trương vào tình thế khó xử.
Lúc này, sắc mặt của Phạm Tiểu Trương lại thay đổi.
Mặc dù biết Bùi Nguyên Minh nói đúng, nhưng hẳn cũng biết nếu chuyện này truyền ra ngoài, có thể sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của khách sạn Vũ Thành.
Nhưng nghĩ đến hai trăm tỷ mà Bùi Nguyên Minh lấy đi, trái tim hắn lại rướm máu.
Tiếp theo, Phạm Tiểu Trương chế nhạo nói: “Camera ư?”
“Khách sạn Vũ Thanh của bọn đây đã mở nhiều năm như vậy, nếu cần phải dựa vào camera thì không biết đã bị người ta chơi bao nhiêu lần rồi!”
“Tiểu tử, mặc dù tôi không biết ai đã phái anh đến đây!”
“Nhưng anh đụng vào chỗ của Thiên Trúc bọn ta, vẫn còn non lắm!”
Vừa nói, Phạm Tiếu Trương vừa đi về phía trước với vẻ chế nhạo, biểu cảm thờ ơ nói: ‘Bẵng chứng anh giở trò ở trên người anh đó!”
Trong lúc nói, anh ta đi đến chỗ Bùi Nguyên Minh, búng tay một cái rồi lấy ra một cái rây từ trong túi quần áo của Bùi Nguyên Minh.
Sau đó anh ta đi vòng ra sau Bùi Nguyên Minh, và móc ra mấy cái rây nữa.
Những vị khách có mặt đều mơ hồ khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Lộ vể không biết dựa vào thứ này thì giởtrò kiểu gì chứ!
Nhưng lúc này Phạm Tiểu Trương lạnh lùng nói: “Mọi người, những viên xúc xắc này mọi người nhìn thấy là từ chỗ của chúng tôi!”
“Vừa rồi tên này nhân lúc chúng ta không để ý đã thay thế xúc xắc có thể điều khiển bắng điện thoại di động”
“Hơn nữa anh ta còn giả bộ thua liên tiếp gần mười ván nữa! “
*Cuối cùng buộc tôi ra tay chơi với hẳn một ván hai trăm tỷ, sau đó một ván lấy lại hết!”
“Không thể không thừa nhận, đây là một thủ đoạn vô cùng cao siêu, nó có thể được gọi là làm người ta chết đứng đấy!”
“Thật tiếc bị tôi nhìn thấu rồi!”
“Hóa ra là như vậy!”
Tất cả những vị khách có mặt đều có biểu cảm đó.
Hóa ra anh chàng trông như cừu non béo bở dỡ lừa này đã chuẩn bị rất công phu từ trước rồi.
Chẳng trách ngay Phạm Tiểu Trương cũng phải bị bị anh ta chơi một vố.
Tân Ý Hàm thì lành lùng nhìn Phạm Tiểu Trương.
Cô sớm đã nhìn ra những chiếc rây này chỉ đơn giản là tuột ra khỏi tay áo của Phạm Tiểu Trương.
Chỉ có thể nói rằng kỹ năng đánh bạc của tên Phạm Tiểu Trương này thực sự rất tốt.
Phạm Tiểu Trương nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt đắc ý nói “Sao nào?”
“Chứng cứ đủ chưa?”
“Nếu vẫn chưa đủ, tôi có thể tìm thêm bảng chứng.”
Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Phạm Tiểu Trương một cái, sau đó lạnh lùng nói: “Anh giở chút trò quỷ, mà có thể vu cáo cho tôi giở trò sao?”
*Phạm Tiểu Trương, não anh có vấn đề hay gì?”
“Muốn vu khóng thì mang bằng chứng thật ra đây!”
“Trước mặt nhiều người như vậy, bật camera ra coil”
“Nếu tôi thực sự đổi con xúc xắc như anh đã nói, thì theo quy định tôi sẽ chặt đứt cả hai tay!”
“Nhưng nếu không, thì xin lỗi, hôm nay tôi sẽ chặt đứt tay anh!”
Chương 3290
*Cái này không cần thiết!”
Phạm Tiểu Trương nở nụ cười nhưng trong lòng không vui.
“Những viên xúc xắc đã này đủ để giải thích vấn đề rồi!”
“Cậu vẫn nên thành thật một tí đi”
“Cậu nhóc, tối nay cậu có hai sự lựa chọn.”
“Thứ nhất là, nôn ra gấp đôi số tiền mà cậu đã thắng được từ tôi, và sau đó chặt một tay của cậu để thể hiện sự trừng phạt!”
“Thứ hai, cậu có thể không đền tiền, nhưng tôi sẽ chặt đầu của cậu dùng làm bô!”
Đang khi nói chuyện, Phạm Tiểu Trương châm một điếu xì gà thanh mảnh, dựa vào ghế ngồi, lạnh lùng nói: “Thế nào? Cậu định chọn như thế nào?”
Đối với Phạm Tiểu Trương, nơi này chính là cái cây hái ra tiền của Bang Thiên Trúc.
Ở nơi này, anh ta vẫn luôn kiếm ra tiền mỗi ngày.
Làm thế nào anh ta có thể cho phép ai đó giành được tiền từ đây?
Khi Bùi Nguyên Minh hôm nay vào và để thua ba ván liên tiếp, đã thu hút sự chú ý của anh ta.
Cho nên khi Bùi Nguyên Minh muốn quay người rời đi, Phạm Tiểu Trương dứt khoát bước ra ngoài, mục đích là moi hết tiền của Bùi Nguyên Minh.
Làm cho Bùi Nguyên Minh sẽ đảm chìm trong biển cờ bạc, mãi mãi không thấy bờ, trở mình cũng không kịp.
Trong tính toán của Phạm Tiểu Trương, bất kể gia tộc phía sau Bùi Nguyên Minh lớn hay thế lực mạnh đến mức nào, chỉ cần Bùi Nguyên Minh mất bảy ngàn tỷ thì Phạm Tiểu Trương sẽ có cách để khiến Bùi Nguyên Minh mất thêm bảy ngàn tỷ.
Nếu Bùi Nguyên Minh không đưa tiền cũng không sao, chỉ cần kí vào giấy nợ, Bang Thiên Trúc có cách để có thể rút sạch tất cả tài sản của gia tộc đứng sau lưng Bùi Nguyên Minh.
Trong những năm qua ở Vũ Thành, băng Thiên Trúc đã sử dụng phương pháp này khiến cho không biết bao nhiêu người tan nhà nát cửa thậm chí là mất mạng.
Một thủ thuật như từ lâu đã có ích cho Phạm Tiểu Trương.
Thậm chí ngay tại thời điểm Bùi Nguyên Minh nối trận lôi đình tát cho Tân Ý Hàm một cái tát trời giáng, Phạm Tiểu Trương cảm thấy mình đã có được cơ hội chiến thắng.
Chỉ là anh ta không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh mặc dù không thể biết sử dụng Thiên Thuật, nhưng hai cái tát trên bàn đánh bạc đã phá hủy Thiên Thuật của anh ta.
Bùi Nguyên Minh từ vực thãm vực dậy, không chỉ tát vào mặt Phạm Tiểu Trương mà còn khiến anh ta mất trắng bảy ngàn tỷ một lượt!
Ngay cả Phạm Tiểu Trương, người có đại nghiệp vô cùng tốt, nói cho cùng cũng là làm việc cho Thương hội bang Thiên Trúc.
Sau khi thua một lúc bảy ngàn tỷ, Phạm Tiểu Trương cũng sợ rằng Thương Hội Thiên Trúc sẽ giết mình ngay lập tức.
Vì vậy, ngay cả khi phải vu cáo Bùi Nguyên Minh giở trò gian lận, Phạm Tiểu Trương cũng làm.
Anh ta còn muốn giết chết tên khốn kiếp dám đập phá nơi này!
Nghĩ đến đây, Phạm Tiểu Trương cười với Bùi Nguyên Minh, nhẹ “Cậu nhóc, Cậu đã nghĩ kĩ chưa?”
“Đã quyết định chưa?”
“Hay là cậu muốn tôi quyết định dùm cho cậu?”
*Tôi thấy cậu cũng khá là tuấn tú, hay là tôi cho cậu thêm một con đường nữa!”
“Tôi sẽ bán cậu cho các phú bà ở Thiên Trúc chúng tôi, chắc cũng đổi được ít tiền?”
Bùi Nguyên Minh chẳng ừ hử gì cả: “Phạm Tiểu Trương, ngươi cho rằng ngươi là ai?”
“Nói rằng tôi gian lận là tôi gian lận sao?”
“Nơi này là của ngươi sao?”
“Ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì?”
“Ngươi là quy định hay vương pháp?”
“Đúng vậy, nơi này là của tôi!”
Phạm Tiểu Trương bật cười trước lời nói của Bùi Nguyên Minh.
“Như cậu đã nói, tôi chính là quy định ở đây, và tôi cũng là vương pháp ở đây!”
nó nói cậu gian lận, là cậu đã gian lận rồi!”
“Lời nói của tôi là bằng chứng thép, chúng là bằng chứng xác thực!”
“Cậu không phục sao?”
“Không phục thì hãy cần tôi đi!?”
“Cậu dám không?”
Trong khi nói , Phạm Tiểu Trương bước đến chỗ Bùi Nguyên Minh với vẻ kiêu ngạo.
“Bếp”
Bùi Nguyên Minh không phí lời mà tát anh ta một cái, sau đó nhẹ giọng nói: “Nói nhảm quá.”
Chương 3291 ““
Phạm Tiểu Trương vừa gào thét vừa che mặt, bóng người bay ra trong tích tắc, khi chạm đất, sắc mặt của anh ta vô cùng hung tợn.
Anh ta dù sao cũng không nghĩ được rằng, trên chính địa bàn của chính mình, không chỉ có người dám không nế mặt mình, đã vậy còn dám tát vào mặt mình.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh lúc này vẻ mặt lãnh đạm, chuẩn bị xoay người rời đi, Phạm Tiểu Trương nghiến răng nghiến lợi nói: “Thẳng khốn! Ngươi còn dám đánh tai?”
*Ngươi có biết hậu quả không !?”
“Đil Giết hẳn cho tôi!”
Sau lời măng chửi của Phạm Tiếu Trương, sáu tên vệ sĩ của Thiên Trúc đang ở phía sau lưng anh ta cách đó không xa, lập tức chặn đường của Bùi Nguyên Minh.
“Cút!”
Tân Ý Hàm từ nãy giờ không nói gì đã di chuyển đấm bay tên vệ sĩ đang chặn Bùi Nguyên Minh, đồng thời đá bay tên vệ sĩ khác bay ra ngoài.
“Bốp bốp bốp “
Một loạt âm thanh vang lên, năm sáu tên vệ sĩ của Thiên Trúc này không kịp phản ứng, tất cả đều bay ra ngoài, một số va vào tường, máu từ trong cổ họng phun ra ngoài.
*Ð, ngươi cũng có chút bản lĩnh đó chứ!”
Phạm Tiểu Trương che mặt, nghiêm nghị đứng lên!
“Bây giờ tôi còn chắc chẩn hơn về việc cậu gian lận!”
*Đã gian lận rồi, các ngươi còn ở địa bàn của tôi động tới tôi, đánh người của tôi!”
“Tôi nói cho cậu biết, hôm nay nếu để cho cậu sống sót đi ra ngoài, thì ba chứ Phạm Tiểu Trương tên tôi sẽ việc ngược lại!”
Sau lời của Phạm Tiểu Trương, hơn một chục vệ sĩ của Thiên Trúc xông vào cửa, tất cả đều có dáng vẻ đăng đẳng sát khí.
Lúc này những người chia bài và khách mời có mặt cuối cùng đã phản ứng, tất cả hét lên và trốn trong góc, vì sợ cái gọi là thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa Những người phụ nữ xinh đẹp ban đầu cho rằng Bùi Nguyên Minh ngốc, lúc này säc mặt kỳ quái.
Bọn họ không nghĩ được rằng Bùi Nguyên Minh thật sự đã tới mức này, đã gian lận thì thôi, còn dám đánh vào mặt Phạm Tiểu Trương.
Đây là sự chuẩn bị cho một cái chết không toàn thay sao?
Sau đó, những người phụ nữ xinh đẹp này không thể không thở dài một lần nữa.
Mặc dù hành động của Bùi Nguyên Minh khiến họ bị sốc, nhưng đây là địa bàng của Phạm Tiểu Trương và căn cứ địa của Băng Thiên Trúc.
Bùi Nguyên Minh đang làm loạn ở đây, nếu không chết thì phải bị lột da.
Bùi Nguyên Minh lúc này cầm lấy khăn giấy ướt mà Tân Ý Hàm đưa cho, vừa lau ngón tay, vừa nhẹ giọng nói: ‘Phạm Tiểu Trương, ngay cả danh dự ngươi cũng không cần phải không?”
*Tôi không quan tâm anh là chủ khách sạn hay người đứng đầu băng Thiên Trúc.”
“Nhưng vì đây là địa bàng của anh, anh phải duy trì một quy tắc và trật tự cơ bản, phải không?”
“Muốn đánh bạc không chịu nhận thua, vu cáo hãm hại, bây giờ còn hung hãn chặn đường?”
“Có vẻ như anh không muốn kinh doanh cái này nữa rồi.”
Mặc dù Bùi Nguyên Minh đã mong chờ Phạm Tiểu Trương sẽ như thế này từ lâu, nhưng anh vẫn phải nói điều gì đó.
Dù gì thì xuất binh thì cũng phải có cớ mà.
Có một cái cớ rồi, muốn gây phiền phức cho bang Thiên Trúc, quá là hợp lí?
“Đương nhiên là tôi muốn kinh doanh, nhưng tôi hoan nghênh những vị khách tuân theo quy củ!”
Vẻ mặt Phạm Tiểu Trương vô cùng đại nghĩ nghiêm nghị *Tuy nhiên, ở chỗ chúng tôi không cho phép có hành xi gian lận!”
“Ngươi đã dám gian lận ở đây, vậy ngươi phải trả giá!” Copy của truyen.one
“Nếu tôi ngay cả vấn đề này tôi còn không giải quyết được, chẳng lẽ chó mèo ở ven đường đều có thể tới đập phá chỗ của tôi sao?”
“Tôi bị các ngươi một đám nghiệp chướng lợi dụng lừa gạt, làm sao kinh doanh được?”
“Làm thế nào khách của tôi có thể tin tưởng tôi?”
Nói đến đây, vẻ mặt của Phạm Tiểu Trương rất đắc chí.