Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3295-3297
Chương 3295
Sắc mặt của Tân Ý Hàm trầm xuống, bóng dáng cô ta xoẹt ngang trong khoảnh khắc tiếp theo, cô ta đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh, sau đó cô ta gục xuống và tung ra một nắm đấm dài.
Rõ ràng, để tránh cho đối phương làm tổn thương Bùi Nguyên Minh, Tân Ý Hàm Sơn không tránh khỏi công kích của đối phương, mà lựa chọn cứng chọi với cứng, “Bùm..”
Nắm đấm của hai người đụng nhau, Tân Ý Hàm đang thủ thế lập tức bị tốn thất không nhỏ, một ngụm máu từ trong cuống họng suýt nữa trào ra.
Nhưng cô ấy đột ngột nuốt máu, và sau đó xoay người tung một cú đá.
Theo sau với động tác của Tân Y Hàm, bóng người màu vàng bay ra, sau đó đập vào bàn đánh bài một tiếng “bùm”.
Bùi Nguyên Minh nhìn một cách thờ ơ, phát hiện kẻ tấn công là một Yêu Tăng trung niên của Thiên Trúc, hẳn mặc một chiếc áo choàng màu vàng tươi, cạo đầu, trên đó có một ít đốm đen bị đốt cháy.
Chỉ là, mặc dù quần áo giống như một tu sĩ, nhưng khí chất tổng thể vô cùng dữ tợn, có chút cảm giác gần giống yêu quái.
Chỉ có thể nói răng Yêu Tăng của Thiên Trúc quả là danh bất hư: truyền.
“Tửu Nhục Đầu Đà, lùi lại”
Ngay khi nhà Yêu Tăng Thiên Trúc chuẩn bị thực hiện một động thái khác, một giọng nói khiêu ngạo và lãnh đạm vang lên từ hướng cửa.
“Người phụ nữ kia, cô rất tốt, thật sự có thể đỡ đòn của Tửu Nhục Đầu Đà, hèn gì hám đến địa bàn của bang Thiên Trúc giở thói lưu manh”
“Chỉ là cô nên biết rằng đắng sau Băng đảng Thiên Trúc là Thương hội Thiên Trúc của chúng tôi.”
Nếu cô khiêu khích Băng đảng Thiên Trúc, thì cô đang khiêu khích Thương Hội Thiên Trúc của chúng tôi!”
“Khiêu khích Thương Hội Thiên Trúc là khiêu khích tất cả người dân Thiên Trúc của chúng tôi ở Đại Hạ…”
“Cô có chắc rằng cô có thể gánh chịu những hậu quả như vậy không?”
Khi âm thanh vừa dứt, một nhóm nam nữ mặc Hoa phục đi vào từ hướng cửa.
Những người này ăn mặc theo nghỉ thức truyền thống của Thiên Trúc, đeo vàng bạc trên người, nhưng họ thực sự có khí chất hơn người.
Với rất nhiều vàng bạc trên người, nó không chỉ làm mất đi cảm giác của một nhà giàu mới nổi, mà còn khiến người ta cảm thấy họ thật phi thường.
Đặc biệt người cầm đầu là một thanh niên tóc dài, dung mạo khôi ngô tuấn tú, có một phong thái của một người bề trên.
Phạm Tiểu Trương được coi là một nhân vật tầm cỡ, nhưng khi gặp thanh niên tóc dài này, cả người rõ ràng là khí chất và phong độ thấp hơn hẳn.
Mà lúc này, nhìn thấy tóc dài thanh niên đi tới, Phạm Tiểu Trương cũng chủ động tiến lên chào: “Cậu Xa, cậu tới rất đúng lúc.”
“Những kẻ này không chỉ gian lận ở đất của chúng ta, mà còn đánh ngưi “Tôi ngăn họ không nổi!”
“Tôi đã đem cả cậu Pham Phạm Mục Cương chống lưng cho tôi, và mối quan hệ với cậu Long Thập Tam Long Thương Húc”
“Nhưng thật ra tên này vẫn tỏ ra dững dưng như không!”
“Không chỉ là xem thường tôi, còn coi thường bang Thiên Trúc!”
“Lại càng xem thường cậu Pham cùng cậu Long Thập Tam!”
“cậu Xa, anh phải làm chủ cho tôi!”
Phạm Tiểu Trương nhìn thấy vị cứu tỉnh và người chống lưng, lúc này lật ngược lại đổi trắng thay đen, lập tức kể ra hết mọi chuyện.
“Phạm Tiểu Trương, ngươi hãy tự trọng một chút!”
Tân Ý Hàm nhìn thấy được rằng cậu Xa tóc dài không hề đơn giản, lúc này cô vô thức lạnh lùng hét lên.
“Là ngươi muốn đánh bạc mà không chịu nhận thua, làm đủ trò để vu oan cho cậu Minh nhà ta!”
“Bây giờ còn dám đảo trắng thay đen!?”
“Các ngươi là người của Thiên Trúc, các ngươi không nói chuyện có lý một tí được sao?”
“Có bằng chứng nào cho thấy cậu Minh nhà ta gian lận không !?”
Bùi Nguyên Minh lại nhìn tên gọi là cậu Xa một cách hứng thú, sau đó lấy điện thoại di động ra, gửi ra một tin nhắn.
Chương 3296
“Chứng cứ!?”
“Tất cả những người đánh bạc và những người chia bài đều là nhân chứng!”
“Khi tôi nói cô gian lận, thì cô gian lận!”
Phạm Tiểu Trương mặt không biến sắc, sau đó nhìn về phía cậu Xa, nói: “cậu Xa, vốn dĩ hôm nay là ngày nghỉ hàng tuần của cậu. Tôi không nên làm phiền cậu nghỉ ngơi”
“Nhưng mà, tôi thật sự không thể tha thứ cho mấy tên khốn kiếp này, tôi quá bất tài rồi!
“Cũng xin cậu Xa ra tay, giúp tôi trấn lại nơi này!”
Phạm Tiểu Trương muốn tự tay bóp chết Bùi Nguyên Minh, nhưng vào lúc này anh biết rất rõ Thực lực của Tân Ý Hàm quá kinh người, người của hẳn hoàn toàn không phải là đối thủ.
Anh ta muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh, sợ là chỉ có thể dựa của cậu Xa, Xa Tinh Độ trước mặt.
Xa Tinh Độ phớt lờ Phạm Tiếu Trương mà dựa lưng vào ghế sô pha và ngồi xuống, rồi búng tay.
Chẳng mấy chốc, có người mang đến cho anh ta một chai sâm panh và rót một ly cho anh ta.
Vừa nhâm nhi sâm panh, Xa Tinh Độ vừa thích thú nhìn Bùi Nguyên Minh, với thái độ muốn kiểm soát tình hình chung.
Khi đã uống đủ rồi và uống cũng gần hết rồi, Xa Tỉnh Độ dùng khăn ướt lau ngón tay, sau đó ngồi vắt chéo chân và nói một cách thờ ơ: “Tôi tên là Xa Tỉnh Độ, tôi đến từ nhánh thứ hai của nhà họ Xa ở Thiên Trúc.”
“Tôi là một quân sư của Thiên hội Thiên Trang”
“Anh có thể gọi tôi là Quân sư Xa”
“Trong khách sạn này, Thương hội Thiên Trúc chúng tôi chiếm 50% cổ phần”
“Phạm Tiểu Trương này là một trong những người thân tín của cậu cả Phạm của Thương hội Thiên Trúc chúng tôi.”
“Nói tóm lại, nơi này giống như là của Thương hội Thiên Trúc, và nó thuộc về cậu Phạm của chúng tôi.”
“Các anh ở trong địa bàn của cậu Phạm lại gian lận, đánh người.
Đây chính là không nể mặt cậu Phạm.”
“Có phải là bởi vì cậu Phạm hai năm qua quá mờ nhạt ở Vũ Thành, cho nên các anh đều đã quên, rốt cuộc cậu Phạm là ai?”
“Bây giờ, tôi sẽ cho anh hai lựa chọn.”
“Thứ nhất, ở chốn giang hồ dùng luật của giang hồ, bồi thường gấp đôi, tự bẻ tay, chuyện này kết thúc ở đây”
“Thứ hai, tôi sẽ cho anh nửa giờ để anh gọi điện cho người chống lưng của.”
“Người đến có thể dọa được chúng tôi, thì các anh hay cầm tiền rời đi, tôi cũng đích thân đánh gãy hai chân của Phạm Tiểu Trương để cho các anh một lời giải thích.”
“Nhưng nếu người mà anh gọi không thể dọa được chúng tôi, họ cũng sẽ phải bị đánh gấy tay”
Không có nhiều sự khác biệt giữa lời của Xa Tinh Độ và lời của Phạm Tiểu Trương.
Sự khác biệt lớn nhất là Xa Tinh Độ nói năng lãnh đạm và có khí chất phi thường.
Từng câu từng chữ anh ta nói đều mang một sức ép cực kỳ mạnh mẽ, dường như khiến khán giả choáng ngợp.
Giờ phút này không ai dám chất vấn anh ta, dường như những gì anh ta nói nhất định sẽ trở thành hiện thực.
Cùng lúc đó, phía sau anh ta có mấy chục vệ sĩ xếp hàng ngang, tất cả đều cầm súng săn, lúc này có vẻ đăng đẳng sát khí.
Ngoài ra, có những người đã xuất trình giấy tờ hợp pháp, để mọi người biết rắng họ không phải là xã hội đen ngoài đường, mà là quân chính quy, năng lực ghê gớm đến kinh người.
Hàm, phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn!”
Chương 3297
Mặc dù Tân Ý Hàm biết Bùi Nguyên Minh là bất khả chiến bại, nhưng lúc này hai người đấu với hai trăm người.
Cho nên cô ta hi vọng có thể yên ổn mọi chuyện, dù sao tránh voi chả xấu mặt nào.
Nghe được lời nói của Tân Ý Hàm, vẻ mặt Phạm Tiểu Trương chợt sững lại, sau đó nhìn Bùi Nguyên Minh bắng ánh mắt kỳ quái.
Anh ta đoán chừng lai lịch của Bùi Nguyên Minh chắc chẩn không nhỏ, nhưng anh ta không ngờ người bên cạnh Bùi Nguyên Minh lại thực sự là phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn.
“Thì ra cô là tân phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn.
Tân Ý Hàm, người rất nổi tiếng trong giới thượng lưu của Vũ Thành gần đây”
Đôi mắt Xa Tinh Độ hơi lóe lên, hứng thú liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó lãnh đạm nói: “Nhưng, nếu cô là đường chủ của chấp pháp đường Long Môn thì đã sao?”
“Vũ Thành, không có tốt hơn những nơi khác”
“Địa bàn chính của Long Môn ở đây, nhà họ Long cũng ở đây”
” Chấp pháp đường Long Môn ở bên ngoài lợi hại đến thế, ở Vũ Thành đây, không ghê gớm như cô nghĩ!”
“Trừ khi cô có thể lấy người nhà họ Long ra, hoặc lấy Long môn chủ ra”
“Bằng không, dựa vào thân phận của cô phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn là không đủ.”
Tân Ý Hàm hít sâu một hơi nói nhỏ: “Nhiềm thêm một người bạn, thì nhiều thêm một con đường thoát”
“Vẫn mong cậu Xa hãy nể mặt, kết bạn với nhau!”
Tân Ý Hàm biết rõ Bùi Nguyên Minh lợi hai như thế nào, nhưng đối phương có người có súng ống, cộng lại với nhau hơn hai trăm khẩu súng, biến số rất lớn.
Cho nên cho dù Tân Ý Hàm hạ thế, cô ta cũng hy vọng Bùi Nguyên Minh có thể lùi về sau.
“Nể mặt?”
“Bạn bè?”
Xa Tinh Độ chế nhạo, và nói với một biểu cảm cười tựa như không: “Tôi có nhiều bạn trong Thương hội Thiên Trúc, danh dự cũng rất nhiều.”
“Chỉ là, người có thể làm bạn với chúng ta không phải là thế tử của năm môn phiệt lớn, cũng phải là là cậu cả của thập đại gia tộc quyền lực, hay ít nhất thì cũng phải là cậu chủ của lãnh đạo tỉnh thành. “
“Thành thật mà nói, cái chức phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn còn chưa đủ tư cách làm bạn của chúng tôi.”
Nói đến đây, Xa Tinh Độ ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Đừng nói cô, phó đường chủ, cho dù là đường chủ mới lên chức của cô xuất hiện, tôi cũng không tôn trọng!”
“Gọi cho ai đó đi, thời gian của cô sắp hết rồi.”
Tân Ý Hàm sắc mặt tối sầm lại, không ngờ đám người Thiên Trúc này lại không tôn trọng cô ta như vậy.
Cô ta còn muốn nói gì nữa, Bùi Nguyên Minh đã vỗ vai cô ta một cái rồi nhẹ nói: “Nếu vì chính Ý Hàm ngươi, thì ta có thể làm chủ, chuyện này có thể bỏ qua.”
“Tránh đường.”
Xa Tỉnh Độ bật ra một tiếng cười “nhếch mép”, sau đó anh ta uống cạn ly sâm panh trong tay, liếc nhìn chiếc đồng hồ Royal Oak trên cố tay, nhẹ giọng nói: “Các anh còn hai mươi phút nữa.”
Phạm Tiểu Trương cũng cười ranh mãng, châm một điếu xì gà thổi khói ra ngoài, lạnh lùng nói: “Nghe thấy chưa?”
“Mau gọi người chống lưng cho các anh ra đây, nếu không hai người đều sẽ chết!”
Trong lúc nói chuyện, tầm mắt của Phạm Tiểu Trương rơi trên người Tân Ý Hàm.
Vừa rồi anh không thèm để ý, nhưng hiện tại đã nhận ra, đây thật sự là một tuyệt thế giai nhân!
Điều quan trọng nhất là dáng người của Tâm Ý Hàm quá đẹp vì đã luyện tập võ thuật lâu năm.
Bởi vậy, Phạm Tiểu Trương vô cùng rung động, ánh mắt lúc này cực kỳ gian ác.
Anh ta không chỉ muốn giãm chết Bùi Nguyên Minh mà còn muốn làm cho Tân Ý Hàm Sơn đau khổ dưới thân mình.
Nếu không phải như vậy, anh ta sẽ không thể nuốt trôi cơn tức giận ngày hôm nay.
Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ thờ ơ, anh từng bước đi tới trước mặt Xa Tỉnh Độ, sau đó tự mình cầm chai sâm banh trước mặt lên.
Xa Tinh Độ cười nhẹ và nói, “Thế nào? Anh chuẩn bị uống rượu để đền tội à?”
“Thủ đoạn này của người Đại Hạ các anh là vô dụng đối với tôi.”
Bùi Nguyên Minh hờ hững rót một ly rượu, thay vì đưa cho Xa Tỉnh Độ, anh lại nhấp một ngụm, nhẹ nói: “Nếu cậu Xa cậu muốn tôi gọi người đến, không biết Hàn Sang của băng Phủ Rìu đã đủ tư cách chưa.
Sắc mặt của Tân Ý Hàm trầm xuống, bóng dáng cô ta xoẹt ngang trong khoảnh khắc tiếp theo, cô ta đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh, sau đó cô ta gục xuống và tung ra một nắm đấm dài.
Rõ ràng, để tránh cho đối phương làm tổn thương Bùi Nguyên Minh, Tân Ý Hàm Sơn không tránh khỏi công kích của đối phương, mà lựa chọn cứng chọi với cứng, “Bùm..”
Nắm đấm của hai người đụng nhau, Tân Ý Hàm đang thủ thế lập tức bị tốn thất không nhỏ, một ngụm máu từ trong cuống họng suýt nữa trào ra.
Nhưng cô ấy đột ngột nuốt máu, và sau đó xoay người tung một cú đá.
Theo sau với động tác của Tân Y Hàm, bóng người màu vàng bay ra, sau đó đập vào bàn đánh bài một tiếng “bùm”.
Bùi Nguyên Minh nhìn một cách thờ ơ, phát hiện kẻ tấn công là một Yêu Tăng trung niên của Thiên Trúc, hẳn mặc một chiếc áo choàng màu vàng tươi, cạo đầu, trên đó có một ít đốm đen bị đốt cháy.
Chỉ là, mặc dù quần áo giống như một tu sĩ, nhưng khí chất tổng thể vô cùng dữ tợn, có chút cảm giác gần giống yêu quái.
Chỉ có thể nói răng Yêu Tăng của Thiên Trúc quả là danh bất hư: truyền.
“Tửu Nhục Đầu Đà, lùi lại”
Ngay khi nhà Yêu Tăng Thiên Trúc chuẩn bị thực hiện một động thái khác, một giọng nói khiêu ngạo và lãnh đạm vang lên từ hướng cửa.
“Người phụ nữ kia, cô rất tốt, thật sự có thể đỡ đòn của Tửu Nhục Đầu Đà, hèn gì hám đến địa bàn của bang Thiên Trúc giở thói lưu manh”
“Chỉ là cô nên biết rằng đắng sau Băng đảng Thiên Trúc là Thương hội Thiên Trúc của chúng tôi.”
Nếu cô khiêu khích Băng đảng Thiên Trúc, thì cô đang khiêu khích Thương Hội Thiên Trúc của chúng tôi!”
“Khiêu khích Thương Hội Thiên Trúc là khiêu khích tất cả người dân Thiên Trúc của chúng tôi ở Đại Hạ…”
“Cô có chắc rằng cô có thể gánh chịu những hậu quả như vậy không?”
Khi âm thanh vừa dứt, một nhóm nam nữ mặc Hoa phục đi vào từ hướng cửa.
Những người này ăn mặc theo nghỉ thức truyền thống của Thiên Trúc, đeo vàng bạc trên người, nhưng họ thực sự có khí chất hơn người.
Với rất nhiều vàng bạc trên người, nó không chỉ làm mất đi cảm giác của một nhà giàu mới nổi, mà còn khiến người ta cảm thấy họ thật phi thường.
Đặc biệt người cầm đầu là một thanh niên tóc dài, dung mạo khôi ngô tuấn tú, có một phong thái của một người bề trên.
Phạm Tiểu Trương được coi là một nhân vật tầm cỡ, nhưng khi gặp thanh niên tóc dài này, cả người rõ ràng là khí chất và phong độ thấp hơn hẳn.
Mà lúc này, nhìn thấy tóc dài thanh niên đi tới, Phạm Tiểu Trương cũng chủ động tiến lên chào: “Cậu Xa, cậu tới rất đúng lúc.”
“Những kẻ này không chỉ gian lận ở đất của chúng ta, mà còn đánh ngưi “Tôi ngăn họ không nổi!”
“Tôi đã đem cả cậu Pham Phạm Mục Cương chống lưng cho tôi, và mối quan hệ với cậu Long Thập Tam Long Thương Húc”
“Nhưng thật ra tên này vẫn tỏ ra dững dưng như không!”
“Không chỉ là xem thường tôi, còn coi thường bang Thiên Trúc!”
“Lại càng xem thường cậu Pham cùng cậu Long Thập Tam!”
“cậu Xa, anh phải làm chủ cho tôi!”
Phạm Tiểu Trương nhìn thấy vị cứu tỉnh và người chống lưng, lúc này lật ngược lại đổi trắng thay đen, lập tức kể ra hết mọi chuyện.
“Phạm Tiểu Trương, ngươi hãy tự trọng một chút!”
Tân Ý Hàm nhìn thấy được rằng cậu Xa tóc dài không hề đơn giản, lúc này cô vô thức lạnh lùng hét lên.
“Là ngươi muốn đánh bạc mà không chịu nhận thua, làm đủ trò để vu oan cho cậu Minh nhà ta!”
“Bây giờ còn dám đảo trắng thay đen!?”
“Các ngươi là người của Thiên Trúc, các ngươi không nói chuyện có lý một tí được sao?”
“Có bằng chứng nào cho thấy cậu Minh nhà ta gian lận không !?”
Bùi Nguyên Minh lại nhìn tên gọi là cậu Xa một cách hứng thú, sau đó lấy điện thoại di động ra, gửi ra một tin nhắn.
Chương 3296
“Chứng cứ!?”
“Tất cả những người đánh bạc và những người chia bài đều là nhân chứng!”
“Khi tôi nói cô gian lận, thì cô gian lận!”
Phạm Tiểu Trương mặt không biến sắc, sau đó nhìn về phía cậu Xa, nói: “cậu Xa, vốn dĩ hôm nay là ngày nghỉ hàng tuần của cậu. Tôi không nên làm phiền cậu nghỉ ngơi”
“Nhưng mà, tôi thật sự không thể tha thứ cho mấy tên khốn kiếp này, tôi quá bất tài rồi!
“Cũng xin cậu Xa ra tay, giúp tôi trấn lại nơi này!”
Phạm Tiểu Trương muốn tự tay bóp chết Bùi Nguyên Minh, nhưng vào lúc này anh biết rất rõ Thực lực của Tân Ý Hàm quá kinh người, người của hẳn hoàn toàn không phải là đối thủ.
Anh ta muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh, sợ là chỉ có thể dựa của cậu Xa, Xa Tinh Độ trước mặt.
Xa Tinh Độ phớt lờ Phạm Tiếu Trương mà dựa lưng vào ghế sô pha và ngồi xuống, rồi búng tay.
Chẳng mấy chốc, có người mang đến cho anh ta một chai sâm panh và rót một ly cho anh ta.
Vừa nhâm nhi sâm panh, Xa Tinh Độ vừa thích thú nhìn Bùi Nguyên Minh, với thái độ muốn kiểm soát tình hình chung.
Khi đã uống đủ rồi và uống cũng gần hết rồi, Xa Tỉnh Độ dùng khăn ướt lau ngón tay, sau đó ngồi vắt chéo chân và nói một cách thờ ơ: “Tôi tên là Xa Tỉnh Độ, tôi đến từ nhánh thứ hai của nhà họ Xa ở Thiên Trúc.”
“Tôi là một quân sư của Thiên hội Thiên Trang”
“Anh có thể gọi tôi là Quân sư Xa”
“Trong khách sạn này, Thương hội Thiên Trúc chúng tôi chiếm 50% cổ phần”
“Phạm Tiểu Trương này là một trong những người thân tín của cậu cả Phạm của Thương hội Thiên Trúc chúng tôi.”
“Nói tóm lại, nơi này giống như là của Thương hội Thiên Trúc, và nó thuộc về cậu Phạm của chúng tôi.”
“Các anh ở trong địa bàn của cậu Phạm lại gian lận, đánh người.
Đây chính là không nể mặt cậu Phạm.”
“Có phải là bởi vì cậu Phạm hai năm qua quá mờ nhạt ở Vũ Thành, cho nên các anh đều đã quên, rốt cuộc cậu Phạm là ai?”
“Bây giờ, tôi sẽ cho anh hai lựa chọn.”
“Thứ nhất, ở chốn giang hồ dùng luật của giang hồ, bồi thường gấp đôi, tự bẻ tay, chuyện này kết thúc ở đây”
“Thứ hai, tôi sẽ cho anh nửa giờ để anh gọi điện cho người chống lưng của.”
“Người đến có thể dọa được chúng tôi, thì các anh hay cầm tiền rời đi, tôi cũng đích thân đánh gãy hai chân của Phạm Tiểu Trương để cho các anh một lời giải thích.”
“Nhưng nếu người mà anh gọi không thể dọa được chúng tôi, họ cũng sẽ phải bị đánh gấy tay”
Không có nhiều sự khác biệt giữa lời của Xa Tinh Độ và lời của Phạm Tiểu Trương.
Sự khác biệt lớn nhất là Xa Tinh Độ nói năng lãnh đạm và có khí chất phi thường.
Từng câu từng chữ anh ta nói đều mang một sức ép cực kỳ mạnh mẽ, dường như khiến khán giả choáng ngợp.
Giờ phút này không ai dám chất vấn anh ta, dường như những gì anh ta nói nhất định sẽ trở thành hiện thực.
Cùng lúc đó, phía sau anh ta có mấy chục vệ sĩ xếp hàng ngang, tất cả đều cầm súng săn, lúc này có vẻ đăng đẳng sát khí.
Ngoài ra, có những người đã xuất trình giấy tờ hợp pháp, để mọi người biết rắng họ không phải là xã hội đen ngoài đường, mà là quân chính quy, năng lực ghê gớm đến kinh người.
Hàm, phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn!”
Chương 3297
Mặc dù Tân Ý Hàm biết Bùi Nguyên Minh là bất khả chiến bại, nhưng lúc này hai người đấu với hai trăm người.
Cho nên cô ta hi vọng có thể yên ổn mọi chuyện, dù sao tránh voi chả xấu mặt nào.
Nghe được lời nói của Tân Ý Hàm, vẻ mặt Phạm Tiểu Trương chợt sững lại, sau đó nhìn Bùi Nguyên Minh bắng ánh mắt kỳ quái.
Anh ta đoán chừng lai lịch của Bùi Nguyên Minh chắc chẩn không nhỏ, nhưng anh ta không ngờ người bên cạnh Bùi Nguyên Minh lại thực sự là phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn.
“Thì ra cô là tân phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn.
Tân Ý Hàm, người rất nổi tiếng trong giới thượng lưu của Vũ Thành gần đây”
Đôi mắt Xa Tinh Độ hơi lóe lên, hứng thú liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó lãnh đạm nói: “Nhưng, nếu cô là đường chủ của chấp pháp đường Long Môn thì đã sao?”
“Vũ Thành, không có tốt hơn những nơi khác”
“Địa bàn chính của Long Môn ở đây, nhà họ Long cũng ở đây”
” Chấp pháp đường Long Môn ở bên ngoài lợi hại đến thế, ở Vũ Thành đây, không ghê gớm như cô nghĩ!”
“Trừ khi cô có thể lấy người nhà họ Long ra, hoặc lấy Long môn chủ ra”
“Bằng không, dựa vào thân phận của cô phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn là không đủ.”
Tân Ý Hàm hít sâu một hơi nói nhỏ: “Nhiềm thêm một người bạn, thì nhiều thêm một con đường thoát”
“Vẫn mong cậu Xa hãy nể mặt, kết bạn với nhau!”
Tân Ý Hàm biết rõ Bùi Nguyên Minh lợi hai như thế nào, nhưng đối phương có người có súng ống, cộng lại với nhau hơn hai trăm khẩu súng, biến số rất lớn.
Cho nên cho dù Tân Ý Hàm hạ thế, cô ta cũng hy vọng Bùi Nguyên Minh có thể lùi về sau.
“Nể mặt?”
“Bạn bè?”
Xa Tinh Độ chế nhạo, và nói với một biểu cảm cười tựa như không: “Tôi có nhiều bạn trong Thương hội Thiên Trúc, danh dự cũng rất nhiều.”
“Chỉ là, người có thể làm bạn với chúng ta không phải là thế tử của năm môn phiệt lớn, cũng phải là là cậu cả của thập đại gia tộc quyền lực, hay ít nhất thì cũng phải là cậu chủ của lãnh đạo tỉnh thành. “
“Thành thật mà nói, cái chức phó đường chủ của chấp pháp đường Long Môn còn chưa đủ tư cách làm bạn của chúng tôi.”
Nói đến đây, Xa Tinh Độ ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Đừng nói cô, phó đường chủ, cho dù là đường chủ mới lên chức của cô xuất hiện, tôi cũng không tôn trọng!”
“Gọi cho ai đó đi, thời gian của cô sắp hết rồi.”
Tân Ý Hàm sắc mặt tối sầm lại, không ngờ đám người Thiên Trúc này lại không tôn trọng cô ta như vậy.
Cô ta còn muốn nói gì nữa, Bùi Nguyên Minh đã vỗ vai cô ta một cái rồi nhẹ nói: “Nếu vì chính Ý Hàm ngươi, thì ta có thể làm chủ, chuyện này có thể bỏ qua.”
“Tránh đường.”
Xa Tỉnh Độ bật ra một tiếng cười “nhếch mép”, sau đó anh ta uống cạn ly sâm panh trong tay, liếc nhìn chiếc đồng hồ Royal Oak trên cố tay, nhẹ giọng nói: “Các anh còn hai mươi phút nữa.”
Phạm Tiểu Trương cũng cười ranh mãng, châm một điếu xì gà thổi khói ra ngoài, lạnh lùng nói: “Nghe thấy chưa?”
“Mau gọi người chống lưng cho các anh ra đây, nếu không hai người đều sẽ chết!”
Trong lúc nói chuyện, tầm mắt của Phạm Tiểu Trương rơi trên người Tân Ý Hàm.
Vừa rồi anh không thèm để ý, nhưng hiện tại đã nhận ra, đây thật sự là một tuyệt thế giai nhân!
Điều quan trọng nhất là dáng người của Tâm Ý Hàm quá đẹp vì đã luyện tập võ thuật lâu năm.
Bởi vậy, Phạm Tiểu Trương vô cùng rung động, ánh mắt lúc này cực kỳ gian ác.
Anh ta không chỉ muốn giãm chết Bùi Nguyên Minh mà còn muốn làm cho Tân Ý Hàm Sơn đau khổ dưới thân mình.
Nếu không phải như vậy, anh ta sẽ không thể nuốt trôi cơn tức giận ngày hôm nay.
Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ thờ ơ, anh từng bước đi tới trước mặt Xa Tỉnh Độ, sau đó tự mình cầm chai sâm banh trước mặt lên.
Xa Tinh Độ cười nhẹ và nói, “Thế nào? Anh chuẩn bị uống rượu để đền tội à?”
“Thủ đoạn này của người Đại Hạ các anh là vô dụng đối với tôi.”
Bùi Nguyên Minh hờ hững rót một ly rượu, thay vì đưa cho Xa Tỉnh Độ, anh lại nhấp một ngụm, nhẹ nói: “Nếu cậu Xa cậu muốn tôi gọi người đến, không biết Hàn Sang của băng Phủ Rìu đã đủ tư cách chưa.
Bình luận facebook