Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-495
Chương 495
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Trịnh Tuyết Dương hơi thất thần, cô sửng sốt một hồi rồi mới nói: "Trưởng phòng, vậy có nghĩa là nhà họ Trịnh chúng tôi không cần có quy trình phá sản nữa à?".
“Không cần không cần, tập đoàn chúng tôi sẽ cân nhắc việc đầu tư thêm vào công ty cô!"
"Nhưng mà, bên này có một thủ tục thỏa thuận, ba ngày sau cần phải ký kết, đến lúc đó lại phải làm phiền cô Trịnh đi một chuyến rồi!"
Vị phó trưởng phòng này rất khách sáo, những vị quản lý cấp cao khác cũng mim cười.
Cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người, Trịnh Tuyết Dương nói: "Cám ơn các vị đã quan tâm”
Bùi Nguyên Minh cũng đứng lên và nói: “Vất vả rồi."
Vị phó trưởng phòng chấn động, vẻ mặt vui sướng như đào được vàng: “Không dám! Không dám! Đây là chuyện tôi nên làm!"
Vị phó trưởng phòng này thiếu điều quỳ xuống, nước mắt lưng tròng, được nghe thấy câu “vất vả rồi" của vị này, anh ta phải vinh dự đến mức nào chứ?
Mãi cho tới khi rời khỏi tập đoàn Thiện Nhân, Trịnh Tuyết Dương vẫn chưa hoàn hồn lại, hiển nhiên cô không thể ngờ được mọi chuyện lại thuận lợi như thế. Mấy người ông cụ Trịnh chờ ở bên ngoài sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, chứ nói chi đến việc căng thẳng.
Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương đi ra, ông cụ Trịnh bước lên trước, ho khan nói: “Tuyết Dương, mọi chuyện thể nào rồi?" Trịnh Tuyết Dương hít sâu một cái rồi mới nói: "Ông nội, đã giải quyết xong việc này rồi!"
"Tập đoàn Thiện Nhân cảm thấy thành tích của công ty họ Trịnh chúng ta cũng không tệ làm nên tạm thời giữ lại, không tiến tới quy trình phá sản nữa”
“Tập đoàn bên này sẽ còn đầu tư thêm cho chúng ta để chúng ta kinh doanh."
"Nhưng mà, ba ngày sau chúng ta sẽ còn phải tới kết thỏa thuận..."
Còn có một điều nữa mà Trịnh Tuyết Dương không kể lại, chính là phó trưởng phòng đã nói dưới sự điều hành của cô thì chắc chắn công ty nhà họ Trịnh sẽ phát triển không ngừng.
Giờ mà nói câu này thì khác gì nói mình muốn được leo lên vị trí cao hơn chứ?
Trịnh Tuyết Dương rất lượng thiện và hiểu thảo, cô không nỡ nói những lời như vậy.
“Tốt! Rất tốt!”
"Tuyết Dương à! Cháu đúng là niềm kiêu hãnh của ông nội mà! Là đại công thần của nhà họ Trịnh chúng ta!”
Vẻ mặt ông cụ Trịnh tràn đầy sự kích động. Những người khác cũng rất hưng phấn.
Đây đúng là mang lại niềm hy vọng và ánh sáng trong lúc khốn khó mà!
Rõ ràng công ty nhà họ Trịnh sắp phá sản rồi, không ngờ không những không bị phá sản mà còn được đầu tư thêm vào dự án và nghiệp vụ.
Đây đúng là chuyện tốt như miếng bánh rơi từ trên trời xuống mà.
Trịnh Tuyết Dương cũng nở một nụ cười tươi, cô rất có cảm tình với nhà họ Trịnh, nhà họ Trịnh có thể vực dậy được thì tất nhiên cô cũng sẽ vui vẻ. Ông cụ Trịnh vẫn hơi không yên tâm hỏi: "Tuyết Dương, có chắc chắn là chúng ta không cần phá sản nữa không?”
"Hơn nữa tập đoàn Thiện Nhân sẽ còn đầu tư thêm, chỉ cần ba ngày sau chúng ta tới ký kết thỏa thuận là được rồi hả?”
"Cháu có chắc chắn không?”
Trịnh Tuyết Dương gật đầu nói: "Ông nội, ông yên tâm đi, Bùi Nguyên Minh cũng ở đó mà, bọn cháu “không nghe nhầm đâu."
"Tốt! Rất tốt! Vậy thì ông yên tâm rồi!"
Vẻ mặt ông cụ Trình tràn đầy vui sướng, ông ta không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy.
Sau đó, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương đi về nhà.
Dù sao đêm qua cũng chưa được nghỉ ngơi chút nào, hai người cần phải ngủ một giấc thật ngon.
Còn mấy người ông cụ Trịnh cũng quay về căn biệt thự mà nhà họ Trịnh đang thuê tạm.
Trịnh Tùng cười khà khà nói: “Ông cụ, không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như thế, chúng ta không những không bị phá sản mà còn được đầu tư thêm!”
"Cháu nghe nói, lần này các nguồn lực tích hợp dưới trướng tập
đoàn Thiện Nhân rất đỉnh” "Rất nhiều công ty, xí nghiệp nhỏ bị thu mua lại trước đây đã được tích hợp lại, ít nhiều dòng họ đã phá sản chỉ trong một đêm!” Ông Chân vuốt câm nói: "Không tệ, đây đúng là một cơ hội tốt để nhà họ Trịnh chúng ta vực dậy!"
Trịnh Chí Dụng đứng phía sau, vẻ mặt rầu rĩ, nhưng vẫn dè dặt nói: "Ông nội, tới lúc ký kết thỏa thuận, ông sẽ để Trịnh Tuyết Dương kỷ ạ?"
"Nếu mà làm thế thì coi như từ nay về sau con bé sẽ đại diện cho nhà họ Trịnh." "Có nghĩa là thậm chí lúc ông đối mặt với tập đoàn Thiện Nhân cũng sẽ bị mất quyền phát biểu..." Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Trịnh Tuyết Dương hơi thất thần, cô sửng sốt một hồi rồi mới nói: "Trưởng phòng, vậy có nghĩa là nhà họ Trịnh chúng tôi không cần có quy trình phá sản nữa à?".
“Không cần không cần, tập đoàn chúng tôi sẽ cân nhắc việc đầu tư thêm vào công ty cô!"
"Nhưng mà, bên này có một thủ tục thỏa thuận, ba ngày sau cần phải ký kết, đến lúc đó lại phải làm phiền cô Trịnh đi một chuyến rồi!"
Vị phó trưởng phòng này rất khách sáo, những vị quản lý cấp cao khác cũng mim cười.
Cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người, Trịnh Tuyết Dương nói: "Cám ơn các vị đã quan tâm”
Bùi Nguyên Minh cũng đứng lên và nói: “Vất vả rồi."
Vị phó trưởng phòng chấn động, vẻ mặt vui sướng như đào được vàng: “Không dám! Không dám! Đây là chuyện tôi nên làm!"
Vị phó trưởng phòng này thiếu điều quỳ xuống, nước mắt lưng tròng, được nghe thấy câu “vất vả rồi" của vị này, anh ta phải vinh dự đến mức nào chứ?
Mãi cho tới khi rời khỏi tập đoàn Thiện Nhân, Trịnh Tuyết Dương vẫn chưa hoàn hồn lại, hiển nhiên cô không thể ngờ được mọi chuyện lại thuận lợi như thế. Mấy người ông cụ Trịnh chờ ở bên ngoài sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, chứ nói chi đến việc căng thẳng.
Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương đi ra, ông cụ Trịnh bước lên trước, ho khan nói: “Tuyết Dương, mọi chuyện thể nào rồi?" Trịnh Tuyết Dương hít sâu một cái rồi mới nói: "Ông nội, đã giải quyết xong việc này rồi!"
"Tập đoàn Thiện Nhân cảm thấy thành tích của công ty họ Trịnh chúng ta cũng không tệ làm nên tạm thời giữ lại, không tiến tới quy trình phá sản nữa”
“Tập đoàn bên này sẽ còn đầu tư thêm cho chúng ta để chúng ta kinh doanh."
"Nhưng mà, ba ngày sau chúng ta sẽ còn phải tới kết thỏa thuận..."
Còn có một điều nữa mà Trịnh Tuyết Dương không kể lại, chính là phó trưởng phòng đã nói dưới sự điều hành của cô thì chắc chắn công ty nhà họ Trịnh sẽ phát triển không ngừng.
Giờ mà nói câu này thì khác gì nói mình muốn được leo lên vị trí cao hơn chứ?
Trịnh Tuyết Dương rất lượng thiện và hiểu thảo, cô không nỡ nói những lời như vậy.
“Tốt! Rất tốt!”
"Tuyết Dương à! Cháu đúng là niềm kiêu hãnh của ông nội mà! Là đại công thần của nhà họ Trịnh chúng ta!”
Vẻ mặt ông cụ Trịnh tràn đầy sự kích động. Những người khác cũng rất hưng phấn.
Đây đúng là mang lại niềm hy vọng và ánh sáng trong lúc khốn khó mà!
Rõ ràng công ty nhà họ Trịnh sắp phá sản rồi, không ngờ không những không bị phá sản mà còn được đầu tư thêm vào dự án và nghiệp vụ.
Đây đúng là chuyện tốt như miếng bánh rơi từ trên trời xuống mà.
Trịnh Tuyết Dương cũng nở một nụ cười tươi, cô rất có cảm tình với nhà họ Trịnh, nhà họ Trịnh có thể vực dậy được thì tất nhiên cô cũng sẽ vui vẻ. Ông cụ Trịnh vẫn hơi không yên tâm hỏi: "Tuyết Dương, có chắc chắn là chúng ta không cần phá sản nữa không?”
"Hơn nữa tập đoàn Thiện Nhân sẽ còn đầu tư thêm, chỉ cần ba ngày sau chúng ta tới ký kết thỏa thuận là được rồi hả?”
"Cháu có chắc chắn không?”
Trịnh Tuyết Dương gật đầu nói: "Ông nội, ông yên tâm đi, Bùi Nguyên Minh cũng ở đó mà, bọn cháu “không nghe nhầm đâu."
"Tốt! Rất tốt! Vậy thì ông yên tâm rồi!"
Vẻ mặt ông cụ Trình tràn đầy vui sướng, ông ta không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy.
Sau đó, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương đi về nhà.
Dù sao đêm qua cũng chưa được nghỉ ngơi chút nào, hai người cần phải ngủ một giấc thật ngon.
Còn mấy người ông cụ Trịnh cũng quay về căn biệt thự mà nhà họ Trịnh đang thuê tạm.
Trịnh Tùng cười khà khà nói: “Ông cụ, không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như thế, chúng ta không những không bị phá sản mà còn được đầu tư thêm!”
"Cháu nghe nói, lần này các nguồn lực tích hợp dưới trướng tập
đoàn Thiện Nhân rất đỉnh” "Rất nhiều công ty, xí nghiệp nhỏ bị thu mua lại trước đây đã được tích hợp lại, ít nhiều dòng họ đã phá sản chỉ trong một đêm!” Ông Chân vuốt câm nói: "Không tệ, đây đúng là một cơ hội tốt để nhà họ Trịnh chúng ta vực dậy!"
Trịnh Chí Dụng đứng phía sau, vẻ mặt rầu rĩ, nhưng vẫn dè dặt nói: "Ông nội, tới lúc ký kết thỏa thuận, ông sẽ để Trịnh Tuyết Dương kỷ ạ?"
"Nếu mà làm thế thì coi như từ nay về sau con bé sẽ đại diện cho nhà họ Trịnh." "Có nghĩa là thậm chí lúc ông đối mặt với tập đoàn Thiện Nhân cũng sẽ bị mất quyền phát biểu..." Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Bình luận facebook