Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-496
Chương 496
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Ông cụ họ Trịnh lạnh nhạt nhìn Trịnh Chí Dụng, một lát sau mới nhíu mày nói: "Vấn đề mà cháu nói, làm sao ông lại không biết?"
"Cháu đã sớm suy tính qua chuyện này!"
"Nhưng mà cháu có biết hay không? Chuyện lần này là mượn mặt mũi của Trịnh Tuyết Dương để giải quyết!"
"Nếu như lúc ký kết thỏa thuận hệ thống chúng ta đổi người khác
mà đối phương lại không chấp nhận thì làm sao bây giờ?" "Chí Dụng, ông hiểu suy nghĩ này của cháu.
"Nhưng vấn đề là lần này chúng ta nhất định phải cẩn thận một chút!"
"Bởi vì chuyện này liên quan đến việc tồn vong sống chết của nhà họ Trịnh chúng ta!"
Trịnh Chí Dụng hơi há mồm, muốn nói điều gì đó nhưng lại không nói ra.
Ông nội nói không sai, chuyện tình lần này quá lớn, không có chỗ cho anh làm chuyện bốc đồng.
Nhưng mà, chẳng lẽ lại cứ như vậy trơ mắt nhìn Trịnh Tuyết
Dương cầm quyền hay sao?
Nếu như đúng là vậy, sau này mình ở nhà họ Trịnh còn có quyền gì để nói cơ chứ?
Chẳng lẽ khi đến Dương Thành mà anh còn phải bị Trịnh Tuyết
Dương quản lý hay sao?
Vào giờ phút này, gương mặt của Trịnh Chí Dụng trông rất dữ tợn, khi anh ta cúi đầu, vẻ mặt trông vô cùng khó coi.
Ông cụ Trịnh nhìn anh ta một cái, thở dài một cái rồi sau đó lập tức xoay người rời đi.
Ông rất coi trọng Trịnh Chí Dụng, là kiểu coi trọng với người sau này có thể tiếp quản được sự nghiệp của nhà họ Trịnh, cũng sẽ là người thừa kế của nhà họ Trịnh.
Nhưng vấn đề là, ở dưới tình huống như này, ông không thể không tạm thời đặt anh ta qua một bên.
Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến sự tồn vong của nhà họ
Trịnh! Đợi đến khi ông cụ Trịnh tránh đi, trong sân chỉ còn lại hai người Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng.
Trịnh Chí Dụng mới "choang" một tiếng, đập chén nước trong tay xuống dưới đất.
"Đồ đề tiện này! Rốt cuộc là cô ta có quan hệ gì với Thể Tử Minh trong truyền thuyết cơ chứ? Chẳng lẽ cô ta là người phụ nữ bí mật?"
Trịnh Chí Dụng cắn răng nghiên lợi nói.
Nếu như đúng thật là như vậy, sau này anh ta ở nhà họ Trịnh biết phải cạnh tranh với Trịnh Tuyết Dương như thế nào đây.
Giờ phút này Trịnh Thu Hằng lại khế cười một tiếng.
Nghe thấy tiếng cười này, Trịnh Chí Dụng ngẩng đầu lên hung hăng nhìn chằm chằm vào cô, hỏi: "Trịnh Thu Hång, cô cười cái gì? Hay lắm sao mà cười?"
"Nếu như Trịnh Tuyết Dương là người phụ nữ bí mật của Thế Tử Minh, như vậy thì cho dù cô có gả vào nhà họ Bối, thì cô cũng không phải là đối thủ của cta đâu!"
"Không phải là cô vẫn luôn muốn đè lên trên đầu cô ta hay sao?"
"Không phải là cô cho rằng mình sắp sửa được gả vào nhà họ Bối, là có thể dẫm lên mặt của cô ta hay sao?"
"Kết quả thì..."
Trịnh Chí Dụng liên tục lạnh lùng cười, tình cảnh bây giờ của anh ta không tốt, vậy thì cũng không muốn Trịnh Thu Hằng được tốt hơn.
Ngược lại Trịnh Thu Hằng dù bận nhưng vẫn ung dung uống nước, thản nhiên nói: "Trịnh Chí Dung, người thông minh như anh, làm sao lại trở nên ngu ngốc vào thời khắc quan trọng như thế này?" gì?"
Trịnh Chí Dụng ngẩng đầu lên, nhìn Trịnh Thu Hằng nói: "Cô có ý Trịnh Thu Hằng lạnh nhạt nói: "Trước tiên tôi hỏi anh, anh muốn có được thứ gì?"
"Anh muốn công ty nhà họ Trịnh không bị phá sản? Hay là muốn Trịnh Tuyết Dương không được cầm quyền?" Vẻ mặt Trịnh Chí Dụng liên tục thay đổi, lúc lâu sau mới hừ nói:
"Tôi đều muốn!"
Trịnh Thu Hằng lạnh lùng nói: "Nếu như là đều muốn, vậy thì không thể dựa dẫm vào ông già kia!"
"Anh không phát hiện ra sao? Sau khi đi tới Dương Thành, đối với rất nhiều chuyện ông già kia đều là có lòng nhưng không có sức!" "Mà nhà họ Trịnh chúng ta, nếu như vẫn cứ tiếp tục làm việc theo cách thức như cũ, vậ thì chuyện anh muốn cầm quyền là tuyệt đối không thể được!"
"Vậy ý của cô là..." Trịnh Chí Dụng nhíu mày. N như nội bộ nhà họ Trinh chúng ta không the áp che dược THinh Tuyết Đươn0, vay thi phải nhân xe hoi.
THinh Thu Hàng chậm rài mà nói.
Cho dù Trinh Tuyet Duơng có là nguời phụ nữ bi mát ceda The Tử Minh
Nhung mà vụng trộm, công có nghĩa là không thể dua ra ánh sang Một người phụ nữ không thể dưa ra anh sáng, vậy anh sợ có ta làm cái gi?"
THanh Chi Dung lạnh lùng cười nói "Toi không sợ có ta? Toi lãy cái
gi mà chống lại ed ta đay? Có cho rang tôi là có sao, se lập tức dược gà che thể từ BOi, ti. Nói toi chỗ này trước mất Trịnh Chi Dung đột nhiên sáng lên, vô dùi nói: Đùng vậy! Không phải là Bối Hoàng Triết rất có hung thủ đối với người phụ nữ để tiện đỏ hay sao? Chắc chắn là anh ta không ngờ tới là có ta sẽ nâm quyền! Tôi đây lập tức gọi điện thoại cho anh ta..
"Không phải là dựa thể hay sao? Nói xem ai không thể làm giống vậy chứ..
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Ông cụ họ Trịnh lạnh nhạt nhìn Trịnh Chí Dụng, một lát sau mới nhíu mày nói: "Vấn đề mà cháu nói, làm sao ông lại không biết?"
"Cháu đã sớm suy tính qua chuyện này!"
"Nhưng mà cháu có biết hay không? Chuyện lần này là mượn mặt mũi của Trịnh Tuyết Dương để giải quyết!"
"Nếu như lúc ký kết thỏa thuận hệ thống chúng ta đổi người khác
mà đối phương lại không chấp nhận thì làm sao bây giờ?" "Chí Dụng, ông hiểu suy nghĩ này của cháu.
"Nhưng vấn đề là lần này chúng ta nhất định phải cẩn thận một chút!"
"Bởi vì chuyện này liên quan đến việc tồn vong sống chết của nhà họ Trịnh chúng ta!"
Trịnh Chí Dụng hơi há mồm, muốn nói điều gì đó nhưng lại không nói ra.
Ông nội nói không sai, chuyện tình lần này quá lớn, không có chỗ cho anh làm chuyện bốc đồng.
Nhưng mà, chẳng lẽ lại cứ như vậy trơ mắt nhìn Trịnh Tuyết
Dương cầm quyền hay sao?
Nếu như đúng là vậy, sau này mình ở nhà họ Trịnh còn có quyền gì để nói cơ chứ?
Chẳng lẽ khi đến Dương Thành mà anh còn phải bị Trịnh Tuyết
Dương quản lý hay sao?
Vào giờ phút này, gương mặt của Trịnh Chí Dụng trông rất dữ tợn, khi anh ta cúi đầu, vẻ mặt trông vô cùng khó coi.
Ông cụ Trịnh nhìn anh ta một cái, thở dài một cái rồi sau đó lập tức xoay người rời đi.
Ông rất coi trọng Trịnh Chí Dụng, là kiểu coi trọng với người sau này có thể tiếp quản được sự nghiệp của nhà họ Trịnh, cũng sẽ là người thừa kế của nhà họ Trịnh.
Nhưng vấn đề là, ở dưới tình huống như này, ông không thể không tạm thời đặt anh ta qua một bên.
Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến sự tồn vong của nhà họ
Trịnh! Đợi đến khi ông cụ Trịnh tránh đi, trong sân chỉ còn lại hai người Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng.
Trịnh Chí Dụng mới "choang" một tiếng, đập chén nước trong tay xuống dưới đất.
"Đồ đề tiện này! Rốt cuộc là cô ta có quan hệ gì với Thể Tử Minh trong truyền thuyết cơ chứ? Chẳng lẽ cô ta là người phụ nữ bí mật?"
Trịnh Chí Dụng cắn răng nghiên lợi nói.
Nếu như đúng thật là như vậy, sau này anh ta ở nhà họ Trịnh biết phải cạnh tranh với Trịnh Tuyết Dương như thế nào đây.
Giờ phút này Trịnh Thu Hằng lại khế cười một tiếng.
Nghe thấy tiếng cười này, Trịnh Chí Dụng ngẩng đầu lên hung hăng nhìn chằm chằm vào cô, hỏi: "Trịnh Thu Hång, cô cười cái gì? Hay lắm sao mà cười?"
"Nếu như Trịnh Tuyết Dương là người phụ nữ bí mật của Thế Tử Minh, như vậy thì cho dù cô có gả vào nhà họ Bối, thì cô cũng không phải là đối thủ của cta đâu!"
"Không phải là cô vẫn luôn muốn đè lên trên đầu cô ta hay sao?"
"Không phải là cô cho rằng mình sắp sửa được gả vào nhà họ Bối, là có thể dẫm lên mặt của cô ta hay sao?"
"Kết quả thì..."
Trịnh Chí Dụng liên tục lạnh lùng cười, tình cảnh bây giờ của anh ta không tốt, vậy thì cũng không muốn Trịnh Thu Hằng được tốt hơn.
Ngược lại Trịnh Thu Hằng dù bận nhưng vẫn ung dung uống nước, thản nhiên nói: "Trịnh Chí Dung, người thông minh như anh, làm sao lại trở nên ngu ngốc vào thời khắc quan trọng như thế này?" gì?"
Trịnh Chí Dụng ngẩng đầu lên, nhìn Trịnh Thu Hằng nói: "Cô có ý Trịnh Thu Hằng lạnh nhạt nói: "Trước tiên tôi hỏi anh, anh muốn có được thứ gì?"
"Anh muốn công ty nhà họ Trịnh không bị phá sản? Hay là muốn Trịnh Tuyết Dương không được cầm quyền?" Vẻ mặt Trịnh Chí Dụng liên tục thay đổi, lúc lâu sau mới hừ nói:
"Tôi đều muốn!"
Trịnh Thu Hằng lạnh lùng nói: "Nếu như là đều muốn, vậy thì không thể dựa dẫm vào ông già kia!"
"Anh không phát hiện ra sao? Sau khi đi tới Dương Thành, đối với rất nhiều chuyện ông già kia đều là có lòng nhưng không có sức!" "Mà nhà họ Trịnh chúng ta, nếu như vẫn cứ tiếp tục làm việc theo cách thức như cũ, vậ thì chuyện anh muốn cầm quyền là tuyệt đối không thể được!"
"Vậy ý của cô là..." Trịnh Chí Dụng nhíu mày. N như nội bộ nhà họ Trinh chúng ta không the áp che dược THinh Tuyết Đươn0, vay thi phải nhân xe hoi.
THinh Thu Hàng chậm rài mà nói.
Cho dù Trinh Tuyet Duơng có là nguời phụ nữ bi mát ceda The Tử Minh
Nhung mà vụng trộm, công có nghĩa là không thể dua ra ánh sang Một người phụ nữ không thể dưa ra anh sáng, vậy anh sợ có ta làm cái gi?"
THanh Chi Dung lạnh lùng cười nói "Toi không sợ có ta? Toi lãy cái
gi mà chống lại ed ta đay? Có cho rang tôi là có sao, se lập tức dược gà che thể từ BOi, ti. Nói toi chỗ này trước mất Trịnh Chi Dung đột nhiên sáng lên, vô dùi nói: Đùng vậy! Không phải là Bối Hoàng Triết rất có hung thủ đối với người phụ nữ để tiện đỏ hay sao? Chắc chắn là anh ta không ngờ tới là có ta sẽ nâm quyền! Tôi đây lập tức gọi điện thoại cho anh ta..
"Không phải là dựa thể hay sao? Nói xem ai không thể làm giống vậy chứ..
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Bình luận facebook