Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 325
Du Cảnh nghe xong sắc mặt liền thay đổi, nơi này đông người thế này, nếu có chuyện gì kinh khủng xảy ra, thì A.D tập đoàn cũng bị mang tiếng. Càng nói đến Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh, hai người không nên xảy ra chuyện gì vào lúc này được.
Hắn không biết Âu Dương Thiên Khải muốn làm gì, nhưng cần thiết phải sơ tán mọi người, trước khi ông ta ra tay.
" Diệp Minh Châu, có chuyện không hay xảy ra rồi, cô giúp tôi đi gạt chuông báo cháy nhanh lên. Cùng vệ sĩ sơ tán hết mọi người ra ngoài, chuyện này tôi sẽ giải thích sau!" Hắn nhìn Diệp Minh Châu nói, rồi gấp rút chạy lên sân khấu.
Được người mình thích nhờ vả là một chuyện gì đó rất hạnh phúc, Diệp Minh Châu ngay lập tức chạy đi. Thình lình chuông báo cháy vang lên, khiến khán đài mọi người vô cùng hỗn loạn.
" Reeng, Reeng, Reeng!" Tiếng kêu nghe đinh tai nhức óc, mọi người phút chốc bỏ chạy tán loạn.
" Chuyện gì vậy? Sao lại xảy ra hoả hoạn được!" Trên sân khấu Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh cũng hoang mang, còn chưa hiểu gì thì Du Cảnh đã chạy đến." Sếp, chúng ta mau ra ngoài nhanh đi! Tôi sẽ giải thích sau!" Hắn thở dốc nói, mà không kịp giải thích gì.
Những người bên trong khán đài nhanh chóng được Diệp Minh Châu và bảo an sơ tán ra ngoài. Đến đây mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng họ nhìn thấy nơi này không hề có dấu hiệu của hoả hoạn, liền cảm thấy thắc mắc.
Bên này Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh cũng ra đến nơi, bọn họ nhìn Du Cảnh mong chờ lời giải thích của hắn." Có chuyện gì vậy?" Anh hỏi.
" Sếp, Steven vừa gọi đến! Anh ta nói Âu Dương Thiên Khải bắt đầu hành động rồi! Dường như hắn là đang nhắm vào nơi tổ chức sự kiện lần này!" Du Cảnh thuật lại lời của Steven.
" Đến cũng nhanh thật!" Âu Dương Tư Thần sắc mặt bình thản nói.
Đột nhiên có vài tiếng hét vang lên, mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía âm thanh kia. Một người phụ nữ xinh đẹp, trên người quấn bom đi đến, cô ta vừa đi vừa nghe điện thoại. Nước mắt cũng nhạt nhoà theo, sự sợ hãi lộ rõ.
" Cầu xin ông! Tôi tìm thấy anh ta rồi, tôi sẽ đưa điện thoại cho ông nói chuyện!" Người phụ nữ run rẩy nói. Mọi người không biết cô ta đang muốn làm gì, đang nói chuyện với ai, nhưng bom quấn trên người cô ta là thật.
Người phụ nữ hướng về phía Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh, người cô ta tìm là anh. Nhưng cô ta làm sao có thể tiếp cận được, vệ sĩ đã đứng trước mặt cô ta ngăn cản.
" Âu Dương tổng, có người muốn nói chuyện với anh! Làm ơn xin anh hãy nghe máy, nếu không tôi sẽ chết mất!" Cô ta nhìn Âu Dương Tư Thần kêu lên.
Khỏi cần phải nghĩ nhiều, anh cũng biết người ở bên kia đầu dây là ai." Du Cảnh, lấy điện thoại của cô ấy đến đây đi!" Anh nhìn Du Cảnh nói. Âu Dương Tư Thần biết người phụ nữ kia là vô tội, cô ta không đáng bị đối xử như thế này.
Người phụ nữ nghe thấy liền mừng rỡ, cô ta rối rít cảm ơn anh." Âu Dương tổng, cảm ơn anh! Cảm ơn anh!"
Tiếp nhận lấy điện thoại, Âu Dương Tư Thần liền nghe máy. Người bên kia quả nhiên là Âu Dương Thiên Khải, ông ta nở nụ cười hài lòng lên tiếng." Chào cháu trai yêu quý! Đến giờ chắc cháu cũng biết ta là ai rồi có đúng không? Thật xin lỗi, vì đến bây giờ ta mới liên lạc với cháu!"
" Không cần dài dòng, nói thẳng vào vấn đề đi! Ông đang muốn cái gì?" Âu Dương Tư Thần ánh mắt mang đầy thù hận khi nói chuyện với ông ta.
" Hahaha, cái ngữ khí này thật là giống với Âu Dương Phong Tước mà! Hổ phụ quả nhiên sinh hổ tử!" Âu Dương Thiên Khải phá lên cười quỷ dị nói.
" Đừng nhắc đến ba của tôi, ông không xứng!" Anh cắn răng nhấn mạnh từng chữ.
" Được, được! Vậy bây giờ ta nói vào chuyện chính luôn đây! Ta đến đây chỉ là muốn cùng cháu chơi một trò chơi thôi, đây cũng là trò mà trước đây ta và ba cháu vẫn hay chơi! Nói ra lại thấy buồn, bởi vì ta chưa bao giờ thắng được hắn!"
" Cho nên bây giờ, ta muốn chơi cùng cháu! Bởi vì Phong Tước chết rồi, cháu hãy thay thế hắn ta đi!" Âu Dương Thiên Khải bộ dáng lười biếng nói tiếp.
Âu Dương Tư Thần siết chặt hai tay, anh đang cực kỳ phẫn nộ, cả người sát khí toả ra lạnh lẽo. Đột nhiên Lạc Ninh Hinh đến gần, cô nắm lấy bàn tay anh xoa nhẹ, dường như là đang giúp anh trấn an tinh thần.
" Cháu không đồng ý sao? Vậy thì thật tiếc quá đi, toàn bộ toà nhà A.D và những toà nhà lân cận sẽ phát nổ, nếu như cháu không đồng ý đấy! Ta biết cháu là một đứa thông minh, vậy nên hãy lựa chọn đúng đắn vào!" Ông ta trầm giọng đe doạ, ngữ khí không còn là đùa giỡn nữa rồi.
" Khốn kiếp, tôi nhất định sẽ khiến ông trả giá vì ngày hôm nay dám ở đây thách thức tôi!" Âu Dương Tư Thần gầm lên.
" Thôi nào, ta đang đợi cháu ở đường đua đấy, mau đến đây nhanh lên! Nhưng nhớ là chỉ có cháu và cháu dâu mới có thể đến đây, nếu không hậu quả sẽ không nhỏ đâu! À mà quên, nói với cháu dâu giùm ta một tiếng, Lê Như Nhã cũng đang ở đây nữa! Hahaha" Ông ta nói tiếp, phớt lờ sự tức giận của Âu Dương Tư Thần rồi phá lên cười lớn.
Âu Dương Thiên Khải lần này đã quyết tâm rồi, ông ta muốn lôi một nhà ba người xuống địa ngục cùng mình.
_____** To Be Continued **_____
Hắn không biết Âu Dương Thiên Khải muốn làm gì, nhưng cần thiết phải sơ tán mọi người, trước khi ông ta ra tay.
" Diệp Minh Châu, có chuyện không hay xảy ra rồi, cô giúp tôi đi gạt chuông báo cháy nhanh lên. Cùng vệ sĩ sơ tán hết mọi người ra ngoài, chuyện này tôi sẽ giải thích sau!" Hắn nhìn Diệp Minh Châu nói, rồi gấp rút chạy lên sân khấu.
Được người mình thích nhờ vả là một chuyện gì đó rất hạnh phúc, Diệp Minh Châu ngay lập tức chạy đi. Thình lình chuông báo cháy vang lên, khiến khán đài mọi người vô cùng hỗn loạn.
" Reeng, Reeng, Reeng!" Tiếng kêu nghe đinh tai nhức óc, mọi người phút chốc bỏ chạy tán loạn.
" Chuyện gì vậy? Sao lại xảy ra hoả hoạn được!" Trên sân khấu Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh cũng hoang mang, còn chưa hiểu gì thì Du Cảnh đã chạy đến." Sếp, chúng ta mau ra ngoài nhanh đi! Tôi sẽ giải thích sau!" Hắn thở dốc nói, mà không kịp giải thích gì.
Những người bên trong khán đài nhanh chóng được Diệp Minh Châu và bảo an sơ tán ra ngoài. Đến đây mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng họ nhìn thấy nơi này không hề có dấu hiệu của hoả hoạn, liền cảm thấy thắc mắc.
Bên này Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh cũng ra đến nơi, bọn họ nhìn Du Cảnh mong chờ lời giải thích của hắn." Có chuyện gì vậy?" Anh hỏi.
" Sếp, Steven vừa gọi đến! Anh ta nói Âu Dương Thiên Khải bắt đầu hành động rồi! Dường như hắn là đang nhắm vào nơi tổ chức sự kiện lần này!" Du Cảnh thuật lại lời của Steven.
" Đến cũng nhanh thật!" Âu Dương Tư Thần sắc mặt bình thản nói.
Đột nhiên có vài tiếng hét vang lên, mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía âm thanh kia. Một người phụ nữ xinh đẹp, trên người quấn bom đi đến, cô ta vừa đi vừa nghe điện thoại. Nước mắt cũng nhạt nhoà theo, sự sợ hãi lộ rõ.
" Cầu xin ông! Tôi tìm thấy anh ta rồi, tôi sẽ đưa điện thoại cho ông nói chuyện!" Người phụ nữ run rẩy nói. Mọi người không biết cô ta đang muốn làm gì, đang nói chuyện với ai, nhưng bom quấn trên người cô ta là thật.
Người phụ nữ hướng về phía Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh, người cô ta tìm là anh. Nhưng cô ta làm sao có thể tiếp cận được, vệ sĩ đã đứng trước mặt cô ta ngăn cản.
" Âu Dương tổng, có người muốn nói chuyện với anh! Làm ơn xin anh hãy nghe máy, nếu không tôi sẽ chết mất!" Cô ta nhìn Âu Dương Tư Thần kêu lên.
Khỏi cần phải nghĩ nhiều, anh cũng biết người ở bên kia đầu dây là ai." Du Cảnh, lấy điện thoại của cô ấy đến đây đi!" Anh nhìn Du Cảnh nói. Âu Dương Tư Thần biết người phụ nữ kia là vô tội, cô ta không đáng bị đối xử như thế này.
Người phụ nữ nghe thấy liền mừng rỡ, cô ta rối rít cảm ơn anh." Âu Dương tổng, cảm ơn anh! Cảm ơn anh!"
Tiếp nhận lấy điện thoại, Âu Dương Tư Thần liền nghe máy. Người bên kia quả nhiên là Âu Dương Thiên Khải, ông ta nở nụ cười hài lòng lên tiếng." Chào cháu trai yêu quý! Đến giờ chắc cháu cũng biết ta là ai rồi có đúng không? Thật xin lỗi, vì đến bây giờ ta mới liên lạc với cháu!"
" Không cần dài dòng, nói thẳng vào vấn đề đi! Ông đang muốn cái gì?" Âu Dương Tư Thần ánh mắt mang đầy thù hận khi nói chuyện với ông ta.
" Hahaha, cái ngữ khí này thật là giống với Âu Dương Phong Tước mà! Hổ phụ quả nhiên sinh hổ tử!" Âu Dương Thiên Khải phá lên cười quỷ dị nói.
" Đừng nhắc đến ba của tôi, ông không xứng!" Anh cắn răng nhấn mạnh từng chữ.
" Được, được! Vậy bây giờ ta nói vào chuyện chính luôn đây! Ta đến đây chỉ là muốn cùng cháu chơi một trò chơi thôi, đây cũng là trò mà trước đây ta và ba cháu vẫn hay chơi! Nói ra lại thấy buồn, bởi vì ta chưa bao giờ thắng được hắn!"
" Cho nên bây giờ, ta muốn chơi cùng cháu! Bởi vì Phong Tước chết rồi, cháu hãy thay thế hắn ta đi!" Âu Dương Thiên Khải bộ dáng lười biếng nói tiếp.
Âu Dương Tư Thần siết chặt hai tay, anh đang cực kỳ phẫn nộ, cả người sát khí toả ra lạnh lẽo. Đột nhiên Lạc Ninh Hinh đến gần, cô nắm lấy bàn tay anh xoa nhẹ, dường như là đang giúp anh trấn an tinh thần.
" Cháu không đồng ý sao? Vậy thì thật tiếc quá đi, toàn bộ toà nhà A.D và những toà nhà lân cận sẽ phát nổ, nếu như cháu không đồng ý đấy! Ta biết cháu là một đứa thông minh, vậy nên hãy lựa chọn đúng đắn vào!" Ông ta trầm giọng đe doạ, ngữ khí không còn là đùa giỡn nữa rồi.
" Khốn kiếp, tôi nhất định sẽ khiến ông trả giá vì ngày hôm nay dám ở đây thách thức tôi!" Âu Dương Tư Thần gầm lên.
" Thôi nào, ta đang đợi cháu ở đường đua đấy, mau đến đây nhanh lên! Nhưng nhớ là chỉ có cháu và cháu dâu mới có thể đến đây, nếu không hậu quả sẽ không nhỏ đâu! À mà quên, nói với cháu dâu giùm ta một tiếng, Lê Như Nhã cũng đang ở đây nữa! Hahaha" Ông ta nói tiếp, phớt lờ sự tức giận của Âu Dương Tư Thần rồi phá lên cười lớn.
Âu Dương Thiên Khải lần này đã quyết tâm rồi, ông ta muốn lôi một nhà ba người xuống địa ngục cùng mình.
_____** To Be Continued **_____
Bình luận facebook