Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 400
Lúc này Vệ Tư Hàn và nhóm của Âu Dương Tư Thần cũng ở đây, bởi vì hắn mới đi công tác về, nên muốn tụ họp anh em uống một chút.
" Vệ Tư Hàn, nghe nói Vệ lão gia đang tìm mối hôn sự cho cậu có đúng không?" Mặc Vũ tay cầm ly rượu nhấp một ngụm, rồi lên tiếng hỏi hắn.
" Nói cái này làm tôi vô cùng tức giận nha, không biết thằng quỷ nào dám đăng báo nói tôi bị gay, làm ông nội của tôi gấp rút muốn cháu dâu rồi!" Vệ Tư Hàn bộ dáng vô cùng tức giận nói.
" Nhưng tôi thấy cái này có lý! Cậu bây giờ đã ba mươi rồi, vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai, dĩ nhiên Vệ lão gia phải lo lắng rồi!" Âu Dương Tư Thần nhàn nhạt lên tiếng.
" Mọi người cứ chờ đó! Khi nào đến thôi nôi của bảo bối Ninh Tâm nhà anh, em nhất định sẽ mang người yêu đến!" Vệ Tư Hàn bộ dáng tự tin đáp.
" Chúng tôi cũng mong như vậy! Hi vong đến lúc đó, cậu không làm chúng tôi thất vọng!" Ba người nhìn hắn miễn cưỡng nói.
Trong nhà vệ sinh, Cố Tâm Tây cũng vừa rửa mặt xong, cô cũng mới nôn hết những thứ trong bụng ra ngoài.
" Thật là khó chịu quá đi mất! Là ai nói uống rượu tốt vậy chứ?" Cô nhíu mày mệt mỏi lên tiếng, rồi chậm chạp bước ra ngoài.
Ở đây đã có mấy thanh niên bặm trợn xuất hiện, bọn chúng là đang chờ cô đi ra. Cố Tâm Tây không hề biết chuyện này, cô không chút nào đề phong lững thững đi nhanh.
" Này, cô em đi đâu vậy? Đến ngồi với bọn anh chút có được không? Lão đại nhà anh thích em mất rồi!" Một tên to con đột nhiên đứng chắn trước mặt cô lên tiếng, hắn còn dùng cặp mắt xấu xa nhìn chằm chằm vào vòng một của cô.
" Xin lỗi, nhưng tôi không có hứng, phiền anh tránh sang một bên!" Cố Tâm trầm giọng không hài lòng đáp.
" Cô gái, em không rảnh thì cũng phải đi cùng với anh! Bởi vì nếu em không hợp tác, nhất định sẽ đau đấy!" Tên kia không hề muốn từ bỏ, hắn hất hàm đe dọa cô.
Cố Tâm Tây thở dài, thật sự bây giờ cô rất mệt mỏi, càng không muốn ở đây nhiều lời với những tên này. Cô tự động tránh sang một bên, chuẩn bị cất bước rời đi.
" Này, cô em bị điếc à? Hay là không có khả năng nghe hiểu? Trong lúc anh còn nhẹ nhàng, thì hãy mau ngoan ngoãn đi theo anh, nếu không anh sẽ làm em thấy đau đấy!" Tên khốn kia bắt đầu mất kiên nhẫn, hắn gằn giọng nói.
" Nếu tôi nói không thì sao? Anh sẽ làm gì tôi?" Cố Tâm Tây động tác chững lại, cô nghiêng đầu hỏi hắn, giọng có vẻ cũng khá là bực bội.
" Nếu ngọt ngào mà em không thích, thì anh đây chỉ còn cách phải dùng vũ lực mà thôi!" Hắn nhếch môi nói lớn, tay đưa lên muốn chụp lấy tay của cô kéo đi.
" Rầm!" Chỉ là còn chưa kịp chạm vào người của Cố Tâm Tây, cô đã nhanh chóng ra tay trước, thủ đoạn chụp lấy tay hắn quật ngã trong tíc tắc.
" Ah, cái lưng của tôi!" Tên bặm trợn ngã khá là đau, hắn quằn quại kêu lên.
" Phiền phức!" Cố Tâm Tây nhàn nhạt nhìn hắn nói.
" Đại ca, anh có sao hay không? Con chó cái này, tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ!" Hai tên đàn em đi theo hắn xông lên, muốn ăn thua đủ với cô.
" Bốp, Bốp!" Kết quả của bọn chúng cũng không khả quan hơn là bao, trong vòng hai chiêu đã bị Cố Tâm Tây hạ đo ván.
" Thùng rỗng kêu to! Đừng nghĩ con gái sẽ dễ bắt nạt, không phế các người là may rồi!" Cô dùng chân đá mạnh vào người bọn chúng nói.
" Con khốn chết tiệt, bọn tao sẽ không tha cho mày đâu!"
" Có giỏi thì đứng lên nói chuyện, không thì ngậm miệng vào cho tôi!"
Cố Tâm Tây híp mắt nhìn bọn chúng đáp trả, nhưng lúc này đầu cô thấy chếnh choáng, cả người như muốn đổ gục xuống.
" Có chuyện gì vậy?" Đột nhiên từ phía xa người tiếp viện của đám lưu manh kia tới, này đó hơn mười người, Cố Tâm Tây bây giờ căn bản không đánh lại được.
" Phiền phức thật rồi!" Cô không vui nói, chân tự động lùi lại, khó khăn chạy thẳng vào khu vực phòng Vip.
" Con khốn mau đứng lại! Bọn tao mà bắt được sẽ chặt chân của mày!" Cả bọn cùng lúc đuổi theo, còn không ngừng lớn tiếng hăm dọa.
Khu phòng Vip riêng biệt cũng bị bọn chúng quậy cho tanh bành, đồ đạc bị đổ vỡ không ít.
Cố Tâm Tây không thể chạy thêm được nữa, cô đành phải tìm một phòng Vip trốn tạm. Nhìn thấy cửa phòng cuối cùng khép hờ, cô không nghĩ nhiều mà đẩy cửa chạy vào trong.
" Ầm!" Sau đó cô nhanh tay đóng cửa phòng lại, cẩn thận đứng ở bên cánh cửa quan sát động tĩnh bên ngoài.
" Làm ơn đừng đến đây! Tôi không đủ sức chống đỡ đâu!" Cô thở dốc nói.
Một vài tên lưu manh chạy đến, nhưng nhìn thấy cửa phòng cuối cùng, bọn chúng lại e dè không dám bước vào kiếm người. Suy nghĩ một hồi, bọn chúng đành phải bỏ đi.
" Thật may quá! Cuối cùng cũng chịu đi rồi!" Lúc này Cố Tâm Tây mới thở phào nhẹ nhõm, cô vuốt ngực mừng thầm.
Nhưng khi cô vừa xoay người nhìn lại, đã nhìn thấy một nhóm bốn người Vệ Tư Hàn ngồi ở đây, bọn họ nhìn cô với đôi mắt khó hiểu. Cố Tâm Tây sắc mặt dần cứng đờ, cô bối rối nhìn bọn họ.
" Ah, thật sự xin lỗi! Tôi chỉ muốn trốn nhờ một chút thôi, tôi sẽ đi ngay! Xin lỗi vì đã làm phiền!" Cảm thấy vô cùng ngại ngùng, cô vội cúi đầu xin lỗi.
Không chờ bọn họ nói cái gì, cô đưa tay mở cửa, nhưng lần này tên trùm kia đã đứng bên ngoài đợi cô rồi.
____** To Be Continued **____
" Vệ Tư Hàn, nghe nói Vệ lão gia đang tìm mối hôn sự cho cậu có đúng không?" Mặc Vũ tay cầm ly rượu nhấp một ngụm, rồi lên tiếng hỏi hắn.
" Nói cái này làm tôi vô cùng tức giận nha, không biết thằng quỷ nào dám đăng báo nói tôi bị gay, làm ông nội của tôi gấp rút muốn cháu dâu rồi!" Vệ Tư Hàn bộ dáng vô cùng tức giận nói.
" Nhưng tôi thấy cái này có lý! Cậu bây giờ đã ba mươi rồi, vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai, dĩ nhiên Vệ lão gia phải lo lắng rồi!" Âu Dương Tư Thần nhàn nhạt lên tiếng.
" Mọi người cứ chờ đó! Khi nào đến thôi nôi của bảo bối Ninh Tâm nhà anh, em nhất định sẽ mang người yêu đến!" Vệ Tư Hàn bộ dáng tự tin đáp.
" Chúng tôi cũng mong như vậy! Hi vong đến lúc đó, cậu không làm chúng tôi thất vọng!" Ba người nhìn hắn miễn cưỡng nói.
Trong nhà vệ sinh, Cố Tâm Tây cũng vừa rửa mặt xong, cô cũng mới nôn hết những thứ trong bụng ra ngoài.
" Thật là khó chịu quá đi mất! Là ai nói uống rượu tốt vậy chứ?" Cô nhíu mày mệt mỏi lên tiếng, rồi chậm chạp bước ra ngoài.
Ở đây đã có mấy thanh niên bặm trợn xuất hiện, bọn chúng là đang chờ cô đi ra. Cố Tâm Tây không hề biết chuyện này, cô không chút nào đề phong lững thững đi nhanh.
" Này, cô em đi đâu vậy? Đến ngồi với bọn anh chút có được không? Lão đại nhà anh thích em mất rồi!" Một tên to con đột nhiên đứng chắn trước mặt cô lên tiếng, hắn còn dùng cặp mắt xấu xa nhìn chằm chằm vào vòng một của cô.
" Xin lỗi, nhưng tôi không có hứng, phiền anh tránh sang một bên!" Cố Tâm trầm giọng không hài lòng đáp.
" Cô gái, em không rảnh thì cũng phải đi cùng với anh! Bởi vì nếu em không hợp tác, nhất định sẽ đau đấy!" Tên kia không hề muốn từ bỏ, hắn hất hàm đe dọa cô.
Cố Tâm Tây thở dài, thật sự bây giờ cô rất mệt mỏi, càng không muốn ở đây nhiều lời với những tên này. Cô tự động tránh sang một bên, chuẩn bị cất bước rời đi.
" Này, cô em bị điếc à? Hay là không có khả năng nghe hiểu? Trong lúc anh còn nhẹ nhàng, thì hãy mau ngoan ngoãn đi theo anh, nếu không anh sẽ làm em thấy đau đấy!" Tên khốn kia bắt đầu mất kiên nhẫn, hắn gằn giọng nói.
" Nếu tôi nói không thì sao? Anh sẽ làm gì tôi?" Cố Tâm Tây động tác chững lại, cô nghiêng đầu hỏi hắn, giọng có vẻ cũng khá là bực bội.
" Nếu ngọt ngào mà em không thích, thì anh đây chỉ còn cách phải dùng vũ lực mà thôi!" Hắn nhếch môi nói lớn, tay đưa lên muốn chụp lấy tay của cô kéo đi.
" Rầm!" Chỉ là còn chưa kịp chạm vào người của Cố Tâm Tây, cô đã nhanh chóng ra tay trước, thủ đoạn chụp lấy tay hắn quật ngã trong tíc tắc.
" Ah, cái lưng của tôi!" Tên bặm trợn ngã khá là đau, hắn quằn quại kêu lên.
" Phiền phức!" Cố Tâm Tây nhàn nhạt nhìn hắn nói.
" Đại ca, anh có sao hay không? Con chó cái này, tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ!" Hai tên đàn em đi theo hắn xông lên, muốn ăn thua đủ với cô.
" Bốp, Bốp!" Kết quả của bọn chúng cũng không khả quan hơn là bao, trong vòng hai chiêu đã bị Cố Tâm Tây hạ đo ván.
" Thùng rỗng kêu to! Đừng nghĩ con gái sẽ dễ bắt nạt, không phế các người là may rồi!" Cô dùng chân đá mạnh vào người bọn chúng nói.
" Con khốn chết tiệt, bọn tao sẽ không tha cho mày đâu!"
" Có giỏi thì đứng lên nói chuyện, không thì ngậm miệng vào cho tôi!"
Cố Tâm Tây híp mắt nhìn bọn chúng đáp trả, nhưng lúc này đầu cô thấy chếnh choáng, cả người như muốn đổ gục xuống.
" Có chuyện gì vậy?" Đột nhiên từ phía xa người tiếp viện của đám lưu manh kia tới, này đó hơn mười người, Cố Tâm Tây bây giờ căn bản không đánh lại được.
" Phiền phức thật rồi!" Cô không vui nói, chân tự động lùi lại, khó khăn chạy thẳng vào khu vực phòng Vip.
" Con khốn mau đứng lại! Bọn tao mà bắt được sẽ chặt chân của mày!" Cả bọn cùng lúc đuổi theo, còn không ngừng lớn tiếng hăm dọa.
Khu phòng Vip riêng biệt cũng bị bọn chúng quậy cho tanh bành, đồ đạc bị đổ vỡ không ít.
Cố Tâm Tây không thể chạy thêm được nữa, cô đành phải tìm một phòng Vip trốn tạm. Nhìn thấy cửa phòng cuối cùng khép hờ, cô không nghĩ nhiều mà đẩy cửa chạy vào trong.
" Ầm!" Sau đó cô nhanh tay đóng cửa phòng lại, cẩn thận đứng ở bên cánh cửa quan sát động tĩnh bên ngoài.
" Làm ơn đừng đến đây! Tôi không đủ sức chống đỡ đâu!" Cô thở dốc nói.
Một vài tên lưu manh chạy đến, nhưng nhìn thấy cửa phòng cuối cùng, bọn chúng lại e dè không dám bước vào kiếm người. Suy nghĩ một hồi, bọn chúng đành phải bỏ đi.
" Thật may quá! Cuối cùng cũng chịu đi rồi!" Lúc này Cố Tâm Tây mới thở phào nhẹ nhõm, cô vuốt ngực mừng thầm.
Nhưng khi cô vừa xoay người nhìn lại, đã nhìn thấy một nhóm bốn người Vệ Tư Hàn ngồi ở đây, bọn họ nhìn cô với đôi mắt khó hiểu. Cố Tâm Tây sắc mặt dần cứng đờ, cô bối rối nhìn bọn họ.
" Ah, thật sự xin lỗi! Tôi chỉ muốn trốn nhờ một chút thôi, tôi sẽ đi ngay! Xin lỗi vì đã làm phiền!" Cảm thấy vô cùng ngại ngùng, cô vội cúi đầu xin lỗi.
Không chờ bọn họ nói cái gì, cô đưa tay mở cửa, nhưng lần này tên trùm kia đã đứng bên ngoài đợi cô rồi.
____** To Be Continued **____
Bình luận facebook