Tả Tình Duyệt nằm quay lưng lại, vừa rồi không cẩn thận nhìn vào ánh mắt Cố Thịnh, từ trong mắt anh, cô nhìn thấy vẻ khinh bỉ, trong đầu hiện ra nụ cười tàn nhẫn của anh vào đêm tân hôn, máu cả người tựa hồ đều ngưng tụ lại.
Đôi mắt lóe ra thần sắc khó đoán, anh sẽ làm nhục cô thế nào?
Tả Tình Duyệt cố gắng khiến mình kiên cường, nhưng cô phát hiện, đối mặt với người đàn ông này, cô vẫn không thể thờ ơ được. Mấy tháng này, cô hưởng thụ sự theo đuổi ân cần của anh, lọt vào trong thế công nhu tình của anh, cô đã thật yêu anh! Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông ưu tú như Cố Thịnh, có rất ít người không yêu, nhưng, hiện tại mới phát hiện, anh căn bản là một ác ma!
Bây giờ cô có thể làm gì? Chậm rãi nhắm mắt lại, che kín nỗi đau sâu tận tim vào trong đáy mắt, cô không ngừng tự nói với mình: Tả Tình Duyệt, mày không thể bị đánh ngã!
Trong con ngươi sắc bén của Cố Thịnh thoáng qua vẻ khinh thường, cô đang trốn tránh sao? Anh thật vất vả dựng nên kế hoạch tốt như vậy, sao lại cho phép cô trốn tránh?
Ánh mắt bất động nhìn bóng lưng của cô, vẻ tàn nhẫn lại trở về trên mặt của anh, "Như thế nào? Vợ mới cưới của anh, đêm tân hôn, em có thoả mãn không? Người đàn ông kia có thỏa mãn em không?"
Dứt lời, quả nhiên thấy hai vai Tả Tình Duyệt rõ ràng run rẩy, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy oanh một tiếng, trong lòng trầm xuống, rốt cuộc đã tới sao?
Tả Tình Duyệt im lặng không lên tiếng, trên thực tế, cổ họng của cô nghẹn ngào, căn bản nói không ra lời.
"Anh ta rất hài lòng phục vụ của em, không nghĩ tới thân thể của em dâm tiện như thế! Chỉ là, cũng rất có lời, dù sao ba ngày nay người phụ nữ cùng hưởng cá nước thân mật với anh cũng mang cho anh không ít vui sướng!" Cố Thịnh cố ý dùng lới nói đả thương người, nhớ tới từng chút trong ba ngày này, anh không thể không thừa nhận, dưới bề ngoài ngây thơ của cô, quả thật có một cơ thể làm cho người ta mất hồn, chỉ nghĩ đến một chút thôi, dục vọng trong thân thể của anh lại bắt đầu rục rịch chộn rộn.
Ánh mắt bỗng chốc rét lại, trong lòng Cố Thịnh thoáng qua chút không vui, đáng chết! Anh lại bị loại cảm giác này khống chế!
Dường như muốn cô càng thêm bị khắc sâu sự nhục nhã, Cố Thịnh tiến lên, mạnh mẽ kéo thân thể của cô qua, để ặt cô quay về phía mình, động tác thô bạo, khiến Tả Tình Duyệt không khỏi thở hốc vì kinh ngạc. Đối diện tầm mắt bén nhọn của Cố Thịnh lần nữa, cô cảm thấy tất cả đều tựa hồ là một giấc mộng.
"Anh thật hèn hạ!" Tả Tình Duyệt nhìn chằm chằm vào Cố Thịnh, anh giống như là một ác ma đi ra từ địa ngục tu la.
"Hèn hạ? Tùy cô nói thế nào cũng được, tôi đều không sao cả! Chỉ cần có thể khiến cô thống khổ là tốt rồi!" Cố Thịnh tựa hồ cũng không cảm thấy không cao hứng vì lời của cô, hèn hạ sao? Hèn hạ thì như thế nào? Cố Thịnh này từ trước đến giờ đều bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích mà!
"Tôi muốn ly hôn!" Tả Tình Duyệt lạnh lùng nói, trong lòng lại đau như vạn tên xuyên tim, không có gì tàn nhẫn hơn so với tình yêu bị tan biến! Cô không xác định mình có thể chịu đựng được sự nhục nhã của người yêu hay không, có lẽ ly hôn sẽ là lựa chọn tốt nhất!
Nhớ tới ba mẹ, bọn họ đều là người có mặt mũi ở xã hội thượng lưu, con gái mới kết hôn không lâu liền ly hôn, nhất định là đả kích trầm trọng đối với bọn họ, nhưng bây giờ cô cũng không thể nghĩ ngợi nhiều!
"Ly hôn?" Cố Thịnh cười khẽ một tiếng, giống như là nghe được chuyện cười rất lớn, trong mắt thoáng qua vẻ hung ác, "Tôi nên nói cô quá ngây thơ hay là nên nói cô quá ngu xuẩn? Cô cho là tôi sẽ đồng ý ly hôn với cô? Đừng có nằm mơ, lại nói, ba mẹ cô cũng sẽ không đồng ý cho cô ly hôn đâu!"
Tả Tình Duyệt nhìn anh cười cao thâm, trong lòng trầm xuống, trực giác như có chuyện gì đó cô không biết!
"Tại sao?" Tại sao anh lại khẳng định như vậy?
Bình luận facebook