Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 282
Lâm Thanh Mai nhất thời không biết sao, vừa rồi Lập Gia Khiêm xem đoạn video kia không có âm thanh mà chỉ có hình ảnh, tay anh lại chặn màn hình di động lại, nên cô không nhìn thấy gì cả.
Mà bây giờ đột nhiên nghe được Lập Gia Khiêm nói xuống xe, cô hỏi: “Anh nói cái gì?”
“Tôi bảo cô xuống xe! Cút mau! Có nghe không hả?” Vẻ mặt hung thần ác sát của anh như đấm thẳng vào mặt cô.
Lâm Thanh Mai nhất thời hoảng sợ, cô kiên nhẫn nói: “Rốt cuộc thì anh bị sao vậy hả? Có thể nói rõ mọi chuyện được không?”
Anh nhếch miệng cười lạnh: “Nói cái gì hả? Tiếp tục nghe cô lừa dối tôi chứ gì? Lâm Thanh Mai, cô xem tôi là một thằng ngốc có phải không hả?”
Lời này của anh khiến cô không hiểu sao, ngược lại Lâm Thanh Mai lại dũng cảm: “Rốt cuộc thì tôi đã làm cái gì sai? Anh cũng phải nói rõ mọi chuyện mới được! Anh đừng có mà vô duyên vô cớ phát điên có được không hả?”
“Tôi điên? Hả?” Lập Gia Khiêm tức giận lập tức bỏ xuống xe, đi qua đầu xe muốn kéo Lâm Thanh Mai xuống xe.
Đang lúc lôi kéo, Bạch Cảnh Thụy vội vàng chạy tới nói: “Gia Khiêm, hai người lại sao vậy? Có cái gì thì từ từ nói!”
Lập Gia Khiêm nhướng mắt nhìn tên đầu sỏ gây chuyện, anh lập tức giơ tay đấm cho Bạch Cảnh Thụy một đấm!
Bạch Cảnh Thụy cũng không né tránh, cú đấm kia cứ vậy mà rơi trên mặt anh.
Đau đớn chua xót, Bạch Cảnh Thụy nhíu mày nhịn xuống, khóe miệng xuất hiện một tia máu, thành miệng bị tổn hại, máu tươi từ khóe môi chảy ra.
Lâm Thanh Mai sợ ngây người, đợi khi cô phản ứng lại đã lập tức kéo Lập Gia Khiêm ra rồi mắng: “Anh điên rồi sao! Vì sao lại đánh anh ấy?”
Lập Gia Khiêm tức giận đến nỗi nắm chặt nắm tay, anh điên cuồng cười to: “Sao hả? Cô đau lòng sao? Rốt cuộc thì cô cũng thừa nhận bản thân có quan hệ với nó!”
Bạch Cảnh Thụy lau vết máu nơi khóe miệng, trong lòng anh khó chịu tự trách, cuối cùng thì Lập Gia Khiêm vẫn hiểu lầm…
“Gia Khiêm! Một đấm này của anh thật tốt! Tôi đúng là đáng đánh! Tôi không nên ỷ vào việc bản thân say rượu mà làm ra chuyện xằng bậy với Thanh Mai…Nhưng anh đã hiểu lầm Thanh Mai rồi, em ấy bị tôi ép buộc…”
Câu giải thích này của Bạch Cảnh Thụy càng khiến cho Lập Gia Khiêm tức giận, giờ phút này Lâm Thanh Mai cuối cùng cũng hiểu được vì chuyện gì mà tức giận!
Lúc này cô mang vẻ mặt lạnh lùng, nói ra một cách ngang ngược thô bạo: “Lập Gia Khiêm, khi nãy ở trong phòng đúng là Bạch cảnh Thụy hôn tôi, đó là bởi vì hai chúng tôi là bạn tốt của nhau, mà tôi lại che giấu chuyện kết hôn với anh ta! Anh ta tức giận! Hơn nữa tôi biết mấy năm nay Bạch Cảnh Thụy thích tôi nhưng chưa từng thổ lộ…”
“Nhưng sau này chúng ta lại kết hôn, mối quan hệ giữa tôi và anh ấy chưa bao giờ bắt đầu cũng chưa bao giờ kết thúc cả, chúng tôi vẫn là bạn tốt của nhau! Anh ấy bảo vệ tôi nhiều năm như vậy, nếu ngay cả chuyện này anh cũng không thể tha thứ được thì chúng ta nên nhanh chóng ly hôn đi!”
Lời này của cô khiến Lập Gia Khiêm trong phút chốc như rơi vào hầm băng!
Em ấy nói ly hôn …
Lâm Thanh Mai hai mắt đẫm lệ nói: “Khi tôi bị bỏng tới hủy dung, là anh ấy không ngại tự mình cắt xẻo bản thân để điều trị cùng tôi! Khi đó anh ở đâu hả? Anh ở đâu? Sau đó anh còn kết hôn với Vương Gia Linh…Cho dù là kết hôn giả đi nữa, chẳng lẽ tôi không có cảm giác đau đớn nào sao?”
“A, tôi biết anh có thể sẽ nói cho dù tôi không có chủ động liên lạc với anh cho nên anh không có biết tôi ở đâu chứ gì…Nhưng mà tôi ở trong trạng thái như vậy thì làm sao dám liên lạc với anh chứ? Tôi không cần sự thông cảm của anh cũng không cần anh thương hại…”
‘Cạch’, Lập Gia Khiêm trực tiếp quỳ xuống trước mặt cô!
Anh hai mắt đỏ hoe cầu xin: “Thanh Mai à! Đừng nói nữa … Anh sai rồi! Anh thật sự biết mình sai rồi! Anh không nên ghen, không nên tức giận, anh không nên có bất kỳ cảm xúc kích động nào … ”
Những lời của Lâm Thanh Mai khiến anh không nói nên lời, anh không biết phải nói gì cho phải.
Lập Gia Khiêm đúng là một người kiêu hãnh, mạnh mẽ, nhưng anh lại thực sự quỳ xuống …
Cảnh tượng này khiến Bạch Cảnh Thụy và Lâm Thanh Mai không dám tin vào mắt mình.
Cô thậm chí không dám nhìn thẳng, trong lòng vừa có chút hoang mang vừa có chút đau khổ, Lâm Thanh Mai nhìn sang một bên: “Đứng dậy đi!”
“Anh không đứng! Em thu lại mấy lời nói ly hôn khi nãy đi! Nếu không em giết anh đi!” 277
Mà bây giờ đột nhiên nghe được Lập Gia Khiêm nói xuống xe, cô hỏi: “Anh nói cái gì?”
“Tôi bảo cô xuống xe! Cút mau! Có nghe không hả?” Vẻ mặt hung thần ác sát của anh như đấm thẳng vào mặt cô.
Lâm Thanh Mai nhất thời hoảng sợ, cô kiên nhẫn nói: “Rốt cuộc thì anh bị sao vậy hả? Có thể nói rõ mọi chuyện được không?”
Anh nhếch miệng cười lạnh: “Nói cái gì hả? Tiếp tục nghe cô lừa dối tôi chứ gì? Lâm Thanh Mai, cô xem tôi là một thằng ngốc có phải không hả?”
Lời này của anh khiến cô không hiểu sao, ngược lại Lâm Thanh Mai lại dũng cảm: “Rốt cuộc thì tôi đã làm cái gì sai? Anh cũng phải nói rõ mọi chuyện mới được! Anh đừng có mà vô duyên vô cớ phát điên có được không hả?”
“Tôi điên? Hả?” Lập Gia Khiêm tức giận lập tức bỏ xuống xe, đi qua đầu xe muốn kéo Lâm Thanh Mai xuống xe.
Đang lúc lôi kéo, Bạch Cảnh Thụy vội vàng chạy tới nói: “Gia Khiêm, hai người lại sao vậy? Có cái gì thì từ từ nói!”
Lập Gia Khiêm nhướng mắt nhìn tên đầu sỏ gây chuyện, anh lập tức giơ tay đấm cho Bạch Cảnh Thụy một đấm!
Bạch Cảnh Thụy cũng không né tránh, cú đấm kia cứ vậy mà rơi trên mặt anh.
Đau đớn chua xót, Bạch Cảnh Thụy nhíu mày nhịn xuống, khóe miệng xuất hiện một tia máu, thành miệng bị tổn hại, máu tươi từ khóe môi chảy ra.
Lâm Thanh Mai sợ ngây người, đợi khi cô phản ứng lại đã lập tức kéo Lập Gia Khiêm ra rồi mắng: “Anh điên rồi sao! Vì sao lại đánh anh ấy?”
Lập Gia Khiêm tức giận đến nỗi nắm chặt nắm tay, anh điên cuồng cười to: “Sao hả? Cô đau lòng sao? Rốt cuộc thì cô cũng thừa nhận bản thân có quan hệ với nó!”
Bạch Cảnh Thụy lau vết máu nơi khóe miệng, trong lòng anh khó chịu tự trách, cuối cùng thì Lập Gia Khiêm vẫn hiểu lầm…
“Gia Khiêm! Một đấm này của anh thật tốt! Tôi đúng là đáng đánh! Tôi không nên ỷ vào việc bản thân say rượu mà làm ra chuyện xằng bậy với Thanh Mai…Nhưng anh đã hiểu lầm Thanh Mai rồi, em ấy bị tôi ép buộc…”
Câu giải thích này của Bạch Cảnh Thụy càng khiến cho Lập Gia Khiêm tức giận, giờ phút này Lâm Thanh Mai cuối cùng cũng hiểu được vì chuyện gì mà tức giận!
Lúc này cô mang vẻ mặt lạnh lùng, nói ra một cách ngang ngược thô bạo: “Lập Gia Khiêm, khi nãy ở trong phòng đúng là Bạch cảnh Thụy hôn tôi, đó là bởi vì hai chúng tôi là bạn tốt của nhau, mà tôi lại che giấu chuyện kết hôn với anh ta! Anh ta tức giận! Hơn nữa tôi biết mấy năm nay Bạch Cảnh Thụy thích tôi nhưng chưa từng thổ lộ…”
“Nhưng sau này chúng ta lại kết hôn, mối quan hệ giữa tôi và anh ấy chưa bao giờ bắt đầu cũng chưa bao giờ kết thúc cả, chúng tôi vẫn là bạn tốt của nhau! Anh ấy bảo vệ tôi nhiều năm như vậy, nếu ngay cả chuyện này anh cũng không thể tha thứ được thì chúng ta nên nhanh chóng ly hôn đi!”
Lời này của cô khiến Lập Gia Khiêm trong phút chốc như rơi vào hầm băng!
Em ấy nói ly hôn …
Lâm Thanh Mai hai mắt đẫm lệ nói: “Khi tôi bị bỏng tới hủy dung, là anh ấy không ngại tự mình cắt xẻo bản thân để điều trị cùng tôi! Khi đó anh ở đâu hả? Anh ở đâu? Sau đó anh còn kết hôn với Vương Gia Linh…Cho dù là kết hôn giả đi nữa, chẳng lẽ tôi không có cảm giác đau đớn nào sao?”
“A, tôi biết anh có thể sẽ nói cho dù tôi không có chủ động liên lạc với anh cho nên anh không có biết tôi ở đâu chứ gì…Nhưng mà tôi ở trong trạng thái như vậy thì làm sao dám liên lạc với anh chứ? Tôi không cần sự thông cảm của anh cũng không cần anh thương hại…”
‘Cạch’, Lập Gia Khiêm trực tiếp quỳ xuống trước mặt cô!
Anh hai mắt đỏ hoe cầu xin: “Thanh Mai à! Đừng nói nữa … Anh sai rồi! Anh thật sự biết mình sai rồi! Anh không nên ghen, không nên tức giận, anh không nên có bất kỳ cảm xúc kích động nào … ”
Những lời của Lâm Thanh Mai khiến anh không nói nên lời, anh không biết phải nói gì cho phải.
Lập Gia Khiêm đúng là một người kiêu hãnh, mạnh mẽ, nhưng anh lại thực sự quỳ xuống …
Cảnh tượng này khiến Bạch Cảnh Thụy và Lâm Thanh Mai không dám tin vào mắt mình.
Cô thậm chí không dám nhìn thẳng, trong lòng vừa có chút hoang mang vừa có chút đau khổ, Lâm Thanh Mai nhìn sang một bên: “Đứng dậy đi!”
“Anh không đứng! Em thu lại mấy lời nói ly hôn khi nãy đi! Nếu không em giết anh đi!” 277
Bình luận facebook