Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 171
*Chương có nội dung hình ảnh
Trương Bách Hùng cười ha ha một tiếng, nụ cười có chút phức tạp, sau đó đưa cho Tân Tranh một tách trà nhỏ, thở dài nói: “Haizz, những chuyện đó dường như mới xảy ra ngày hôm qua. Nhưng thật ra đã mấy chục năm trôi qua, tôi cũng già rồi”.
“Tôi lại cảm thấy, chủ tịch Trương đang ở thời kỳ đỉnh cao của đời người”, Tân Tranh uống một ngụm trà, ý không rõ nói.
“Thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời?”
Trương Bách Hùng mỉm cười, sau đó lấy ra một điếu song hỷ đỏ đưa cho Tân Tranh, thấy Tân Tranh lắc đầu, liền tự mình châm lửa, hít một hơi thật sâu rồi nhả ra một làn khói dày nói: “Con người sống trên đời, đỉnh cao và vực sâu có ý nghĩa gì đáng nói đâu. Theo tôi thấy, cuộc sống bất cứ nơi đâu cũng có đỉnh cao cùng vực sâu. Lúc cậu ở trên đỉnh cao, phía sau cậu có thể là vực sâu thăm thẳm; khi ở dưới vực sâu, phía trước cậu có thể là trời cao biển rộng”.
“Lấy tôi làm ví dụ đi, tập đoàn Bách Hùng có tài sản hàng chục tỷ, nắm quyền phát ngôn trong giới giang hồ của Đông Hải, tưởng như nở mày nở mặt, nhưng thực tế một ngày nào đó, ngủ quên một chút sẽ có thế mất mạng nơi hoàng tuyền”.
Trương Bách Hùng cảm thán nói: “Còn có người nói với tôi, bảo tôi tẩy trắng. Tôi cũng nghĩ đến chứ, nhưng con đường này vốn dĩ không có đường quay về, một khi bước vào, căn bản không thể bước ra. Chốn giang hồ này, không phải muốn rút lui là có thể rút lui, tẩy trắng, quá ngây thơ rồi!”
Tân Tranh im lặng không nói, anh có chút tò mò vì sao Trương Bách Hùng lại nói với mình những lời này.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Trương Bách Hùng cười ha ha một tiếng, nụ cười có chút phức tạp, sau đó đưa cho Tân Tranh một tách trà nhỏ, thở dài nói: “Haizz, những chuyện đó dường như mới xảy ra ngày hôm qua. Nhưng thật ra đã mấy chục năm trôi qua, tôi cũng già rồi”.
“Tôi lại cảm thấy, chủ tịch Trương đang ở thời kỳ đỉnh cao của đời người”, Tân Tranh uống một ngụm trà, ý không rõ nói.
“Thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời?”
Trương Bách Hùng mỉm cười, sau đó lấy ra một điếu song hỷ đỏ đưa cho Tân Tranh, thấy Tân Tranh lắc đầu, liền tự mình châm lửa, hít một hơi thật sâu rồi nhả ra một làn khói dày nói: “Con người sống trên đời, đỉnh cao và vực sâu có ý nghĩa gì đáng nói đâu. Theo tôi thấy, cuộc sống bất cứ nơi đâu cũng có đỉnh cao cùng vực sâu. Lúc cậu ở trên đỉnh cao, phía sau cậu có thể là vực sâu thăm thẳm; khi ở dưới vực sâu, phía trước cậu có thể là trời cao biển rộng”.
“Lấy tôi làm ví dụ đi, tập đoàn Bách Hùng có tài sản hàng chục tỷ, nắm quyền phát ngôn trong giới giang hồ của Đông Hải, tưởng như nở mày nở mặt, nhưng thực tế một ngày nào đó, ngủ quên một chút sẽ có thế mất mạng nơi hoàng tuyền”.
Trương Bách Hùng cảm thán nói: “Còn có người nói với tôi, bảo tôi tẩy trắng. Tôi cũng nghĩ đến chứ, nhưng con đường này vốn dĩ không có đường quay về, một khi bước vào, căn bản không thể bước ra. Chốn giang hồ này, không phải muốn rút lui là có thể rút lui, tẩy trắng, quá ngây thơ rồi!”
Tân Tranh im lặng không nói, anh có chút tò mò vì sao Trương Bách Hùng lại nói với mình những lời này.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Bình luận facebook