Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 174
*Chương có nội dung hình ảnh
Chu Manh cười tháo mắt kính xuống, đặt hai ly nước trái cây xuống bàn nhỏ đặt giữa hai chiếc ghế dài, sau đó ngồi lên ghế, duy trì khoảng cách sáu mươi centimet với Trần Tĩnh, dùng ánh mắt đầy thưởng thức nhìn cô ta.
Buộc lòng phải thừa nhận, Chu Manh là một cao thủ hái hoa, cậu ta biết khoảng cách vàng giữa nam và nữ là năm mươi centimet.
Nói thẳng ra, nếu hai người nam và nữ vẫn chưa thân quen thì tùy tiện vượt qua khoảng cách đó sẽ khiến người con gái sợ hãi, đề phòng, từ đó sẽ có ấn tượng xấu với người đàn ông này.
Đồng thời, cậu ta cũng biết rất rõ lúc nhìn một người đẹp thì trong mắt không được có ham muốn, càng không được chứa vẻ đáng khinh, phải dùng ánh mắt tán thưởng, thế mới không khiến người đẹp thấy khó chịu.
“Có chuyện gì ư?”
Dù Chu Manh dùng ánh mắt tán thưởng, nhưng Trần Tĩnh vẫn nhíu mày ngồi dậy, giọng nói đầy lạnh lùng.
Tất cả, đơn giản đều vì cô ấy nhớ rõ trước đó Chu Manh từng giễu cợt Tân Tranh!
“Không có gì, chỉ là thấy em nằm đây một mình, lấy cho em ly nước trái cây, tiện thể nói chuyện phiếm một chút”.
Chu Manh mỉm cười nói, giọng cực kỳ dịu dàng, như một người con trai biết săn sóc, khiến con người ta không thể có ấn tượng xấu: “Đúng rồi, hôm nay mặt trời rất nóng, thấy em không bôi chống nắng, thế rất dễ làm hư da. Thế này đi, để tôi gọi người mang chai kem chống nắng đến, em bôi một ít ha. Ngoài ra còn lấy thêm mặt nạ và toner đến, chờ trời tối em hãy chăm sóc da mình một chút”.
“Chúng ta không thân quen gì, tôi không cần anh làm gì cả. vả lại, tôi cũng không có hứng thú tán dóc với anh”.
Trần Tĩnh hờ hững đáp lời, sau đó đứng lên, cất bước rời đi.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Chu Manh cười tháo mắt kính xuống, đặt hai ly nước trái cây xuống bàn nhỏ đặt giữa hai chiếc ghế dài, sau đó ngồi lên ghế, duy trì khoảng cách sáu mươi centimet với Trần Tĩnh, dùng ánh mắt đầy thưởng thức nhìn cô ta.
Buộc lòng phải thừa nhận, Chu Manh là một cao thủ hái hoa, cậu ta biết khoảng cách vàng giữa nam và nữ là năm mươi centimet.
Nói thẳng ra, nếu hai người nam và nữ vẫn chưa thân quen thì tùy tiện vượt qua khoảng cách đó sẽ khiến người con gái sợ hãi, đề phòng, từ đó sẽ có ấn tượng xấu với người đàn ông này.
Đồng thời, cậu ta cũng biết rất rõ lúc nhìn một người đẹp thì trong mắt không được có ham muốn, càng không được chứa vẻ đáng khinh, phải dùng ánh mắt tán thưởng, thế mới không khiến người đẹp thấy khó chịu.
“Có chuyện gì ư?”
Dù Chu Manh dùng ánh mắt tán thưởng, nhưng Trần Tĩnh vẫn nhíu mày ngồi dậy, giọng nói đầy lạnh lùng.
Tất cả, đơn giản đều vì cô ấy nhớ rõ trước đó Chu Manh từng giễu cợt Tân Tranh!
“Không có gì, chỉ là thấy em nằm đây một mình, lấy cho em ly nước trái cây, tiện thể nói chuyện phiếm một chút”.
Chu Manh mỉm cười nói, giọng cực kỳ dịu dàng, như một người con trai biết săn sóc, khiến con người ta không thể có ấn tượng xấu: “Đúng rồi, hôm nay mặt trời rất nóng, thấy em không bôi chống nắng, thế rất dễ làm hư da. Thế này đi, để tôi gọi người mang chai kem chống nắng đến, em bôi một ít ha. Ngoài ra còn lấy thêm mặt nạ và toner đến, chờ trời tối em hãy chăm sóc da mình một chút”.
“Chúng ta không thân quen gì, tôi không cần anh làm gì cả. vả lại, tôi cũng không có hứng thú tán dóc với anh”.
Trần Tĩnh hờ hững đáp lời, sau đó đứng lên, cất bước rời đi.
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Bình luận facebook