Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chuương 234
“Diệu Y, cậu yên tâm, anh Tranh không sao”.
Lúc này không đợi Tô Diệu Y mở miệng, Trần Tĩnh đã lên tiếng, ngữ khí bình tĩnh mà kiên định.
“Tại sao?”
Phan Dung hỏi lại theo bản năng.
“Bời vì anh tôi từng nói, trên thế giới này người có thế giết chết anh Tranh còn chưa ra đời”.
Trần Tĩnh trả lời Phan Dung, cũng là đang đáp lại đám người Giang Đào, càng giống như đang tự an ủi Tô Diệu Y.
Hả~
Họ đều ngạc nhiên khi nghe được lời này của Trần Tĩnh, bất luận là Tô Diệu Y hay Phan Dung, thậm chí là cả đám người Giang Đào đều ngấn người ra.
“Hahaha….”.
Sau vài giây kinh ngạc, Giang Đào lại giống như nghe được câu chuyện nực cười nhất trên đời, châm chọc nói: “Thôn nữ, cô nghĩ tên thấp hèn kia là con gián đánh mãi không chết à? Ồ, mà con gián đối với chúng tôi mà nói cũng mãi chỉ là thứthấp hèn thôi!”
“Tiện nữ, chúng ta cược đi?”
Sau khi Giang Đào vừa dứt lời, Chu Manh nghĩ đến tình cảnh ngày hôm đó vì Trần Tĩnh mà bị Tân Tranh ném xuống nước, bùng phát lửa giận, lập tức tiến lên mấy bước nói: “Nếu tên đó không nhìn thấy mặt trời vào ngày mai thì cô phải quỳ xuống phục vụ phía dưới cho tôi!”
‘Còn nếu cậu thua?”
Trân Tĩnh cau mày, nhìn nụ cười dâm đãng của Chu Manh, lạnh giọng hỏi.
“Tôi thua? Tôi có thể thua sao?”, Chu Manh bày ra dáng vẻ ngạo mạn nhìn về phía mấy người Giang Đào.
“Hahaha…”.
Đám người Giang Đào đắc ý cười lớn.
Có điều~
Tiếng cười của họ rất nhanh đã bị làm cho gián đoạn.
“Nếu cậu thua thì phải cút khỏi trường đại học Đông Hải!”
Dưới ánh đèn mờ ảo, cô gái đến vùng quê hẻo lánh phía Đông Bắc, hiện là nữ học trò của Tô Nho Lâm cất tiếng nói, giọng điệu không lẫn vào đâu được.
Ngày này.
Trong tương lai, nữ vương tài chính nổi tiếng trong và ngoài nước lần đầu tiên bộc lộ khí phách của mình trước người ngoài.
Ầm~
Trong màn đêm, tiếng sấm sét nổ tung trời, tia chớp trắng xóa như rắn cong mình trên không trung, mưa như trút nước, càng lúc càng nặng hạt.
Trong cơn mưa, một chiếc
Mercedes-Benz S600 và một chiếc Audi Q7 đang chạy song song trên đường quốc lộ, trên quốc lộ ngoại ô thành phố.
Bụp bụp bụp~
Những hạt mưa to như hạt đậu xố xả vào cây cối hai bên đường, đồng thời đập vào kính ô tô phát ra tiếng động liên hồi.
Xoẹt xoẹt~
Cần gạt nước kính xe làm việc hết năng suất, nhưng tốc độ cần gạt nước không theo kịp làn mưa ngoài kia, phía trước là màn mưa trắng xóa, tầm nhìn cũng hạn chế nhiều.
“Mưa lớn quá, lái xe chậm một chút được không?”
Trong chiếc Audi Q7, tên mặt sẹo không thể không nhắc nhở.
“Nếu đi chậm sẽ không theo kịp xe của Lưu gia”, người lái xe đáp.
Lúc này không đợi Tô Diệu Y mở miệng, Trần Tĩnh đã lên tiếng, ngữ khí bình tĩnh mà kiên định.
“Tại sao?”
Phan Dung hỏi lại theo bản năng.
“Bời vì anh tôi từng nói, trên thế giới này người có thế giết chết anh Tranh còn chưa ra đời”.
Trần Tĩnh trả lời Phan Dung, cũng là đang đáp lại đám người Giang Đào, càng giống như đang tự an ủi Tô Diệu Y.
Hả~
Họ đều ngạc nhiên khi nghe được lời này của Trần Tĩnh, bất luận là Tô Diệu Y hay Phan Dung, thậm chí là cả đám người Giang Đào đều ngấn người ra.
“Hahaha….”.
Sau vài giây kinh ngạc, Giang Đào lại giống như nghe được câu chuyện nực cười nhất trên đời, châm chọc nói: “Thôn nữ, cô nghĩ tên thấp hèn kia là con gián đánh mãi không chết à? Ồ, mà con gián đối với chúng tôi mà nói cũng mãi chỉ là thứthấp hèn thôi!”
“Tiện nữ, chúng ta cược đi?”
Sau khi Giang Đào vừa dứt lời, Chu Manh nghĩ đến tình cảnh ngày hôm đó vì Trần Tĩnh mà bị Tân Tranh ném xuống nước, bùng phát lửa giận, lập tức tiến lên mấy bước nói: “Nếu tên đó không nhìn thấy mặt trời vào ngày mai thì cô phải quỳ xuống phục vụ phía dưới cho tôi!”
‘Còn nếu cậu thua?”
Trân Tĩnh cau mày, nhìn nụ cười dâm đãng của Chu Manh, lạnh giọng hỏi.
“Tôi thua? Tôi có thể thua sao?”, Chu Manh bày ra dáng vẻ ngạo mạn nhìn về phía mấy người Giang Đào.
“Hahaha…”.
Đám người Giang Đào đắc ý cười lớn.
Có điều~
Tiếng cười của họ rất nhanh đã bị làm cho gián đoạn.
“Nếu cậu thua thì phải cút khỏi trường đại học Đông Hải!”
Dưới ánh đèn mờ ảo, cô gái đến vùng quê hẻo lánh phía Đông Bắc, hiện là nữ học trò của Tô Nho Lâm cất tiếng nói, giọng điệu không lẫn vào đâu được.
Ngày này.
Trong tương lai, nữ vương tài chính nổi tiếng trong và ngoài nước lần đầu tiên bộc lộ khí phách của mình trước người ngoài.
Ầm~
Trong màn đêm, tiếng sấm sét nổ tung trời, tia chớp trắng xóa như rắn cong mình trên không trung, mưa như trút nước, càng lúc càng nặng hạt.
Trong cơn mưa, một chiếc
Mercedes-Benz S600 và một chiếc Audi Q7 đang chạy song song trên đường quốc lộ, trên quốc lộ ngoại ô thành phố.
Bụp bụp bụp~
Những hạt mưa to như hạt đậu xố xả vào cây cối hai bên đường, đồng thời đập vào kính ô tô phát ra tiếng động liên hồi.
Xoẹt xoẹt~
Cần gạt nước kính xe làm việc hết năng suất, nhưng tốc độ cần gạt nước không theo kịp làn mưa ngoài kia, phía trước là màn mưa trắng xóa, tầm nhìn cũng hạn chế nhiều.
“Mưa lớn quá, lái xe chậm một chút được không?”
Trong chiếc Audi Q7, tên mặt sẹo không thể không nhắc nhở.
“Nếu đi chậm sẽ không theo kịp xe của Lưu gia”, người lái xe đáp.
Bình luận facebook