Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 224
ở hàng ghế sau của Audi Q7, Trương Hân Như thấy được Tân Tranh ở cửa quan bar như người chết đuối thấy cọng cỏ cứu mạng, lập tức nắm lấy tay nắm mở cửa, lớn tiếng kêu cứu.
Hả?
Tân Tranh híp mắt, thấy rõ Trương
Hân Như đang kêu cứu, chân giẫm mạnh, vội vàng chạy theo chiếc Audi Q7.
“Lắm mồm!”
Cùng lúc đó, ở ghế sau của Audi Q7 có một tên mặt sẹo thấy vậy bèn hét lên, giơ tay chém mạnh vào gáy Trương Hân Như khiến cô lập tức chìm vào hôn mê.
“Lão Đao, kiềm chế bản thân một chút, Lưu Gia có nói con nhóc này phải hoàn hảo không tổn hao gì”, một người cao to vạm vỡ khác ở hàng ghế sau lên tiếng nhắc nhở.
“Ha ha, cẩn thận lắm rồi, chỉ đánh nó ngất xỉu thôi”.
Tên mặt sẹo cười âm hiểm nói:
“Nhưng mà nói thật nha, con bé này cũng ngon thật, nếu Lưu Gia không dặn dò trước chắc anh em chúng ta có thể hưởng thụ một chút trên đường đi rồi đấy”.
“Đừng làm bậy, theo tôi biết con bé này là người Dương Gia điểm mặt gọi tên, chúng ta mà làm thế chắc sẽ không thấy được mặt trời ngày mai đấy!”, người lái xe nghiêm túc nhắc nhở, sau đó lái xe chạy nhanh ra khỏi bãi đỗ.
Hả?
Thấy thế, Tân Tranh đang chạy tốc độ về phía đó chợt cau mày lại, sau đó nhìn thấy một chiếc Maserati bên cạnh đang sáng đèn, một cậu ấm bước từ trong xe xuống, tay cầm chìa khóa chuẩn b| khóa lại để vào quán
bar.
Soạt!
Thấy vậy, Tân Tranh dừng bước, cơ thể nhanh chóng chuyển hướng, như một bóng ma nhanh chóng tiếp cận người đó, sau đó vung tay lên, một tay lấy được chiếc chìa khóa xe.
“Ấy…”
Chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến cậu công tử đứng nghệt mặt ra đó.
Sau đấy, khi người đó lấy lại tinh thần từ sự khiếp sợ thì Tân Tranh đã mở cửa xe, khởi động máy.
“Tôi… Xe của tôi…”
Thấy thế, cậu ấm kia bèn gân
giọng hét to, chạy theo chiếc xe yêu quý của mình.
“Brừm”.
Nhưng…
Đáp lại cậu ta chính là tiếng động cơ gào rú đinh tai nhức óc, Tân Tranh giẫm mạnh chân ga, Maserati nhanh chóng lao vụt đi, chạy về phía chiếc xe trước mặt.
Ngay sau đó, khi cậu ấm tưởng rằng chiếc xe yêu quý của mình sắp đâm vào chiếc xe kia thì lốp xe bỗng ma sát với nền đường.
Trong màn đêm, trong vẻ mặt khiếp sợ trợn mắt há miệng của cậu
ấm và bảo vệ ca đêm thì chiếc Maserati để lại một cái vẫy đuôi đẹp mặt rồi lao về phía cống bãi đỗ.
Vài giây sau, tiếng va chạm chói tai vang lên, thanh chắn của bãi đỗ xe trực tiếp bị đâm gãy, Tân Tranh lái chiếc Maserati chạy ra đường.
Tất cả mọi thứ trông có vẻ phức tạp nhưng thật ra nó chỉ xảy ra trong một khoảng thời gian ngắn chưa đến mười giây.
Trong mười giây, Audi Q7 cũng không lái đi quá xa, Tân Tranh nhanh chóng tìm thấy nó ở một ngã tư đường.
Sau đấy, khi anh chuẩn bị giẫm
chân ga đế chặn đầu chiếc Audi Q7 lại thì một chiếc Mercedes-Benz S600 cũng xuất hiện cách chiếc Maserati không xa.
“Phá tên đó, để nhóm mặt sẹo có thể tranh thủ thời gian”.
Hàng ghế sau của Mercedes-Benz S600 là Lưu trọc với ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chiếc Maserati trước mặt, trầm giọng nói.
“Rõ, Lưu Gia!”
Tài xế đáp lời, sau đó giẫm mạnh chân gia, chiếc Mercedes-Benz S600 với tính năng tốt như một con quái thú bằng sắt rít gào lao về phía trước, chạy thẳng đến chỗ Maserati.
Hả?
Tân Tranh híp mắt, thấy rõ Trương
Hân Như đang kêu cứu, chân giẫm mạnh, vội vàng chạy theo chiếc Audi Q7.
“Lắm mồm!”
Cùng lúc đó, ở ghế sau của Audi Q7 có một tên mặt sẹo thấy vậy bèn hét lên, giơ tay chém mạnh vào gáy Trương Hân Như khiến cô lập tức chìm vào hôn mê.
“Lão Đao, kiềm chế bản thân một chút, Lưu Gia có nói con nhóc này phải hoàn hảo không tổn hao gì”, một người cao to vạm vỡ khác ở hàng ghế sau lên tiếng nhắc nhở.
“Ha ha, cẩn thận lắm rồi, chỉ đánh nó ngất xỉu thôi”.
Tên mặt sẹo cười âm hiểm nói:
“Nhưng mà nói thật nha, con bé này cũng ngon thật, nếu Lưu Gia không dặn dò trước chắc anh em chúng ta có thể hưởng thụ một chút trên đường đi rồi đấy”.
“Đừng làm bậy, theo tôi biết con bé này là người Dương Gia điểm mặt gọi tên, chúng ta mà làm thế chắc sẽ không thấy được mặt trời ngày mai đấy!”, người lái xe nghiêm túc nhắc nhở, sau đó lái xe chạy nhanh ra khỏi bãi đỗ.
Hả?
Thấy thế, Tân Tranh đang chạy tốc độ về phía đó chợt cau mày lại, sau đó nhìn thấy một chiếc Maserati bên cạnh đang sáng đèn, một cậu ấm bước từ trong xe xuống, tay cầm chìa khóa chuẩn b| khóa lại để vào quán
bar.
Soạt!
Thấy vậy, Tân Tranh dừng bước, cơ thể nhanh chóng chuyển hướng, như một bóng ma nhanh chóng tiếp cận người đó, sau đó vung tay lên, một tay lấy được chiếc chìa khóa xe.
“Ấy…”
Chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến cậu công tử đứng nghệt mặt ra đó.
Sau đấy, khi người đó lấy lại tinh thần từ sự khiếp sợ thì Tân Tranh đã mở cửa xe, khởi động máy.
“Tôi… Xe của tôi…”
Thấy thế, cậu ấm kia bèn gân
giọng hét to, chạy theo chiếc xe yêu quý của mình.
“Brừm”.
Nhưng…
Đáp lại cậu ta chính là tiếng động cơ gào rú đinh tai nhức óc, Tân Tranh giẫm mạnh chân ga, Maserati nhanh chóng lao vụt đi, chạy về phía chiếc xe trước mặt.
Ngay sau đó, khi cậu ấm tưởng rằng chiếc xe yêu quý của mình sắp đâm vào chiếc xe kia thì lốp xe bỗng ma sát với nền đường.
Trong màn đêm, trong vẻ mặt khiếp sợ trợn mắt há miệng của cậu
ấm và bảo vệ ca đêm thì chiếc Maserati để lại một cái vẫy đuôi đẹp mặt rồi lao về phía cống bãi đỗ.
Vài giây sau, tiếng va chạm chói tai vang lên, thanh chắn của bãi đỗ xe trực tiếp bị đâm gãy, Tân Tranh lái chiếc Maserati chạy ra đường.
Tất cả mọi thứ trông có vẻ phức tạp nhưng thật ra nó chỉ xảy ra trong một khoảng thời gian ngắn chưa đến mười giây.
Trong mười giây, Audi Q7 cũng không lái đi quá xa, Tân Tranh nhanh chóng tìm thấy nó ở một ngã tư đường.
Sau đấy, khi anh chuẩn bị giẫm
chân ga đế chặn đầu chiếc Audi Q7 lại thì một chiếc Mercedes-Benz S600 cũng xuất hiện cách chiếc Maserati không xa.
“Phá tên đó, để nhóm mặt sẹo có thể tranh thủ thời gian”.
Hàng ghế sau của Mercedes-Benz S600 là Lưu trọc với ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chiếc Maserati trước mặt, trầm giọng nói.
“Rõ, Lưu Gia!”
Tài xế đáp lời, sau đó giẫm mạnh chân gia, chiếc Mercedes-Benz S600 với tính năng tốt như một con quái thú bằng sắt rít gào lao về phía trước, chạy thẳng đến chỗ Maserati.