Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 33
Những người hâm mộ trong túi không có nhiều tiền đều trả lời như vậy.
“Chị Hân Như, tiền tiêu vặt của em tiêu cho chị là đáng giá nhất, cho dù bị bố đánh, em cũng can tâm tình nguyện!”
Một học sinh tiểu học lớp ba đã nói như vậy.
Có lẽ những người hâm mộ không gửi quà bị học sinh tiểu học đó kích thích, lại gửi một làn sóng quà!
“Đã nói rồi mà mọi người cũng không nghe, vậy tôi sẽ giúp mọi người quyên góp toàn bộ số tiền để tặng quà cho các vùng núi khó khăn”, thấy không thể ngăn được người hâm mộ tặng quà, Trương Hân Như đã đưa ra quyết định như vậy.
“Nữ thần Hân Như, buổi phát sóng trực tiếp lúc chiều nay đột nhiên bị gián đoạn, chuyện gì đã xảy ra với ông chú khốn khổ đó?”
“Đúng vậy, chị Hân Như có phải ông chú khốn khổ không tôn trọng chị đó bị vệ sĩ của chị dạy dỗ rồi không?”
“Việc này còn cần phải nói sao, tên đàn ông già khú đó chắc chắn bị vệ sĩ của nữ thần Hân Như đánh cho tơi bời, ngay cả mẹ của gã cũng không thể nhận ra gã!
Ngay khi, một người hâm mộ nhớ ra sự việc lúc chiều, dẫn đầu đưa ra câu hỏi trước, sau đó, rất nhiều câu hỏi và suy đoán khác nhau được đưa ra.
“Mọi người đừng có bôi đen chú ấy, chú ấy là người tốt”.
Nhìn thấy mọi người nói đến Tân Tranh, Trương Hân Như không khỏi nghĩ đến chuyện xảy ra trên tàu hỏa, nhịn không được nhếch miệng cười.
“CáL.cái gì?”
“Tên đàn ông hèn hạ động tay động chân với cô mà là người tốt sao?”
“Nữ thần Hân Như, cô đang đùa chúng tôi à?”
Người hâm mộ ngay lập tức không cam lòng, Trương Hân Như là nữ thần của bọn họ, cũng là đối tượng thèm muốn của bọn họ, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy vẻ đẹp của Trương Hân Dư trên phòng livestream, mà Tân Tranh lại trực tiếp ôm Trương Hân Như vào lòng!
Trong tình hình như vậy, Trương Hân Như lại nói Tân Tranh là người tốt…
Điều này khiến người hâm mộ tổn thương vô cùng?
“Đúng vậy, chú ấy là người tốt, mặc dù chú ấy bởi vì tôi chưa được sự đồng ý của chú ấy đã tự ý phát sóng trực tiếp, nhưng chú ấy đã giúp tôi rất nhiều”.
Không quan tâm đến sự phát điên của người hâm mộ, Trương Hân Như vui vẻ nói, nhưng sợ nói ra sự thật quá chấn động, gây ra những rắc rối không đáng có, nên đã thay bằng “giúp rất nhiều”.
“Tổn thương sâu sắc, tối nay tôi bị mất ngủ rồi!”
“Ôi mẹ ơi, tôi phải băm vằm tên đàn ông khốn nạn đó, có ai tham gia không?”
“Nữ thần Hân Như, bánh xe tình yêu ví đại của chúng tôi chính thức lật từ đây, từ nay sẽ chuyến thành antifan!”
Lời của Trương Hân Như lần nữa khiến người hâm mộ bị tổn thương, người hâm mộ vô cùng kích động, có người kêu gào băm vằm Tân Tranh, cũng có người tuyên bố trở thành antifan, cũng có người không lên tiếng.
“Thế giới rộng lớn như vậy, tôi còn có thể gặp được anh không?”
Không quan tâm đến cảm xúc của người hâm mộ, trong đầu Trương Hân Như chợt hiện lên cảnh tượng Tân Tranh giống như ngọn núi chắn trước người cô, trong lòng gợn sóng, không khỏi tự hỏi bản thân.
Khi bầu trời phía xa xuất hiện vệt trắng bạc, Tân Tranh đúng giờ mở to hai mắt, thứ đập vào tầm mắt không phải là chiếc giường tầng quen thuộc mà là trần phòng khách sạn trắng như tuyết.
“Rời khỏi đon vị đã mấy ngày, nhưng vẫn có chút không quen…”
Tân Tranh cười gượng một tiếng, sau đó một tay chống đõ, một bên nhảy lộn nhào, vững vàng đáp xuống thảm trải sàn.
“Chị Hân Như, tiền tiêu vặt của em tiêu cho chị là đáng giá nhất, cho dù bị bố đánh, em cũng can tâm tình nguyện!”
Một học sinh tiểu học lớp ba đã nói như vậy.
Có lẽ những người hâm mộ không gửi quà bị học sinh tiểu học đó kích thích, lại gửi một làn sóng quà!
“Đã nói rồi mà mọi người cũng không nghe, vậy tôi sẽ giúp mọi người quyên góp toàn bộ số tiền để tặng quà cho các vùng núi khó khăn”, thấy không thể ngăn được người hâm mộ tặng quà, Trương Hân Như đã đưa ra quyết định như vậy.
“Nữ thần Hân Như, buổi phát sóng trực tiếp lúc chiều nay đột nhiên bị gián đoạn, chuyện gì đã xảy ra với ông chú khốn khổ đó?”
“Đúng vậy, chị Hân Như có phải ông chú khốn khổ không tôn trọng chị đó bị vệ sĩ của chị dạy dỗ rồi không?”
“Việc này còn cần phải nói sao, tên đàn ông già khú đó chắc chắn bị vệ sĩ của nữ thần Hân Như đánh cho tơi bời, ngay cả mẹ của gã cũng không thể nhận ra gã!
Ngay khi, một người hâm mộ nhớ ra sự việc lúc chiều, dẫn đầu đưa ra câu hỏi trước, sau đó, rất nhiều câu hỏi và suy đoán khác nhau được đưa ra.
“Mọi người đừng có bôi đen chú ấy, chú ấy là người tốt”.
Nhìn thấy mọi người nói đến Tân Tranh, Trương Hân Như không khỏi nghĩ đến chuyện xảy ra trên tàu hỏa, nhịn không được nhếch miệng cười.
“CáL.cái gì?”
“Tên đàn ông hèn hạ động tay động chân với cô mà là người tốt sao?”
“Nữ thần Hân Như, cô đang đùa chúng tôi à?”
Người hâm mộ ngay lập tức không cam lòng, Trương Hân Như là nữ thần của bọn họ, cũng là đối tượng thèm muốn của bọn họ, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy vẻ đẹp của Trương Hân Dư trên phòng livestream, mà Tân Tranh lại trực tiếp ôm Trương Hân Như vào lòng!
Trong tình hình như vậy, Trương Hân Như lại nói Tân Tranh là người tốt…
Điều này khiến người hâm mộ tổn thương vô cùng?
“Đúng vậy, chú ấy là người tốt, mặc dù chú ấy bởi vì tôi chưa được sự đồng ý của chú ấy đã tự ý phát sóng trực tiếp, nhưng chú ấy đã giúp tôi rất nhiều”.
Không quan tâm đến sự phát điên của người hâm mộ, Trương Hân Như vui vẻ nói, nhưng sợ nói ra sự thật quá chấn động, gây ra những rắc rối không đáng có, nên đã thay bằng “giúp rất nhiều”.
“Tổn thương sâu sắc, tối nay tôi bị mất ngủ rồi!”
“Ôi mẹ ơi, tôi phải băm vằm tên đàn ông khốn nạn đó, có ai tham gia không?”
“Nữ thần Hân Như, bánh xe tình yêu ví đại của chúng tôi chính thức lật từ đây, từ nay sẽ chuyến thành antifan!”
Lời của Trương Hân Như lần nữa khiến người hâm mộ bị tổn thương, người hâm mộ vô cùng kích động, có người kêu gào băm vằm Tân Tranh, cũng có người tuyên bố trở thành antifan, cũng có người không lên tiếng.
“Thế giới rộng lớn như vậy, tôi còn có thể gặp được anh không?”
Không quan tâm đến cảm xúc của người hâm mộ, trong đầu Trương Hân Như chợt hiện lên cảnh tượng Tân Tranh giống như ngọn núi chắn trước người cô, trong lòng gợn sóng, không khỏi tự hỏi bản thân.
Khi bầu trời phía xa xuất hiện vệt trắng bạc, Tân Tranh đúng giờ mở to hai mắt, thứ đập vào tầm mắt không phải là chiếc giường tầng quen thuộc mà là trần phòng khách sạn trắng như tuyết.
“Rời khỏi đon vị đã mấy ngày, nhưng vẫn có chút không quen…”
Tân Tranh cười gượng một tiếng, sau đó một tay chống đõ, một bên nhảy lộn nhào, vững vàng đáp xuống thảm trải sàn.
Bình luận facebook