Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 54
Tân Tranh thấy vậy, ho khan nhẹ một tiếng, đợi khi hai cô gái ngẩng đầu mới nói: “Diệu Y, trước đây lúc chú Tô bảo đến sống ở đây, tôi không biết cô sống ở đây. Sau đó, tôi đến nhà này, nhìn thấy đồ của cô, tưởng rằng cô đi học ở ngoại tỉnh, cho nên cũng không gọi điện cho chú Tô, trực tiếp ở đây luôn”.
“Không sao, anh Tranh”.
Tô Diệu Y cười, cũng không để ý.
“Cô đã sống ở đây, vậy tôi và Tiểu Tĩnh chuyển ra ngoài sống”, Tân Tranh nói thẳng.
Nghe thấy câu này của Tân Tranh, bất luận là Tô Diệu Y hay là Trương Hân Như cũng kinh ngạc đến mở to mắt
ngẩn người: “Anh muốn ở cùng Trần Tinh?”
“ừm, tôi là chiến hữu của anh trai Trần Tĩnh, trước khi chết anh trai cô ấy đã nhờ tôi, bảo tôi bảo vệ cô ây”.
Tân Tranh cân nhắc, nửa đùa nửa thật nói: “Theo thông tin tôi được biết, có phần tử xấu muốn hại Tiểu Tĩnh -trước khi tiêu diệt phần tử xấu, tôi sẽ bảo vệ cô ấy”.
“Vậy à…”
Tô Diệu Y nghe lời giải thích của Tân Tranh, suy nghĩ nói: “Anh Tranh, thế này đi, anh và Tiếu Tĩnh sống ở đây, tôi và Hân Như đến ở ký túc xá”.
“Không được!”
Trương Hân Như trực tiếp phủ quyết, sau đó phát hiện ngữ khí của mình hơi kích động, sợ bị nhln ra manh mối, vội vàng cười nói: “Diệu Y, sao lại phải ra ngoài sống? Chúng ta có thể ở cùng nhau mà! Dù sao nhà của bố cô đủ rộng, mỗi người chúng ta đều có thể chia một phòng, không ảnh hưởng đến nhau…”
Nghe lời của Trương Hân Như, Tân Tranh và Tô Diệu Y đều tỏ vẻ mặt kinh ngạc.
“Sao thế? Mọi người cảm thấy không ổn sao?”
Tim Trương Hân Như đập điên cuồng, nhưng lại làm như không có chuyện gì mở một chai nước ngọt, uống một ngụm để che đậy sự bất an trong lòng.
Cô ấy tràn đầy lòng hiếu kỳ với Tân Tranh, không nhịn được muốn thăm dò, mong sao mong trăng, khó khắn lắm mới gặp lại Tân Tranh lần nữa, hơn nữa có có hội có thể “sống cùng nhà”, sao lại bỏ qua?
Ngoài ra, tuy Tân Tranh nói là chiến hữu của anh trai Trần Tĩnh, nhưng trong lòng cô không hy vọng Tân Tranh và Trần Tính sống riêng với nhau.
“Việc này…”
Tô Diệu Y muốn nói lại ngừng.
Từ nhỏ đến lớn, cô ấy chưa từng ở cùng nhà với đàn ông cùng độ tuổi, ít nhiều cũng cảm thấy sống cùng Tân Tranh không tiện lắm, nhưng đã nói đến mức này, cô ấy cũng không tiện phản bác.
“Nếu mọi người cảm thấy được, tôi không có ý kiến, nếu mọi người cảm thấy không tiện, tôi và Tiểu Tĩnh chuyển ra ngoài sống”, Tân Tranh nhìn ra vẻ do dự của Tô Diệu Y, lên tiếng nói.
“Có gì mà tiện với không tiện, mỗi người một phòng, ba người chúng tôi sử dụng phòng ngủ và phòng vệ sinh, anh dùng phòng bên ngoài, như vậy không ảnh hưởng lẫn nhau”.
Trương Hân Như thấy Tân Tranh và Tô Diệu Y không từ chối liền rất phấn khởi, trực tiếp vỗ tay nói: “Quyết định như vậy nhé, Diệu Y, cậu và Trần Tĩnh mau đi tắm đi, sau đó chúng ta đi ăn cơm, chúc mừng cuộc sống chung nhà thời đại học của chúng ta sắp bắt đầu!”
“Được”.
Việc đã đến nước này, Tô Diệu Y cũng chỉ đành đồng ý với sắp xếp của Trương Hân Như.
Đương nhiên Tân Tranh không có ý kiến.
Bất luận là thời thiếu niên cuồng ngạo hay là sau này tòng quân nhập ngũ, anh cũng không phải là người kiêu ngạo.
Với anh, việc quan trọng nhất bây giờ là bảo vệ Trần Tĩnh, đồng thời tóm được tên đầu sỏ đứng phía sau ngầm ám hại Long Nha!
“Không sao, anh Tranh”.
Tô Diệu Y cười, cũng không để ý.
“Cô đã sống ở đây, vậy tôi và Tiểu Tĩnh chuyển ra ngoài sống”, Tân Tranh nói thẳng.
Nghe thấy câu này của Tân Tranh, bất luận là Tô Diệu Y hay là Trương Hân Như cũng kinh ngạc đến mở to mắt
ngẩn người: “Anh muốn ở cùng Trần Tinh?”
“ừm, tôi là chiến hữu của anh trai Trần Tĩnh, trước khi chết anh trai cô ấy đã nhờ tôi, bảo tôi bảo vệ cô ây”.
Tân Tranh cân nhắc, nửa đùa nửa thật nói: “Theo thông tin tôi được biết, có phần tử xấu muốn hại Tiểu Tĩnh -trước khi tiêu diệt phần tử xấu, tôi sẽ bảo vệ cô ấy”.
“Vậy à…”
Tô Diệu Y nghe lời giải thích của Tân Tranh, suy nghĩ nói: “Anh Tranh, thế này đi, anh và Tiếu Tĩnh sống ở đây, tôi và Hân Như đến ở ký túc xá”.
“Không được!”
Trương Hân Như trực tiếp phủ quyết, sau đó phát hiện ngữ khí của mình hơi kích động, sợ bị nhln ra manh mối, vội vàng cười nói: “Diệu Y, sao lại phải ra ngoài sống? Chúng ta có thể ở cùng nhau mà! Dù sao nhà của bố cô đủ rộng, mỗi người chúng ta đều có thể chia một phòng, không ảnh hưởng đến nhau…”
Nghe lời của Trương Hân Như, Tân Tranh và Tô Diệu Y đều tỏ vẻ mặt kinh ngạc.
“Sao thế? Mọi người cảm thấy không ổn sao?”
Tim Trương Hân Như đập điên cuồng, nhưng lại làm như không có chuyện gì mở một chai nước ngọt, uống một ngụm để che đậy sự bất an trong lòng.
Cô ấy tràn đầy lòng hiếu kỳ với Tân Tranh, không nhịn được muốn thăm dò, mong sao mong trăng, khó khắn lắm mới gặp lại Tân Tranh lần nữa, hơn nữa có có hội có thể “sống cùng nhà”, sao lại bỏ qua?
Ngoài ra, tuy Tân Tranh nói là chiến hữu của anh trai Trần Tĩnh, nhưng trong lòng cô không hy vọng Tân Tranh và Trần Tính sống riêng với nhau.
“Việc này…”
Tô Diệu Y muốn nói lại ngừng.
Từ nhỏ đến lớn, cô ấy chưa từng ở cùng nhà với đàn ông cùng độ tuổi, ít nhiều cũng cảm thấy sống cùng Tân Tranh không tiện lắm, nhưng đã nói đến mức này, cô ấy cũng không tiện phản bác.
“Nếu mọi người cảm thấy được, tôi không có ý kiến, nếu mọi người cảm thấy không tiện, tôi và Tiểu Tĩnh chuyển ra ngoài sống”, Tân Tranh nhìn ra vẻ do dự của Tô Diệu Y, lên tiếng nói.
“Có gì mà tiện với không tiện, mỗi người một phòng, ba người chúng tôi sử dụng phòng ngủ và phòng vệ sinh, anh dùng phòng bên ngoài, như vậy không ảnh hưởng lẫn nhau”.
Trương Hân Như thấy Tân Tranh và Tô Diệu Y không từ chối liền rất phấn khởi, trực tiếp vỗ tay nói: “Quyết định như vậy nhé, Diệu Y, cậu và Trần Tĩnh mau đi tắm đi, sau đó chúng ta đi ăn cơm, chúc mừng cuộc sống chung nhà thời đại học của chúng ta sắp bắt đầu!”
“Được”.
Việc đã đến nước này, Tô Diệu Y cũng chỉ đành đồng ý với sắp xếp của Trương Hân Như.
Đương nhiên Tân Tranh không có ý kiến.
Bất luận là thời thiếu niên cuồng ngạo hay là sau này tòng quân nhập ngũ, anh cũng không phải là người kiêu ngạo.
Với anh, việc quan trọng nhất bây giờ là bảo vệ Trần Tĩnh, đồng thời tóm được tên đầu sỏ đứng phía sau ngầm ám hại Long Nha!