Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 146
Trước tiên không nói đến Lâm Tuấn có quan tâm đến danh tiếng hay không, sau khi dùng danh nghĩa của bệnh viện đưa tin này, người nhận được sự chú ý không phải là một bác sĩ nào đó, mà là viện trưởng đại diện cho cả một bệnh viện, cho dù Lâm Tuấn có lấy được danh tiếng thì cũng ít thôi.
Vinh dự?
Nếu như vì vinh dự, Lâm Tuấn tự mình công bố phương án phẫu thuật này sẽ lấy được nhiều vinh dự hơn.
Người thiết kế ra phương án chữa trị là Lâm Tuấn, đương nhiên anh hiểu rõ tiềm năng vô hạn của nó.
Đặc biệt là điểm nghiên cứu của anh có thể kết hợp Đông y và Tây y càng có thể thu hút không ít sự suy xét của những người đứng đầu giới y học, từ đó gây ra một cơn bão lớn trong giới.
Dù là vì danh tiếng hay vinh dự, sau khi bệnh viện dùng danh nghĩa của mình để phát biểu, thứ anh lấy được sẽ ít đi nhiều, điều này hiển nhiên không có lợi với Lâm Tuấn.
Cho nên anh hỏi điều này đương nhiên này…
Viện trưởng Lưu lập tức hiểu, ông lấy ra một tấm thẻ ngân hàng rồi đặt trên bàn: “Nếu bác sĩ Hàn đồng ý, viện của tôi sẵn sàng dùng năm triệu mua lại quyền công bố ca phẫu thuật và quyền sử dụng phương án chữa trị”.
“Đồng ý”.
Lâm Tuấn không hề do dự đồng ý ngay tắp lự, anh cầm lấy tấm thẻ và đồng ý vụ làm ăn này.
Quyết đoán như vậy khiến viện trưởng Lưu cảm thấy mình đưa ra cái giá này hơi cao, nếu không Lâm Tuấn cần gì phải đồng ý nhanh đến vậy.
Trên thực tế Lâm Tuấn đồng ý nhanh gọn lẹ như vậy là vì anh vốn định công bố phương án trị liệu này, có điều khi công bố, Lâm Tuấn không muốn mình gây quá nhiều sự chú ý, anh vẫn muốn tiếp tục nghiên cứu trong thầm lặng.
Là một bác sĩ, Lâm Tuấn đương nhiên hy vọng phương án trị liệu của mình có thể giúp được nhiều người hơn, cứu sống được nhiều sinh mạng hơn nữa.
Chuyện viện trưởng Lưu tìm anh để bàn bạc vừa hay thỏa mãn được tâm nguyện của anh nên anh mới đồng ý nhanh lẹ như vậy, việc này chẳng hề liên quan đến cái giá viện trưởng Lưu đưa ra.
Có điều năm triệu với Lâm Tuấn mà nói cũng là một niềm vui ngoài ý muốn, ít nhất trong thời gian ngắn Lâm Tuấn không cần lo lắng về tiền bạc nữa.
Lâm Tuấn ngày thường nghèo khó hôm này cuối cùng cũng có thể đứng dậy, làm người có tiền một lần rồi…
Lâm Tuấn chẳng bận tâm đến cuộc giao dịch với viện trưởng, dù sao tự nhiên kiếm được năm triệu cũng khiến anh mừng thầm.
Sau khi đi ra khỏi phòng làm việc của viện trưởng, Lâm Tuấn không về luôn mà quay lại phòng bệnh của Tiêu Vân Phi.
Nhìn thấy Lâm Tuấn xuất hiện, Tiêu Phương nhiệt tình chào hỏi: “Bác sĩ Hàn, cháu đến rồi à, chú vừa mua ít hoa quả, cháu mau đến ăn thử…”
Thái độ của Tiêu Phương với Lâm Tuấn thay đổi nhiều so với lúc trước, cách xưng hô cũng từ Tiểu Khiêm để chỉ hậu bối trở thành bác sĩ Hàn vô cùng kính nể, điều này khiến Lâm Tuấn khó lòng thích ứng.
Vinh dự?
Nếu như vì vinh dự, Lâm Tuấn tự mình công bố phương án phẫu thuật này sẽ lấy được nhiều vinh dự hơn.
Người thiết kế ra phương án chữa trị là Lâm Tuấn, đương nhiên anh hiểu rõ tiềm năng vô hạn của nó.
Đặc biệt là điểm nghiên cứu của anh có thể kết hợp Đông y và Tây y càng có thể thu hút không ít sự suy xét của những người đứng đầu giới y học, từ đó gây ra một cơn bão lớn trong giới.
Dù là vì danh tiếng hay vinh dự, sau khi bệnh viện dùng danh nghĩa của mình để phát biểu, thứ anh lấy được sẽ ít đi nhiều, điều này hiển nhiên không có lợi với Lâm Tuấn.
Cho nên anh hỏi điều này đương nhiên này…
Viện trưởng Lưu lập tức hiểu, ông lấy ra một tấm thẻ ngân hàng rồi đặt trên bàn: “Nếu bác sĩ Hàn đồng ý, viện của tôi sẵn sàng dùng năm triệu mua lại quyền công bố ca phẫu thuật và quyền sử dụng phương án chữa trị”.
“Đồng ý”.
Lâm Tuấn không hề do dự đồng ý ngay tắp lự, anh cầm lấy tấm thẻ và đồng ý vụ làm ăn này.
Quyết đoán như vậy khiến viện trưởng Lưu cảm thấy mình đưa ra cái giá này hơi cao, nếu không Lâm Tuấn cần gì phải đồng ý nhanh đến vậy.
Trên thực tế Lâm Tuấn đồng ý nhanh gọn lẹ như vậy là vì anh vốn định công bố phương án trị liệu này, có điều khi công bố, Lâm Tuấn không muốn mình gây quá nhiều sự chú ý, anh vẫn muốn tiếp tục nghiên cứu trong thầm lặng.
Là một bác sĩ, Lâm Tuấn đương nhiên hy vọng phương án trị liệu của mình có thể giúp được nhiều người hơn, cứu sống được nhiều sinh mạng hơn nữa.
Chuyện viện trưởng Lưu tìm anh để bàn bạc vừa hay thỏa mãn được tâm nguyện của anh nên anh mới đồng ý nhanh lẹ như vậy, việc này chẳng hề liên quan đến cái giá viện trưởng Lưu đưa ra.
Có điều năm triệu với Lâm Tuấn mà nói cũng là một niềm vui ngoài ý muốn, ít nhất trong thời gian ngắn Lâm Tuấn không cần lo lắng về tiền bạc nữa.
Lâm Tuấn ngày thường nghèo khó hôm này cuối cùng cũng có thể đứng dậy, làm người có tiền một lần rồi…
Lâm Tuấn chẳng bận tâm đến cuộc giao dịch với viện trưởng, dù sao tự nhiên kiếm được năm triệu cũng khiến anh mừng thầm.
Sau khi đi ra khỏi phòng làm việc của viện trưởng, Lâm Tuấn không về luôn mà quay lại phòng bệnh của Tiêu Vân Phi.
Nhìn thấy Lâm Tuấn xuất hiện, Tiêu Phương nhiệt tình chào hỏi: “Bác sĩ Hàn, cháu đến rồi à, chú vừa mua ít hoa quả, cháu mau đến ăn thử…”
Thái độ của Tiêu Phương với Lâm Tuấn thay đổi nhiều so với lúc trước, cách xưng hô cũng từ Tiểu Khiêm để chỉ hậu bối trở thành bác sĩ Hàn vô cùng kính nể, điều này khiến Lâm Tuấn khó lòng thích ứng.
Bình luận facebook