Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 269
*Chương có nội dung hình ảnh
Trong đại sảnh khách sạn rộng lớn là một khoảng im lặng đến đáng sợ.
Cố Đông im lặng nhìn chằm chằm vào Lâm Tuấn, mặc dù hắn không nói nhiều nhưng vẻ mặt của hắn ngày càng trở nên u ám.
Hắn là ai?
Là Đại thiếu gia nhà họ Cố ở Đế Đô, bình thường làm gì có ai mà không cung kính nịnh nọt hắn như bố đẻ, không ai dám nói nửa câu vô lễ với hắn cả, càng không có ai dám đối xử với hắn như là Lâm Tuấn.
Sau khi biết người phụ nữ mình yêu thương nhất đã bị bắt đi, thằng nhóc này dám vô lễ với hắn còn tỏ thái độ đe dọa hắn nữa chứ.
Là Đại thiếu gia của nhà họ Cố nên Cố Đông vô cùng ngang ngược, ai mà ngờ được hôm nay hắn lại gặp phải một kẻ còn ngông cuồng hơn cả hắn, điều này khiến Cố Đông cảm thấy vô cùng khó chịu.
So về mức độ ngang ngược?
Đại thiếu gia nhà họ Cố nào có sợ…
Ngoài những người của gia tộc đứng đầu Đế Đô ra hắn chưa từng sợ ai.
Chứ đừng nói tới một thiếu gia vô dụng nào đó của gia tộc nhỏ bé ở thành phố Yến Kinh này!
“Mày đe dọa tao sao?”
Cuối cùng Cố Đông cũng lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng trong khách sạn ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn về phía Lâm Tuấn.
Lâm Tuấn cười khẩy.
“Anh có thể coi như tôi đang cảnh cáo anh, cũng có thể coi như đe dọa anh”.
“Hừ”, Cố Đông hừ một cái rồi cười lạnh lùng: “Từ lúc tao sinh ra đến giờ chưa từng gặp ai ngông cuồng như mày, có phải mày không hiểu tình hình bây giờ là như thế nào không? Bây giờ người phụ nữ của mày đang trong tay tao, mày lại dám đe dọa tao?”
Lâm Tuấn cảm thấy thật nực cười, anh nhìn Cố Đông với ánh mắt lạnh lùng.
“Với tình hình hiện tại thì cũng có thể coi như là anh đang trong tay tôi, nếu như anh muốn bước ra khỏi khách sạn này một cách bình thường, tôi khuyên anh tốt nhất là nên thả Tịnh Nghi ra, những chuyện còn lại chúng ta có thể từ từ bàn bạc nếu không thì…”
“Nếu không! Tao muốn xem xem, tao không thả người ra đấy, mày làm gì được tao nào!”
Mặc dù Lâm Tuấn có chiêu kim bạc vô cùng lợi hại khiến người ta phải sợ hãi, nhưng bên cạnh hắn đã có có mấy tên vệ sĩ đô con lực lưỡng nên Cố Đông không quá sợ hãi Lâm Tuấn, hắn thấy cho dù thuật kim bạc của Lâm Tuấn có lợi hại hơn đi chăng nữa thì Lâm Tuấn cũng chỉ có một mình.
Có thể Lâm Tuấn phế được một tên vệ sĩ của hắn trong vòng 1 nốt nhạc, nhưng không thể nào phế bỏ tất cả đám vệ sĩ của hắn nhanh như vậy được, hơn nữa vệ sĩ của hắn đều đã mặc áo phòng hộ được chế tạo bằng chất liệu đặc biệt, kim bạc không thể nào xuyên thủng qua lớp chất liệu đấy được.
Xung quanh khách sạn còn có rất nhiều những vệ sĩ của nhà họ Diệp, một khi Lâm Tuấn dám hành động bất cần thì bọn họ sẽ lập tức xông vào đây.
Cố Đông không tin ở trong địa bàn của kẻ địch mà Lâm Tuấn dám động tay động chân với hắn.
Nhưng…
tại đây có hình ảnh
Trong đại sảnh khách sạn rộng lớn là một khoảng im lặng đến đáng sợ.
Cố Đông im lặng nhìn chằm chằm vào Lâm Tuấn, mặc dù hắn không nói nhiều nhưng vẻ mặt của hắn ngày càng trở nên u ám.
Hắn là ai?
Là Đại thiếu gia nhà họ Cố ở Đế Đô, bình thường làm gì có ai mà không cung kính nịnh nọt hắn như bố đẻ, không ai dám nói nửa câu vô lễ với hắn cả, càng không có ai dám đối xử với hắn như là Lâm Tuấn.
Sau khi biết người phụ nữ mình yêu thương nhất đã bị bắt đi, thằng nhóc này dám vô lễ với hắn còn tỏ thái độ đe dọa hắn nữa chứ.
Là Đại thiếu gia của nhà họ Cố nên Cố Đông vô cùng ngang ngược, ai mà ngờ được hôm nay hắn lại gặp phải một kẻ còn ngông cuồng hơn cả hắn, điều này khiến Cố Đông cảm thấy vô cùng khó chịu.
So về mức độ ngang ngược?
Đại thiếu gia nhà họ Cố nào có sợ…
Ngoài những người của gia tộc đứng đầu Đế Đô ra hắn chưa từng sợ ai.
Chứ đừng nói tới một thiếu gia vô dụng nào đó của gia tộc nhỏ bé ở thành phố Yến Kinh này!
“Mày đe dọa tao sao?”
Cuối cùng Cố Đông cũng lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng trong khách sạn ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn về phía Lâm Tuấn.
Lâm Tuấn cười khẩy.
“Anh có thể coi như tôi đang cảnh cáo anh, cũng có thể coi như đe dọa anh”.
“Hừ”, Cố Đông hừ một cái rồi cười lạnh lùng: “Từ lúc tao sinh ra đến giờ chưa từng gặp ai ngông cuồng như mày, có phải mày không hiểu tình hình bây giờ là như thế nào không? Bây giờ người phụ nữ của mày đang trong tay tao, mày lại dám đe dọa tao?”
Lâm Tuấn cảm thấy thật nực cười, anh nhìn Cố Đông với ánh mắt lạnh lùng.
“Với tình hình hiện tại thì cũng có thể coi như là anh đang trong tay tôi, nếu như anh muốn bước ra khỏi khách sạn này một cách bình thường, tôi khuyên anh tốt nhất là nên thả Tịnh Nghi ra, những chuyện còn lại chúng ta có thể từ từ bàn bạc nếu không thì…”
“Nếu không! Tao muốn xem xem, tao không thả người ra đấy, mày làm gì được tao nào!”
Mặc dù Lâm Tuấn có chiêu kim bạc vô cùng lợi hại khiến người ta phải sợ hãi, nhưng bên cạnh hắn đã có có mấy tên vệ sĩ đô con lực lưỡng nên Cố Đông không quá sợ hãi Lâm Tuấn, hắn thấy cho dù thuật kim bạc của Lâm Tuấn có lợi hại hơn đi chăng nữa thì Lâm Tuấn cũng chỉ có một mình.
Có thể Lâm Tuấn phế được một tên vệ sĩ của hắn trong vòng 1 nốt nhạc, nhưng không thể nào phế bỏ tất cả đám vệ sĩ của hắn nhanh như vậy được, hơn nữa vệ sĩ của hắn đều đã mặc áo phòng hộ được chế tạo bằng chất liệu đặc biệt, kim bạc không thể nào xuyên thủng qua lớp chất liệu đấy được.
Xung quanh khách sạn còn có rất nhiều những vệ sĩ của nhà họ Diệp, một khi Lâm Tuấn dám hành động bất cần thì bọn họ sẽ lập tức xông vào đây.
Cố Đông không tin ở trong địa bàn của kẻ địch mà Lâm Tuấn dám động tay động chân với hắn.
Nhưng…
tại đây có hình ảnh
Bình luận facebook