Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 70
Sau khi Đường Tịnh Nghi cúp máy, bố Đường lấy một chiếc thẻ đen từ trong phòng của mình, khuôn mặt vui vẻ đi ra phòng khách rồi giao chiếc thẻ đen lại cho Lâm Tuấn.
“Trong chiếc thẻ này có một triệu, số tiền này sẽ đủ cho con mở một phòng khám ở thành phố Yến Kinh này đó, mật khẩu thẻ là sinh nhật của Tịnh Nghi, con muốn dùng bao nhiêu thì cứ rút”.
Lâm Tuấn nhận lấy chiếc thẻ đen rồi cúi đầu nhìn, trong lòng không khỏi cười khổ môt trân.
Thật ra anh cũng có một tấm thẻ đen, nhưng so với tấm thẻ đen có một triệu này thì tấm thẻ kia của anh không có một đồng nào cả, cùng là thẻ đen sao lại có sự khác biệt lớn đến vậy chứ?
Tiết kiệm tiền!
Rồi sẽ có một ngày tấm thẻ đen của anh sẽ có một triệu, sau đó anh sẽ đem số tiền đó trả cho bố Đường!
Trong lòng Lâm Tuấn tự nhủ sẽ quyết tâm cố gắng.
“Con cảm ơn bố, hôm nay con cũng không có việc gì làm, con định đi xem có nơi nào thích hợp để mở phòng khám hay không, con đi trước đây ạ…”
“Hôm nay bố cũng không có việc gì, hay là để bố đi cùng con? Tiện ra ngoài hít thở cho thoải mái…”, bố Đường cười rồi nói.
Lâm Tuấn cũng cười nói: “Thếthì tốt quá, con còn đang không biết giá cả phòng ốc thành phố Yến Kinh như thế nào, có bố đi cùng con thì sẽ không bị lừa hoặc làm miếng mồi béo bở cho mấy tên lừa đảo rồi, tiết kiệm được khối tiền đấy chứ”.
“Vậy thì đi thôi, để bố đi cùng con dạo một vòng xem…”
Không nói nhiều, Lâm Tuấn và bố Đường đi chuẩn bị một chút rồi lái xe đến công ty giao dịch bất động sản lớn nhất thành phố Yến Kinh.
Chưa đến hai phút sau, hai người đã xuất hiện ở công ty bất động sản lớn nhất thành phố Yến Kinh.
Điều này khiến bố Đường không khỏi nghi ngờ, khó hiểu nhìn Lâm Tuấn hỏi: “Tiểu Khiêm, không phải con định thuê phòng sao? Sao lại đến công ty giao
dịch bất động sản làm gì? Chẳng lẽ con định mua miếng đất để mở phòng khám? Chúng ta mang có một triệu làm sao mà đủ, giá nhà đất ở thành phố Yến Kinh cao lắm đó…”
Lâm Tuấn cười rồi nói: “Đủ mà bố ơi, bố không cần phải lo, tiền con chuẩn bị chắc chắn sẽ đủ”.
“Mua một căn phòng nhỏ thì chắc cũng tạm đủ, nhưng nếu con đã muốn mở phòng khám thì bố thấy hơi nhỏ?
Hơn nữa còn phải chuẩn bị thuốc thang thiết bị nữa, mua phòng ốc hết một triệu rồi thì sao đủ dùng, hay là con chờ một chút đế bố gọi điện cho Đường Tịnh Nghi bảo con bé gửi thêm chút tiền…”
Lâm Tuấn không để ý đến chữ thêm của bố Đường, cũng chưa ý thức được một triệu trong tay anh thật ra là tiền riêng của Đường Tịnh Nghi chứ không phải của bố Đường.
Lâm Tuấn xua tay với bố Đường rồi nói: “Không cần đâu, mặc dù chúng ta chỉ mang một triệu nhưng bố cứ yên tâm, chắc chắn sẽ đủ dùng, hôm nay chúng ta chỉ đi xem phòng thôi, cùng lắm là đặt cọc trước thôi, đợi một thời gian nữa sẽ có người đưa tiền cho chúng ta giúp chúng ta mua phòng thôi”.
“Có người đưa tiền cho?”
Bố Đường hoang mang nhìn Lâm Tuấn, mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ nhưng ông ấy cũng không nói gì.
Vừa bước vào đại sảnh công ty bất động sản, một người phụ nữ mặc bộ váy công sở, dáng vóc thon thả, khuôn mặt xinh đẹp bước tới đón Lâm Tuấn và bố Đường vào, người phụ nữ này chắc là nhân viên chuyên giới thiệu chào hàng của công ty.
“Xin chào hai vị, xin hỏi hai vị muốn mua nhà phải không?”
Người phụ nữ nở một nụ cười tiêu chuẩn dò hỏi Lâm Tuấn và bố Đường.
Lâm Tuấn khẽ gật đầu: “Đúng vậy, mua nhà”.
“Vậy xin hỏi anh muốn mua nhà ở tầm giá bao nhiêu?”, người phụ nữ nở nụ cười ngọt ngào hỏi Lâm Tuấn.
Tâm giá…
Lâm Tuấn thật sự chưa nghĩ đến vấn đề này, vì vậy anh nhấm tính trong đầu một lúc rồi từ tốn đáp lại: “Tâm giá…, trong khoảng ba triệu”.
“Ba triệu…”
Người phụ nữ ngây người, bố Đường cũng ngây người.
“Trong chiếc thẻ này có một triệu, số tiền này sẽ đủ cho con mở một phòng khám ở thành phố Yến Kinh này đó, mật khẩu thẻ là sinh nhật của Tịnh Nghi, con muốn dùng bao nhiêu thì cứ rút”.
Lâm Tuấn nhận lấy chiếc thẻ đen rồi cúi đầu nhìn, trong lòng không khỏi cười khổ môt trân.
Thật ra anh cũng có một tấm thẻ đen, nhưng so với tấm thẻ đen có một triệu này thì tấm thẻ kia của anh không có một đồng nào cả, cùng là thẻ đen sao lại có sự khác biệt lớn đến vậy chứ?
Tiết kiệm tiền!
Rồi sẽ có một ngày tấm thẻ đen của anh sẽ có một triệu, sau đó anh sẽ đem số tiền đó trả cho bố Đường!
Trong lòng Lâm Tuấn tự nhủ sẽ quyết tâm cố gắng.
“Con cảm ơn bố, hôm nay con cũng không có việc gì làm, con định đi xem có nơi nào thích hợp để mở phòng khám hay không, con đi trước đây ạ…”
“Hôm nay bố cũng không có việc gì, hay là để bố đi cùng con? Tiện ra ngoài hít thở cho thoải mái…”, bố Đường cười rồi nói.
Lâm Tuấn cũng cười nói: “Thếthì tốt quá, con còn đang không biết giá cả phòng ốc thành phố Yến Kinh như thế nào, có bố đi cùng con thì sẽ không bị lừa hoặc làm miếng mồi béo bở cho mấy tên lừa đảo rồi, tiết kiệm được khối tiền đấy chứ”.
“Vậy thì đi thôi, để bố đi cùng con dạo một vòng xem…”
Không nói nhiều, Lâm Tuấn và bố Đường đi chuẩn bị một chút rồi lái xe đến công ty giao dịch bất động sản lớn nhất thành phố Yến Kinh.
Chưa đến hai phút sau, hai người đã xuất hiện ở công ty bất động sản lớn nhất thành phố Yến Kinh.
Điều này khiến bố Đường không khỏi nghi ngờ, khó hiểu nhìn Lâm Tuấn hỏi: “Tiểu Khiêm, không phải con định thuê phòng sao? Sao lại đến công ty giao
dịch bất động sản làm gì? Chẳng lẽ con định mua miếng đất để mở phòng khám? Chúng ta mang có một triệu làm sao mà đủ, giá nhà đất ở thành phố Yến Kinh cao lắm đó…”
Lâm Tuấn cười rồi nói: “Đủ mà bố ơi, bố không cần phải lo, tiền con chuẩn bị chắc chắn sẽ đủ”.
“Mua một căn phòng nhỏ thì chắc cũng tạm đủ, nhưng nếu con đã muốn mở phòng khám thì bố thấy hơi nhỏ?
Hơn nữa còn phải chuẩn bị thuốc thang thiết bị nữa, mua phòng ốc hết một triệu rồi thì sao đủ dùng, hay là con chờ một chút đế bố gọi điện cho Đường Tịnh Nghi bảo con bé gửi thêm chút tiền…”
Lâm Tuấn không để ý đến chữ thêm của bố Đường, cũng chưa ý thức được một triệu trong tay anh thật ra là tiền riêng của Đường Tịnh Nghi chứ không phải của bố Đường.
Lâm Tuấn xua tay với bố Đường rồi nói: “Không cần đâu, mặc dù chúng ta chỉ mang một triệu nhưng bố cứ yên tâm, chắc chắn sẽ đủ dùng, hôm nay chúng ta chỉ đi xem phòng thôi, cùng lắm là đặt cọc trước thôi, đợi một thời gian nữa sẽ có người đưa tiền cho chúng ta giúp chúng ta mua phòng thôi”.
“Có người đưa tiền cho?”
Bố Đường hoang mang nhìn Lâm Tuấn, mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ nhưng ông ấy cũng không nói gì.
Vừa bước vào đại sảnh công ty bất động sản, một người phụ nữ mặc bộ váy công sở, dáng vóc thon thả, khuôn mặt xinh đẹp bước tới đón Lâm Tuấn và bố Đường vào, người phụ nữ này chắc là nhân viên chuyên giới thiệu chào hàng của công ty.
“Xin chào hai vị, xin hỏi hai vị muốn mua nhà phải không?”
Người phụ nữ nở một nụ cười tiêu chuẩn dò hỏi Lâm Tuấn và bố Đường.
Lâm Tuấn khẽ gật đầu: “Đúng vậy, mua nhà”.
“Vậy xin hỏi anh muốn mua nhà ở tầm giá bao nhiêu?”, người phụ nữ nở nụ cười ngọt ngào hỏi Lâm Tuấn.
Tâm giá…
Lâm Tuấn thật sự chưa nghĩ đến vấn đề này, vì vậy anh nhấm tính trong đầu một lúc rồi từ tốn đáp lại: “Tâm giá…, trong khoảng ba triệu”.
“Ba triệu…”
Người phụ nữ ngây người, bố Đường cũng ngây người.
Bình luận facebook