Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 80
Đặc biệt là sau khi nghe xong Lâm Tuấn nói sẽ coi mảnh đất này là chi phí chữa bệnh của Trương Văn Liệt, khuôn mặt Trương Thiên Hào lại nở một nụ cười sáng lạn.
Để chữa bệnh cho Trương Văn Liệt, Trương Thiên Hào không nhớ đã tiêu tốn bao nhiêu tiền, vậy nên mảnh đất mấy triệu đối với nhà họ Trương cũng chẳng phải thứ gì quá to tát.
Đợi Lâm Tuấn xem qua giấy tờ đất rồi đặt lên bàn xong, Trương Thiên Hào mới chậm rãi nói: “Bác sĩ Hàn, không biết hôm nay cậu có thời gian giúp Tiểu Liệt nhà tôi khám bệnh không? Mặc dù bệnh của Tiểu Liệt không thể chữa khỏi trong chốc lát, nhưng lúc nào chưa chữa
khỏi được là trong lòng tôi như có tảng đá đè lên vậy…”
“Bác Trương cứ yên tâm, cháu cũng hiểu được tám chín phần bệnh của Trương thiếu gia rồi, mặc dù có vài chỗ khó giải quyết nhưng không phải vấn đề lớn… thế này đi, đợi khoảng mười ngày nữa sau khi phòng khám của cháu chính thức mở cửa thì bác Trương có thể đưa Trương thiếu gia đến chỗ cháu một chuyến, đến lúc đó cháu sẽ chữa cho…”
“Mười ngày nữa…”
Trương Thiên Hào chần chừ một lúc, là một người bố, đương nhiên là ông ấy mong Lâm Tuấn có thể chữa bệnh cho Trương Văn Liệt càng sớm càng tốt, nhưng đúng như ông ấy vừa nói, bệnh của Trương Văn Liệt đã lâu như vậy rồi, thực sự không thể vội vàng.
Vậy nên Trương Thiên Hào khẽ gật đầu rồi thở dài một cái: “Được rồi, đợi mười hôm nữa tôi sẽ đích thân đưa Văn Liệt tới phòng khám của bác sĩ Hàn để mở hàng!”
Lâm Tuấn muốn lùi việc chữa bệnh cho Trương Văn Liệt là vì anh muốn người nhà họ Trương đến mở hàng cho mình, như vậy lúc phòng khám mở cửa mới có chút tiếng tăm.
Trương Thiên Hào hiểu điều này nên thẳng thắn nói luôn, Lâm Tuấn cười gượng cảm ơn Trương Thiên Hào: “Vậy thì cảm ơn bác Trương rất nhiều, cháu sẽ dành một nơi trịnh trọng để đón tiếp bác Trương, còn về địa điểm phòng khám ở đâu thì chắc Trương thiếu gia cũng biết rồi, bác Trương cứ hỏi Trương thiếu gia là được…”
Lâm Tuấn mua đất là để mở phòng khám, địa chỉ phòng khám đương nhiên chính là chỗ miếng đất đó.
Trương Văn Liệt giúp Lâm Tuấn mua miếng đất đó thì đương nhiên là anh ta biết rõ phóng khám của Lâm Tuấn định mở ở đâu.
Sau khi đã bàn bạc xong ngày khám chữa bệnh, Trương Thiên Hào và Trương Văn Liệt mới chào bố Đường và Lâm Tuấn rồi rời khỏi nhà họ Đường.
Sau khi bố con nhà họ Trương rời đi, Lâm Tuấn lập tức gọi điện cho người đến nhà họ Đường giúp đỡ vào sáng nay, bảo bọn họ nhanh chóng tìm một công ty xây dựng, tu sửa có chất lượng và năng suất cao trong thành phố Yến Kinh, rồi đưa bọn họ đến mảnh đất bố con nhà họ Trương tặng cho anh sửa sang lắp đăt lai trên nền nhà ở cũ.
Lâm Tuấn muốn mười ngày nữa sẽ mở cửa phòng khám là vì sửa sang lại phòng khám mất khá nhiều thời gian, mặt bằng, thủ tục, thuốc thang đều đã giải quyết xong rồi, nhưng chỉ còn duy nhất chuyện sửa sang là không thể vội vàng được.
Cho dù Lâm Tuấn cũng muốn sớm ngày mở phòng khám nhưng vẫn phải kiên nhẫn chờ đợi vài hôm nữa để công nhân sửa sang lắp đặt phòng khám cho xong đã.
Mấy người này đều là cấp dưới của người quen ông cụ Ngô nên có vẻ rất đáng tin tưởng, Lâm Tuấn chỉ nói vài câu đơn giản bọn họ đã có thể liên hệ với công ty xây dựng lắp đặt tốt nhất thành phố Yến Kinh rồi đưa người đến nơi Lâm Tuấn vừa được tặng để bẳt đầu công việc xây dựng và sửa sang.
Chỉ trong vòng ba ngày, phòng khám của Lâm Tuấn đã được hoàn thành cơ bản rồi, ra hình dáng sơ sơ rồi.
Hai ngày sau, dưới sự chỉ đạo của Lâm Tuấn, công ty tu sửa đã gần như hoàn thành xong công việc lắp đặt bên trong phòng khám.
Chỉ trong vòng năm ngày, một phòng khám không có bảng hiệu không có tên đã được dựng lên tại thành phố Yến Kinh.
Để chữa bệnh cho Trương Văn Liệt, Trương Thiên Hào không nhớ đã tiêu tốn bao nhiêu tiền, vậy nên mảnh đất mấy triệu đối với nhà họ Trương cũng chẳng phải thứ gì quá to tát.
Đợi Lâm Tuấn xem qua giấy tờ đất rồi đặt lên bàn xong, Trương Thiên Hào mới chậm rãi nói: “Bác sĩ Hàn, không biết hôm nay cậu có thời gian giúp Tiểu Liệt nhà tôi khám bệnh không? Mặc dù bệnh của Tiểu Liệt không thể chữa khỏi trong chốc lát, nhưng lúc nào chưa chữa
khỏi được là trong lòng tôi như có tảng đá đè lên vậy…”
“Bác Trương cứ yên tâm, cháu cũng hiểu được tám chín phần bệnh của Trương thiếu gia rồi, mặc dù có vài chỗ khó giải quyết nhưng không phải vấn đề lớn… thế này đi, đợi khoảng mười ngày nữa sau khi phòng khám của cháu chính thức mở cửa thì bác Trương có thể đưa Trương thiếu gia đến chỗ cháu một chuyến, đến lúc đó cháu sẽ chữa cho…”
“Mười ngày nữa…”
Trương Thiên Hào chần chừ một lúc, là một người bố, đương nhiên là ông ấy mong Lâm Tuấn có thể chữa bệnh cho Trương Văn Liệt càng sớm càng tốt, nhưng đúng như ông ấy vừa nói, bệnh của Trương Văn Liệt đã lâu như vậy rồi, thực sự không thể vội vàng.
Vậy nên Trương Thiên Hào khẽ gật đầu rồi thở dài một cái: “Được rồi, đợi mười hôm nữa tôi sẽ đích thân đưa Văn Liệt tới phòng khám của bác sĩ Hàn để mở hàng!”
Lâm Tuấn muốn lùi việc chữa bệnh cho Trương Văn Liệt là vì anh muốn người nhà họ Trương đến mở hàng cho mình, như vậy lúc phòng khám mở cửa mới có chút tiếng tăm.
Trương Thiên Hào hiểu điều này nên thẳng thắn nói luôn, Lâm Tuấn cười gượng cảm ơn Trương Thiên Hào: “Vậy thì cảm ơn bác Trương rất nhiều, cháu sẽ dành một nơi trịnh trọng để đón tiếp bác Trương, còn về địa điểm phòng khám ở đâu thì chắc Trương thiếu gia cũng biết rồi, bác Trương cứ hỏi Trương thiếu gia là được…”
Lâm Tuấn mua đất là để mở phòng khám, địa chỉ phòng khám đương nhiên chính là chỗ miếng đất đó.
Trương Văn Liệt giúp Lâm Tuấn mua miếng đất đó thì đương nhiên là anh ta biết rõ phóng khám của Lâm Tuấn định mở ở đâu.
Sau khi đã bàn bạc xong ngày khám chữa bệnh, Trương Thiên Hào và Trương Văn Liệt mới chào bố Đường và Lâm Tuấn rồi rời khỏi nhà họ Đường.
Sau khi bố con nhà họ Trương rời đi, Lâm Tuấn lập tức gọi điện cho người đến nhà họ Đường giúp đỡ vào sáng nay, bảo bọn họ nhanh chóng tìm một công ty xây dựng, tu sửa có chất lượng và năng suất cao trong thành phố Yến Kinh, rồi đưa bọn họ đến mảnh đất bố con nhà họ Trương tặng cho anh sửa sang lắp đăt lai trên nền nhà ở cũ.
Lâm Tuấn muốn mười ngày nữa sẽ mở cửa phòng khám là vì sửa sang lại phòng khám mất khá nhiều thời gian, mặt bằng, thủ tục, thuốc thang đều đã giải quyết xong rồi, nhưng chỉ còn duy nhất chuyện sửa sang là không thể vội vàng được.
Cho dù Lâm Tuấn cũng muốn sớm ngày mở phòng khám nhưng vẫn phải kiên nhẫn chờ đợi vài hôm nữa để công nhân sửa sang lắp đặt phòng khám cho xong đã.
Mấy người này đều là cấp dưới của người quen ông cụ Ngô nên có vẻ rất đáng tin tưởng, Lâm Tuấn chỉ nói vài câu đơn giản bọn họ đã có thể liên hệ với công ty xây dựng lắp đặt tốt nhất thành phố Yến Kinh rồi đưa người đến nơi Lâm Tuấn vừa được tặng để bẳt đầu công việc xây dựng và sửa sang.
Chỉ trong vòng ba ngày, phòng khám của Lâm Tuấn đã được hoàn thành cơ bản rồi, ra hình dáng sơ sơ rồi.
Hai ngày sau, dưới sự chỉ đạo của Lâm Tuấn, công ty tu sửa đã gần như hoàn thành xong công việc lắp đặt bên trong phòng khám.
Chỉ trong vòng năm ngày, một phòng khám không có bảng hiệu không có tên đã được dựng lên tại thành phố Yến Kinh.
Bình luận facebook