Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 93
“Đội trưởng Trương!”
“Anh Trương! Anh không sao chứ?”
Trong tiếng gọi thất thanh của mọi người, Trương Lâm Trạch ngã rầm xuống đất.
“Gọi 115 đi! Mau lên! Mau gọi cấp cứu đi!”
“Bác sĩ? ở đây có bác sĩ không? Có ai biết y thuật không!”
“Bác sĩ Hàn! Bác sĩ Hàn biết y thuật! Mau đi gọi cậu ấy!”
“Bác sĩ Hàn, bác sĩ Hàn! Cậu mau tới đây đi! Anh Trương xảy ra chuyện rồi!”
“Xin cậu đấy bác sĩ Hàn! Mau cứu anh Trương đi!”
Trong những tiếng kêu la hốt hoảng, vẻ mặt Lâm Tuấn lạnh lùng, anh bước nhanh đến căn phòng Trương Lâm Trạch vừa chạy đuổi theo Vương Cương, đồng thời trong lòng anh cũng nổi lên một dự cảm bất thường.
Vừa bước vào căn phòng, Lâm Tuấn thấy Trương Lâm Trạch ngã dưới đất bên cạnh một vũng máu tươi.
“Chuyện gì vậy? Sao lại như vậy?
Ồng Trương sao lại thành ra thế này?”
Là một người bác sĩ, phản ứng của Lâm Tuấn rất nhanh nhạy, anh nhanh chóng bước đến bên cạnh Trương Lâm Trạch rồi chau mày lại hỏi tình hình.
“Chúng tôi không rõ rốt cuộc có chuyện gì, anh Trương chạy nhanh nên đuổi theo tên phạm nhân vào căn phòng này trước, đến lúc chúng tôi vào thì anh ấy đã ngã xuống rồi…”
“Xem ra là bị cái thang sắt kia rơi xuống đập vào đầu mới thành ra như vậy…
Trong âm thanh ồn ào, Lâm Tuấn đặt tay lên mạch đập của Trương Lâm Trạch.
“Mạch đập ốn định, tạm thời không có gì nguy hiểm, nhưng vết thương phần đầu hơi lớn, nếu cứ tiếp tục chảy thì sẽ mất nhiều máu phải nhanh chóng cầm máu mới được…”
Nếu đưa tới bệnh viện thì chắc chắn sẽ dùng phương pháp lấy băng gạc cầm máu.
Đối với Lâm Tuấn ngoài cách thông thường đó, anh còn có thể dùng kết quả mà anh vất vả nghiên cứu từ kiếp trước đó là dùng châm bạc tẩm thuốc rồi châm vào một vài huyệt vị, để khả năng tự chữa lành vết thương của cơ thể tăng lên đạt tới hiệu quả cầm máu nhanh chóng.
Thật ra trong Đông y cũng có phương pháp kích thích huyệt vị để tạo hiệu quả cầm máu, nhưng phương pháp này của Lâm Tuấn sẽ đạt hiệu quả cao hơn rất nhiều lần, mặc dù vẫn chậm hơn
phương pháp cầm máu của y thuật phương Tây nhưng so với những phương pháp cầm máu thông thường của Đông y thì nhanh hơn nhiều rồi.
Chỉ với vài cây châm bạc, vết thương không ngừng chảy máu trên đầu Trương Lâm Trạch cũng dần dừng lại…
“Y thuật của bác sĩ Hàn quả nhiên thần kỳ, chỉ với vài cây kim bạc, đầu anh Trương cũng không chảy máu nữa…”
“Lúc trước khi anh Trương nói với tôi bác sĩ Hàn là thần y, tôi chưa tin lắm, tôi nghĩ một cậu nhóc trẻ tuổi như vậy giỏi được đến mức nào chứ, bây giờ tôi tin rồi, hai chữ thần y này với bác sĩ Hàn mà nói quả là chuẩn”.
Sau khi nhìn thấy phương pháp thần kỳ của Lâm Tuấn, thuộc hạ của Trương Lâm Trạch nháo nhào lên khen y thuật của anh.
Lâm Tuấn mặt mày nghiêm trọng xua tay, cắt đứt mấy lời khen ngợi của mọi người: “Đừng nói nhảm nữa, mau gọi xe cứu thương đi, mặc dù tôi có thể tạm thời dùng châm bạc để chặn lại huyệt vị giúp ông Trương ngừng chảy máu, nhưng chung quy vẫn chỉ trị được ngọn không trị được gốc, nếu không muốn để ông Trương của mấy người xảy ra chuyện gì thì mau đưa ông ấy đến bệnh viện đi”.
“Anh Trương! Anh không sao chứ?”
Trong tiếng gọi thất thanh của mọi người, Trương Lâm Trạch ngã rầm xuống đất.
“Gọi 115 đi! Mau lên! Mau gọi cấp cứu đi!”
“Bác sĩ? ở đây có bác sĩ không? Có ai biết y thuật không!”
“Bác sĩ Hàn! Bác sĩ Hàn biết y thuật! Mau đi gọi cậu ấy!”
“Bác sĩ Hàn, bác sĩ Hàn! Cậu mau tới đây đi! Anh Trương xảy ra chuyện rồi!”
“Xin cậu đấy bác sĩ Hàn! Mau cứu anh Trương đi!”
Trong những tiếng kêu la hốt hoảng, vẻ mặt Lâm Tuấn lạnh lùng, anh bước nhanh đến căn phòng Trương Lâm Trạch vừa chạy đuổi theo Vương Cương, đồng thời trong lòng anh cũng nổi lên một dự cảm bất thường.
Vừa bước vào căn phòng, Lâm Tuấn thấy Trương Lâm Trạch ngã dưới đất bên cạnh một vũng máu tươi.
“Chuyện gì vậy? Sao lại như vậy?
Ồng Trương sao lại thành ra thế này?”
Là một người bác sĩ, phản ứng của Lâm Tuấn rất nhanh nhạy, anh nhanh chóng bước đến bên cạnh Trương Lâm Trạch rồi chau mày lại hỏi tình hình.
“Chúng tôi không rõ rốt cuộc có chuyện gì, anh Trương chạy nhanh nên đuổi theo tên phạm nhân vào căn phòng này trước, đến lúc chúng tôi vào thì anh ấy đã ngã xuống rồi…”
“Xem ra là bị cái thang sắt kia rơi xuống đập vào đầu mới thành ra như vậy…
Trong âm thanh ồn ào, Lâm Tuấn đặt tay lên mạch đập của Trương Lâm Trạch.
“Mạch đập ốn định, tạm thời không có gì nguy hiểm, nhưng vết thương phần đầu hơi lớn, nếu cứ tiếp tục chảy thì sẽ mất nhiều máu phải nhanh chóng cầm máu mới được…”
Nếu đưa tới bệnh viện thì chắc chắn sẽ dùng phương pháp lấy băng gạc cầm máu.
Đối với Lâm Tuấn ngoài cách thông thường đó, anh còn có thể dùng kết quả mà anh vất vả nghiên cứu từ kiếp trước đó là dùng châm bạc tẩm thuốc rồi châm vào một vài huyệt vị, để khả năng tự chữa lành vết thương của cơ thể tăng lên đạt tới hiệu quả cầm máu nhanh chóng.
Thật ra trong Đông y cũng có phương pháp kích thích huyệt vị để tạo hiệu quả cầm máu, nhưng phương pháp này của Lâm Tuấn sẽ đạt hiệu quả cao hơn rất nhiều lần, mặc dù vẫn chậm hơn
phương pháp cầm máu của y thuật phương Tây nhưng so với những phương pháp cầm máu thông thường của Đông y thì nhanh hơn nhiều rồi.
Chỉ với vài cây châm bạc, vết thương không ngừng chảy máu trên đầu Trương Lâm Trạch cũng dần dừng lại…
“Y thuật của bác sĩ Hàn quả nhiên thần kỳ, chỉ với vài cây kim bạc, đầu anh Trương cũng không chảy máu nữa…”
“Lúc trước khi anh Trương nói với tôi bác sĩ Hàn là thần y, tôi chưa tin lắm, tôi nghĩ một cậu nhóc trẻ tuổi như vậy giỏi được đến mức nào chứ, bây giờ tôi tin rồi, hai chữ thần y này với bác sĩ Hàn mà nói quả là chuẩn”.
Sau khi nhìn thấy phương pháp thần kỳ của Lâm Tuấn, thuộc hạ của Trương Lâm Trạch nháo nhào lên khen y thuật của anh.
Lâm Tuấn mặt mày nghiêm trọng xua tay, cắt đứt mấy lời khen ngợi của mọi người: “Đừng nói nhảm nữa, mau gọi xe cứu thương đi, mặc dù tôi có thể tạm thời dùng châm bạc để chặn lại huyệt vị giúp ông Trương ngừng chảy máu, nhưng chung quy vẫn chỉ trị được ngọn không trị được gốc, nếu không muốn để ông Trương của mấy người xảy ra chuyện gì thì mau đưa ông ấy đến bệnh viện đi”.
Bình luận facebook