Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70 "Cậu thanh niên này xui rồi!".
"Là ai làm? Cút ra đây cho tao!".
Gã đàn ông khoác áo gió nổi cơn giận ngút trời, trong mắt đầy sự căm phẫn.
Vừa trong tối nay hắn nhận được tin tức Viên Phong đang uống rượu trong quán bar trên phố Bar thuộc khu vực quản lý của mình. Hắn còn định xử lý xong một vài việc riêng rồi mới tới chỗ Viên Phong tiếp vài ly, để mối quan hệ được thân thiết hơn, sau này ở dưới trướng Viên Phong, hắn có tiếng nói hơn.
Nhưng chỉ một lúc sau đã có người báo lại Viên Phong bị đánh bất tỉnh trong quán bar, hắn không còn tâm trí nào quan tâm đến chuyện khác nữa, lập tức kéo theo ba mươi tên đàn em xông tới quán.
Nhìn thấy trên mặt Viên Phong toàn là máu, ngay cả gan giết người hắn cũng có rồi. Lâu lắm Viên Phong mới tới phố quán Bar của hắn để chơi, kết quả lại trở nên thế này. Sau khi Viên Phong tỉnh lại chắc chắn sẽ nổi cơn giận lôi đình, nói hắn làm ăn không ra gì, mất đi sự yêu quý của Viên Phong, không còn được xem trọng.
VietWriter.vn
Hơn nữa, có người dám đánh Viên Phong ở phố quán Bar hắn phụ trách thì đúng là một sự sỉ nhục lớn đối với hắn.
Khi chủ quán bar Lục Tử Thiên thấy gã đàn ông khoác áo gió chất vấn, bèn vội vàng tiến tới và nói nhỏ vào tai hắn vài câu.
Gã đàn ông khoác áo gió quay sang nhìn thẳng vào Diệp Thiên.
"Thằng khốn kia, là mày ra tay à?".
Đôi mắt hắn gườm gườm, rồi khẽ nheo lại tạo thành một vòng cung, nhuốm màu nguy hiểm.
"Cậu thanh niên này xui rồi!".
"Cậu ta đánh Viên Phong, bây giờ đại ca Từ Á Lam ở phố thương mại trung tâm đến rồi, chắc chắn anh ta sẽ không tha cho nó đâu!".
Nhiều người tinh mắt đã nhận ra người đàn ông khoác áo gió là gã đầu gấu Từ Á Lam ở phố thương mại trung tâm.
Từ Á Lam nhìn thẳng Diệp Thiên, trong lòng hơi kinh ngạc, hắn không ngờ Diệp Thiên tuổi còn nhỏ lại có dũng khí như vậy, dám đánh Viên Phong, hơn nữa ra tay độc ác đến mức này.
"Làm tôi đánh đấy, sao nào?".
Nếu như những người khác bị Từ Á Lam nhìn chằm chằm, chắc chắn đã cứng đờ người từ lâu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng Diệp Thiên hoàn toàn không để ý đến, chỉ lạnh lùng đáp lại.
"Sao á?".
Từ Á Lam cười khinh: "Mày dám động tới anh Phong ở ngay địa bàn của tao, hôm nay tao mà không đánh gãy chân tay mày rồi cho vào tù, thì tao viết ngược tên tao luôn!".
Dứt lời, hắn phất tay một cái, hơn ba mươi đàn em phía sau lập tức vặn cổ tay, từng bước áp sát Diệp Thiên.
Rõ ràng là bọn chúng muốn đánh hội đồng, đánh cho Diệp Thiên tàn tật mới vừa lòng.
Diệp Thiên vẫn ngồi dựa vào ghế sofa, vẻ mặt không hề thay đổi, tựa hồ không biết mình sắp phải đối mặt với chuyện gì.
Khi đám đàn em của Từ Á Lam chuẩn bị ra tay, điện thoại di động của Diệp Thiên đột nhiên vang lên.
Gã đàn ông khoác áo gió nổi cơn giận ngút trời, trong mắt đầy sự căm phẫn.
Vừa trong tối nay hắn nhận được tin tức Viên Phong đang uống rượu trong quán bar trên phố Bar thuộc khu vực quản lý của mình. Hắn còn định xử lý xong một vài việc riêng rồi mới tới chỗ Viên Phong tiếp vài ly, để mối quan hệ được thân thiết hơn, sau này ở dưới trướng Viên Phong, hắn có tiếng nói hơn.
Nhưng chỉ một lúc sau đã có người báo lại Viên Phong bị đánh bất tỉnh trong quán bar, hắn không còn tâm trí nào quan tâm đến chuyện khác nữa, lập tức kéo theo ba mươi tên đàn em xông tới quán.
Nhìn thấy trên mặt Viên Phong toàn là máu, ngay cả gan giết người hắn cũng có rồi. Lâu lắm Viên Phong mới tới phố quán Bar của hắn để chơi, kết quả lại trở nên thế này. Sau khi Viên Phong tỉnh lại chắc chắn sẽ nổi cơn giận lôi đình, nói hắn làm ăn không ra gì, mất đi sự yêu quý của Viên Phong, không còn được xem trọng.
VietWriter.vn
Hơn nữa, có người dám đánh Viên Phong ở phố quán Bar hắn phụ trách thì đúng là một sự sỉ nhục lớn đối với hắn.
Khi chủ quán bar Lục Tử Thiên thấy gã đàn ông khoác áo gió chất vấn, bèn vội vàng tiến tới và nói nhỏ vào tai hắn vài câu.
Gã đàn ông khoác áo gió quay sang nhìn thẳng vào Diệp Thiên.
"Thằng khốn kia, là mày ra tay à?".
Đôi mắt hắn gườm gườm, rồi khẽ nheo lại tạo thành một vòng cung, nhuốm màu nguy hiểm.
"Cậu thanh niên này xui rồi!".
"Cậu ta đánh Viên Phong, bây giờ đại ca Từ Á Lam ở phố thương mại trung tâm đến rồi, chắc chắn anh ta sẽ không tha cho nó đâu!".
Nhiều người tinh mắt đã nhận ra người đàn ông khoác áo gió là gã đầu gấu Từ Á Lam ở phố thương mại trung tâm.
Từ Á Lam nhìn thẳng Diệp Thiên, trong lòng hơi kinh ngạc, hắn không ngờ Diệp Thiên tuổi còn nhỏ lại có dũng khí như vậy, dám đánh Viên Phong, hơn nữa ra tay độc ác đến mức này.
"Làm tôi đánh đấy, sao nào?".
Nếu như những người khác bị Từ Á Lam nhìn chằm chằm, chắc chắn đã cứng đờ người từ lâu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng Diệp Thiên hoàn toàn không để ý đến, chỉ lạnh lùng đáp lại.
"Sao á?".
Từ Á Lam cười khinh: "Mày dám động tới anh Phong ở ngay địa bàn của tao, hôm nay tao mà không đánh gãy chân tay mày rồi cho vào tù, thì tao viết ngược tên tao luôn!".
Dứt lời, hắn phất tay một cái, hơn ba mươi đàn em phía sau lập tức vặn cổ tay, từng bước áp sát Diệp Thiên.
Rõ ràng là bọn chúng muốn đánh hội đồng, đánh cho Diệp Thiên tàn tật mới vừa lòng.
Diệp Thiên vẫn ngồi dựa vào ghế sofa, vẻ mặt không hề thay đổi, tựa hồ không biết mình sắp phải đối mặt với chuyện gì.
Khi đám đàn em của Từ Á Lam chuẩn bị ra tay, điện thoại di động của Diệp Thiên đột nhiên vang lên.
Bình luận facebook