Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 90 Bọn họ không làm gì anh chứ?”.
“Là Diệp Thiên?”.
Ba cô gái nhìn thấy tên hiện lên trên màn hình điện thoại lại chính là Diệp Thiên.
Bọn họ rời khỏi quán bar đã khoảng ba tiếng rồi, trong thời gian này đủ để xảy ra bất cứ chuyện gì, thế mà Diệp Thiên lại gọi đúng vào lúc này.
“Diệp Thiên lại vẫn có thể gọi điện được sao?”.
Lí Tinh Tinh cảm thấy hơi kinh ngạc, cô ta nghĩ Diệp Thiên e rằng đã bị người của Viên Phong đánh cho một trận rồi cho vào tù, hoặc bị bọn chúng đánh chết rồi ném xác xuống sông.
Diệp Thiên sao lại vẫn có sức mà gọi điện nhỉ?
VietWriter.vn
Ánh mắt Tiếu Văn Nguyệt hơi lóe lên, thế là giục giã nói: “Giai Lệ, mau nghe đi, biết đâu là Diệp Thiên gọi điện đến cầu cứu đó, hoặc là đối phương định thả Diệp Thiên, gọi đến để đưa ra điều kiện cũng nên!”.
Cố Giai Lệ cũng lập tức phản ứng, vội vàng nghe máy, mở loa ngoài, hi vọng bạn thân cô cũng có thể nghe được nội dung, rồi góp ý cho cô.
“Alô, là anh Diệp Thiên à?”.
Giọng nói của Cố Giai Lệ hơi bất an.
“Ừ, là anh đây, Giai Lệ, anh về đến nhà rồi mà không thấy em đâu, nên gọi điện hỏi xem em đang ở đâu thôi!”.
Giọng nói của Diệp Thiên vọng ra từ đầu dây bên kia vô cùng bình thản, không có chút dấu hiệu bị thương hay bị người khác đánh đập, cứ như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Gì cơ, anh về đến nhà rồi á?”.
Cố Giai Lệ há hốc mồm, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh cũng nhìn nhau, cảm thấy vô cùng khó tin.
“Anh Diệp Thiên, anh không sao chứ? Bọn họ không làm gì anh chứ?”.
Cố Giai Lệ tiếp tục hỏi.
“Làm gì anh?”, Diệp Thiên cười nhẹ nói: “Yên tâm đi, anh không sao, anh Diệp Thiên không sợ bọn họ đâu!”.
Lúc này, ba cô gái đều cảm thấy hơi bất ngờ.
Đắc tội với Viên Phong đã là chuyện mà người bình thường cũng không dám tưởng tượng rồi, mà Diệp Thiên đánh cho Viên Phong chảy máu đầu, ra tay vô cùng mạnh, bình thường mà nói tối nay cậu không thể ra khỏi được quán bar Dạ Yến mới phải.
Nhưng nghe giọng nói của Diệp Thiên hình như là bình an vô sự, thậm chí không có chút gì khác lạ, lại còn về đến chỗ ở rồi, sao có thể được chứ?
Từ lúc nào mà Viên Phong – một đại ca khu Bắc Thành hung dữ có tiếng, có thù ắt trả lại trở nên dễ nói chuyện đến vậy?
“Nói từ nãy giờ em còn chưa cho anh biết em đang ở đâu đấy?”.
Diệp Thiên cười hỏi.
“Á!”, Cố Giai Lệ lúc này mới nhận ra, rồi trả lời: “Em đang ở cùng Nguyệt Nguyệt và Tinh Tinh, đang ở nhà Nguyệt Nguyệt đây, anh về đến nhà rồi vậy giờ em cũng về luôn!”.
Ba cô gái nhìn thấy tên hiện lên trên màn hình điện thoại lại chính là Diệp Thiên.
Bọn họ rời khỏi quán bar đã khoảng ba tiếng rồi, trong thời gian này đủ để xảy ra bất cứ chuyện gì, thế mà Diệp Thiên lại gọi đúng vào lúc này.
“Diệp Thiên lại vẫn có thể gọi điện được sao?”.
Lí Tinh Tinh cảm thấy hơi kinh ngạc, cô ta nghĩ Diệp Thiên e rằng đã bị người của Viên Phong đánh cho một trận rồi cho vào tù, hoặc bị bọn chúng đánh chết rồi ném xác xuống sông.
Diệp Thiên sao lại vẫn có sức mà gọi điện nhỉ?
VietWriter.vn
Ánh mắt Tiếu Văn Nguyệt hơi lóe lên, thế là giục giã nói: “Giai Lệ, mau nghe đi, biết đâu là Diệp Thiên gọi điện đến cầu cứu đó, hoặc là đối phương định thả Diệp Thiên, gọi đến để đưa ra điều kiện cũng nên!”.
Cố Giai Lệ cũng lập tức phản ứng, vội vàng nghe máy, mở loa ngoài, hi vọng bạn thân cô cũng có thể nghe được nội dung, rồi góp ý cho cô.
“Alô, là anh Diệp Thiên à?”.
Giọng nói của Cố Giai Lệ hơi bất an.
“Ừ, là anh đây, Giai Lệ, anh về đến nhà rồi mà không thấy em đâu, nên gọi điện hỏi xem em đang ở đâu thôi!”.
Giọng nói của Diệp Thiên vọng ra từ đầu dây bên kia vô cùng bình thản, không có chút dấu hiệu bị thương hay bị người khác đánh đập, cứ như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Gì cơ, anh về đến nhà rồi á?”.
Cố Giai Lệ há hốc mồm, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh cũng nhìn nhau, cảm thấy vô cùng khó tin.
“Anh Diệp Thiên, anh không sao chứ? Bọn họ không làm gì anh chứ?”.
Cố Giai Lệ tiếp tục hỏi.
“Làm gì anh?”, Diệp Thiên cười nhẹ nói: “Yên tâm đi, anh không sao, anh Diệp Thiên không sợ bọn họ đâu!”.
Lúc này, ba cô gái đều cảm thấy hơi bất ngờ.
Đắc tội với Viên Phong đã là chuyện mà người bình thường cũng không dám tưởng tượng rồi, mà Diệp Thiên đánh cho Viên Phong chảy máu đầu, ra tay vô cùng mạnh, bình thường mà nói tối nay cậu không thể ra khỏi được quán bar Dạ Yến mới phải.
Nhưng nghe giọng nói của Diệp Thiên hình như là bình an vô sự, thậm chí không có chút gì khác lạ, lại còn về đến chỗ ở rồi, sao có thể được chứ?
Từ lúc nào mà Viên Phong – một đại ca khu Bắc Thành hung dữ có tiếng, có thù ắt trả lại trở nên dễ nói chuyện đến vậy?
“Nói từ nãy giờ em còn chưa cho anh biết em đang ở đâu đấy?”.
Diệp Thiên cười hỏi.
“Á!”, Cố Giai Lệ lúc này mới nhận ra, rồi trả lời: “Em đang ở cùng Nguyệt Nguyệt và Tinh Tinh, đang ở nhà Nguyệt Nguyệt đây, anh về đến nhà rồi vậy giờ em cũng về luôn!”.
Bình luận facebook