Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Chương 3.
Nơi bà Hậu thường hay nằm ngủ,nghe đâu xưa nó chỉ là một mảnh đất trống nhiều chỗ hụp và trồi cao nhất bản làng. Gần ba hướng đông tây nam làng Đồi nổi giáp kề với núi,hướng còn lại ko xa cách tầm dăm ba cây số nó chĩa thẳng ra vùng biển khơi. Trước khi chuyển hộ từ đồng bằng vào tận trong đồi trũng sống thì địa thế nơi đây đất còn rất ghồ ghề chưa bằng phẳng,gia đình bà Hậu phải thuê xe tới xới ủi cho đất đồng phẳng phiu hơn mới quyết định ở đấy an cư lập nghiệp với cái nghề trồng trọt chăn nuôi bám đất đồng mà sống tận về sau này.
Người trong nhà bà Hậu làm sao quên,mảnh đất mà họ sỡ hữu bên dưới xác rắn rất nhiều,có lúc là xác những con rắn to thật to nằm chập chờn chết khô dưới lòng đất trong lúc bị máy ủi xới bời lên. Có khi thợ và máy đang cà bằng đất phát hiện ra một vài con vẫn còn sống và chui khỏi hang lủi trườn đi nơi khác,nhìn lướt qua dáng bò trườn của những con rắn ấy thôi cũng đủ rợn người.
Riếc rồi,lần lượt ba người con trai bà Hậu lập gia đình được vợ chồng bà cho mỗi người một mảnh đất nằm mon men theo ba hướng đông nam bắc quanh đó canh tác làm ăn.
Cũng như cha mẹ,đất vườn hì hụp lồi lõm ko bằng,buộc mấy đứa con trai lẫn dâu bà Hậu phải thuê người tới xào bới nhửng vùng trồi trũng cho đất bằng đặng thuận tiện cho việc trồng trọt,chăn nuôi. Lần ấy chẳng khác gì những lần trước,các cặp dâu con bà Hậu họ tiếp tục phát hiện khá nhiều xác rắn nằm phơi thân,có con bị máy xới chèm lìa làm đôi lòi ruột rà ra ngoài vương máu bê bết chết trông khiếp đảm ám ảnh hết mắt người.
Ôi thôi.
Nhắc tới viễn cảnh kinh dị ấy mà cả gia đình bà Hậu ko khỏi rùng mình kinh hãi. Chỉ có điều vẫn còn may trên mảnh đất nhà bà rắn trú ẩn nhiều như thế nhưng xưa nay chúng chưa cắn chết một người nào.
Đó cũng là điềm lành cực kì hiếm thấy.
Cho tới một hôm.
Bà Hậu vẫn nhớ như in,nó là ngày gia đình bà thuê xe xúc đất tới xúc bỏ cái cây keo thật to mọc xùm xuề,làm vướng nhiều thứ quanh khúc rẫy nhà bà. Bao năm năm qua ngoài cái việc bỏ công bỏ của ra thuê người với máy xới cày bằng đất,thì bao nhiêu tiền của còn lại,bà Hậu và mấy vợ chồng đứa con đều dồn nó vào việc thuê xe tới khoan lỗ giếng thật sâu tạo lỗ nước dưới lòng đất còn có đủ nước trồng trọt chăn nuôi sau này.
Ấy thế nhưng theo thời gian nạo khoan mãi,biết bao lỗ giếng được cất bao công sức lẫn tiền bạc tạo nên chúng lại ko hề có nước nhiều trong đó. Mỗi Lỗ giếng chỉ đâu vài ba lần tưới chạy cho hoa màu là chúng liền khô queo,ko còn lấy một giọt.
Vợ chồng bà Hậu và mấy đứa con rầu trong người dữ lắm,riêng chồng bà thời gian đó ông có việc phải đi xa mấy năm dài đằng đẳng,mọi việc đồng ánh nương rẫy ở nhà ông ấy đều giao hết cho bà Hậu lo.
Hôm đó.
Sau khi bàn bạc kĩ và được sự giới thiệu của một vài người,cả gia đình bà Hậu phải cất công lặn lội miết lên trên miền trên tìm thầy. Bà thầy đó là người Chămpa. Bà ấy phán rằng nguồn long mạch nước tại rẫy nó nằm ngay bên dưới một gốc cây khá to trong vườn nhà bà Hậu. Nếu muốn có nước trồng trọt làm ăn,bà Hậu phải thỉnh bà thầy ấy về cúng kiếng giải bùa tìm long mạch,mới mong có nước cho gia đình bà trồng trọt làm ăn về sau.
Bà Hậu vẫn còn lờ lợ chưa biết quyết định thế nào thì con dâu bà ấy đã đốc thúc vô.
- Vậy thôi,mẹ con mình thỉnh bà thầy về cho bả cúng kiếng tìm nguồn nước về cho rẫy đi mẹ. Chứ kiểu cứ khô khan ko một giọt nước trồng trọt,e là cả nhà sẽ mất trắng tiếp thôi. Đã ba bốn mùa liên miên rồi. Giờ mà mất hết nữa chắc vợ chồng con ko còn cháo mà húp ấy chứ nói chi có cơm để ăn.
Bà Hậu nghe theo lời con dâu,liền gật đầu đồng ý. Bà quay sang bà thấy lựa lời thỉnh cầu bà ta.
- Thưa thầy,giờ nếu muốn thỉnh thầy về cúng kiếng trong phần đất rẫy nhà con. Thì hôm nào mới được ngày thầy ghé xuống con được ạ.
- Về đi. Ba hôm nữa là ngày lành,tôi sẽ xuống để thực thi cho nhà bà.giọng Bà thầy ôn tồn nói.
- Dạ,vậy mẹ con con xin phép về,rẫy nhà con gần phần rẫy của chị Hoài, con nghe đâu thầy có xuống nhà chỉ một lần để cúng rẫy cho chỉ rồi phải ko. Vậy có gì mẹ con con đợi thầy ở rẫy.
Nói xong,Hai mẹ con bà Hậu nhanh dắt chiếc xe ra khỏi nơi hành nghề của bà thầy,xong rẽ lối thẳng tiến về khu đất trồi Đồi nổi luôn trong ngày.
Ba ngày sau đúng ngày bà thầy dặn.
Bà ta nhanh chân có mặt tại khu rẫy nhà bà Hậu.
Cầm trên tay con dao bén loáng.
- Phựt.
Nhanh nhẹn,dứt khoát bàn tay của bà ta vừa cắt vào thân cây keo đó phát một,có chất gì nhầy nhụa màu như là máu rỉ rả phung trào tràn khắp cả thân cây keo. Nhanh tay bà thầy lấy trong tay nải hành nghề của bà ấy một loại bột gì sờ vào nó cờm cợm,chỉ có điều một hương nó thoang thoảng nồng thơm. Những người có mặt tại buổi lễ cúng kiếng ai cũng ngầm biết thứ bà thầy cầm trên tay là loại bùa thuốc được chiết xuất từ xả bằm.
Ngoảng mặt sang phía bà Hậu bà thầy đưa bịch xả nghiền ấy rồi mau chóng sai bảo.
- múc một ít nước dưới giếng của mấy lỗ nước từng được khoan,đem nó nấu lên một nồi nước sôi,xong trộn chúng hòa quyện với nhau,rồi đem nó ra ngoài này cho tôi còn bảo việc tiếp.
Bà Hậu nhanh chóng thực hiện theo. Chốc chốc sau, khoản vài phút trở lại trên tay bà Hậu bưng ra bên ngoài một nồi nước xả bốc hơi ngào ngạt.
- Có nước xả rồi. Giờ thì chúng ta sẽ làm gì nữa. Bà Hậu ngập ngừng hỏi bà thầy.
- Để đó cho nguội đi.bà thầy tiếp tục chỉ bảo.
Mấy người trong nhà tới đây sau khi nghe tôi đọc mật chú thỉnh thần trên cao về chứng giám,lúc ấy tất cả người trong nhà nên lấy nồi nước rửa khắp người. Trừ phòng trường hợp xấu sau này linh hồn rắn chúa tìm tới từng người trả thù.
Lần lượt các con trai và con dâu bà Hậu thấy khó hiểu mới đường đột lên tiếng.
- Sao lạ vậy thầy. Vụ tìm long mạch nước dưới lòng đất tại sao lại liên quan tới rắn chúa.
- Đúng rồi,tụi con cũng chưa hiểu hàm ý sâu xa bên trong câu nói của thầy cho lắm.
- Thầy làm ơn giải thích kĩ càng một tí được ko?
Những gì bà thầy phán quả thật ko hề sai. Nơi đây,có ít nhất đã vài ba người khi đêm tới họ bồn chồn thức dậy vì một vài lý do gì đó trong cuộc sống khiến họ lo lắng ko ngủ yên,như việc trồng trọt nhưng ko đủ nước tưới tiêu chẳng hạn. Và chính mắt họ đã chứng kiến rằng có một số lượng rất nhiều thẻ vàng to cỡ bàn tay con người kéo nhau bay lượn phát sáng quanh một góc đồi trên mảnh đất của họ. Số vàng có linh hồn ấy chúng biết phản ứng ko khác gì con người,chúng biết sợ tiếng động khi ai phát hiện hành vi lén lút giữa đêm của chúng. Hễ mỗi lần chúng cảm nhận có người phát hiện ra thì ngay lập tức chúng cứ như đàn gà đàn vịt chui lủi xuống đám đất trống rồi biến mất tiêu trước ánh nhìn bàng hoàng đầy ngỡ ngàng của người dân quanh bản làng đấy.
Lúc trước nghe đâu đó có một người,là một bà hàng xóm tên Hoài cạnh đất đồng nhà bà Hậu kể. Đêm ấy là đêm trăng thanh,thời tiết tương đối mát mẻ,người đàn bà kia ăn một vài đồ lặt vặt bị chọt bụng nên phải thức dậy đi ỉa giữa đêm . Đang ngồi lụi cụi tay vắt ngang mông ôm người rặn bụng ngay bụi chuối sau đất vườn. Tự dưng người đàn bà nghe âm thanh sột sọat...sột soạt như tiếng bước chân. Bà ấy nhanh chóng vén mấy lùm chuối trước mặt ra xem thử việc gì thì thấy trời ơi nguyên một đàn gà bằng vàng biết phát sáng,con gà mẹ đi trước tủm tỉm dắt cả bầy mấy chục đứa con theo sau. Chúng đi mà như bay trước mắt bà Hoài.
Bà Hoài dù sao cũng là con người thôi. Mà đã là người thì tham sân si đủ hết,lòng tham nổi lên bà Hoài nhanh chóng xăng quần lên quên luôn việc chùi đít,bà ta cứ dồn hết sức bình sinh sẵn có trong người mà cố dí chạy theo đàn gà vàng hời ấy. Trong đầu người đàn bà thầm mong sao là có thể tự tay bắt được một con gà thôi thì xem như cả gia đình bà ấy sẽ đổi đời. Cố rượt đuổi một lát bà Hoài cũng dí kịp và bắt gọn một con gà con trong tay ấy thế nhưng khi nằm trong tay bà rồi thì từ màu vàng chói sáng rực rỡ con gà con bỗng hóa thành màu bùn. Phút chốc con gà bị biến thành vô giá trị vì đó chỉ là một thứ bùn đất tanh hôi. Bà Hoài từ tâm trạng bắt được vàng mừng rơn sướng cả người chuyển thành buồn hẻo ruột.
Nơi bà Hậu thường hay nằm ngủ,nghe đâu xưa nó chỉ là một mảnh đất trống nhiều chỗ hụp và trồi cao nhất bản làng. Gần ba hướng đông tây nam làng Đồi nổi giáp kề với núi,hướng còn lại ko xa cách tầm dăm ba cây số nó chĩa thẳng ra vùng biển khơi. Trước khi chuyển hộ từ đồng bằng vào tận trong đồi trũng sống thì địa thế nơi đây đất còn rất ghồ ghề chưa bằng phẳng,gia đình bà Hậu phải thuê xe tới xới ủi cho đất đồng phẳng phiu hơn mới quyết định ở đấy an cư lập nghiệp với cái nghề trồng trọt chăn nuôi bám đất đồng mà sống tận về sau này.
Người trong nhà bà Hậu làm sao quên,mảnh đất mà họ sỡ hữu bên dưới xác rắn rất nhiều,có lúc là xác những con rắn to thật to nằm chập chờn chết khô dưới lòng đất trong lúc bị máy ủi xới bời lên. Có khi thợ và máy đang cà bằng đất phát hiện ra một vài con vẫn còn sống và chui khỏi hang lủi trườn đi nơi khác,nhìn lướt qua dáng bò trườn của những con rắn ấy thôi cũng đủ rợn người.
Riếc rồi,lần lượt ba người con trai bà Hậu lập gia đình được vợ chồng bà cho mỗi người một mảnh đất nằm mon men theo ba hướng đông nam bắc quanh đó canh tác làm ăn.
Cũng như cha mẹ,đất vườn hì hụp lồi lõm ko bằng,buộc mấy đứa con trai lẫn dâu bà Hậu phải thuê người tới xào bới nhửng vùng trồi trũng cho đất bằng đặng thuận tiện cho việc trồng trọt,chăn nuôi. Lần ấy chẳng khác gì những lần trước,các cặp dâu con bà Hậu họ tiếp tục phát hiện khá nhiều xác rắn nằm phơi thân,có con bị máy xới chèm lìa làm đôi lòi ruột rà ra ngoài vương máu bê bết chết trông khiếp đảm ám ảnh hết mắt người.
Ôi thôi.
Nhắc tới viễn cảnh kinh dị ấy mà cả gia đình bà Hậu ko khỏi rùng mình kinh hãi. Chỉ có điều vẫn còn may trên mảnh đất nhà bà rắn trú ẩn nhiều như thế nhưng xưa nay chúng chưa cắn chết một người nào.
Đó cũng là điềm lành cực kì hiếm thấy.
Cho tới một hôm.
Bà Hậu vẫn nhớ như in,nó là ngày gia đình bà thuê xe xúc đất tới xúc bỏ cái cây keo thật to mọc xùm xuề,làm vướng nhiều thứ quanh khúc rẫy nhà bà. Bao năm năm qua ngoài cái việc bỏ công bỏ của ra thuê người với máy xới cày bằng đất,thì bao nhiêu tiền của còn lại,bà Hậu và mấy vợ chồng đứa con đều dồn nó vào việc thuê xe tới khoan lỗ giếng thật sâu tạo lỗ nước dưới lòng đất còn có đủ nước trồng trọt chăn nuôi sau này.
Ấy thế nhưng theo thời gian nạo khoan mãi,biết bao lỗ giếng được cất bao công sức lẫn tiền bạc tạo nên chúng lại ko hề có nước nhiều trong đó. Mỗi Lỗ giếng chỉ đâu vài ba lần tưới chạy cho hoa màu là chúng liền khô queo,ko còn lấy một giọt.
Vợ chồng bà Hậu và mấy đứa con rầu trong người dữ lắm,riêng chồng bà thời gian đó ông có việc phải đi xa mấy năm dài đằng đẳng,mọi việc đồng ánh nương rẫy ở nhà ông ấy đều giao hết cho bà Hậu lo.
Hôm đó.
Sau khi bàn bạc kĩ và được sự giới thiệu của một vài người,cả gia đình bà Hậu phải cất công lặn lội miết lên trên miền trên tìm thầy. Bà thầy đó là người Chămpa. Bà ấy phán rằng nguồn long mạch nước tại rẫy nó nằm ngay bên dưới một gốc cây khá to trong vườn nhà bà Hậu. Nếu muốn có nước trồng trọt làm ăn,bà Hậu phải thỉnh bà thầy ấy về cúng kiếng giải bùa tìm long mạch,mới mong có nước cho gia đình bà trồng trọt làm ăn về sau.
Bà Hậu vẫn còn lờ lợ chưa biết quyết định thế nào thì con dâu bà ấy đã đốc thúc vô.
- Vậy thôi,mẹ con mình thỉnh bà thầy về cho bả cúng kiếng tìm nguồn nước về cho rẫy đi mẹ. Chứ kiểu cứ khô khan ko một giọt nước trồng trọt,e là cả nhà sẽ mất trắng tiếp thôi. Đã ba bốn mùa liên miên rồi. Giờ mà mất hết nữa chắc vợ chồng con ko còn cháo mà húp ấy chứ nói chi có cơm để ăn.
Bà Hậu nghe theo lời con dâu,liền gật đầu đồng ý. Bà quay sang bà thấy lựa lời thỉnh cầu bà ta.
- Thưa thầy,giờ nếu muốn thỉnh thầy về cúng kiếng trong phần đất rẫy nhà con. Thì hôm nào mới được ngày thầy ghé xuống con được ạ.
- Về đi. Ba hôm nữa là ngày lành,tôi sẽ xuống để thực thi cho nhà bà.giọng Bà thầy ôn tồn nói.
- Dạ,vậy mẹ con con xin phép về,rẫy nhà con gần phần rẫy của chị Hoài, con nghe đâu thầy có xuống nhà chỉ một lần để cúng rẫy cho chỉ rồi phải ko. Vậy có gì mẹ con con đợi thầy ở rẫy.
Nói xong,Hai mẹ con bà Hậu nhanh dắt chiếc xe ra khỏi nơi hành nghề của bà thầy,xong rẽ lối thẳng tiến về khu đất trồi Đồi nổi luôn trong ngày.
Ba ngày sau đúng ngày bà thầy dặn.
Bà ta nhanh chân có mặt tại khu rẫy nhà bà Hậu.
Cầm trên tay con dao bén loáng.
- Phựt.
Nhanh nhẹn,dứt khoát bàn tay của bà ta vừa cắt vào thân cây keo đó phát một,có chất gì nhầy nhụa màu như là máu rỉ rả phung trào tràn khắp cả thân cây keo. Nhanh tay bà thầy lấy trong tay nải hành nghề của bà ấy một loại bột gì sờ vào nó cờm cợm,chỉ có điều một hương nó thoang thoảng nồng thơm. Những người có mặt tại buổi lễ cúng kiếng ai cũng ngầm biết thứ bà thầy cầm trên tay là loại bùa thuốc được chiết xuất từ xả bằm.
Ngoảng mặt sang phía bà Hậu bà thầy đưa bịch xả nghiền ấy rồi mau chóng sai bảo.
- múc một ít nước dưới giếng của mấy lỗ nước từng được khoan,đem nó nấu lên một nồi nước sôi,xong trộn chúng hòa quyện với nhau,rồi đem nó ra ngoài này cho tôi còn bảo việc tiếp.
Bà Hậu nhanh chóng thực hiện theo. Chốc chốc sau, khoản vài phút trở lại trên tay bà Hậu bưng ra bên ngoài một nồi nước xả bốc hơi ngào ngạt.
- Có nước xả rồi. Giờ thì chúng ta sẽ làm gì nữa. Bà Hậu ngập ngừng hỏi bà thầy.
- Để đó cho nguội đi.bà thầy tiếp tục chỉ bảo.
Mấy người trong nhà tới đây sau khi nghe tôi đọc mật chú thỉnh thần trên cao về chứng giám,lúc ấy tất cả người trong nhà nên lấy nồi nước rửa khắp người. Trừ phòng trường hợp xấu sau này linh hồn rắn chúa tìm tới từng người trả thù.
Lần lượt các con trai và con dâu bà Hậu thấy khó hiểu mới đường đột lên tiếng.
- Sao lạ vậy thầy. Vụ tìm long mạch nước dưới lòng đất tại sao lại liên quan tới rắn chúa.
- Đúng rồi,tụi con cũng chưa hiểu hàm ý sâu xa bên trong câu nói của thầy cho lắm.
- Thầy làm ơn giải thích kĩ càng một tí được ko?
Những gì bà thầy phán quả thật ko hề sai. Nơi đây,có ít nhất đã vài ba người khi đêm tới họ bồn chồn thức dậy vì một vài lý do gì đó trong cuộc sống khiến họ lo lắng ko ngủ yên,như việc trồng trọt nhưng ko đủ nước tưới tiêu chẳng hạn. Và chính mắt họ đã chứng kiến rằng có một số lượng rất nhiều thẻ vàng to cỡ bàn tay con người kéo nhau bay lượn phát sáng quanh một góc đồi trên mảnh đất của họ. Số vàng có linh hồn ấy chúng biết phản ứng ko khác gì con người,chúng biết sợ tiếng động khi ai phát hiện hành vi lén lút giữa đêm của chúng. Hễ mỗi lần chúng cảm nhận có người phát hiện ra thì ngay lập tức chúng cứ như đàn gà đàn vịt chui lủi xuống đám đất trống rồi biến mất tiêu trước ánh nhìn bàng hoàng đầy ngỡ ngàng của người dân quanh bản làng đấy.
Lúc trước nghe đâu đó có một người,là một bà hàng xóm tên Hoài cạnh đất đồng nhà bà Hậu kể. Đêm ấy là đêm trăng thanh,thời tiết tương đối mát mẻ,người đàn bà kia ăn một vài đồ lặt vặt bị chọt bụng nên phải thức dậy đi ỉa giữa đêm . Đang ngồi lụi cụi tay vắt ngang mông ôm người rặn bụng ngay bụi chuối sau đất vườn. Tự dưng người đàn bà nghe âm thanh sột sọat...sột soạt như tiếng bước chân. Bà ấy nhanh chóng vén mấy lùm chuối trước mặt ra xem thử việc gì thì thấy trời ơi nguyên một đàn gà bằng vàng biết phát sáng,con gà mẹ đi trước tủm tỉm dắt cả bầy mấy chục đứa con theo sau. Chúng đi mà như bay trước mắt bà Hoài.
Bà Hoài dù sao cũng là con người thôi. Mà đã là người thì tham sân si đủ hết,lòng tham nổi lên bà Hoài nhanh chóng xăng quần lên quên luôn việc chùi đít,bà ta cứ dồn hết sức bình sinh sẵn có trong người mà cố dí chạy theo đàn gà vàng hời ấy. Trong đầu người đàn bà thầm mong sao là có thể tự tay bắt được một con gà thôi thì xem như cả gia đình bà ấy sẽ đổi đời. Cố rượt đuổi một lát bà Hoài cũng dí kịp và bắt gọn một con gà con trong tay ấy thế nhưng khi nằm trong tay bà rồi thì từ màu vàng chói sáng rực rỡ con gà con bỗng hóa thành màu bùn. Phút chốc con gà bị biến thành vô giá trị vì đó chỉ là một thứ bùn đất tanh hôi. Bà Hoài từ tâm trạng bắt được vàng mừng rơn sướng cả người chuyển thành buồn hẻo ruột.
Bình luận facebook