Chap 4 :
Như thường lệ , tôi thức dậy vào lúc 1h sáng . Đêm nay trời mưa , khoác vội chiếc áo mưa treo ở góc phòng lên người , tôi dắt xe ra khỏi phòng rồi đi làm. Chiếc xe đạp lao đi vun vút trên mặt đường , từng hạt mưa như cố len lỏi qua những vết rách của chiếc áo mưa đã xỉn màu thấm vào da thịt lạnh buốt , thỉnh thoảng một vài cơn gió mang theo cái giá rét của mùa đông lướt qua mặt khiến hai hàm răng của tôi run cầm cập va vào nhau . Ánh sáng từ những cột đèn hai bên đường cắt bóng một dáng người gầy gò trên chiếc xe đạp in lên mặt đường . Hà Nội luôn sáng !
2h sáng , phía góc chợ Long Biên tấp nập xe tải, xe máy, xe đạp chồng đủ thứ rau, củ, quả từ khắp nơi hối hả đổ về , một tốp người chen lấn chờ việc trước một xe tải lớn sắp dỡ hàng cùng với những chiếc xe 2 càng của mình . Tôi thì may mắn hơn họ bởi xin được vào đội xe nên công việc lúc nào cũng sẵn . Chật vật dỡ những thùng rau đem đến điểm tập kết , mặc dù trời lạnh nhưng sau lưng tôi đã ướt đẫm mồ hôi . Trời vẫn mưa lâm thâm , guồng quay công việc khiến tôi quên mất thời gian , hàng hôm nay về nhiều nên phải đến 5h sángmới xong công việc . Tháo chiếc găng tay thủng lỗ chỗ dét vào túi quần , tôi ra chỗ tay Quang lĩnh tiền lương :
_Thành hả em ? Hôm nay làm việc cực quá ha .
_Dạ .
Tôi cẩn thận đáp trong đầu là hàng tá câu hỏi tại sao tay Quang lại tỏ ra thân thiện với mình như vậy .
_Hôm nay anh quên mang theo tiền với lại chú đến muộn quá nên anh chị em trước lấy hết rồi . Còn mỗi một trăm nghìn thôi , chú cầm tạm cho anh vậy .
Nói rồi tay Quang đút tiền vào túi áo của tôi mặc tôi đứng đó chết lặng phải một lúc sau mới hiểu ra được vấn đề . Tại sao vậy ... ? Tức giận , ngay lúc đó tôi chỉ muốn lao đến đấm vào bản mặt đểu cáng của gã nhưng không dám . Mọi người xung quanh nhìn tôi với ánh mắt áingại nhưng chẳng ai dám mở lời vì sợ mắc vạ lây vào người , đối với họ có một cuộc sống yên bình là may mắn lắm rồi . Nỗi uất ức bỗng chốc trào lên trong lòng , cảm giác khi cố gắng hết sức làm một việc gìđó mà không được đền đáp xứng đáng khiến tôi không cầm được nước mắt . Tôi khóc chẳng phải do khổ cực mà bởi vì sự tủi nhục của chính mình , anh Hùng làm cùng đội xe đi lại vỗ vai tôi rồi thở dài bỏ đi . Lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt vẫn đang lăn dài trên má, tôi khẽ mỉm cười chua chát rồi lững thững đi ra chỗ gửi xe đạp . Trời đã ngừng mưa nhưng vẫn bao phủ bởi một màu đen kịt hệt như số phận của tôi vậy...
Guồng chân thật nhanh , tôi đạp xe trở về phòng lao vào nhà vệ sinh tắm rửa rồi thay đồ đi học luôn . Uể oải xách balo vào lớp , tôi đi xuống bàn cuối rồi gục luôn ở đó , một phần do mệt một phần do sáng nay vẫn chưa kịp ăn gì . Thức dậy bởi tiếng chuông báo nghỉ giải lao , tôi ngáp dài rồi vươn vai một cái cho tỉnh ngủ , thấy thế thằng Thái ngồi bên cạnh xà vào vỗ vai tôi :
_Nay có vẻ mệt mỏi thế lão đại ?
Nói đến mấy thằng ngồi cùng bàn với tôi. Thằng ngồi đầu tên Phong , bố tên Độ nổi tiếng thời cấp 3 với thành tích " trùm tán gái tạch " . Thằng ngồi kế tên Thái , người không gì đặc biệt ngoài cái sừng được cắm trên đầu bởi con người yêu cũ thời cấp 3 . Chúng tôi thường gọi bọn nó là NỒNG A ĐỘ và NỒN A THÁI . Thằng ngồi thứ ba tên Đức , mặc dù có con người yêu khá xinh nhưng vẫn không chịu yên phận . Chả là có một lần đến nhà người yêu chơi , thằng này thấy đứa em gái của nhỏ người yêu xinh quá nên muốn bỏ con chị tán con em . Chỉ tiếc là mặc dù đã dùng hết tất cả mưu hèn kế bẩn nhưng đến giờ giấc mộng đã ấp ủ bao lâu vẫn chưa thành , hắn cũng lấy làm khổ tâm lắm . Sở dĩ tôi hiểu rõ như vậy là vì ba thằng này học cùng cấp 3 với tôi . Thằng ngồi kế bên nữa là thằng Tùng và tôi ngồi trong góc . Bọn này lập ra cái hội tự xưng là ngũ đại anh hùng rồi mặc nhiên kéo tôi vào , cơ bản là do tụi nó gọi thế chứ tôi nghe bọn con gái trong lớp vẫn xì xầm gọi là " ngũ đại biến thái " hay " ngũ đại dị nhân " . Tất nhiên là bọn nó tôn tôi lên làm lão đại bởi theo cách mà bọn nó nhận xét thì mặc dù tôi trông có vẻ ngu ngu,đần đần nhưng lại là thằnghay suy tính kỹ càng và cẩn thận . Tôi cũng mặc kệ chẳng quan tâm bởi tính tôi vốn thế mặc chúng nó muốn làm gì thì làm , muốn gọi gì thì gọi .
Nghe thấy giọng thằng Thái , tôi đáp nhát gừng cho có lệ :
_Ờ , hơi mệt .
Đang định gục mặt ngủ tiếp thì thằng Minh báu ngồi bàn trên quay xuống vỗ vai tôi :
_Đại ca , em đói quá !
Lại nói về thằng này , sở dĩ chúng tôi gọi nó là Minh báu bởi vì lúc nào trên người nó cũng đeo toàn đồ trang sức bằng vàng nhưng tất nhiên mấy thứ đó đều là hàng giả cả .
_Tối qua lại cày đêm nữa hả mày ? - tôi nheo mắt hỏi .
_Vâng , đại ca . Tại hôm qua có kèo với bọn bên lớp k10 .
_Ờ , đợi tý .
Nói rồi tôi quay sang mấy thằng cùng bàn :
_Mang hàng không tụi mày .
_ Có chứ lão đại .- thằng Tùng nhanh nhảu .
_Thế thì triển thôi , nhanh không sắp vào lớp rồi .
_Rõ , thưa lão đại .
Thằng Thái lúi húi lôi cái ấm nước siêu tốc trong cặp của mình chạy lên phình nước chỗ cửa lớp đổ nước vào rồi cắm vào ổ điện gần bàn giáo viên , thằng Tùng thì lôi đống mỳ tôm trong balo ngồi bóc sẵn , còn Thằng Đức thì chẳng biết lấy đâu ra cái chậu con để lên trên mặt bàn . Riêng tôi thì dựa người vào thành tường lớp mặc kệ bọn nó muốn làm gì thì làm bởi dù sao cũng mang tiếng là lão đại nên chẳng phải làm gì cả .
Một lúc sau , thằng Phong mang lại cho tôi một đĩa mỳ tôm khá nhiều, ngó sang phía cái chậu , tôi nhận ra phần mỳ của mình phải gấp đôi của tụi nó .
_Tụi mày...
Chẳng để tôi kịp nói hết câu , thằng Phong đã cắt ngang :
_Đêm qua mày đi làm thêm đúng không ? Vậy thì ăn đi , bọn tao thế kia là đủ rồi . Trông mày có vẻ hơi yếu đấy .
Thằng Phong vỗ vai tôi rồi cười nhẹ. Tôi biết chúng nó cũng là sinh viên nghèo như tôi vẫn phải đi làm thêm để phụ giúp bố mẹ dưới quê cả , có chăng chỉ là gia đình tụi nó khá hơn nhà tôi một tý . Sống trong hoàn cảnh khó khăn , người ta mới biết được ai tốt với mình và tôi biết chí ít mình còn có bọn nó trên cái đất thủ đô mà giá trị của đồng tiền còn hơn cả tình nghĩa con người này .
_ Cám ơn chúng mày nhé .
Lúc này tôi chỉ biết nó câu đó .
_Ừm , tao ...Ôi đ!t , mấy thằng chó để phần cho bố .
Chợt nhớ ra điều gì đó , thằng Phong lao lại vồ chậu mỳ tôm với bọn kia . Nhìn bọn nó tranh nhau từng sợi mỳ tôm mà tôi bật cười , đã từ rất lâu rồi tôi chưa cảm thấy vui như vậy , sự uất ức của việc tay Quang sáng nay cũng nguôi ngoai phần nào . Lắc đầu , tôi quay lại sì sụp húp đĩa mỳ tôm mà thằng thằng Phong vừa mang tới . Sự mệt mỏi do tối qua làm việc quá sức cùng với việc sáng nay chưa ăn gì nên chẳng mấy chốc tôi đã đánh bay đĩa mỳ tôm của mình .
Như thường lệ , tôi thức dậy vào lúc 1h sáng . Đêm nay trời mưa , khoác vội chiếc áo mưa treo ở góc phòng lên người , tôi dắt xe ra khỏi phòng rồi đi làm. Chiếc xe đạp lao đi vun vút trên mặt đường , từng hạt mưa như cố len lỏi qua những vết rách của chiếc áo mưa đã xỉn màu thấm vào da thịt lạnh buốt , thỉnh thoảng một vài cơn gió mang theo cái giá rét của mùa đông lướt qua mặt khiến hai hàm răng của tôi run cầm cập va vào nhau . Ánh sáng từ những cột đèn hai bên đường cắt bóng một dáng người gầy gò trên chiếc xe đạp in lên mặt đường . Hà Nội luôn sáng !
2h sáng , phía góc chợ Long Biên tấp nập xe tải, xe máy, xe đạp chồng đủ thứ rau, củ, quả từ khắp nơi hối hả đổ về , một tốp người chen lấn chờ việc trước một xe tải lớn sắp dỡ hàng cùng với những chiếc xe 2 càng của mình . Tôi thì may mắn hơn họ bởi xin được vào đội xe nên công việc lúc nào cũng sẵn . Chật vật dỡ những thùng rau đem đến điểm tập kết , mặc dù trời lạnh nhưng sau lưng tôi đã ướt đẫm mồ hôi . Trời vẫn mưa lâm thâm , guồng quay công việc khiến tôi quên mất thời gian , hàng hôm nay về nhiều nên phải đến 5h sángmới xong công việc . Tháo chiếc găng tay thủng lỗ chỗ dét vào túi quần , tôi ra chỗ tay Quang lĩnh tiền lương :
_Thành hả em ? Hôm nay làm việc cực quá ha .
_Dạ .
Tôi cẩn thận đáp trong đầu là hàng tá câu hỏi tại sao tay Quang lại tỏ ra thân thiện với mình như vậy .
_Hôm nay anh quên mang theo tiền với lại chú đến muộn quá nên anh chị em trước lấy hết rồi . Còn mỗi một trăm nghìn thôi , chú cầm tạm cho anh vậy .
Nói rồi tay Quang đút tiền vào túi áo của tôi mặc tôi đứng đó chết lặng phải một lúc sau mới hiểu ra được vấn đề . Tại sao vậy ... ? Tức giận , ngay lúc đó tôi chỉ muốn lao đến đấm vào bản mặt đểu cáng của gã nhưng không dám . Mọi người xung quanh nhìn tôi với ánh mắt áingại nhưng chẳng ai dám mở lời vì sợ mắc vạ lây vào người , đối với họ có một cuộc sống yên bình là may mắn lắm rồi . Nỗi uất ức bỗng chốc trào lên trong lòng , cảm giác khi cố gắng hết sức làm một việc gìđó mà không được đền đáp xứng đáng khiến tôi không cầm được nước mắt . Tôi khóc chẳng phải do khổ cực mà bởi vì sự tủi nhục của chính mình , anh Hùng làm cùng đội xe đi lại vỗ vai tôi rồi thở dài bỏ đi . Lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt vẫn đang lăn dài trên má, tôi khẽ mỉm cười chua chát rồi lững thững đi ra chỗ gửi xe đạp . Trời đã ngừng mưa nhưng vẫn bao phủ bởi một màu đen kịt hệt như số phận của tôi vậy...
Guồng chân thật nhanh , tôi đạp xe trở về phòng lao vào nhà vệ sinh tắm rửa rồi thay đồ đi học luôn . Uể oải xách balo vào lớp , tôi đi xuống bàn cuối rồi gục luôn ở đó , một phần do mệt một phần do sáng nay vẫn chưa kịp ăn gì . Thức dậy bởi tiếng chuông báo nghỉ giải lao , tôi ngáp dài rồi vươn vai một cái cho tỉnh ngủ , thấy thế thằng Thái ngồi bên cạnh xà vào vỗ vai tôi :
_Nay có vẻ mệt mỏi thế lão đại ?
Nói đến mấy thằng ngồi cùng bàn với tôi. Thằng ngồi đầu tên Phong , bố tên Độ nổi tiếng thời cấp 3 với thành tích " trùm tán gái tạch " . Thằng ngồi kế tên Thái , người không gì đặc biệt ngoài cái sừng được cắm trên đầu bởi con người yêu cũ thời cấp 3 . Chúng tôi thường gọi bọn nó là NỒNG A ĐỘ và NỒN A THÁI . Thằng ngồi thứ ba tên Đức , mặc dù có con người yêu khá xinh nhưng vẫn không chịu yên phận . Chả là có một lần đến nhà người yêu chơi , thằng này thấy đứa em gái của nhỏ người yêu xinh quá nên muốn bỏ con chị tán con em . Chỉ tiếc là mặc dù đã dùng hết tất cả mưu hèn kế bẩn nhưng đến giờ giấc mộng đã ấp ủ bao lâu vẫn chưa thành , hắn cũng lấy làm khổ tâm lắm . Sở dĩ tôi hiểu rõ như vậy là vì ba thằng này học cùng cấp 3 với tôi . Thằng ngồi kế bên nữa là thằng Tùng và tôi ngồi trong góc . Bọn này lập ra cái hội tự xưng là ngũ đại anh hùng rồi mặc nhiên kéo tôi vào , cơ bản là do tụi nó gọi thế chứ tôi nghe bọn con gái trong lớp vẫn xì xầm gọi là " ngũ đại biến thái " hay " ngũ đại dị nhân " . Tất nhiên là bọn nó tôn tôi lên làm lão đại bởi theo cách mà bọn nó nhận xét thì mặc dù tôi trông có vẻ ngu ngu,đần đần nhưng lại là thằnghay suy tính kỹ càng và cẩn thận . Tôi cũng mặc kệ chẳng quan tâm bởi tính tôi vốn thế mặc chúng nó muốn làm gì thì làm , muốn gọi gì thì gọi .
Nghe thấy giọng thằng Thái , tôi đáp nhát gừng cho có lệ :
_Ờ , hơi mệt .
Đang định gục mặt ngủ tiếp thì thằng Minh báu ngồi bàn trên quay xuống vỗ vai tôi :
_Đại ca , em đói quá !
Lại nói về thằng này , sở dĩ chúng tôi gọi nó là Minh báu bởi vì lúc nào trên người nó cũng đeo toàn đồ trang sức bằng vàng nhưng tất nhiên mấy thứ đó đều là hàng giả cả .
_Tối qua lại cày đêm nữa hả mày ? - tôi nheo mắt hỏi .
_Vâng , đại ca . Tại hôm qua có kèo với bọn bên lớp k10 .
_Ờ , đợi tý .
Nói rồi tôi quay sang mấy thằng cùng bàn :
_Mang hàng không tụi mày .
_ Có chứ lão đại .- thằng Tùng nhanh nhảu .
_Thế thì triển thôi , nhanh không sắp vào lớp rồi .
_Rõ , thưa lão đại .
Thằng Thái lúi húi lôi cái ấm nước siêu tốc trong cặp của mình chạy lên phình nước chỗ cửa lớp đổ nước vào rồi cắm vào ổ điện gần bàn giáo viên , thằng Tùng thì lôi đống mỳ tôm trong balo ngồi bóc sẵn , còn Thằng Đức thì chẳng biết lấy đâu ra cái chậu con để lên trên mặt bàn . Riêng tôi thì dựa người vào thành tường lớp mặc kệ bọn nó muốn làm gì thì làm bởi dù sao cũng mang tiếng là lão đại nên chẳng phải làm gì cả .
Một lúc sau , thằng Phong mang lại cho tôi một đĩa mỳ tôm khá nhiều, ngó sang phía cái chậu , tôi nhận ra phần mỳ của mình phải gấp đôi của tụi nó .
_Tụi mày...
Chẳng để tôi kịp nói hết câu , thằng Phong đã cắt ngang :
_Đêm qua mày đi làm thêm đúng không ? Vậy thì ăn đi , bọn tao thế kia là đủ rồi . Trông mày có vẻ hơi yếu đấy .
Thằng Phong vỗ vai tôi rồi cười nhẹ. Tôi biết chúng nó cũng là sinh viên nghèo như tôi vẫn phải đi làm thêm để phụ giúp bố mẹ dưới quê cả , có chăng chỉ là gia đình tụi nó khá hơn nhà tôi một tý . Sống trong hoàn cảnh khó khăn , người ta mới biết được ai tốt với mình và tôi biết chí ít mình còn có bọn nó trên cái đất thủ đô mà giá trị của đồng tiền còn hơn cả tình nghĩa con người này .
_ Cám ơn chúng mày nhé .
Lúc này tôi chỉ biết nó câu đó .
_Ừm , tao ...Ôi đ!t , mấy thằng chó để phần cho bố .
Chợt nhớ ra điều gì đó , thằng Phong lao lại vồ chậu mỳ tôm với bọn kia . Nhìn bọn nó tranh nhau từng sợi mỳ tôm mà tôi bật cười , đã từ rất lâu rồi tôi chưa cảm thấy vui như vậy , sự uất ức của việc tay Quang sáng nay cũng nguôi ngoai phần nào . Lắc đầu , tôi quay lại sì sụp húp đĩa mỳ tôm mà thằng thằng Phong vừa mang tới . Sự mệt mỏi do tối qua làm việc quá sức cùng với việc sáng nay chưa ăn gì nên chẳng mấy chốc tôi đã đánh bay đĩa mỳ tôm của mình .
Bình luận facebook