Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1746
Chương 1746:
“Biết được tôi sẽ đến đây?”
“Xem ra đã nhận được không ít bài học”
Nghe ra lai lịch của người đàn ông đang đội nón lá, để mặc cho nước mưa xượt qua mặt.
Theo sau, anh ta nhìn chảm chằm vào người đàn ông đội nón, giọng nói lạnh lẽo: “Cái này quả thực có thể chứng minh được, Đại Miêu bọn chúng đều chết trong tay ngươi” Thanh âm lạnh lẽo như màn mưa, không có chút biểu tình.
“Không có sai, bọn chúng đều đã rơi xuống biển”
Diệp Phi đưa tay ngăn lại Hàn Tử Thất đang định đi ra: “Làm kẻ thù của tôi, phải xác định cuối cùng sẽ chết”
Anh đang khinh miệt đối thủ, nhưng trong thâm tâm cũng đang căng thẳng, còn vô tình nhìn xung quanh bốn phía.
Diệp Phi không sợ đối đầu với người đàn ông đội nón kia, chẳng qua là sợ đối phương còn đồng bọn, kiêng kị nhất là lúc bọn chúng đang đánh với mình sẽ ra tay với Hàn Tử Thất.
Hàn Tử Thấy qua lớp cửa kính nhìn người đàn ông đội nón lá.
Cô không biết đối phương là thần thánh phương nào, nhưng hình như đã từng thấy qua.
Cô một bên khẩn trương nhìn Diệp Phi, một bên lấy điện thoại di động ra gọi.
“Nhóc con đừng quá tự cao”
Nghe được lời nói ngông cuồng của Diệp Phi, người đàn ông càng trở nên bình thản.
“Vậy mà ông nhận mình đã giết hết Đại Miêu, hôm nay mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ”
“Hoặc là tự bản thân mình ra tay hai là tôi sẽ tự mình động thủ lấy mạng ông.
Người đàn ông đội nón rất bình tình nhìn Diệp Phi: “Tôi nghĩ cậu nên để người chản phía trước, băng không nếu tôi ra tay, cậu sẽ rất đau đớn”
Ông ta định dùng dây trói trói Diệp Phi lại rồi dùng từng dao cắt thịt, phanh thây đến chết.
Diệp Phi hé mắt,nhìn ông ta gắn từng chữ một.
“Ông già, tôi cũng cho ông hai lựa chọn, một là quỳ xuống, hoặc là chết!
Anh đã xác nhận, xung quanh không có người, điều này khiến anh sẵn sàng cho.
một trận chiến.
“Không biết trời cao đất rộng”
Người đàn ông đội nón sắc mặt lộ ra sát khí“Như vậy, tôi tiễn anh một đoạn”
Một tiếng hét to, trên người lucus này bộc lộ ra một sức mạnh mãnh liệt Tại đây xung quanh đều đang mưa to, cả người ông ta rất nhanh đánh úp về phía Diệp Phi Quanh thân bao phủ tầng sát khí, phát ra âm thanh dữ dội.
Diệp Phi lạnh mặt nhìn ông ta tới gần Người đàn ông đội nón vọt tới đường, đột nhiên thân thể dừng lại, công kích trực tiếp lên phần đầu.
Người đàn ông lập tức bay vụt thẳng tới chỗ Diệp Phi cách 10 thước.
Đồng thời, tốc độ rất nhanh, phi ra những phi tiêu sắc bén.
Sát ý vô cùng mãnh liệt.
Diệp Phi khẽ nhíu mày, nhất thời không biết động cơ của người đàn ông này, tức không có ngu ngốc đánh bừa.
Chân anh bước một bước, thân thể tung lên, hướng bên cnahj tránh đi “Vèo”
Diệp Phi vừa mới dịch chuyển, người đàn ông liền từ chỗ Diệp Phi bay qua, nước mưa bắn tung tóe.
Không đợi Diệp Phi đến thầm nói người này cũng lợi hại, ngưồi đàn ông lại xoay người trở về, không chút lưu tình hướng thẳng về phía Diệp Phi.
“Biết được tôi sẽ đến đây?”
“Xem ra đã nhận được không ít bài học”
Nghe ra lai lịch của người đàn ông đang đội nón lá, để mặc cho nước mưa xượt qua mặt.
Theo sau, anh ta nhìn chảm chằm vào người đàn ông đội nón, giọng nói lạnh lẽo: “Cái này quả thực có thể chứng minh được, Đại Miêu bọn chúng đều chết trong tay ngươi” Thanh âm lạnh lẽo như màn mưa, không có chút biểu tình.
“Không có sai, bọn chúng đều đã rơi xuống biển”
Diệp Phi đưa tay ngăn lại Hàn Tử Thất đang định đi ra: “Làm kẻ thù của tôi, phải xác định cuối cùng sẽ chết”
Anh đang khinh miệt đối thủ, nhưng trong thâm tâm cũng đang căng thẳng, còn vô tình nhìn xung quanh bốn phía.
Diệp Phi không sợ đối đầu với người đàn ông đội nón kia, chẳng qua là sợ đối phương còn đồng bọn, kiêng kị nhất là lúc bọn chúng đang đánh với mình sẽ ra tay với Hàn Tử Thất.
Hàn Tử Thấy qua lớp cửa kính nhìn người đàn ông đội nón lá.
Cô không biết đối phương là thần thánh phương nào, nhưng hình như đã từng thấy qua.
Cô một bên khẩn trương nhìn Diệp Phi, một bên lấy điện thoại di động ra gọi.
“Nhóc con đừng quá tự cao”
Nghe được lời nói ngông cuồng của Diệp Phi, người đàn ông càng trở nên bình thản.
“Vậy mà ông nhận mình đã giết hết Đại Miêu, hôm nay mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ”
“Hoặc là tự bản thân mình ra tay hai là tôi sẽ tự mình động thủ lấy mạng ông.
Người đàn ông đội nón rất bình tình nhìn Diệp Phi: “Tôi nghĩ cậu nên để người chản phía trước, băng không nếu tôi ra tay, cậu sẽ rất đau đớn”
Ông ta định dùng dây trói trói Diệp Phi lại rồi dùng từng dao cắt thịt, phanh thây đến chết.
Diệp Phi hé mắt,nhìn ông ta gắn từng chữ một.
“Ông già, tôi cũng cho ông hai lựa chọn, một là quỳ xuống, hoặc là chết!
Anh đã xác nhận, xung quanh không có người, điều này khiến anh sẵn sàng cho.
một trận chiến.
“Không biết trời cao đất rộng”
Người đàn ông đội nón sắc mặt lộ ra sát khí“Như vậy, tôi tiễn anh một đoạn”
Một tiếng hét to, trên người lucus này bộc lộ ra một sức mạnh mãnh liệt Tại đây xung quanh đều đang mưa to, cả người ông ta rất nhanh đánh úp về phía Diệp Phi Quanh thân bao phủ tầng sát khí, phát ra âm thanh dữ dội.
Diệp Phi lạnh mặt nhìn ông ta tới gần Người đàn ông đội nón vọt tới đường, đột nhiên thân thể dừng lại, công kích trực tiếp lên phần đầu.
Người đàn ông lập tức bay vụt thẳng tới chỗ Diệp Phi cách 10 thước.
Đồng thời, tốc độ rất nhanh, phi ra những phi tiêu sắc bén.
Sát ý vô cùng mãnh liệt.
Diệp Phi khẽ nhíu mày, nhất thời không biết động cơ của người đàn ông này, tức không có ngu ngốc đánh bừa.
Chân anh bước một bước, thân thể tung lên, hướng bên cnahj tránh đi “Vèo”
Diệp Phi vừa mới dịch chuyển, người đàn ông liền từ chỗ Diệp Phi bay qua, nước mưa bắn tung tóe.
Không đợi Diệp Phi đến thầm nói người này cũng lợi hại, ngưồi đàn ông lại xoay người trở về, không chút lưu tình hướng thẳng về phía Diệp Phi.
Bình luận facebook