• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chàng Rể Cực Phẩm - Lâm Ẩn (86 Viewers)

  • Chương 1112-1113

“Lâm Ẩn, cậu dám làm lơ chúng tôi ư?”

Thanh Tùng tỏ vẻ tức giận, bực tức nói.

Lần này bọn họ có mười mấy Địa Tiên liên thủ với nhau, trong đó không có ai yếu hơn ai, nhưng Lâm Ẩn lại tỏ vẻ không coi bọn họ ra gì hết.

Lâm Ẩn hoàn toàn không để tâm đến Thanh Tùng mà nhìn về phía nhà họ Tần, bình thản hỏi: “Gia chủ Tần cũng muốn ra tay với tôi ư? Tôi là được nhà họ Tần ông mời đến đây đấy”.

“Cậu Lâm, lần này cậu khiến mọi người tức giận, tôi cũng hết cách, nhà họ Tần tôi cũng đâu thể đắc tội với cả hai gia tộc vì cậu được?”, Tần Tư Đạo từ tốn đáp.

“Giết tên ranh này đi, tôi rất muốn xem thử trên người cậu ta có bí mật gì mà chỉ từng này tuổi đã có sức chiến đấu Địa Tiên, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy”, Chu Giang lạnh nhạt nói.

“Tôi cũng rất tò mò về bí mật trên người thằng nhóc này”, cụ ông nhà họ Thanh cũng nói chen vào: “Nhưng trên người cậu ta có bí kíp thất truyền của Long phủ tôi, mong các vị đừng dò xét”.

“Nhà họ Chu của tôi muốn công pháp luyện thể trên người cậu ta”, cụ ông nhà họ Chu cũng nói.

“Hừ!”

Tần Tư Đạo hừ lạnh: “Hai nhà các người muốn độc chiếm à, nhà họ Tần của tôi cũng muốn sao chép một phần công pháp”.

“Được”.

Cả đám người coi như không có người ngoài bàn bạc chuyện nên phân chia đồ trên người Lâm Ẩn thế nào sau khi giết chết anh. Ở trong mắt bọn họ Lâm Ẩn chẳng khác nào một con cừu con đợi bị làm thịt cả.

Trên mặt Chu Hà cũng mang theo ý cười điên cuồng, Lâm Ẩn chẳng những giết con trai cụ ta còn hại cụ ta phải chật vật chạy trốn khỏi đảo Tùy Vân. Nếu không nhờ gia chủ xuất hiện giúp đỡ, có lẽ cụ ta còn không thể sống tiếp được nữa, nhưng điều này cũng khiến cụ ta trở thành trò cười ở bí cảnh Bồng Lai.

Chỉ có ông Tần thở dài một tiếng, ánh mắt phức tạp, nhưng cũng không nói thêm gì.

“Các người chắc mình sẽ thắng được tôi sao?”

Lâm Ẩn nhìn mọi người, lạnh lùng hỏi.

Giọng điệu của anh như đang đối mặt với một đám người thấp kém vậy. Đầu tiên mọi người đều sửng sốt, sau đó phá lên cười. Tần Tư Đạo châm chọc:

“Lâm Ẩn, tôi thừa nhận cậu có chút thực lực, dù cậu có thể đối đầu với võ giả Địa Tiên hậu kỳ, nhưng chúng tôi có nhiều cao thủ như thế, kể cả cao thủ đỉnh cao Địa Tiên ở đây cũng phải đối mặt với kết cục chịu thua, huống hồ cậu còn chỉ là một võ giả Địa Tiên sơ kỳ. Nếu cậu là cao thủ Thiên Tiên hoặc là Địa Tiên hàng đầu, đương nhiên chúng tôi không dám có ý định gì với cậu, đáng tiếc cậu chẳng là cái thá gì cả, chỉ là một thằng nhóc may mắn đến từ thế giới bên ngoài thôi”.

“Đúng thế, Lâm Ẩn, làm người quý ở chỗ phải tự mình hiểu mình”.

Thanh Tùng nói.

Những người khác đều cười mỉa mai.

Trước Tiên điện có mười mấy Địa Tiên, hai mươi mấy Nhân Tiên bao vây lấy Lâm Ẩn. Sức chiến đấu kinh khủng như thế, dù là đỉnh cao Địa Tiên cũng chưa chắc có thể đỡ được mấy chiêu.

“Hừ!”

Lâm Ẩn thấy thế cũng lười phí lời với đám người này. Anh vốn dĩ được mời đến đây, nhưng bây giờ lại trở thành đối tượng bị mọi người vây công.

Lâm Ẩn dứt khoát ra tay.

Ở trước mặt anh, Nhân Tiên tựa như mấy con sâu nhỏ vậy, hoàn toàn không cần phải để tâm. Còn những Địa Tiên bình thường anh cũng không quan tâm, chỉ có Địa Tiên hậu kỳ là cụ ông nhà họ Thanh, Tần Tư Đạo, Chu Giang và đỉnh cao Địa Tiên là cụ ông nhà họ Chu mới khiến anh thấy hơi áp lực thôi.

Nhưng cũng chỉ là hơi áp lực, hôm nay dù đánh không lại, anh cũng đã tính kỹ kế thoát thân rồi.

Một đạo kiếm quang sáng rực bỗng dưng ngưng tụ, bắn về phía mọi người.

“A!”

Tiếng la thê thảm vang lên, một Nhân Tiên của nhà họ Thanh đứng gần đó cứ thế bị kiếm quang chém nát vụn, để lại một đoàn sương máu trong không trung. Nhưng kiếm quang vẫn không hề dừng lại, chém hết mấy Nhân Tiên đứng gần, bắn nhanh về phía Tần Tư Đạo.

“Đừng hòng ra oai”.

Trong mắt Tần Tư Đạo lóe lên vẻ tức giận, người bị Lâm Ẩn giết chết khi nãy có hai Nhân Tiên của nhà họ Tần, Nhân Tiên ở gia tộc nào cũng là lực lượng cấp cao, chớp mắt một cái đã mất đi hai cấp cao, sao ông ấy có thể không giận được.

“Cậu đang đâm đầu vào chỗ chết à!”

Những người còn lại cũng rất giận dữ, bọn họ không ngờ đối mặt với biết bao nhiêu người mà Lâm Ẩn vẫn dám ra tay.

“Tiên Thiên nhất khí cầm nã thủ!”

Tần Tư Đạo lập tức ra tay, một bàn tay lớn đột nhiên xuất hiện muốn đánh lên người Lâm Ẩn. Nhà họ Tần tự xưng là con cháu của Tiên Tần, được truyền lại các thuật luyện khí của thời Tiên Tần.

Mà “Tiên Thiên nhất khí cầm nã thủ” chính là một môn pháp trong đó, Tần Tư Đạo đã tu luyện thành công môn pháp này rồi, coi như là một cao thủ Địa Tiên hậu kỳ, nếu không cẩn thận bị bắt được chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.

“Oành!”

Một tay Lâm Ẩn để sau lưng, một tay khác thì giơ lên.

Hai bàn tay lớn chạm vào nhau trong không trung, tu vi của Tần Tư Đạo cao hơn Lâm Ẩn, sau khi giằng co một lát, “Tiên Thiên nhất khí cầm nã thủ” đánh vỡ bàn tay chân nguyên Lâm Ẩn đánh ra, xông đến chỗ anh.

Nhìn thấy sắp đánh trúng anh, Tần Tư Đạo tỏ vẻ vui mừng, nhưng vẻ vui mừng chẳng mấy chốc đã biến mất, chỉ còn lại nỗi kinh hãi.

“Răng rắc!”

Vào lúc “Tiên Thiên nhất khí cầm nã thủ” va vào người Lâm Ẩn, có cảm giác như búa tạ đập xuống vậy, không trung đột nhiên đông cứng lại, sau đó dần nổ tung. Vô số chân nguyên biến thành lưu quang, sức mạnh kinh khủng lan truyền lên những người ở xung quanh, khiến thân thể bọn họ run rẩy, lùi lại mấy trăm mét.

Có hai Nhân Tiên xui xẻo bị dư âm đẩy vào trong trận pháp, những người khác chưa kịp ra tay giúp đỡ thì họ đã bị trận pháp giết chết.

“Dưới Địa Tiên lùi lại!”

Cụ ông nhà họ Chu cất lời, không thể giấu đi vả ngạc nhiên trong mắt.

Cụ ta cũng thấy ngạc nhiên vì sự cứng cỏi của thân thể Lâm Ẩn, dù là cao thủ luyện thể Địa Tiên hậu kỳ cũng không thể có thân thể mạnh đến mức đó được! Đòn tấn công của võ giả Nhân Tiên đánh vào người anh cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi, hoàn toàn không có chút tác dụng gì cả.

Tần Tư Đạo cũng ngơ ngác.

Dù ông ấy từng nghe nói đến chiến tích của Lâm Ẩn, cũng biết thực lực của anh không tệ, nếu không cũng sẽ không lôi kéo anh, nhưng trước khi chưa giao thủ, ông ấy cũng không ngờ Lâm Ẩn lại mạnh đến thế.

Lúc đối diện với Lâm Ẩn, ông ấy có cảm giác như đánh một quyền lên Thái Sơn vậy, kình khí đánh ngược lại kinh khủng như núi lở đất nứt, suýt chút khiến ông ấy đứng không vững. Đây là lần đầu tiên có một cao thủ luyện thể như thế xuất hiện ở bí cảnh Bồng Lai. Nhưng ông ấy càng thấy hăng hái hơn, nếu để nhà họ Tần của ông ấy giành được công pháp luyện thế này, chắc chắn thực lực của ông ấy sẽ tăng mạnh.

“Ba chúng ta cùng ra tay đi!”

Tần Tư Đạo la lên với cụ ông nhà họ Thanh và Chu Giang. Một thanh trường kiếm cổ xưa bay ra từ trong túi càn khôn của ông ấy, kiếm quang sáng rực xông về phía Lâm Ẩn muốn chém vào đầu anh.

Ngay sau đó, một con mãng xà màu xanh lục vô cùng to lớn xuất hiện sau lưng cụ ông nhà họ Thanh, dài tới hai ba trăm trượng, nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn.

Trên người Chu Giang thì có tia chớp điên cuồng lấp lóe, giống như biến thành thần bão vậy, cũng nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt lạnh lùng.

Chẳng mấy chốc, Lâm Ẩn đã rơi vào sát cục.
Chương 1112: Sát cục

“Ầm ầm ầm!”

Mọi người kinh hãi nhìn bốn người đang giằng co, chỗ bọn họ đứng cứ thế biến thành biển chân nguyên, chân nguyên điên cuồng lấp kín nó, đảo loạn cả đất trời. Trận pháp ở xung quanh bọn họ cũng đều sáng lên, sát trận không ngừng tấn công bốn người, nhưng cũng chẳng thể làm gì được bọn họ.

“Lâm Ẩn, hôm nay dù thân thể cậu có mạnh đến mức nào đi chăng nữa, chúng tôi cũng phải giết cậu!”

Tần Tư Đạo lạnh lùng nói.

Trong lòng ông ấy không ngừng dâng lên ý muốn giết người, thực lực của Lâm Ẩn quá mạnh mẽ, nếu lần này đã trở mặt với anh thì nhất định phải giết chết anh, nếu để Lâm Ẩn chạy trốn, lần sau gặp lại ai mà biết được anh đã mạnh đến mức nào?

“Giết!”

Chu Giang hoàn toàn không nói gì nhiều, cầm trường mâu tia chớp trong tay, nhanh chóng đánh tới.

Dưới chân ông ta xuất hiện hai lốc xoáy rất lớn rồi nhanh chóng biến thành một luồng sáng trắng, trường mâu tia chớp trong tay xuyên thủng không khí, bay về phía Lâm Ẩn với tốc độ gấp mười lần vận tốc âm thanh, thậm chí mọi người còn có thể nhìn thấy được tia điện màu tím.

‘Chu Giang đã sắp đột phá rồi’.

Tần Tu Đạo thấy lạnh cả tim.

Chỉ với một đòn này, Chu Giang đã có thể đứng trong top ba của bí cảnh Bồng Lai rồi, trường mâu tia chớp không gì không xuyên thủng, cắt đứt bầu trời, thấp thoáng còn có thể làm chấn động cả hư không. Ngay cả cao thủ Địa Tiên hậu kỳ đối mặt với một đòn này cũng phải chọn né tránh.

“Trò vặt!”

Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Lâm Ẩn chợt vang lên.

Không ngờ Lâm Ẩn chẳng thèm tránh né, còn chỉ tay lên mũi của trường mâu. Sau đó Chu Giang đột nhiên khựng người lại trong hư không, mặt cũng đỏ lên, rõ ràng đã dùng hết sức lực. Nhưng trường mâu tia chớp lại bị một ngón tay của Lâm Ẩn ngăn cản, không thể tiến lên.

“Sao có thể chứ?”

Trên mặt Chu Giang đầy vẻ khó tin, ngày ấy lúc Lâm Ẩn đuổi giết Chu Hà, ông ta từng dự đoán thực lực của Lâm Ẩn. Cảm thấy dù anh cũng có thực lực, nhưng tốn chút sức để xử lý anh vẫn rất dễ dàng, nhưng chỉ mới mấy năm, không ngờ Lâm Ẩn đã phát triển đến mức có thể đứng ngang hàng với ông ta rồi.

“Ầm!”

Trường mâu tia chớp cứ thể rời khỏi tay bắn về phía xa, lúc bay được hơn nghìn trượng thì đụng vào trận pháp, chậm rãi biến mất.

Sắc mặt Chu Giang vô cùng khó coi.

Lâm Ẩn thật sự quá mạnh, nếu ông ta không buông tay thì trường mâu tia chớp sẽ đả thương ông ta trước nhất.

“Để tôi!”

Cụ ông nhà họ Thanh hét to một tiếng, mãng xà sau lưng lão ta đột nhiên rít gào, há to cái miệng lớn như muốn nuốt chửng lấy Lâm Ẩn.

“Mãng Long thôn thiên thuật chính là tuyệt học của Long phủ tôi, đáng tiếc ông vẫn chưa luyện đến mức cao nhất!”

Lâm Ẩn hờ hững nói.

Anh từng nhìn thấy miêu tả về bí thuật này trong điển tịch của Long phủ, kể rằng hơn một nghìn năm trước, lúc linh khí vẫn chưa quá mỏng manh, một nguyên lão Long phủ tu luyện đến cảnh giới Thiên Tiên đã tu luyện môn pháp này đến mức cao nhất. Hơn nghìn năm trước khi đấu với Thiên Tiên của một thế lực khác đã nuốt chửng cả Thiên Tiên của kẻ thù, tiếng tăm vang dội.

Nghìn năm trước, Mãng Long thôn thiên thuật cũng là bí thuật hàng đầu của Long phủ, chỉ có người có cấp bậc trưởng lão mới có tư cách xem.

Nhưng rất rõ ràng Mãng Long thông thiên thuật của cụ ông nhà họ Thanh vẫn chưa tu luyện đến mức độ có thể nuốt chửng một Thiên Tiên. Quanh người Lâm Ẩn lập lòe tinh quang, khi mãng xà màu xanh lục gào thét muốn cắn xé anh, Lâm Ẩn bay thẳng lên trời, giơ hai tay cầm lấy miệng mãng xà kéo ra hai bên.

Ngay sau đó, mãng xà cứ thế biến mất trong không trung.

“Cùng xông lên đi, đừng nương tay nữa, nếu không ba chúng ta sẽ trở thành trò cười của bí cảnh Bồng Lai đấy!”

Cụ ông nhà họ Thanh quát to.

Lúc này ba người bọn họ không dám xem thường một chút nào nữa, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Bây giờ bọn họ chỉ muốn giết chết Lâm Ẩn, nếu không giết anh, sau này chắc chắn sẽ thành mối họa của ba nhà bọn họ.

Lại có một con mãng xà to lớn màu xanh lục xuất hiện sau lưng lão ta, rít gào muốn cắn Lâm Ẩn.

Chu Giang cũng lại điều khiển cuồng phong, vô số phong nhẫn như mưa to trút xuống tấn công Lâm Ẩn. Lúc này kiếm quang trong tay Tần Tư Đảo cũng đã ngưng tụ đến mức cao nhất, cũng chém về phía anh.

Bọn họ đều là người đứng đầu các thế lực có truyền thừa nghìn năm, trong tay đương nhiên cũng có át chủ bài của bản thân.

Ba người cùng hợp tác, mỗi một hơi thở đều có thể rung chuyển đất trời, khiến hư không rung động, ngay cả trận pháp ở xa xa cũng bị kích hoạt vì dư âm trận đấu của bọn họ.

Ở chỗ cách Tiên điện không xa, đám người cụ ông nhà họ Châu đi vào sau Lâm Ẩn chỉ mới đi được một nửa đã phát hiện trận pháp xung quanh đều đã bị kích hoạt.

“Oành!”

“Bốp!”

“Coong!”

Đủ loại trận pháp kích hoạt cùng với nhau, càng đến gần Tiên điện, cường độ của trận pháp càng cao. Những người cách xa Tiên điện còn có thể miễn cưỡng chịu được, nhưng mấy Nhân Tiên đi theo đám người cụ ông nhà họ Châu thì gần như chết hết, mấy Địa Tiên thì đều bị thương, bỏ chạy ngược về chỗ Thiên Môn.

“Sao trận pháp tự dưng bị kích hoạt vậy!”, Khâu Như Phi gắt gỏng la lên.

Lần này nhà họ Khâu của bọn họ có không ít người đi vào Thiên Môn, có khoảng mười cao thủ Nhân Tiên, nhưng bây giờ đều chết sạch, nếu không nhờ gã trốn nhanh thì chưa chắc chỉ bị thương thôi đâu.

Mấy Địa Tiên còn lại cũng sa sầm mặt, lần này đến Thiên Môn, chẳng những bọn họ không có được lợi ích gì mà còn tổn thất không nhỏ nữa.

Nhưng bây giờ muốn bọn họ tiếp tục tiến lên thì bọn họ lại không dám.

Việc khi nãy đã suýt chút lấy mạng bọn họ, bọn họ còn chỉ mới đi được nửa đường thôi, có thể tưởng tượng được trận pháp sau đó còn nguy hiểm đến mức nào.

“Trong Thiên Môn có người đánh nhau rồi!”

Chương Mục nặng nề nói.

Dù lão ta không biết ai đang chiến đầu bên trong, nhưng trong lòng lão ta có linh cảm, Thiên Môn xảy ra biến cố lớn như thế chắc chắn là có liên quan với Lâm Ẩn.

“Haiz! Xem ra mật tàng Từ Phúc không có liên quan gì đến ông già này cả, tôi vẫn nên rời đi thôi!”, một Địa Tiên lớn tuổi thở dài một tiếng, xoay người đi khỏi Thiên Môn.

Chỉ dư âm trận chiến trong Thiên Môn đã khiến lão thấy sợ hãi rồi, càng đừng nói đến việc đánh nhau tranh giành mật tàng với bọn họ.

Một vài Địa Tiên thấy thế cũng nghĩ đến chuyện rút lui, nhưng cứ thế rời đi thì lại thấy không cam lòng.



“Ầm ầm ầm!”

Bên ngoài Tiên điện sấm vang chớp giật.

Lâm Ẩn bay lên trời, nhìn xuống từ trên cao, một mình đối mặt với ba cao thủ Địa Tiên hậu kỳ nhưng anh chẳng hề thấy sợ, đè một bàn tay xuống.

Tinh quang đầy trời như bị Lâm Ẩn dẫn dắt, tất cả tinh quang đều tập trung trên người anh, tia sáng trong Thiên Môn cũng như tối đi. Một quyền ấn vô cùng to lớn chậm rãi ngưng tụ trong hư không, lúc đòn tấn công của ba cao thủ sắp đánh tới, Lâm Ẩn đột nhiên quát lên:

“Phá!”

Quyền ấn màu vàng vô cùng to lớn chứa đựng tinh quang như quyền ấn của thần linh giáng xuống, muốn nghiền nát mọi thứ.

Lâm Ẩn tự tin rằng cú đấm này có thể dời sông lấp biển, đánh vỡ hư không.

“Keng!”

Một kiếm Tần Tư Đạo ngưng tụ rất lâu đụng phải quyền ấn với tốc độ nhanh nhất. Cự mãng màu xanh và phong nhẫn bao phủ cả bầu trời cũng đã đến, đối đầu với quyền ấn chứa đựng tinh quang của Lâm Ẩn.

“Ầm ầm!”

Lần này giống như trời long đất lở, nhật nguyệt khuynh đảo, núi sông sụp đổ.


Chương 1113: Đại chiến
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Review Chàng Rể Cực Phẩm
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom