Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1141: Phản ứng của Chu gia
Chuyện của Chu gia và bốn gia tộc lớn được giải quyết gọn gàng ổn thỏa nhanh đến mức khiến người ta thấy hơi khó tin.
Nhưng trên thực tế, đây cũng là chuyện nên làm theo lẽ thường.
Bởi vì cảnh giới của Chu Dương đã quá cao rồi.
Tối thượng hoàng đế, cho dù trong thế giới nhỏ, đối thủ của Chu Dương cũng chỉ có một Hoàng đế tiên sư.
Hơn nữa Hoàng đế tiên sư đó còn không được coi là một con người hoàn chỉnh.
Cũng chính là nói, bây giờ Chu Dương có thể nói là tồn tại lớn mạnh nhất trong loài người.
Bốn gia tộc lớn ở thủ đô có thực lực hết sức mạnh mẽ, khiến mọi người khắp nơi đều sợ hãi.
Nhưng mọi thứ ở trước mặt tối thượng hoàng đế, trước mặt người mạnh mẽ nhất như Chu Dương thì chỉ như một trò chơi của trẻ con.
Vì thế đối với Chu Dương mà nói, anh hoàn toàn không quan tâm đến bốn gia tộc lớn, cho dù đánh bại họ một cách dễ dàng, trong lòng Chu Dương cũng không hề dao động, không muốn chúc mừng hay khoe khoang gì.
Bây giờ anh chỉ có một suy nghĩ, đó là mau chóng đón mẹ và Tạ Linh Ngọc đến thủ đô.
Ba ngày sau anh sẽ lấy tên Chu Dương, đưa theo thành viên gia đình của mình đi đến Chu gia.
Đồng thời, thay thế địa vị Chu gia.
Chu gia vẫn sẽ tồn tại, nhưng đã không phải là Chu gia mà người đời quen thuộc nữa.
Chu gia sau này chỉ đơn giản có ba người, hoặc về sau sẽ còn tăng thêm thành viên mới, nhưng trước mắt mà nói thì có ba người, cùng với tập đoàn Chu Thị.
Tình thế đảo ngược, Chu gia đã từng vứt bỏ bọn họ giờ lại bị Chu Dương vứt bỏ.
Một người vứt bỏ một gia tộc.
Chỉ khi thực lực của bạn đủ mạnh, đương nhiên bạn có thể làm được điều này.
Lúc Chu Dương quay về Đông Hải, bầu không khí của cả gia tộc Chu gia hết sức trang nghiêm.
“Khẳng định không còn cách à? Tên Chu Dương đó sao lại mạnh mẽ đến vậy, cậu ta chỉ có một mình thôi, đường đường là một gia tộc to lớn như chúng ta, sao có thể bị một tên đánh bại chứ?”, một lúc lâu, đại trưởng lão lên tiếng.
Đây là hội nghị tối cao của gia tộc.
Số người tham gia cuộc họp rất ít, hội trưởng lão ba người, ba hoàng đế võ giả, Chu Hằng Thiên và Chu Minh tổng cộng tám người.
Tám người này cũng là đại biểu cho sự tối cao chủ yếu nhất của Chu gia.
Lúc này, bí mật của bốn gia tộc lớn bị tập đoàn Chu Thị đánh bại, đã truyền khắp thủ đô.
Nhưng người tối cao của Chu gia từ đầu đến cuối vẫn không đứng ra trả lời một câu rõ ràng, giống như tất cả sự việc đều nảy sinh vô cớ.
Dẫn đến việc người bên dưới của Chu gia cũng cho rằng những tin tức đó đều là giả.
Bọn họ còn đang sống trong mơ, cho rằng Chu gia là bất bại.
Khi đệ tử nào của Chu gia nghe được tin tức Chu gia bị thua từ miệng người khác, thì lập tức sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn để cưỡng ép người khác ngậm miệng.
Người tối cao của Chu gia vẫn ngầm đồng ý chuyện này.
Ngoài mặt giống như không có gì xảy ra, nhưng nếu có người xem xét cẩn thận thì sẽ phát hiện, Chu gia đã bước vào một trạng thái kỳ lạ.
Người bên dưới điên cuồng, nhưng người cấp cao từ đầu đến cuối vẫn giữ im lặng.
Không phải giữ im lặng mà là bọn họ thực sự không nghĩ ra cách.
Sau khi Chu Hằng Thiên và Chu Minh trở về và nói rõ tình hình với hội trưởng lão, ban đầu hội trưởng lão không tin lắm.
Đùa gì chứ, trên thế giới này sao lại có người mạnh mẽ như vậy được chứ?
Không cần nhúc nhích cũng có thể khiến ba hoàng đế võ giả quỳ dưới chân sao?
Có người bản lĩnh như vậy không phải thành tiên hết rồi sao?
Một trong hai hoàng đế võ giả nói: “Có lẽ cậu ta không phải tiên sư”.
“Nhưng thực lực của cậu ta, chắc chắn vượt xa phạm vi của hoàng đế võ giả, từ lúc tôi đạt được hoàng đế võ giả đến nay, chưa từng gặp phải người lớn mạnh như vậy”.
“Không cần nói tôi hoàn toàn không phải đối thủ của cậu ta, cho dù tôi có năng lực phản kháng, nhưng khi đối mặt với cậu ấy, tôi cũng không có tâm trạng để phản kháng”.
“Mặc dù tôi là một hoàng đế võ giả tôn quý, nhưng ở trước mặt cậu ta, tôi lại biến thành một dân thường không có sức mạnh, còn cậu ta mới là hoàng đế ngồi tít trên cao!”
Những lời miêu tả về Chu Dương của hai hoàng đế võ giả, đã đồng loạt khiến người khác kinh sợ.
Lần này đã hoàn toàn chấn động đến hội trưởng lão, bọn họ mời hoàng đế võ giả thứ ba của Chu gia đến, sau khi ba hoàng đế võ giả chạm mặt nhau, tiến hành liên kết, đưa ra được kết luận chính là Chu Dương có thể đã đột phá đến cảnh giới tối thượng hoàng đế!
Tối thượng hoàng đế! Kỳ tài muôn thuở, ngàn năm mới có một thiên tài có một không hai, sức mạnh của anh có thể mạnh hơn nhiều so với tiên sư.
Lần này đã hoàn toàn cắt đứt mọi con đường của Chu gia.
Lúc đầu, hội trưởng lão cho rằng Chu Dương là tiên sư
Nếu là tiên sư, vậy không phải bọn họ hoàn toàn không có cách.
Tựa như gia tộc ẩn dật như Hứa gia, cũng có thể có linh hồn tiên sư bày bố trận pháp trấn giữ gia tộc, đương nhiên Chu gia cũng có con át chủ bài như vậy.
Các tiên sư chuyển đến thế giới nhỏ đủ nhiều, nếu Chu Dương chỉ là một tiên sư đơn giản, vậy bọn họ hoàn toàn có thể liên kết với thế giới nhỏ, lợi dụng quy tắc của thế giới nhỏ bắt Chu Dương trở lại đó.
Hoặc mời một tiên sư có thể liên kết với giới thế tục để đối phó Chu Dương.
Cũng chính là nói, Chu gia là một gia tộc đứng đầu phương Đông, một trong những gia tộc đỉnh cao của giới thế tục, bọn họ bày chiến lực ở bên ngoài, là ba hoàng đế võ giả.
Nhưng nội tình bên trong của bọn họ, giới hạn của họ thực ra có thể sánh ngang một tiên sư.
Đây cũng là lí do mà Chu gia kiêu ngạo đến thế, cho dù đã biết rõ Chu Dương là hoàng đế võ giả, cũng hoàn toàn không xem Chu Dương ra gì, thậm chí cũng chẳng muốn lôi kéo anh.
Một gia tộc sánh ngang tiên sư, mặc dù vẫn vô cùng yêu thích hoàng đế võ giả, như hoàng đế võ giả không đủ để bọn họ để tâm.
Nếu Chu Dương đã lựa chọn đối lập với bọn họ, vậy bọn họ sẽ diệt trừ Chu Dương đến mức có thể.
Nhưng bọn họ không ngờ, thực lực của Chu Dương lại vượt xa cả hoàng đế võ giả, thậm chí vượt qua tiên sư, đạt đến cảnh giới tối thượng hoàng đế!
Điều này khiến Chu gia lập tức rơi vào tuyệt vọng.
Hội nghị này bọn họ đã họp tới ba lần trong một ngày, nhưng vẫn không thương lượng được kết quả gì.
Giải tán cả nhà Chu gia? Không thể nào, không ai cam tâm.
Nhưng nếu không giải tán, thì có thể làm gì được?
“Dù là tối thượng hoàng đế, cũng không nhất định có thể đánh thắng tiên sư chứ?”, nhị trưởng lão nói: “Chuyện đã như vậy, chúng ta chỉ có thể liều chết một phen thôi, liên hệ với thế giới nhỏ đi”.
“Chúng ta cố gắng hết sức mình, thử xem có thể điều động hai tiên sư nữa không, cơ nghiệp ngàn năm của Chu gia chúng ta, không thể nào chắp tay nhường cho người khác như vậy được?”
Nhưng trên thực tế, đây cũng là chuyện nên làm theo lẽ thường.
Bởi vì cảnh giới của Chu Dương đã quá cao rồi.
Tối thượng hoàng đế, cho dù trong thế giới nhỏ, đối thủ của Chu Dương cũng chỉ có một Hoàng đế tiên sư.
Hơn nữa Hoàng đế tiên sư đó còn không được coi là một con người hoàn chỉnh.
Cũng chính là nói, bây giờ Chu Dương có thể nói là tồn tại lớn mạnh nhất trong loài người.
Bốn gia tộc lớn ở thủ đô có thực lực hết sức mạnh mẽ, khiến mọi người khắp nơi đều sợ hãi.
Nhưng mọi thứ ở trước mặt tối thượng hoàng đế, trước mặt người mạnh mẽ nhất như Chu Dương thì chỉ như một trò chơi của trẻ con.
Vì thế đối với Chu Dương mà nói, anh hoàn toàn không quan tâm đến bốn gia tộc lớn, cho dù đánh bại họ một cách dễ dàng, trong lòng Chu Dương cũng không hề dao động, không muốn chúc mừng hay khoe khoang gì.
Bây giờ anh chỉ có một suy nghĩ, đó là mau chóng đón mẹ và Tạ Linh Ngọc đến thủ đô.
Ba ngày sau anh sẽ lấy tên Chu Dương, đưa theo thành viên gia đình của mình đi đến Chu gia.
Đồng thời, thay thế địa vị Chu gia.
Chu gia vẫn sẽ tồn tại, nhưng đã không phải là Chu gia mà người đời quen thuộc nữa.
Chu gia sau này chỉ đơn giản có ba người, hoặc về sau sẽ còn tăng thêm thành viên mới, nhưng trước mắt mà nói thì có ba người, cùng với tập đoàn Chu Thị.
Tình thế đảo ngược, Chu gia đã từng vứt bỏ bọn họ giờ lại bị Chu Dương vứt bỏ.
Một người vứt bỏ một gia tộc.
Chỉ khi thực lực của bạn đủ mạnh, đương nhiên bạn có thể làm được điều này.
Lúc Chu Dương quay về Đông Hải, bầu không khí của cả gia tộc Chu gia hết sức trang nghiêm.
“Khẳng định không còn cách à? Tên Chu Dương đó sao lại mạnh mẽ đến vậy, cậu ta chỉ có một mình thôi, đường đường là một gia tộc to lớn như chúng ta, sao có thể bị một tên đánh bại chứ?”, một lúc lâu, đại trưởng lão lên tiếng.
Đây là hội nghị tối cao của gia tộc.
Số người tham gia cuộc họp rất ít, hội trưởng lão ba người, ba hoàng đế võ giả, Chu Hằng Thiên và Chu Minh tổng cộng tám người.
Tám người này cũng là đại biểu cho sự tối cao chủ yếu nhất của Chu gia.
Lúc này, bí mật của bốn gia tộc lớn bị tập đoàn Chu Thị đánh bại, đã truyền khắp thủ đô.
Nhưng người tối cao của Chu gia từ đầu đến cuối vẫn không đứng ra trả lời một câu rõ ràng, giống như tất cả sự việc đều nảy sinh vô cớ.
Dẫn đến việc người bên dưới của Chu gia cũng cho rằng những tin tức đó đều là giả.
Bọn họ còn đang sống trong mơ, cho rằng Chu gia là bất bại.
Khi đệ tử nào của Chu gia nghe được tin tức Chu gia bị thua từ miệng người khác, thì lập tức sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn để cưỡng ép người khác ngậm miệng.
Người tối cao của Chu gia vẫn ngầm đồng ý chuyện này.
Ngoài mặt giống như không có gì xảy ra, nhưng nếu có người xem xét cẩn thận thì sẽ phát hiện, Chu gia đã bước vào một trạng thái kỳ lạ.
Người bên dưới điên cuồng, nhưng người cấp cao từ đầu đến cuối vẫn giữ im lặng.
Không phải giữ im lặng mà là bọn họ thực sự không nghĩ ra cách.
Sau khi Chu Hằng Thiên và Chu Minh trở về và nói rõ tình hình với hội trưởng lão, ban đầu hội trưởng lão không tin lắm.
Đùa gì chứ, trên thế giới này sao lại có người mạnh mẽ như vậy được chứ?
Không cần nhúc nhích cũng có thể khiến ba hoàng đế võ giả quỳ dưới chân sao?
Có người bản lĩnh như vậy không phải thành tiên hết rồi sao?
Một trong hai hoàng đế võ giả nói: “Có lẽ cậu ta không phải tiên sư”.
“Nhưng thực lực của cậu ta, chắc chắn vượt xa phạm vi của hoàng đế võ giả, từ lúc tôi đạt được hoàng đế võ giả đến nay, chưa từng gặp phải người lớn mạnh như vậy”.
“Không cần nói tôi hoàn toàn không phải đối thủ của cậu ta, cho dù tôi có năng lực phản kháng, nhưng khi đối mặt với cậu ấy, tôi cũng không có tâm trạng để phản kháng”.
“Mặc dù tôi là một hoàng đế võ giả tôn quý, nhưng ở trước mặt cậu ta, tôi lại biến thành một dân thường không có sức mạnh, còn cậu ta mới là hoàng đế ngồi tít trên cao!”
Những lời miêu tả về Chu Dương của hai hoàng đế võ giả, đã đồng loạt khiến người khác kinh sợ.
Lần này đã hoàn toàn chấn động đến hội trưởng lão, bọn họ mời hoàng đế võ giả thứ ba của Chu gia đến, sau khi ba hoàng đế võ giả chạm mặt nhau, tiến hành liên kết, đưa ra được kết luận chính là Chu Dương có thể đã đột phá đến cảnh giới tối thượng hoàng đế!
Tối thượng hoàng đế! Kỳ tài muôn thuở, ngàn năm mới có một thiên tài có một không hai, sức mạnh của anh có thể mạnh hơn nhiều so với tiên sư.
Lần này đã hoàn toàn cắt đứt mọi con đường của Chu gia.
Lúc đầu, hội trưởng lão cho rằng Chu Dương là tiên sư
Nếu là tiên sư, vậy không phải bọn họ hoàn toàn không có cách.
Tựa như gia tộc ẩn dật như Hứa gia, cũng có thể có linh hồn tiên sư bày bố trận pháp trấn giữ gia tộc, đương nhiên Chu gia cũng có con át chủ bài như vậy.
Các tiên sư chuyển đến thế giới nhỏ đủ nhiều, nếu Chu Dương chỉ là một tiên sư đơn giản, vậy bọn họ hoàn toàn có thể liên kết với thế giới nhỏ, lợi dụng quy tắc của thế giới nhỏ bắt Chu Dương trở lại đó.
Hoặc mời một tiên sư có thể liên kết với giới thế tục để đối phó Chu Dương.
Cũng chính là nói, Chu gia là một gia tộc đứng đầu phương Đông, một trong những gia tộc đỉnh cao của giới thế tục, bọn họ bày chiến lực ở bên ngoài, là ba hoàng đế võ giả.
Nhưng nội tình bên trong của bọn họ, giới hạn của họ thực ra có thể sánh ngang một tiên sư.
Đây cũng là lí do mà Chu gia kiêu ngạo đến thế, cho dù đã biết rõ Chu Dương là hoàng đế võ giả, cũng hoàn toàn không xem Chu Dương ra gì, thậm chí cũng chẳng muốn lôi kéo anh.
Một gia tộc sánh ngang tiên sư, mặc dù vẫn vô cùng yêu thích hoàng đế võ giả, như hoàng đế võ giả không đủ để bọn họ để tâm.
Nếu Chu Dương đã lựa chọn đối lập với bọn họ, vậy bọn họ sẽ diệt trừ Chu Dương đến mức có thể.
Nhưng bọn họ không ngờ, thực lực của Chu Dương lại vượt xa cả hoàng đế võ giả, thậm chí vượt qua tiên sư, đạt đến cảnh giới tối thượng hoàng đế!
Điều này khiến Chu gia lập tức rơi vào tuyệt vọng.
Hội nghị này bọn họ đã họp tới ba lần trong một ngày, nhưng vẫn không thương lượng được kết quả gì.
Giải tán cả nhà Chu gia? Không thể nào, không ai cam tâm.
Nhưng nếu không giải tán, thì có thể làm gì được?
“Dù là tối thượng hoàng đế, cũng không nhất định có thể đánh thắng tiên sư chứ?”, nhị trưởng lão nói: “Chuyện đã như vậy, chúng ta chỉ có thể liều chết một phen thôi, liên hệ với thế giới nhỏ đi”.
“Chúng ta cố gắng hết sức mình, thử xem có thể điều động hai tiên sư nữa không, cơ nghiệp ngàn năm của Chu gia chúng ta, không thể nào chắp tay nhường cho người khác như vậy được?”
Bình luận facebook