Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 618: Lựa chọn (1)
Thẩm Hải nói xong, hai ngón tay vừa rồi dựng lên, vẫn còn chưa thu lại.
Toàn bộ văn phòng đều yên lặng.
Mọi người sững sờ nhìn Thẩm Hải.
Nhưng ngay sau đó, sự im lặng này đã bị phá vỡ.
Hai người vừa hỏi đó đột nhiên thở dài, mặt đỏ bừng, trong mắt hiện lên một tia hy vọng cùng với sự vui mừng.
“Chúng ta thật sự có thể lần nữa đứng cùng một chiến tuyến với Chu tổng sao?”
Một người hỏi một cách thận trọng, giọng điệu lo lắng, vì sợ rằng Thẩm Hải sẽ đột ngột nói không.
Mà người còn lại, ánh mắt cũng tràn ngập sự hi vọng nhìn về phía Thẩm Hải.
Dường như chỉ cần Thẩm Hải nói có thể, thì hai người họ sẽ lập tức trở về bên cạnh Chu Dương.
“Hỗn xược, các người đang muốn làm cái gì? Thẩm Hải, anh im ngay đi!”
Lúc này tâm trạng của Vương Vĩ thực sự rất không tốt, thậm chí là rất tức giận.
Ông ta không ngờ rằng, lời nói này của Thẩm Hải lại có thể khiến người kia dao động dễ dàng đến thế, đồng thời còn chủ động đặt ra câu hỏi.
Vương Vĩ biết bây giờ chỉ có hai người này hỏi, nhưng những người khác chưa chắc là không có cái suy nghĩ này.
Vào lúc này, sắc mặt của Đinh Tuấn Phong và một người nữa liên tục thay đổi, như thể họ đang trăn trở điều gì đó trong lòng.
Nhìn thấy điều này, Vương Vĩ sao có thể không hiểu đây, chỉ cần sau khi Đinh Tuấn Phong và người cộng sự này cân nhắc về ưu điểm và nhược điểm, thì nhất định sẽ đưa ra lựa chọn.
Mà sự lựa chọn này, ngay lúc này Vương Vĩ thực sự có thể đoán ra được.
Dựa vào sự hiểu biết của ông ta về Đinh Tuấn Phong, thì hắn nhất định sẽ lựa chọn một lần nữa đứng về phía Chu Dương.
Mà tất cả những điều này đều là bởi vì những câu nói vừa rồi của Thẩm Hải.
Thẩm Hải!
Vương Vĩ không ngừng gào thét trong lòng, ông ta không hiểu tại sao cái tên Thẩm Hải này lại đột nhiên thay đổi nhiều như vậy, hơn nữa còn có thể nói ra những lời này.
Từ trước đến nay Thẩm Hải vẫn luôn im lặng, chẳng lẽ đều là bước đệm chuẩn bị cho ngày hôm nay?
Không đúng!
Vương Vĩ nhận ra có điều gì đó không bình thường.
Cái tên Thẩm Hải này vừa nãy đi ra ngoài mua thức ăn cho mọi người, đã đi rất lâu.
Thời gian dài như vậy, đừng nói là chỉ để mua một vài thứ, cho dù là ngồi ở đó ăn, thì e rằng cũng đã ăn xong rồi.
Trong khoảng thời gian đó, chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì mà Vương Vĩ không biết.
Thậm chí, rất có thể Thẩm Hãi đã gặp ai đó trong khoảng thời gian này.
“Thẩm Hải, có phải những lời này là do Diệp Phương bảo anh nói hay không?”
Vương Vĩ trầm giọng hỏi.
Lúc này Chu Dương có lẽ vẫn đang ở Trường Sa, nếu gọi qua điện thoại thì chưa chắn Thẩm Hải sẽ tin tưởng.
Vì vậy, bây giờ, người duy nhất có thể khiến Thẩm Hải đưa ra lựa chọn và quyết định nhanh chóng như vậy chỉ là thể là Diệp Phương.
Mà tình cờ là bây giờ Diệp Phương cũng đang ở đối diện chi nhánh thành phố Liễu, muốn gặp Thẩm Hải một lát thì là chuyện dễ như trở bàn tay.
Giọng nói của Vương Vĩ vừa vang lên, những người khác đều nhìn sang.
Những ánh mắt này đều hiện lên sự cảnh giác, hy vọng, phấn khích, mong đợi… Rất đa dạng.
Nhưng mỗi người đều đang chờ đợi Thẩm Hải nói.
Nếu đây thực sự là những gì Diệp Phương nhờ Thẩm Hải nói, thì với thân phận và năng lực của Diệp Phương, những lời này đều là sự thật.
Bằng không, một mình Thẩm Hải cũng không có đủ sức hấp dẫn và tư cách lớn như vậy để khiến tất cả mọi người tin tưởng mình.
“Đúng vậy, những lời này là những gì Diệp tổng yêu cầu tôi nói. Đồng thời, những lời này cũng là những gì Diệp tổng muốn nói với mọi người.”
Trong lòng Thẩm Hải hơi sửng sốt, thầm thở dài, Vương Vĩ này quả thực có giác quan quá nhạy bén, nhanh như vậy đã phát hiện ra đây là ý của Diệp Phương.
Chỉ là, ngay cả khi bây giờ Vương Vĩ phát hiện ra, thì cũng sẽ không có tác dụng gì nữa rồi.
Trước kia lúc Khổng Huy vẫn chưa bỏ mặc Vương Vĩ, Vương Vĩ không dám làm gì Diệp Phương, nhưng bây giờ Khổng Huy đã trực tiếp vứt bỏ Vương Vĩ thì ông ta càng không thể làm gì gây hại cho Diệp Phương được nữa.
“Hơn nữa, Diệp tổng cũng đã nói với tôi rồi, chỉ cần mọi người bây giờ đứng về phía Chủ tổng như lúc ban đầu, thì mọi chuyện trước đây đều có thể gạt bỏ hết.”
Thẩm Hải nói tiếp.
Bây giờ cảm xúc của mọi người đã bị Thẩm Hải lay động hoàn toàn, trong lòng mỗi người đều có cái gì đó thôi thúc, trố mắt nhìn nhau, chờ người khác dẫn đầu, rồi đưa ra câu trả lời.
Dù sao, thì chuyện như vậy thực sự quá tốt rồi, không hề có hại.
Xét cho cùng, gia sản của họ đều là ở Đông Hải, mà chỉ cần ở Đông Hải, thì công ty của họ chắc chắn có nhiều khía cạnh sẽ liên quan đến công ty Danh Dương.
Dù như thế nào đi nữa, những người và những công ty mà trước đây họ từng hợp tác, bây giờ chỉ e rằng đều đã gắn chặt mối quan hệ mật thiết với công ty Danh Dương và Chu Dương rồi cũng nên.
“Đương nhiên rồi, tôi biết mọi người vẫn có hơi sợ hãi lo lắng, sợ rằng đây là Diệp tổng lừa gạt mọi người, mục đích chỉ là chọc tức mọi người.”
Sau khi dừng lại, trên mặt Thẩm Hải lộ vẻ khinh thường, lúc này rồi mà vẫn còn do dự, chẳng tránh không làm được việc lớn, một chút quả quyết cũng không có.
“Có điều, tôi phải nói rõ với mọi người rằng nguyên nhân khiến tình hình trở nên như thế này, tất cả đều là vì Vương Vĩ muốn tách ra khỏi Chu Dương, nói ra những lời khoác lác, kể cả khi không có Chu tổng, không có công ty Danh Dương, thì chúng ta vẫn có thể điều hành ổn định Mỹ phẩm thành phố Liễu như cũ.”
“Bây giờ, tất cả mọi người đều nhìn thấy tình hình rồi đó.”
“Vì vậy, mọi người đều có thể đưa ra lựa chọn khác, nhưng Vương Vĩ phải có trách nhiệm với tình hình bây giờ, cho nên, một mình Vương Vĩ không thể đưa ra lựa chọn một lần nữa. Vì anh ta đã chọn đứng về phía đối diện của Chu Dương và công ty Danh Dương, vậy thì anh ta phải gánh chịu hậu quả này.”
Thẩm Hải lạnh giọng nói, vào lúc này, hắn như đã hóa thân thành một thẩm phán, chỉ cần một chữ thốt ra, tương lai của Vương Vĩ sẽ được định đoạt.
“Được rồi, tôi đã quyết định. Nếu như Chu tổng đã rộng lượng như vậy, thì tôi cũng không thể phụ lòng tốt của Chu tổng được, Thẩm Hải, tôi sẽ lại đứng về phía Chu tổng.”
Đột nhiên, một người không nhịn được trực tiếp tỏ rõ thái độ, sau đó nghiêm mặt đứng bên cạnh Thẩm Hải, sắc mặt nghiêm túc và nghiêm nghị, như thể những gì hắn nói vừa rồi là một lời thề, vĩnh viễn không bao giờ vi phạm.
Mà một người chủ động bày tỏ lập trường, lập tức phá vỡ thế cân bằng, khiến cho sắc mặt của người khác thay đổi, trong đáy mắt hiện lên sự lo lắng.
“Tôi cũng đã quyết định, lần này đứng về phía Chu tổng, nhất định sẽ không thay đổi nữa!”
“Cả tôi nữa, trước đây tôi bị Vương Vĩ lừa gạt nên mới làm ra chuyện dại dột. Bây giờ tôi nhìn rõ bộ mặt thật của Vương Vĩ, tôi lựa chọn cải tà quy chính trở về, nhất định ủng hộ Chu tổng.”
Đột nhiên, ngoại trừ Vương Vĩ và Đinh Tuấn Phong, cả ba người khác đều đưa ra quyết định và lựa chọn đứng về phía Chu Dương một lần nữa.
Trong phút chốc, bầu không khí trong văn phòng trở nên vui vẻ hơn một chút.
Ba người đưa ra quyết định lúc này đều mang theo vẻ mặt thoải mái, như thể cuối cùng đã đưa ra một quyết định quan trọng nhất trong đời, ai nấy đều thở dài nhẹ nhõm.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ cảm nhận được sâu sắc nhất cái cảm giác khi đứng đối diện với Chu Dương và công ty Danh Dương.
Căng thẳng, lo lắng, hoảng sợ…
Hầu như tất cả các loại cảm xúc tiêu cực vẫn cứ quấn lấy họ, không có cách nào giảm bớt được.
Mà họ cũng thực sự cảm thấy rằng Chu Dương là người có thực lực, họ sẽ không có khả năng cạnh tranh.
Vương Vĩ tìm đến đại thiếu gia của Khổng gia, thậm chí cả những người của Giang gia, hợp tác cùng nhau, nhưng họ vẫn không phải là đối thủ của Chu Dương.
Kể từ khi biết được tin Khổng Huy lựa chọn từ bỏ, thì mọi người thực sự đã mất hết hi vọng, họ chỉ muốn quay trở lại Đông Hải, da mặt hay thể diện cái gì đó, hoàn toàn không còn quan trọng nữa.
———————-
Toàn bộ văn phòng đều yên lặng.
Mọi người sững sờ nhìn Thẩm Hải.
Nhưng ngay sau đó, sự im lặng này đã bị phá vỡ.
Hai người vừa hỏi đó đột nhiên thở dài, mặt đỏ bừng, trong mắt hiện lên một tia hy vọng cùng với sự vui mừng.
“Chúng ta thật sự có thể lần nữa đứng cùng một chiến tuyến với Chu tổng sao?”
Một người hỏi một cách thận trọng, giọng điệu lo lắng, vì sợ rằng Thẩm Hải sẽ đột ngột nói không.
Mà người còn lại, ánh mắt cũng tràn ngập sự hi vọng nhìn về phía Thẩm Hải.
Dường như chỉ cần Thẩm Hải nói có thể, thì hai người họ sẽ lập tức trở về bên cạnh Chu Dương.
“Hỗn xược, các người đang muốn làm cái gì? Thẩm Hải, anh im ngay đi!”
Lúc này tâm trạng của Vương Vĩ thực sự rất không tốt, thậm chí là rất tức giận.
Ông ta không ngờ rằng, lời nói này của Thẩm Hải lại có thể khiến người kia dao động dễ dàng đến thế, đồng thời còn chủ động đặt ra câu hỏi.
Vương Vĩ biết bây giờ chỉ có hai người này hỏi, nhưng những người khác chưa chắc là không có cái suy nghĩ này.
Vào lúc này, sắc mặt của Đinh Tuấn Phong và một người nữa liên tục thay đổi, như thể họ đang trăn trở điều gì đó trong lòng.
Nhìn thấy điều này, Vương Vĩ sao có thể không hiểu đây, chỉ cần sau khi Đinh Tuấn Phong và người cộng sự này cân nhắc về ưu điểm và nhược điểm, thì nhất định sẽ đưa ra lựa chọn.
Mà sự lựa chọn này, ngay lúc này Vương Vĩ thực sự có thể đoán ra được.
Dựa vào sự hiểu biết của ông ta về Đinh Tuấn Phong, thì hắn nhất định sẽ lựa chọn một lần nữa đứng về phía Chu Dương.
Mà tất cả những điều này đều là bởi vì những câu nói vừa rồi của Thẩm Hải.
Thẩm Hải!
Vương Vĩ không ngừng gào thét trong lòng, ông ta không hiểu tại sao cái tên Thẩm Hải này lại đột nhiên thay đổi nhiều như vậy, hơn nữa còn có thể nói ra những lời này.
Từ trước đến nay Thẩm Hải vẫn luôn im lặng, chẳng lẽ đều là bước đệm chuẩn bị cho ngày hôm nay?
Không đúng!
Vương Vĩ nhận ra có điều gì đó không bình thường.
Cái tên Thẩm Hải này vừa nãy đi ra ngoài mua thức ăn cho mọi người, đã đi rất lâu.
Thời gian dài như vậy, đừng nói là chỉ để mua một vài thứ, cho dù là ngồi ở đó ăn, thì e rằng cũng đã ăn xong rồi.
Trong khoảng thời gian đó, chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì mà Vương Vĩ không biết.
Thậm chí, rất có thể Thẩm Hãi đã gặp ai đó trong khoảng thời gian này.
“Thẩm Hải, có phải những lời này là do Diệp Phương bảo anh nói hay không?”
Vương Vĩ trầm giọng hỏi.
Lúc này Chu Dương có lẽ vẫn đang ở Trường Sa, nếu gọi qua điện thoại thì chưa chắn Thẩm Hải sẽ tin tưởng.
Vì vậy, bây giờ, người duy nhất có thể khiến Thẩm Hải đưa ra lựa chọn và quyết định nhanh chóng như vậy chỉ là thể là Diệp Phương.
Mà tình cờ là bây giờ Diệp Phương cũng đang ở đối diện chi nhánh thành phố Liễu, muốn gặp Thẩm Hải một lát thì là chuyện dễ như trở bàn tay.
Giọng nói của Vương Vĩ vừa vang lên, những người khác đều nhìn sang.
Những ánh mắt này đều hiện lên sự cảnh giác, hy vọng, phấn khích, mong đợi… Rất đa dạng.
Nhưng mỗi người đều đang chờ đợi Thẩm Hải nói.
Nếu đây thực sự là những gì Diệp Phương nhờ Thẩm Hải nói, thì với thân phận và năng lực của Diệp Phương, những lời này đều là sự thật.
Bằng không, một mình Thẩm Hải cũng không có đủ sức hấp dẫn và tư cách lớn như vậy để khiến tất cả mọi người tin tưởng mình.
“Đúng vậy, những lời này là những gì Diệp tổng yêu cầu tôi nói. Đồng thời, những lời này cũng là những gì Diệp tổng muốn nói với mọi người.”
Trong lòng Thẩm Hải hơi sửng sốt, thầm thở dài, Vương Vĩ này quả thực có giác quan quá nhạy bén, nhanh như vậy đã phát hiện ra đây là ý của Diệp Phương.
Chỉ là, ngay cả khi bây giờ Vương Vĩ phát hiện ra, thì cũng sẽ không có tác dụng gì nữa rồi.
Trước kia lúc Khổng Huy vẫn chưa bỏ mặc Vương Vĩ, Vương Vĩ không dám làm gì Diệp Phương, nhưng bây giờ Khổng Huy đã trực tiếp vứt bỏ Vương Vĩ thì ông ta càng không thể làm gì gây hại cho Diệp Phương được nữa.
“Hơn nữa, Diệp tổng cũng đã nói với tôi rồi, chỉ cần mọi người bây giờ đứng về phía Chủ tổng như lúc ban đầu, thì mọi chuyện trước đây đều có thể gạt bỏ hết.”
Thẩm Hải nói tiếp.
Bây giờ cảm xúc của mọi người đã bị Thẩm Hải lay động hoàn toàn, trong lòng mỗi người đều có cái gì đó thôi thúc, trố mắt nhìn nhau, chờ người khác dẫn đầu, rồi đưa ra câu trả lời.
Dù sao, thì chuyện như vậy thực sự quá tốt rồi, không hề có hại.
Xét cho cùng, gia sản của họ đều là ở Đông Hải, mà chỉ cần ở Đông Hải, thì công ty của họ chắc chắn có nhiều khía cạnh sẽ liên quan đến công ty Danh Dương.
Dù như thế nào đi nữa, những người và những công ty mà trước đây họ từng hợp tác, bây giờ chỉ e rằng đều đã gắn chặt mối quan hệ mật thiết với công ty Danh Dương và Chu Dương rồi cũng nên.
“Đương nhiên rồi, tôi biết mọi người vẫn có hơi sợ hãi lo lắng, sợ rằng đây là Diệp tổng lừa gạt mọi người, mục đích chỉ là chọc tức mọi người.”
Sau khi dừng lại, trên mặt Thẩm Hải lộ vẻ khinh thường, lúc này rồi mà vẫn còn do dự, chẳng tránh không làm được việc lớn, một chút quả quyết cũng không có.
“Có điều, tôi phải nói rõ với mọi người rằng nguyên nhân khiến tình hình trở nên như thế này, tất cả đều là vì Vương Vĩ muốn tách ra khỏi Chu Dương, nói ra những lời khoác lác, kể cả khi không có Chu tổng, không có công ty Danh Dương, thì chúng ta vẫn có thể điều hành ổn định Mỹ phẩm thành phố Liễu như cũ.”
“Bây giờ, tất cả mọi người đều nhìn thấy tình hình rồi đó.”
“Vì vậy, mọi người đều có thể đưa ra lựa chọn khác, nhưng Vương Vĩ phải có trách nhiệm với tình hình bây giờ, cho nên, một mình Vương Vĩ không thể đưa ra lựa chọn một lần nữa. Vì anh ta đã chọn đứng về phía đối diện của Chu Dương và công ty Danh Dương, vậy thì anh ta phải gánh chịu hậu quả này.”
Thẩm Hải lạnh giọng nói, vào lúc này, hắn như đã hóa thân thành một thẩm phán, chỉ cần một chữ thốt ra, tương lai của Vương Vĩ sẽ được định đoạt.
“Được rồi, tôi đã quyết định. Nếu như Chu tổng đã rộng lượng như vậy, thì tôi cũng không thể phụ lòng tốt của Chu tổng được, Thẩm Hải, tôi sẽ lại đứng về phía Chu tổng.”
Đột nhiên, một người không nhịn được trực tiếp tỏ rõ thái độ, sau đó nghiêm mặt đứng bên cạnh Thẩm Hải, sắc mặt nghiêm túc và nghiêm nghị, như thể những gì hắn nói vừa rồi là một lời thề, vĩnh viễn không bao giờ vi phạm.
Mà một người chủ động bày tỏ lập trường, lập tức phá vỡ thế cân bằng, khiến cho sắc mặt của người khác thay đổi, trong đáy mắt hiện lên sự lo lắng.
“Tôi cũng đã quyết định, lần này đứng về phía Chu tổng, nhất định sẽ không thay đổi nữa!”
“Cả tôi nữa, trước đây tôi bị Vương Vĩ lừa gạt nên mới làm ra chuyện dại dột. Bây giờ tôi nhìn rõ bộ mặt thật của Vương Vĩ, tôi lựa chọn cải tà quy chính trở về, nhất định ủng hộ Chu tổng.”
Đột nhiên, ngoại trừ Vương Vĩ và Đinh Tuấn Phong, cả ba người khác đều đưa ra quyết định và lựa chọn đứng về phía Chu Dương một lần nữa.
Trong phút chốc, bầu không khí trong văn phòng trở nên vui vẻ hơn một chút.
Ba người đưa ra quyết định lúc này đều mang theo vẻ mặt thoải mái, như thể cuối cùng đã đưa ra một quyết định quan trọng nhất trong đời, ai nấy đều thở dài nhẹ nhõm.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ cảm nhận được sâu sắc nhất cái cảm giác khi đứng đối diện với Chu Dương và công ty Danh Dương.
Căng thẳng, lo lắng, hoảng sợ…
Hầu như tất cả các loại cảm xúc tiêu cực vẫn cứ quấn lấy họ, không có cách nào giảm bớt được.
Mà họ cũng thực sự cảm thấy rằng Chu Dương là người có thực lực, họ sẽ không có khả năng cạnh tranh.
Vương Vĩ tìm đến đại thiếu gia của Khổng gia, thậm chí cả những người của Giang gia, hợp tác cùng nhau, nhưng họ vẫn không phải là đối thủ của Chu Dương.
Kể từ khi biết được tin Khổng Huy lựa chọn từ bỏ, thì mọi người thực sự đã mất hết hi vọng, họ chỉ muốn quay trở lại Đông Hải, da mặt hay thể diện cái gì đó, hoàn toàn không còn quan trọng nữa.
———————-
Bình luận facebook