• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Chàng rể kim quy (4 Viewers)

  • Chap-13

Chương 13: Công bố kết quả




Cuối cùng, Diệp Sở Thiến yêu cầu mỗi công ty nộp hồ sơ dự thầu của riêng mình.

Ngay sau đó, hồ sơ đấu thầu của các công ty này lần lượt được nộp lên.

"Mong các vị chờ chút, đợi sau khi chúng tôi đánh giá cẩn thận thì sẽ công bố kết quả."

Sau khi Diệp Sở Thiến nói xong, liền mang hồ sơ dự thầu đến văn phòng Tổng giám đốc.

Chu Dương cũng lặng lẽ đứng dậy, đi vê văn phòng.

Nhìn thấy Chu Dương bước vào, Diệp Sở Thiến lập tức đi đến, nhìn và cười.

“Tổng giám đốc Chu, đây là hồ sơ dự thầu của họ."

“Uhm, Tôi biết rồi. Mọi người cùng nhau xem đi”

Mọi người trong văn phòng xem hết tất cả hồ sơ dự thầu rồi, Chu Dương hỏi : “Mọi người có ý kiến gì không?"

Diệp Sở Thiến nói: “Hồ sơ dự

thâu của công ty Tuấn Phát khá phù hợp với lợi ích của công ty chúng ta, nhưng hồ sơ của họ thiếu một chút. Hồ sơ của Duyệt Kỷ mặc dù cũng không tôi, nhưng nói thật, thực lực của hơi kém."

“Được ïôi, tôi biết rồi!"

Chu Dương gật đầu, sau đó viết lên trên danh sách hồ sơ dự thầu tên của một công ty.

Sau đó, anh cũng đưa danh sách cho Diệp Sở Thiến, nói: “Đến lúc đó, cô chỉ cần dựa theo thông tin trên đó mà công bố là được."

….

“Anh Chu, anh đi đâu đấy?”

Chu Dương rời khỏi văn phòng Tổng giám đốc, đi về phía đại sảnh, tiếng của Trần Tuấn Sinh đột nhiên vang lên từ phía sau.

Chu Dương quay người lại nhìn thì thấy Trần Tuấn Sinh và Tạ Linh Ngọc cùng mấy người nữa đứng cùng nhau, hình như là đang thảo luận gì đó.

Không cân nghĩ nhiêu, mấy người đó đều là người của công ty dự thầu lần này. Trước đó, Chu Dương từng xem một số thông tin của họ.

Chu Dương cũng không muốn để ý đến hắn ta, nên định không nhìn.

“Haha, sao thế? Anh Chu không nể mặt vậy sao? Anh không nể mặt tôi thì thôi, chẳng lẽ đến nhiều người như vậy anh cũng không nể mặt sao?”

Không đợi Chu Dương quay người đi, Trần Tuấn Sinh liền tỏ vẻ lạnh lùng khiêu khích.

Chu Dương lạnh nhạt nói: “Anh nghĩ sao?”

“Tôi chẳng nghĩ sao cả, chỉ là anh là nhân viên của công ty Danh Dương, không biết anh có bận tâm nói một chút cho chúng tôi về vị tổng giám đốc Chu thân bí đó?”

Trên mặt Trần Tuấn Sinh nở nụ cười, dường như đúng là đến để nghe ngóng thông tin của vị Tổng giám đốc Chu thần bí.

Nhưng sau khi mấy người còn lại nghe xong, cũng lập tức dỏng tai, chăm chú nhìn Chu Dương.

Lúc này, Chu Dương ăn mặc bình thường, trong mắt bọn họ, chẳng qua cũng chỉ là một nhân viên bình thường.

Nếu không phải vì có thể nghe ngóng tin tức của, thì bọn họ vốn cũng chẳng thèm để ý tới Chu Dương.

Chu Dương nhìn Trần Tuấn Sinh, lập tức mỉm cười: “Bí mật của công ty, anh nghĩ tôi có thể nói cho anh sao?"

Coi như Trần Tuấn Sinh nghĩ nát óc, sợ là cũng không nghĩ được rằng, tổng giám đốc Chu thần bí mà hắn vất vả đi nghe ngóng, lúc này lại đang đứng trước mặt hắn, bị hắn vô tình coi thường.

Thấy Chu Dương không định nói gì, một người đàn ông trung niên mặc bộ quần áo sáng màu, bụng phệ, lập tức nhìn Chu Dương lạnh nhạt nói:

“Cậu nhóc, đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, giám đốc Trân chính là giám đốc lâu năm của công ty Tuấn Phát, anh ấy chỉ cần nói một câu thì cậu có thể lập tức phải biến khỏi đây.”

"Haha, anh Chu, anh nghĩ sao?”

Trần Tuấn Sinh vẫy tay, không nói gì nhiều, nhưng thái độ đó rõ ràng là đang đe dọa.

Nếu như Chu Dương không nói, hắn có thể giở thủ đoạn của mình, đuổi Chu Dương khỏi công ty Danh Dương.

Chu Dương đột nhiên cười nói “Ở đây là công ty Danh Dương, không phải là công ty Tuấn Phát của các anh, không đến lượt anh khua chân múa tay."

“Ấy, chỉ cần đợi đến lúc tôi có thể lấy được dự án hợp tác, trở thành đối tác chiến lược của công ty Danh Dương các anh, thì anh cho rằng, một nhân viên bé nhỏ như anh, có thể đứng trước mặt tôi mà ra vẻ nữa sao?”

Thái độ dửng dưng của Chu Dương khiến Trần Tuấn Sinh thấy tức giận, hắn lại gân mấy bước, trước mặt anh, tức giận nói.

“Ủa, vậy sao? Vậy đợi anh cầm được danh sách tên hợp tác rồi hẵng nói."

Chu Dương mặt không biến sắc, nói lại một câu, cũng chẳng quan tâm phản ứng của mấy người kia, liền rời đi.

“Tên tiểu tử này thật không biết tôn ty, Trần tổng, chờ lấy được danh sách hợp tác, nhất định phải để công ty Danh Dương sa thải hắn."

“Thật là, một nhân viên quèn mà dám nói như vậy với chúng ta, anh ta nghĩ anh ta là ai chứ?”

“Được rồi, việc này để sau hằng

nói, sắp phải công bố kết quả rồi."

Mấy người mặt đây sự tức giận quay trở lại ghế ngồi, nhưng lúc này Diệp Sở Thiến cũng bình tĩnh đi lên bục.

“Thưa các vị, kết quả tuyển chọn đã có rồi, hiện này trên tay tôi chính là danh sách các công ty của dự án hợp tác lần này."

Diệp Sở Thiến giơ tay lên, mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng trên tay cô câm một phong bì dán kín.

Ngay lập tức, nhịp thở tất cả mọi người đến tham gia đấu thầu có vẻ trở nên gấp rút.

Dự án hoạt chất làm trắng và chống lão hóa không chỉ là dự án trọng điểm của công ty Danh Dương, mà còn là dự án lớn trong mắt các doanh nghiệp.

Nhưng phàm là người biết có được dự án này sẽ lợi hại thế nào, cũng sẽ biết dự án này có thể đem lại bao nhiêu lợi ích.

Một khi có thể hợp tác với công ty Danh Dương, thì người đang ngồi ở bất kỳ công ty nào cũng có thể có được lợi nhuận khổng lồ và nổi tiếng.

Huống hồ là công ty Tuấn Phát của Trần Tuấn Sinh vốn có quy mô không nhỏ, cũng khao khát được chia sẻ một phần.

Diệp Sở Thiến cũng không để mọi người chờ lâu, trực tiếp mở phong bì trước mặt tất cả mọi người.

“Lần này, công ty giành được dự án hợp tác chính là..."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom