Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 732
CHƯƠNG 732
Tại nhà họ Lê, tiếng gõ cửa phòng vang lên.
“Vào đi.” Lê Thần Vũ đứng trước cửa sổ sát đất, sắc mặt lãnh đạm hờ hững.
Một thuộc hạ của nhà họ Lê cầm trong tay một xấp tài liệu vội vã đi đến.
“Cậu chủ, đã ước định được chiến lực của Nhĩ Đông Trần, mời anh xem qua.” Thuộc hạ của nhà họ Lê cung kính mở miệng nói.
Nghe được câu này, trên gương mặt thâm thuý của Lê Thần Vũ khẽ động, anh ta chậm rãi xoay người, nhận lấy tài liệu trong tay thuộc hạ.
Khi anh ta mở tài liệu, nhìn thấy đánh giá bên trên, con ngươi lập tức co rụt lại!
Lê Thần Vũ mà từ trước đến giờ luôn không hề dao động, lần đầu tiên nội tâm run sợ kịch liệt, vậy mà lại trở nên khẩn trương!
Năm sao! Anh ta nhìn thấy cái gì! Đây là năm sao! Mỗi chữ mỗi câu trên đánh giá đều làm cho anh ta không thể tin được!
Nhĩ Đông Trần… vậy mà lại đạt tới năm sao!
Sắc mặt của Lê Thần Vũ trở nên âm trầm, anh ta không hề hoài nghi tính chính xác của đánh giá do những chuyên gia này phân tích ra được chút nào. Về phương diện đánh giá, từ lâu ánh mắt độc đáo nhạy bén của bọn họ đã không phải người bình thường có thể so được, sẽ ít có sai lầm.
Duy chỉ có một cách giải thích, đó chính là thực lực của Nhĩ Đông Trần thực sự đạt tới một mức độ kinh khủng không gì sánh được!
“Nhĩ Đông Trần… đây là thực lực chân chính của anh sao…” Lê Thần Vũ siết chặt bản báo cáo chậm rãi vò nát, sắc mặt xấu xí, lẩm bẩm.
Chẳng trách kế hoạch của mình lại vô dụng đối với anh ta, chẳng trách anh ta lại có thể bình tĩnh giết nhiều người như thế… Bởi vì từ lâu thân thủ của anh ta đã bước vào hàng ngũ chiến lực năm sao!
Một lần nữa trong đầu Lê Thần Vũ lại hiện ra cuộc điện thoại trước đó, anh ta đã mời một vị tiền bối điều tra lai lịch của Nhĩ Đông Trần, thứ nhận được chỉ là một lời cảnh cáo nghiêm khắc!
Sắc mặt Lê Thần Vũ trở nên âm tình bất định, trong con ngươi lóe lên vẻ thâm thúy… Long Vương… quả nhiên là không đơn giản…
…
Trong một bệnh viện tư nhân, trên giường bệnh, hai bóng người bị vải màu trắng bao bọc giống như xác ướp.
Hai cỗ xác ướp màu trắng này chỉ lộ ra hai cặp mắt.
Một trong số đó mang sắc mặt âm trầm, ánh mắt ẩn chứa tia sát phạt lạnh lẽo!
“Long Vương, không nghĩ tới mấy năm qua thực lực của anh lại có tiến bộ…”
“Những năm này tôi và anh đều ở trong giới quan chức nhà nước, đối với thực lực đã xao nhãng từ lâu, không địch lại anh ta là rất bình thường…” Một giọng nói khác bình thản vang lên, giống như hoàn toàn không thèm để ý.
“Có điều thực lực của anh ta thay đổi quá lớn, rốt cuộc trên người anh ta đã xảy ra chuyện gì mà có thể khiến anh ta trở nên cường đại như vậy!” Hỗ chậm rãi mở miệng nói.
“Tôi đã cho người đi điều tra, gần đây ở Yên Kinh người muốn giết ta anh cũng không chỉ có hai chúng ta.” Kinh nói rằng.
Sắc mặt Hỗ khẽ biến, nhìn về phía Kinh: “Anh nói lời này là có ý gì?”
“Dường như Lê Thần Vũ của nhà họ Lê cũng ôm sát khí đối với anh ta.” Kinh lãnh đạm mở miệng: “Không bằng chúng ta dưỡng thương là tốt rồi, trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi.”
…
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Cửa phòng bị đẩy ra, Trần Xuân Độ từ bên ngoài đi vào, tới trước mặt Lê Kim Huyên, trong miệng ngậm một điếu thuốc lá hỏi: “Kim Huyên, tìm anh có chuyện gì sao?”
“Đi đón một người giúp tôi, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ vào điện thoại di động của anh.” Lê Kim Huyên từ tốn nói.
Trần Xuân Độ hơi sững sờ, gật đầu nói: “Anh biết rồi.”
…
Tại khu nhà giàu Ngân Thuỷ nổi tiếng ở Yên Kinh, ngoài một căn biệt thự tráng lệ, xe ô tô màu đen lẳng lặng dừng ở cửa.
Rất nhanh sau đó, một cô gái từ trong biệt thự đi ra chui vào trong xe.
Trần Xuân Độ quan sát vài lần, cảm thấy có chút quen mắt, hình như đã gặp qua ở đâu đó rồi, nhưng làm thế nào anh cũng không thể nhớ ra.
Tại nhà họ Lê, tiếng gõ cửa phòng vang lên.
“Vào đi.” Lê Thần Vũ đứng trước cửa sổ sát đất, sắc mặt lãnh đạm hờ hững.
Một thuộc hạ của nhà họ Lê cầm trong tay một xấp tài liệu vội vã đi đến.
“Cậu chủ, đã ước định được chiến lực của Nhĩ Đông Trần, mời anh xem qua.” Thuộc hạ của nhà họ Lê cung kính mở miệng nói.
Nghe được câu này, trên gương mặt thâm thuý của Lê Thần Vũ khẽ động, anh ta chậm rãi xoay người, nhận lấy tài liệu trong tay thuộc hạ.
Khi anh ta mở tài liệu, nhìn thấy đánh giá bên trên, con ngươi lập tức co rụt lại!
Lê Thần Vũ mà từ trước đến giờ luôn không hề dao động, lần đầu tiên nội tâm run sợ kịch liệt, vậy mà lại trở nên khẩn trương!
Năm sao! Anh ta nhìn thấy cái gì! Đây là năm sao! Mỗi chữ mỗi câu trên đánh giá đều làm cho anh ta không thể tin được!
Nhĩ Đông Trần… vậy mà lại đạt tới năm sao!
Sắc mặt của Lê Thần Vũ trở nên âm trầm, anh ta không hề hoài nghi tính chính xác của đánh giá do những chuyên gia này phân tích ra được chút nào. Về phương diện đánh giá, từ lâu ánh mắt độc đáo nhạy bén của bọn họ đã không phải người bình thường có thể so được, sẽ ít có sai lầm.
Duy chỉ có một cách giải thích, đó chính là thực lực của Nhĩ Đông Trần thực sự đạt tới một mức độ kinh khủng không gì sánh được!
“Nhĩ Đông Trần… đây là thực lực chân chính của anh sao…” Lê Thần Vũ siết chặt bản báo cáo chậm rãi vò nát, sắc mặt xấu xí, lẩm bẩm.
Chẳng trách kế hoạch của mình lại vô dụng đối với anh ta, chẳng trách anh ta lại có thể bình tĩnh giết nhiều người như thế… Bởi vì từ lâu thân thủ của anh ta đã bước vào hàng ngũ chiến lực năm sao!
Một lần nữa trong đầu Lê Thần Vũ lại hiện ra cuộc điện thoại trước đó, anh ta đã mời một vị tiền bối điều tra lai lịch của Nhĩ Đông Trần, thứ nhận được chỉ là một lời cảnh cáo nghiêm khắc!
Sắc mặt Lê Thần Vũ trở nên âm tình bất định, trong con ngươi lóe lên vẻ thâm thúy… Long Vương… quả nhiên là không đơn giản…
…
Trong một bệnh viện tư nhân, trên giường bệnh, hai bóng người bị vải màu trắng bao bọc giống như xác ướp.
Hai cỗ xác ướp màu trắng này chỉ lộ ra hai cặp mắt.
Một trong số đó mang sắc mặt âm trầm, ánh mắt ẩn chứa tia sát phạt lạnh lẽo!
“Long Vương, không nghĩ tới mấy năm qua thực lực của anh lại có tiến bộ…”
“Những năm này tôi và anh đều ở trong giới quan chức nhà nước, đối với thực lực đã xao nhãng từ lâu, không địch lại anh ta là rất bình thường…” Một giọng nói khác bình thản vang lên, giống như hoàn toàn không thèm để ý.
“Có điều thực lực của anh ta thay đổi quá lớn, rốt cuộc trên người anh ta đã xảy ra chuyện gì mà có thể khiến anh ta trở nên cường đại như vậy!” Hỗ chậm rãi mở miệng nói.
“Tôi đã cho người đi điều tra, gần đây ở Yên Kinh người muốn giết ta anh cũng không chỉ có hai chúng ta.” Kinh nói rằng.
Sắc mặt Hỗ khẽ biến, nhìn về phía Kinh: “Anh nói lời này là có ý gì?”
“Dường như Lê Thần Vũ của nhà họ Lê cũng ôm sát khí đối với anh ta.” Kinh lãnh đạm mở miệng: “Không bằng chúng ta dưỡng thương là tốt rồi, trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi.”
…
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Cửa phòng bị đẩy ra, Trần Xuân Độ từ bên ngoài đi vào, tới trước mặt Lê Kim Huyên, trong miệng ngậm một điếu thuốc lá hỏi: “Kim Huyên, tìm anh có chuyện gì sao?”
“Đi đón một người giúp tôi, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ vào điện thoại di động của anh.” Lê Kim Huyên từ tốn nói.
Trần Xuân Độ hơi sững sờ, gật đầu nói: “Anh biết rồi.”
…
Tại khu nhà giàu Ngân Thuỷ nổi tiếng ở Yên Kinh, ngoài một căn biệt thự tráng lệ, xe ô tô màu đen lẳng lặng dừng ở cửa.
Rất nhanh sau đó, một cô gái từ trong biệt thự đi ra chui vào trong xe.
Trần Xuân Độ quan sát vài lần, cảm thấy có chút quen mắt, hình như đã gặp qua ở đâu đó rồi, nhưng làm thế nào anh cũng không thể nhớ ra.