Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71: Tự mình gặp gỡ đối tượngyêu trên mạng
Trong phòng, chỉ còn lại hai người ông Tào và Nguyễn Manh Manh.
Bởi vì thành tích toán học của cô kém nhất, ý định của Lệ Quân Ngự, mỗi ngày bỏ hai giờ bù toán học, hai giờ còn lại thay phiên học môn khác.
"Giáo viên Tào. . . Đây là bài tập toán học ngày hôm nay. Chủ nhiệm lớp của chúng tôi thật là phiền phức, mấy bộ bài thi này đều là anh ta ra, ngài xem đi, đối phó một nửa là được rồi."
Nguyễn Manh Manh từ trong túi sách rút ra năm bộ bài thi mà hôm nay trước khi tan học, Cao Hán Thu cho lớp làm.
Cao Hán Thu nói không quan tâm cô làm gì, nhưng bài thi lại vẫn như thường phát cô.
Thậm chí còn nghiêm khắc cảnh cáo, cô nhất định phải làm xong, không thể qua loa cho xong.
Thầy Tào chỉnh mắt kính đen, khó xử tiếp nhận bài thi.
Ông già yên lặng thở dài ở trong lòng. . . Ai, tiền của người có tiền không dễ lấy mà.
Một mực, công việc này, còn không phải là ông không muốn làm liền có thể không làm.
Thấy giáo Tào đã viết, Nguyễn Manh Manh liền lấy điện thoại di động ra, bắt đầu công việc kiếm tiền thường lệ mỗi đêm.
Vừa đặng nhập tài khoản "Cô chủ đáng yêu nhất thống thiên hạ" này, lời mời tổ đội của "Bảo bảo vô địch thiên hạ" liền gửi tới.
Nguyễn Manh Manh bấm chấp nhận, hai người tổ đội.
Bảo bảo vô địch thiên hạ: "Sao bây giờ cô mới đến, tôi chờ cô cả buổi tối, ngày hôm qua lúc cô logout không chậm một giây, hôm nay login lại còn đến muộn."
Vừa tổ đội xong, ông chủ kim chủ liền gửi lời oán giận đến.
Nguyễn Manh Manh liếc mắt nhìn thời gian, "Bây giờ mới sáu giờ rưỡi, vừa vặn, tôi không đến muộn."
"Nói bậy, bây giờ đã qua sáu giờ rưỡi, đã vượt qua 45 giây, cô có quan niệm thời gian hay không?"
ông chủ dường như còn rất tức giận, nói xong câu này, gửi cho cô một biểu cảm nổ tung.
Nguyễn Manh Manh không nói gì, "Được được được, tôi đến muộn 45 giây, tôi bồi thường cho cậu là được rồi. . . đêm nay tôi logout muộn 1 phút."
Trong một căn phòng khác, Lệ Quân Tỳ đang khuôn mặt kiêu ngạo nhìn chăm chú màn hình điện thoại di động.
"Hừ, rõ ràng là đến muộn, thái độ còn không tốt. Đến muộn 45 giây mới bồi thường tôi 1 phút, thực sự là keo kiệt. . . Chờ Lăng Bắc tìm ra thân phận của cô, đến lúc đó, nhất định bắt cô tới trước mặt tôi, mỗi ngày chơi với tôi!"
Cậu bé đẹp trai nhìn xem màn hình, tự lẩm bẩm.
Hoàn toàn không biết, anh cả của mình đã sớm chuẩn bị cắt đứt, muốn ở trước anh, gặp gỡ "đối tượng yêu trên mạng" của cậu.
*
Cùng lúc đó, Lệ Quân Ngự đã ở trên máy bay tư nhân, đang dùng điện thoại vệ tinh nghe báo cáo của Lăng Bắc.
"Thiếu gia, công ty bên này tất cả đều bình thường. Còn hai vị thiếu gia và tiểu thư, bọn họ biểu hiện rất tốt, không có bỏ bệ việc học. Tiểu thư Manh Manh còn nói, chờ sau khi có thành tích khảo sát, nhất định sẽ cho ngài niềm vui bất ngờ. Nhìn ra được, cô ấy rất nỗ lực!"
Lệ Quân Ngự "Ừm" một tiếng, giọng điệu lạnh nhạt.
Nghe vào, đối với tin tức này cũng chẳng có bao nhiêu để ý.
Nhưng trong đầu, lại lơ đãng lóe qua một khuôn mặt tươi cười có hai lúm đồng tiền ngọt ngào.
Anh hơi nhíu mày, đè xuống nhớ nhung trong đáy lòng đối với con mèo con kia, lạnh nhạt hỏi: "đối tượng yêu trên mạng của Tiểu Tỳ, tra đến thế nào rồi?"
"Ha, liên quan tới chuyện này, trung tâm số liệu bên kia vừa lúc đang làm công tác di chuyển số liệu. Chúng ta đã mua một phòng máy tính và máy chủ mới, dữ liệu phòng máy tính ban đầu cần được tạm thời niêm phong và chuyển giao. Sau đó. . ."
"Cho tôi thời gian xác thực." Lệ Quân Ngự không có kiên trì nghe quá trình trung gian, anh chỉ cần kết quả.
Lăng Bắc lập tức trả lời: "Một tuần. Số liệu trung tâm nói, một tuần sau liền có thể hoàn thành di chuyển số liệu, kiểm chứng một lần nữa."
Một tuần. . .
ánh mắt thâm lạnh của Lệ Quân Ngự, lóe qua một vệt nham hiểm.
Cũng được, một tuần sau, anh vừa vặn về nước.
Đến lúc đó, anh muốn đích thân gặp gỡ một lần, người yêu trên mạng xúi giục em trai anh.
"Đúng rồi Đại thiếu gia, ngài bảo tôi chuẩn bị quà sinh nhật cho thiếu gia Việt Trạch, đã đưa đến phân bộ Châu Âu."
Giọng Lăng Bắc, cắt ngang tâm tư Lệ Quân Ngự.
"Không biết là ngài tự mình mang tới pháo đài cổ, hay để cho người thay ngài đưa tới?"
Bởi vì thành tích toán học của cô kém nhất, ý định của Lệ Quân Ngự, mỗi ngày bỏ hai giờ bù toán học, hai giờ còn lại thay phiên học môn khác.
"Giáo viên Tào. . . Đây là bài tập toán học ngày hôm nay. Chủ nhiệm lớp của chúng tôi thật là phiền phức, mấy bộ bài thi này đều là anh ta ra, ngài xem đi, đối phó một nửa là được rồi."
Nguyễn Manh Manh từ trong túi sách rút ra năm bộ bài thi mà hôm nay trước khi tan học, Cao Hán Thu cho lớp làm.
Cao Hán Thu nói không quan tâm cô làm gì, nhưng bài thi lại vẫn như thường phát cô.
Thậm chí còn nghiêm khắc cảnh cáo, cô nhất định phải làm xong, không thể qua loa cho xong.
Thầy Tào chỉnh mắt kính đen, khó xử tiếp nhận bài thi.
Ông già yên lặng thở dài ở trong lòng. . . Ai, tiền của người có tiền không dễ lấy mà.
Một mực, công việc này, còn không phải là ông không muốn làm liền có thể không làm.
Thấy giáo Tào đã viết, Nguyễn Manh Manh liền lấy điện thoại di động ra, bắt đầu công việc kiếm tiền thường lệ mỗi đêm.
Vừa đặng nhập tài khoản "Cô chủ đáng yêu nhất thống thiên hạ" này, lời mời tổ đội của "Bảo bảo vô địch thiên hạ" liền gửi tới.
Nguyễn Manh Manh bấm chấp nhận, hai người tổ đội.
Bảo bảo vô địch thiên hạ: "Sao bây giờ cô mới đến, tôi chờ cô cả buổi tối, ngày hôm qua lúc cô logout không chậm một giây, hôm nay login lại còn đến muộn."
Vừa tổ đội xong, ông chủ kim chủ liền gửi lời oán giận đến.
Nguyễn Manh Manh liếc mắt nhìn thời gian, "Bây giờ mới sáu giờ rưỡi, vừa vặn, tôi không đến muộn."
"Nói bậy, bây giờ đã qua sáu giờ rưỡi, đã vượt qua 45 giây, cô có quan niệm thời gian hay không?"
ông chủ dường như còn rất tức giận, nói xong câu này, gửi cho cô một biểu cảm nổ tung.
Nguyễn Manh Manh không nói gì, "Được được được, tôi đến muộn 45 giây, tôi bồi thường cho cậu là được rồi. . . đêm nay tôi logout muộn 1 phút."
Trong một căn phòng khác, Lệ Quân Tỳ đang khuôn mặt kiêu ngạo nhìn chăm chú màn hình điện thoại di động.
"Hừ, rõ ràng là đến muộn, thái độ còn không tốt. Đến muộn 45 giây mới bồi thường tôi 1 phút, thực sự là keo kiệt. . . Chờ Lăng Bắc tìm ra thân phận của cô, đến lúc đó, nhất định bắt cô tới trước mặt tôi, mỗi ngày chơi với tôi!"
Cậu bé đẹp trai nhìn xem màn hình, tự lẩm bẩm.
Hoàn toàn không biết, anh cả của mình đã sớm chuẩn bị cắt đứt, muốn ở trước anh, gặp gỡ "đối tượng yêu trên mạng" của cậu.
*
Cùng lúc đó, Lệ Quân Ngự đã ở trên máy bay tư nhân, đang dùng điện thoại vệ tinh nghe báo cáo của Lăng Bắc.
"Thiếu gia, công ty bên này tất cả đều bình thường. Còn hai vị thiếu gia và tiểu thư, bọn họ biểu hiện rất tốt, không có bỏ bệ việc học. Tiểu thư Manh Manh còn nói, chờ sau khi có thành tích khảo sát, nhất định sẽ cho ngài niềm vui bất ngờ. Nhìn ra được, cô ấy rất nỗ lực!"
Lệ Quân Ngự "Ừm" một tiếng, giọng điệu lạnh nhạt.
Nghe vào, đối với tin tức này cũng chẳng có bao nhiêu để ý.
Nhưng trong đầu, lại lơ đãng lóe qua một khuôn mặt tươi cười có hai lúm đồng tiền ngọt ngào.
Anh hơi nhíu mày, đè xuống nhớ nhung trong đáy lòng đối với con mèo con kia, lạnh nhạt hỏi: "đối tượng yêu trên mạng của Tiểu Tỳ, tra đến thế nào rồi?"
"Ha, liên quan tới chuyện này, trung tâm số liệu bên kia vừa lúc đang làm công tác di chuyển số liệu. Chúng ta đã mua một phòng máy tính và máy chủ mới, dữ liệu phòng máy tính ban đầu cần được tạm thời niêm phong và chuyển giao. Sau đó. . ."
"Cho tôi thời gian xác thực." Lệ Quân Ngự không có kiên trì nghe quá trình trung gian, anh chỉ cần kết quả.
Lăng Bắc lập tức trả lời: "Một tuần. Số liệu trung tâm nói, một tuần sau liền có thể hoàn thành di chuyển số liệu, kiểm chứng một lần nữa."
Một tuần. . .
ánh mắt thâm lạnh của Lệ Quân Ngự, lóe qua một vệt nham hiểm.
Cũng được, một tuần sau, anh vừa vặn về nước.
Đến lúc đó, anh muốn đích thân gặp gỡ một lần, người yêu trên mạng xúi giục em trai anh.
"Đúng rồi Đại thiếu gia, ngài bảo tôi chuẩn bị quà sinh nhật cho thiếu gia Việt Trạch, đã đưa đến phân bộ Châu Âu."
Giọng Lăng Bắc, cắt ngang tâm tư Lệ Quân Ngự.
"Không biết là ngài tự mình mang tới pháo đài cổ, hay để cho người thay ngài đưa tới?"
Bình luận facebook