Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70: Lộ scandal với nam thần
Nguyễn Manh Manh đứng trên hành lang, dựa lưng vào tường, từ trong túi lấy điện thoại di động ra.
A, trong giờ học hành lang không có ai, cô vừa lúc ở bên ngoài chơi game, còn mừng rỡ tự tại.
Ai biết, mới vừa lấy điện thoại di động ra, liền nghe thấy tiếng bước chân.
Vừa ngẩng đầu, nhìn thấy bóng người cao cao gầy gò của Lệ Quân Triệt, từ trước cửa phòng học đi ra.
Anh nghiêng đầu lại đây, tầm mắt hai người vừa vặn giao nhau trong không trung.
Nguyễn Manh Manh híp mắt lại, khuôn mặt đề phòng nhìn Lệ Quân Triệt.
Mà Lệ Quân Triệt, thì lại như không có chuyện gì xảy ra đi tới bên cạnh cô, dựa vào tường, một tay cắm trong túi quần, vẻ mặt rời rạc.
"Sao cậu đi ra đây?" Vừa nãy thái độ nói chuyện của Cao Hán Thu, rõ ràng là thiên vị Lệ Quân Triệt.
Cô không tin, Cao Hán Thu có thể cam lòng để loại học sinh thiên tài có thể nhảy lớp - Lệ Quân Triệt này bị phạt đứng.
Lệ Quân Triệt không trả lời, liếc cô một chút, từ trong túi quần của mình móc ra một cái kẹo que, gỡ vỏ bọc xuống, nhét vào trong miệng.
Mùi vị ngọt ngào, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đầu lưỡi.
Chính vào lúc này, Nguyễn Manh Manh nghe được một tiếng than thở thoải mái.
Một tiếng thở trầm thấp ngột ngạt kia, lại như một tiếng thở từ nơi sâu xa trong yết hầu không kìm lòng được phát ra, trong lúc đang làm một loại chuyện nào đó.
Nguyễn Manh Manh đều ngây ngẩn cả người.
Quay đầu, trợn mắt ngoác mồm nhìn Lệ Quân Triệt đang hưởng thụ kẹo que.
Màu da thiếu niên đẹp trai vốn là trắng nõn tuấn tú, giống như trước đó ở trong phòng học, nổi lên đỏ ửng.
Quả nhiên!
Vừa nãy ở trong phòng học, không phải cô hoa mắt, cô không có nhìn lầm!
"Nhìn cái gì vậy..." Chính vào lúc này, Lệ Quân Triệt nghiêng đầu lại đây, đưa cho cô một ánh mắt lạnh bạc, "đừng tưởng bở, tôi không phải ra đây với cô, tôi chỉ là muốn đi ra ngoài ăn kẹo."
Anh đam mê đồ ngọt, muốn ăn lại không thể ăn ở đâu cũng được, bởi vì sẽ giống như kẻ nghiện khó có thể tự kiềm chế.
Thậm chí cơ thể, đều sẽ phản ứng.
Đáng tiếc, ở trường học, dù cho anh là Việt Quân Triệt không phải Lệ Quân Triệt, cũng không muốn để người ta biết, anh làm nam sinh yêu ngọt như mạng.
Muốn duy trì dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng, liền không thể thích làm gì thì làm ăn đồ ngọt.
"Ý của cậu là... Vừa nãy cậu ở bên trong, như vậy như vậy lại như vậy..."
Nguyễn Manh Manh nghĩ đến dáng vẻ sắc mặt Lệ Quân Triệt ửng đỏ, tự nhủ "Tôi muốn, thật khó chịu", liền cảm thấy thật xấu hổ nha.
"Kỳ thực chỉ là... Nghiện ngọt vào?"
"Biết là được rồi, không được nói cho những người khác." ánh mắt lành lạnh của Lệ Quân Triệt liếc đến, cất giấu cảnh cáo.
Vừa dứt lời, tiếng chuông tan học vừa vặn vang lên.
Lệ Quân Triệt thuận thế cắn nát kẹo que, rút thanh nhựa ra, cùng với vỏ bọc bao bên ngoài kẹo, nhét vào trong tay Nguyễn Manh Manh còn chưa lấy lại tinh thần.
Sau đó, nhấc chân rời khỏi.
Anh chân trước mới vừa đi, Cao Hán Thu ngay lập tức liền từ trong phòng học vọt ra.
Cao Hán Thu lo lắng Việt Quân Triệt, sợ đứa nhỏ này bị Nguyễn Manh Manh ăn hiếp.
Ai biết, chờ anh ta đi tới ngoài cửa, chỉ còn bóng lưng Việt Quân Triệt đi xa.
Cùng với thiếu nữ còn đần độn đứng ở chỗ cũ, một tay cầm điện thoại di động, một tay cầm giấy gói kẹo và thanh nhựa đã ăn rồi.
"Nguyễn Manh Manh —— "
Cao Hán Thu tức giận không nhịn nổi hô to, "Tôi bảo trò đứng phạt, không phải để cho trò chơi game ăn kẹo!"
*
Tin tức ngày thứ nhất bạn học Nguyễn Manh Manh chuyển tới lớp 1, liền làm chủ nhiệm lớp Cao tức giận đến cao huyết áp suýt chút nữa té xỉu, thuận thế truyền khắp toàn bộ trường học.
Nhưng càng khuếch đại hơn tin tức này, lại là scandal giữa cô và nam thần của Trí Học - Việt Quân Triệt.
Có người nói...
Việt Quân Triệt chưa bao giờ ăn đồ ngọt, vì gần gũi Nguyễn Manh Manh, cố ý đến quầy bán đồ ăn vặt của trường học mua thật nhiều kẹo.
Liền đặt trên bàn học của Nguyễn Manh Manh, mặc cô hưởng dụng.
Có người nói...
Nam thần không chỉ mua kẹo ở quầy bán đồ ăn vặt, còn đến căng tin trường học, đặt giờ ăn trưa toàn bộ học kỳ đều là đồ ngọt.
Trí Học là trung học tư nhân, chỉ cần học sinh có tiền, cơm trưa có thể tùy ý sắp xếp.
Nam thần đặt giờ ăn trưa toàn bộ học kỳ đều là đồ ngọt, nói cách khác, cả một học kỳ, anh rất có thể đều sẽ hẹn Nguyễn Manh Manh cùng ăn cơm trưa.
Chỉ cần vừa nghĩ tới chỗ này, những nữ sinh khác của khu trường trung học phố thông, liền đố kị Nguyễn Manh Manh đến nghiến răng.
Huống chi, nam thần còn anh tuấn tài giỏi như vậy!
Mà Nguyễn Manh Manh trải qua một ngày bị Lệ Quân Triệt "Tàn phá", thật vất vả về đến nhà, lại phải đối mặt vấn đề khó mới.
Vào giờ phút này, ở trước mặt cô, Lăng Bắc đang tuyên cáo quyết định mới của Lệ Quân Ngự.
"Thiếu gia tạm thời ra ngoài một tuần, trước khi đi cố ý dặn dò tiểu thư phải học tập thật giỏi. Vì vậy bắt đầu từ hôm nay, thời gian học bù mỗi đêm của cô thêm bốn tiếng."
Lăng Bắc vừa dứt lời, Nguyễn Manh Manh liền nhìn thấy giáo viên Tào đứng phía sau anh ta, hai vai run lên.
A, trong giờ học hành lang không có ai, cô vừa lúc ở bên ngoài chơi game, còn mừng rỡ tự tại.
Ai biết, mới vừa lấy điện thoại di động ra, liền nghe thấy tiếng bước chân.
Vừa ngẩng đầu, nhìn thấy bóng người cao cao gầy gò của Lệ Quân Triệt, từ trước cửa phòng học đi ra.
Anh nghiêng đầu lại đây, tầm mắt hai người vừa vặn giao nhau trong không trung.
Nguyễn Manh Manh híp mắt lại, khuôn mặt đề phòng nhìn Lệ Quân Triệt.
Mà Lệ Quân Triệt, thì lại như không có chuyện gì xảy ra đi tới bên cạnh cô, dựa vào tường, một tay cắm trong túi quần, vẻ mặt rời rạc.
"Sao cậu đi ra đây?" Vừa nãy thái độ nói chuyện của Cao Hán Thu, rõ ràng là thiên vị Lệ Quân Triệt.
Cô không tin, Cao Hán Thu có thể cam lòng để loại học sinh thiên tài có thể nhảy lớp - Lệ Quân Triệt này bị phạt đứng.
Lệ Quân Triệt không trả lời, liếc cô một chút, từ trong túi quần của mình móc ra một cái kẹo que, gỡ vỏ bọc xuống, nhét vào trong miệng.
Mùi vị ngọt ngào, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đầu lưỡi.
Chính vào lúc này, Nguyễn Manh Manh nghe được một tiếng than thở thoải mái.
Một tiếng thở trầm thấp ngột ngạt kia, lại như một tiếng thở từ nơi sâu xa trong yết hầu không kìm lòng được phát ra, trong lúc đang làm một loại chuyện nào đó.
Nguyễn Manh Manh đều ngây ngẩn cả người.
Quay đầu, trợn mắt ngoác mồm nhìn Lệ Quân Triệt đang hưởng thụ kẹo que.
Màu da thiếu niên đẹp trai vốn là trắng nõn tuấn tú, giống như trước đó ở trong phòng học, nổi lên đỏ ửng.
Quả nhiên!
Vừa nãy ở trong phòng học, không phải cô hoa mắt, cô không có nhìn lầm!
"Nhìn cái gì vậy..." Chính vào lúc này, Lệ Quân Triệt nghiêng đầu lại đây, đưa cho cô một ánh mắt lạnh bạc, "đừng tưởng bở, tôi không phải ra đây với cô, tôi chỉ là muốn đi ra ngoài ăn kẹo."
Anh đam mê đồ ngọt, muốn ăn lại không thể ăn ở đâu cũng được, bởi vì sẽ giống như kẻ nghiện khó có thể tự kiềm chế.
Thậm chí cơ thể, đều sẽ phản ứng.
Đáng tiếc, ở trường học, dù cho anh là Việt Quân Triệt không phải Lệ Quân Triệt, cũng không muốn để người ta biết, anh làm nam sinh yêu ngọt như mạng.
Muốn duy trì dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng, liền không thể thích làm gì thì làm ăn đồ ngọt.
"Ý của cậu là... Vừa nãy cậu ở bên trong, như vậy như vậy lại như vậy..."
Nguyễn Manh Manh nghĩ đến dáng vẻ sắc mặt Lệ Quân Triệt ửng đỏ, tự nhủ "Tôi muốn, thật khó chịu", liền cảm thấy thật xấu hổ nha.
"Kỳ thực chỉ là... Nghiện ngọt vào?"
"Biết là được rồi, không được nói cho những người khác." ánh mắt lành lạnh của Lệ Quân Triệt liếc đến, cất giấu cảnh cáo.
Vừa dứt lời, tiếng chuông tan học vừa vặn vang lên.
Lệ Quân Triệt thuận thế cắn nát kẹo que, rút thanh nhựa ra, cùng với vỏ bọc bao bên ngoài kẹo, nhét vào trong tay Nguyễn Manh Manh còn chưa lấy lại tinh thần.
Sau đó, nhấc chân rời khỏi.
Anh chân trước mới vừa đi, Cao Hán Thu ngay lập tức liền từ trong phòng học vọt ra.
Cao Hán Thu lo lắng Việt Quân Triệt, sợ đứa nhỏ này bị Nguyễn Manh Manh ăn hiếp.
Ai biết, chờ anh ta đi tới ngoài cửa, chỉ còn bóng lưng Việt Quân Triệt đi xa.
Cùng với thiếu nữ còn đần độn đứng ở chỗ cũ, một tay cầm điện thoại di động, một tay cầm giấy gói kẹo và thanh nhựa đã ăn rồi.
"Nguyễn Manh Manh —— "
Cao Hán Thu tức giận không nhịn nổi hô to, "Tôi bảo trò đứng phạt, không phải để cho trò chơi game ăn kẹo!"
*
Tin tức ngày thứ nhất bạn học Nguyễn Manh Manh chuyển tới lớp 1, liền làm chủ nhiệm lớp Cao tức giận đến cao huyết áp suýt chút nữa té xỉu, thuận thế truyền khắp toàn bộ trường học.
Nhưng càng khuếch đại hơn tin tức này, lại là scandal giữa cô và nam thần của Trí Học - Việt Quân Triệt.
Có người nói...
Việt Quân Triệt chưa bao giờ ăn đồ ngọt, vì gần gũi Nguyễn Manh Manh, cố ý đến quầy bán đồ ăn vặt của trường học mua thật nhiều kẹo.
Liền đặt trên bàn học của Nguyễn Manh Manh, mặc cô hưởng dụng.
Có người nói...
Nam thần không chỉ mua kẹo ở quầy bán đồ ăn vặt, còn đến căng tin trường học, đặt giờ ăn trưa toàn bộ học kỳ đều là đồ ngọt.
Trí Học là trung học tư nhân, chỉ cần học sinh có tiền, cơm trưa có thể tùy ý sắp xếp.
Nam thần đặt giờ ăn trưa toàn bộ học kỳ đều là đồ ngọt, nói cách khác, cả một học kỳ, anh rất có thể đều sẽ hẹn Nguyễn Manh Manh cùng ăn cơm trưa.
Chỉ cần vừa nghĩ tới chỗ này, những nữ sinh khác của khu trường trung học phố thông, liền đố kị Nguyễn Manh Manh đến nghiến răng.
Huống chi, nam thần còn anh tuấn tài giỏi như vậy!
Mà Nguyễn Manh Manh trải qua một ngày bị Lệ Quân Triệt "Tàn phá", thật vất vả về đến nhà, lại phải đối mặt vấn đề khó mới.
Vào giờ phút này, ở trước mặt cô, Lăng Bắc đang tuyên cáo quyết định mới của Lệ Quân Ngự.
"Thiếu gia tạm thời ra ngoài một tuần, trước khi đi cố ý dặn dò tiểu thư phải học tập thật giỏi. Vì vậy bắt đầu từ hôm nay, thời gian học bù mỗi đêm của cô thêm bốn tiếng."
Lăng Bắc vừa dứt lời, Nguyễn Manh Manh liền nhìn thấy giáo viên Tào đứng phía sau anh ta, hai vai run lên.
Bình luận facebook