Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36: Trấn Ngục Thần Thể (hạ)
Tình huống kiểu như vậy đã phát sinh không biết bao nhiêu lần, từng có rất nhiều thiên tài của Tẩy Nhan Cổ Phái ôm ý nghĩ giống nhau: trước tiên tu luyện Nguyệt Qua Dương Luân Công để chạy nước rút vượt qua các cảnh giới, đợi đến khi công pháp này không thể kéo Trúc Cơ được nữa thì sẽ đổi sang tu luyện Thọ pháp khác.
Nhưng một khi đã hãm thân vào vòng ảnh hưởng của Nguyệt Qua Dương Luân Công, tu sĩ không thoát ra được nữa, vì phương pháp vận chuyển huyết khí dưới tác động của Nguyệt Qua Dương Luân Công hoàn toàn khác biệt bất kỳ Thọ pháp nào.
Cũng chính vì thế mà về sau, Tẩy Nhan Cổ Phái không muốn đệ tử của mình tu luyện công pháp này nữa, đặc biệt là những người có tư chất tốt đều bị cấm tuyệt đối.
- Ta tự có chủ trương của mình.
Lý Thất Dạ chỉ cười đáp ngắn gọn. Đương nhiên hắn không thể nói ra bí mật của môn công pháp này, nếu như người người đều biết hắn có trong tay một bộ Nguyệt Qua Dương Luân Công hoàn chỉnh không có nhược điểm gì thì hậu quả có thể tưởng tượng được.
Nam Hoài Nhân cũng biết Lý Thất Dạ thực ra chẳng ngu ngốc gì, cũng không phải là kẻ cuồng vọng, nhưng hắn thủy chung vẫn không hiểu vì sao Lý Thất Dạ luôn luôn tự tin như vậy.
- Nghe nói mấy ngày nữa Nhị sư huynh sẽ tới.
Nam Hoài Nhân hôm nay tới thăm Lý Thất Dạ chủ yếu muốn mang đến tin tức này.
Lý Thất Dạ chỉ khẽ gật đầu, cũng chẳng hỏi thêm nữa. Hắn không rảnh quan tâm tới tên Nhị sư huynh – đồ đệ của chưởng môn trong miệng Nam Hoài Nhân kia.
***
Sau khi Nam Hoài Nhân rời đi, Lý Thất Dạ lại chìm đắm trong việc tu luyện, cần cù bù thông minh. Hắn biết rõ yếu kém của mình nên không hề có chút lười biếng, tuyệt đối không để bản thân ỷ lại vào hai môn pháp thuật vô song Nguyệt Qua Dương Luân Công và Côn Bằng Lục Biến.
Cảnh giới Thác Cương cũng có ba cấp bậc từ thấp đến cao: một, Trúc Công Pháp; hai, Nạp Tinh Khí; ba: Thác Cương Thổ.
Việc cảnh giới Khấu Cung đã viên mãn có nghĩa rằng: bất kể là Trúc Cơ công pháp của Thọ Luân hay Mệnh Cung đều đã cố định, Đạo cơ của Thọ Luân và Mệnh Cung đã được đúc thành.
Lúc này Lý Thất Dạ có thể lựa chọn tu luyện tiếp công pháp khác, bất luận là Mệnh công hay là Thọ pháp, Bí thuật hoặc Thể thuật gì đó đều được cả.
Công pháp tiếp sẽ được tu luyện nương theo cơ sở Trúc Cơ công pháp đã hình thành kia, cho nên người ta mới gọi cấp bậc thứ nhất là Trúc Công Pháp.
Nhưng Lý Thất Dạ lại không vội vã lao đầu vào công pháp khác, hắn muốn luyện võ kỹ Kỳ Môn Đao Thuật đến thật hoàn mỹ, đồng thời rèn luyện thể chất của mình, làm cho nó thật mạnh mẽ.
Đối với một người tu sĩ: có cường đại Thọ Luân và Mệnh Cung vẫn còn xa mới đủ, phải cần cường đại Thể Chất nữa mới tạm gọi ổn định.
Thọ Luân và Mệnh Cung là trời sinh ra cố định, không ai cải biến được, nhưng Thể Chất lại khác, nó có thể thông qua tu luyện để trở thành hùng mạnh hơn,
Trời sinh ra Thể Chất cũng có nhiều loại, Phàm Thể kém cỏi nhất, Tiên Thể tốt nhất, người ta đó thể phân biệt từ yếu đến mạnh như sau: Phàm Thể, Hậu Thiên Thể, Tiên Thiên Thể, Hoàng Thể, Thánh Thể, Tiên Thể!
Người mang Phàm Thể, Hậu Thiên Thể, Tiên Thiên Thể, Hoàng Thể và thậm chí Thánh Thể có thể được trời may mắn sinh ra vậy, nhưng Tiên Thể thì không phải thế, vì nó là cực hạn của tất cả các Thể Chất, cho nên từ cổ xưa đến nay chưa từng nghe thấy có ai đó sinh ra đã mang Tiên Thể.
Quay lại chuyện Thể Chất: Tiên Thiên Thể chính là môt đường ranh giới, nếu như tu sĩ nào mang Tiên Thiên Thể trời sinh, vậy có nghĩa hắn có thể tu luyện thành Hoàng Thể, Thánh Thể và kể cả Tiên Thể.
Nhưng Hậu Thiên Thể lại không có khả năng như vậy, ví dụ như Kim Điêu Thể của Từ Huy thuộc về nhánh Thể Chất Ác Điểu và cũng là thể chất không tệ trong nhóm Hậu Thiên Thể.
Kim Điêu Thể của Từ Huy chỉ có thông qua thể thuật cường đại mới tu luyện thành Thiên Điêu Thể hoặc thậm chí trạng thái cao nhất Thần Điêu Thể. Tuy trạng thái này không yếu hơn Hoàng Thể, nhưng loại Hậu Thiên Thể này lại vĩnh viễn không thể đạt được trạng thái cực hạn – Tiên Thể!
Người ta gọi việc tu luyện Kim Điêu Thể thành Thiên Điêu Thể là cường hóa, còn Tiên Thiên Thể thành Hoàng Thể là tấn chức.
Hoàng Thể và Thánh Thể cũng có đủ loại hạn chế, ví dụ như: Hoàng Kim Man Ngưu Thể - một trong những thể chất cực kỳ cường đại, thông qua tu luyện có thể tấn thăng thành Bá Vương Thể trong nhóm Hoàng Thể, nhưng tu sĩ lại không cách nào tu luyện nó thành thể chất riêng của mình, ngay cả thể chất cùng cấp đều không được.
Thể chất do trời sinh ra thế nào thì sẽ luyện thành thế đấy, không phải công pháp hoặc thể cao có thể cải biến được.
Nhưng ông trời tạo vật cũng vô cùng thần kỳ. Tuy những Thể Chất như Kim Điêu Thể hoặc Hoàng Kim Man Ngưu Thể dù có thông qua tu luyện nghịch thiên đi nữa cũng không thể nào nhảy ra khỏi phạm trù Thể Chất của bản thân.
Nhưng một Thể Chất duy nhất lại làm được điều đó, Thể Chất mà hầu như ai ai cũng khinh thường – Phàm Thể!
Người ta có thể tu luyện Phàm Thể thành Thiên Điêu Thể, Hoàng Kim Man Ngưu Thể và thậm chí Tiên Thể trong truyền thuyết. Trước khi được tu luyện, Phàm Thể không bị bất luận thứ gì hạn chế.
Nếu nói tu sĩ sở hữu Hậu Thiên Thể thì Thể Chất thuộc tính Hỏa, phải luyện Thể thuật cũng có thuộc tính tương tự, nếu chọn Thể thuật có thuộc tính Thủy sẽ gây xung khắc trí mạng cho Thể Chất của mình trên con đường tu hành.
Phàm Thể lại không yêu cầu như vậy, trước khi bắt đầu tu luyện, người ta có thể lựa chọn bất cứ Thể thuật nào.
Đương nhiên bước từ Phàm Thể lên Hậu Thiên Thể hoặc Tiên Thiên Thể cũng không phải việc dễ dàng, tu sĩ cần có Thể thuật cường đại, cần cố gắng kiên trì so với người khác gấp mười lần, cuối cùng cần có Thể cao càng nhiều và càng cao cấp thì càng tốt.
Cho nên việc tu luyện Phàm Thể thành Tiên Thiên Thể là chuyện cực kỳ khó khăn, tu sĩ muốn hoàn mỹ công đoạn này sẽ phải trả giá vô số tâm huyết.
Bởi thế mà không ai trong Tẩy Nhan Cổ Phái muốn đầu tư vào kẻ có Phàm Thể, Phàm Mệnh và Phàm Luân như Lý Thất Dạ, bất luận truyền thụ thể thuật hoặc dùng Thể cao để tôi luyện thân thể cho người có tư chất tầm thường như vậy là một loại lãng phí.
Lý Thất Dạ cũng biết con đường đã chọn của mình gian khổ vô cùng, nhưng đạo tâm của hắn cực kỳ kiên định, hơn thế nữa hắn còn có Thể Thư - một trong Cửu Đại Thiên Thư, thứ mà ngay cả Tiên Đế cũng thèm thuồng.
Nếu đã có người tu luyện thành công thì hắn sẽ nhất định làm được như vậy. Có biết bao nhiêu hậu nhân của Tẩy Nhan Cổ Phái cho rằng Tiên Thể của Minh Nhân Tiên Đế là do trời sinh ra, nhưng Lý Thất Dạ lại biết chuyện này đơn thuần là ăn nói nhảm nhí. Hắn một tay bồi dưỡng Minh Nhân Tiên Đế nên hiểu rõ ràng mọi chuyện: Minh Nhân Tiên Đế chính là người trời sinh Phàm Thể.
Nếu nói ra chỉ sợ không mấy ai trong Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ tiếp nhận sự thật này, nhưng lúc Minh Nhân Tiên Đế còn trẻ được Âm Nha Lý Thất Dạ truyền thụ cho chữ “Dương” của Thể Thư mới tu luyện được từ Phàm Thể thành Trú Thiên Thể, một trong mười hai Tiên Thể.
Hôm nay, Lý Thất Dạ bình tĩnh lấy Thể Thư ra đọc, hết tháy ảo nghĩa về nó đều hiển hiện trong đầu hắn. Muôn đời đến nay, không có ai nắm giữ huyền bí của Thể Thư nhiều hơn hắn, cũng vì đó mà Lý Thất Dạ đã sáng tạo ra vô vàn truyền kỳ.
Từ thời đại Hoang Mãng đến bây giờ, hắn hầu như không mấy xao lãng việc nghiên cứu Thể Thư, đặc biệt trong thời gian Hắc Long Vương hùng bá thiên hạ, công việc này đã có kết quả hoàn mỹ khó tưởng tượng nổi. Nhưng do tình trạng của hắn xảy ra vấn đề nên đành phải khiến Hắc Long Vương đem tất cả huyền bí liên quan tới Thể Thư xóa đi.
Thể Thư có tổng cộng sáu chữ: Âm Dương, Cương Nhu, Thanh Hồn!
Tuy Thể Thư chỉ có sáu chữ, nhưng chúng lại ẩn chứa những áo nghĩa tối cao nhất về Thể Chất của mọi sinh linh trong vũ trụ này. Từ thời đại xa xưa đã có truyền thuyết về mười hai Tiên Thể, nhưng không ai biết được chúng có khởi nguồn từ Thể Thử cả.
Nếu như tu luyện sáu chữ của Thể Thư đến tận cùng thì từng chữ sẽ sinh ra hai loại Tiên Thể khác nhau và tu sĩ chỉ tu luyện được một trong hai loại Tiên Thể đó.
Ví dụ như Minh Nhân Tiên Đế năm đó được Lý Thất Dạ truyền thụ cho chữ “Dương”: cực hạn của chữ này biến hóa ra hai loại Tiên Thể là Trú Thiên Thể và Thái Dương Thể. Minh Nhân Tiên Đế cũng chỉ có thể luyện thành chí
(vô cùng/cực kỳ) dương Tiên Thể trong mười hai Tiên Thể - Trú Thiên Thể mà thôi.
Trải qua đời đời suy diễn và thử nghiệm, Lý Thất Dạ tổng kết rằng: có Thể Thư là có thể tu luyện bất kỳ Thể Chất gì, nhưng tuyệt không có Thể Chất nào cường đại hơn mười hai Tiên Thể cả.
Lúc này, Lý Thất Dạ quyết định tu luyện chữ “Hồn” tới tận cùng, tới cực hạn. Hắn muốn luyện ra Trấn Ngục Thần Thể của mười hai Tiên Thể này.
Lý Thất Dạ biết quá trình tu luyện Trấn Ngục Thần Thể đến đại viên mãn sẽ rất dài, không phải trong một ngày một đêm là xong, mà ít thì mấy trăm năm, nhiều thì hơn ngàn hoặc vạn năm.
Nhưng hắn lại cực kỳ có lòng tin vào bản thân mình, những khó khăn gian khổ trong ngàn vạn năm qua đã rèn luyện tâm chí của hắn cứng cáp khôn cùng. Một ngày nào đó hắn sẽ nhất định thành công.
Toàn bộ áo nghĩa của Thể Thư hiện rõ trong đầu Lý Thất Dạ, hắn điều khiển những áo nghĩa của chữ “Hồn” như nước sông chảy cuồn cuồn, tràn vào Mệnh Cung của mình.
Chân Mệnh của Lý Thất Dạ vừa phun ra nuốt vào huyết khí vừa nuốt lấy áo nghĩa của chữ “Hồn”. Bị Chân Mệnh mài rũa, toàn bộ huyền bí huyền ảo của chữ “Hồn” được sát nhập vào bên trong huyết khí.
Bỗng nhiên Lý Thất Dạ cảm thấy chấn động toàn thân, trong chớp mắt, hết thảy đều trở nên chậm chạp.
Nhưng một khi đã hãm thân vào vòng ảnh hưởng của Nguyệt Qua Dương Luân Công, tu sĩ không thoát ra được nữa, vì phương pháp vận chuyển huyết khí dưới tác động của Nguyệt Qua Dương Luân Công hoàn toàn khác biệt bất kỳ Thọ pháp nào.
Cũng chính vì thế mà về sau, Tẩy Nhan Cổ Phái không muốn đệ tử của mình tu luyện công pháp này nữa, đặc biệt là những người có tư chất tốt đều bị cấm tuyệt đối.
- Ta tự có chủ trương của mình.
Lý Thất Dạ chỉ cười đáp ngắn gọn. Đương nhiên hắn không thể nói ra bí mật của môn công pháp này, nếu như người người đều biết hắn có trong tay một bộ Nguyệt Qua Dương Luân Công hoàn chỉnh không có nhược điểm gì thì hậu quả có thể tưởng tượng được.
Nam Hoài Nhân cũng biết Lý Thất Dạ thực ra chẳng ngu ngốc gì, cũng không phải là kẻ cuồng vọng, nhưng hắn thủy chung vẫn không hiểu vì sao Lý Thất Dạ luôn luôn tự tin như vậy.
- Nghe nói mấy ngày nữa Nhị sư huynh sẽ tới.
Nam Hoài Nhân hôm nay tới thăm Lý Thất Dạ chủ yếu muốn mang đến tin tức này.
Lý Thất Dạ chỉ khẽ gật đầu, cũng chẳng hỏi thêm nữa. Hắn không rảnh quan tâm tới tên Nhị sư huynh – đồ đệ của chưởng môn trong miệng Nam Hoài Nhân kia.
***
Sau khi Nam Hoài Nhân rời đi, Lý Thất Dạ lại chìm đắm trong việc tu luyện, cần cù bù thông minh. Hắn biết rõ yếu kém của mình nên không hề có chút lười biếng, tuyệt đối không để bản thân ỷ lại vào hai môn pháp thuật vô song Nguyệt Qua Dương Luân Công và Côn Bằng Lục Biến.
Cảnh giới Thác Cương cũng có ba cấp bậc từ thấp đến cao: một, Trúc Công Pháp; hai, Nạp Tinh Khí; ba: Thác Cương Thổ.
Việc cảnh giới Khấu Cung đã viên mãn có nghĩa rằng: bất kể là Trúc Cơ công pháp của Thọ Luân hay Mệnh Cung đều đã cố định, Đạo cơ của Thọ Luân và Mệnh Cung đã được đúc thành.
Lúc này Lý Thất Dạ có thể lựa chọn tu luyện tiếp công pháp khác, bất luận là Mệnh công hay là Thọ pháp, Bí thuật hoặc Thể thuật gì đó đều được cả.
Công pháp tiếp sẽ được tu luyện nương theo cơ sở Trúc Cơ công pháp đã hình thành kia, cho nên người ta mới gọi cấp bậc thứ nhất là Trúc Công Pháp.
Nhưng Lý Thất Dạ lại không vội vã lao đầu vào công pháp khác, hắn muốn luyện võ kỹ Kỳ Môn Đao Thuật đến thật hoàn mỹ, đồng thời rèn luyện thể chất của mình, làm cho nó thật mạnh mẽ.
Đối với một người tu sĩ: có cường đại Thọ Luân và Mệnh Cung vẫn còn xa mới đủ, phải cần cường đại Thể Chất nữa mới tạm gọi ổn định.
Thọ Luân và Mệnh Cung là trời sinh ra cố định, không ai cải biến được, nhưng Thể Chất lại khác, nó có thể thông qua tu luyện để trở thành hùng mạnh hơn,
Trời sinh ra Thể Chất cũng có nhiều loại, Phàm Thể kém cỏi nhất, Tiên Thể tốt nhất, người ta đó thể phân biệt từ yếu đến mạnh như sau: Phàm Thể, Hậu Thiên Thể, Tiên Thiên Thể, Hoàng Thể, Thánh Thể, Tiên Thể!
Người mang Phàm Thể, Hậu Thiên Thể, Tiên Thiên Thể, Hoàng Thể và thậm chí Thánh Thể có thể được trời may mắn sinh ra vậy, nhưng Tiên Thể thì không phải thế, vì nó là cực hạn của tất cả các Thể Chất, cho nên từ cổ xưa đến nay chưa từng nghe thấy có ai đó sinh ra đã mang Tiên Thể.
Quay lại chuyện Thể Chất: Tiên Thiên Thể chính là môt đường ranh giới, nếu như tu sĩ nào mang Tiên Thiên Thể trời sinh, vậy có nghĩa hắn có thể tu luyện thành Hoàng Thể, Thánh Thể và kể cả Tiên Thể.
Nhưng Hậu Thiên Thể lại không có khả năng như vậy, ví dụ như Kim Điêu Thể của Từ Huy thuộc về nhánh Thể Chất Ác Điểu và cũng là thể chất không tệ trong nhóm Hậu Thiên Thể.
Kim Điêu Thể của Từ Huy chỉ có thông qua thể thuật cường đại mới tu luyện thành Thiên Điêu Thể hoặc thậm chí trạng thái cao nhất Thần Điêu Thể. Tuy trạng thái này không yếu hơn Hoàng Thể, nhưng loại Hậu Thiên Thể này lại vĩnh viễn không thể đạt được trạng thái cực hạn – Tiên Thể!
Người ta gọi việc tu luyện Kim Điêu Thể thành Thiên Điêu Thể là cường hóa, còn Tiên Thiên Thể thành Hoàng Thể là tấn chức.
Hoàng Thể và Thánh Thể cũng có đủ loại hạn chế, ví dụ như: Hoàng Kim Man Ngưu Thể - một trong những thể chất cực kỳ cường đại, thông qua tu luyện có thể tấn thăng thành Bá Vương Thể trong nhóm Hoàng Thể, nhưng tu sĩ lại không cách nào tu luyện nó thành thể chất riêng của mình, ngay cả thể chất cùng cấp đều không được.
Thể chất do trời sinh ra thế nào thì sẽ luyện thành thế đấy, không phải công pháp hoặc thể cao có thể cải biến được.
Nhưng ông trời tạo vật cũng vô cùng thần kỳ. Tuy những Thể Chất như Kim Điêu Thể hoặc Hoàng Kim Man Ngưu Thể dù có thông qua tu luyện nghịch thiên đi nữa cũng không thể nào nhảy ra khỏi phạm trù Thể Chất của bản thân.
Nhưng một Thể Chất duy nhất lại làm được điều đó, Thể Chất mà hầu như ai ai cũng khinh thường – Phàm Thể!
Người ta có thể tu luyện Phàm Thể thành Thiên Điêu Thể, Hoàng Kim Man Ngưu Thể và thậm chí Tiên Thể trong truyền thuyết. Trước khi được tu luyện, Phàm Thể không bị bất luận thứ gì hạn chế.
Nếu nói tu sĩ sở hữu Hậu Thiên Thể thì Thể Chất thuộc tính Hỏa, phải luyện Thể thuật cũng có thuộc tính tương tự, nếu chọn Thể thuật có thuộc tính Thủy sẽ gây xung khắc trí mạng cho Thể Chất của mình trên con đường tu hành.
Phàm Thể lại không yêu cầu như vậy, trước khi bắt đầu tu luyện, người ta có thể lựa chọn bất cứ Thể thuật nào.
Đương nhiên bước từ Phàm Thể lên Hậu Thiên Thể hoặc Tiên Thiên Thể cũng không phải việc dễ dàng, tu sĩ cần có Thể thuật cường đại, cần cố gắng kiên trì so với người khác gấp mười lần, cuối cùng cần có Thể cao càng nhiều và càng cao cấp thì càng tốt.
Cho nên việc tu luyện Phàm Thể thành Tiên Thiên Thể là chuyện cực kỳ khó khăn, tu sĩ muốn hoàn mỹ công đoạn này sẽ phải trả giá vô số tâm huyết.
Bởi thế mà không ai trong Tẩy Nhan Cổ Phái muốn đầu tư vào kẻ có Phàm Thể, Phàm Mệnh và Phàm Luân như Lý Thất Dạ, bất luận truyền thụ thể thuật hoặc dùng Thể cao để tôi luyện thân thể cho người có tư chất tầm thường như vậy là một loại lãng phí.
Lý Thất Dạ cũng biết con đường đã chọn của mình gian khổ vô cùng, nhưng đạo tâm của hắn cực kỳ kiên định, hơn thế nữa hắn còn có Thể Thư - một trong Cửu Đại Thiên Thư, thứ mà ngay cả Tiên Đế cũng thèm thuồng.
Nếu đã có người tu luyện thành công thì hắn sẽ nhất định làm được như vậy. Có biết bao nhiêu hậu nhân của Tẩy Nhan Cổ Phái cho rằng Tiên Thể của Minh Nhân Tiên Đế là do trời sinh ra, nhưng Lý Thất Dạ lại biết chuyện này đơn thuần là ăn nói nhảm nhí. Hắn một tay bồi dưỡng Minh Nhân Tiên Đế nên hiểu rõ ràng mọi chuyện: Minh Nhân Tiên Đế chính là người trời sinh Phàm Thể.
Nếu nói ra chỉ sợ không mấy ai trong Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ tiếp nhận sự thật này, nhưng lúc Minh Nhân Tiên Đế còn trẻ được Âm Nha Lý Thất Dạ truyền thụ cho chữ “Dương” của Thể Thư mới tu luyện được từ Phàm Thể thành Trú Thiên Thể, một trong mười hai Tiên Thể.
Hôm nay, Lý Thất Dạ bình tĩnh lấy Thể Thư ra đọc, hết tháy ảo nghĩa về nó đều hiển hiện trong đầu hắn. Muôn đời đến nay, không có ai nắm giữ huyền bí của Thể Thư nhiều hơn hắn, cũng vì đó mà Lý Thất Dạ đã sáng tạo ra vô vàn truyền kỳ.
Từ thời đại Hoang Mãng đến bây giờ, hắn hầu như không mấy xao lãng việc nghiên cứu Thể Thư, đặc biệt trong thời gian Hắc Long Vương hùng bá thiên hạ, công việc này đã có kết quả hoàn mỹ khó tưởng tượng nổi. Nhưng do tình trạng của hắn xảy ra vấn đề nên đành phải khiến Hắc Long Vương đem tất cả huyền bí liên quan tới Thể Thư xóa đi.
Thể Thư có tổng cộng sáu chữ: Âm Dương, Cương Nhu, Thanh Hồn!
Tuy Thể Thư chỉ có sáu chữ, nhưng chúng lại ẩn chứa những áo nghĩa tối cao nhất về Thể Chất của mọi sinh linh trong vũ trụ này. Từ thời đại xa xưa đã có truyền thuyết về mười hai Tiên Thể, nhưng không ai biết được chúng có khởi nguồn từ Thể Thử cả.
Nếu như tu luyện sáu chữ của Thể Thư đến tận cùng thì từng chữ sẽ sinh ra hai loại Tiên Thể khác nhau và tu sĩ chỉ tu luyện được một trong hai loại Tiên Thể đó.
Ví dụ như Minh Nhân Tiên Đế năm đó được Lý Thất Dạ truyền thụ cho chữ “Dương”: cực hạn của chữ này biến hóa ra hai loại Tiên Thể là Trú Thiên Thể và Thái Dương Thể. Minh Nhân Tiên Đế cũng chỉ có thể luyện thành chí
(vô cùng/cực kỳ) dương Tiên Thể trong mười hai Tiên Thể - Trú Thiên Thể mà thôi.
Trải qua đời đời suy diễn và thử nghiệm, Lý Thất Dạ tổng kết rằng: có Thể Thư là có thể tu luyện bất kỳ Thể Chất gì, nhưng tuyệt không có Thể Chất nào cường đại hơn mười hai Tiên Thể cả.
Lúc này, Lý Thất Dạ quyết định tu luyện chữ “Hồn” tới tận cùng, tới cực hạn. Hắn muốn luyện ra Trấn Ngục Thần Thể của mười hai Tiên Thể này.
Lý Thất Dạ biết quá trình tu luyện Trấn Ngục Thần Thể đến đại viên mãn sẽ rất dài, không phải trong một ngày một đêm là xong, mà ít thì mấy trăm năm, nhiều thì hơn ngàn hoặc vạn năm.
Nhưng hắn lại cực kỳ có lòng tin vào bản thân mình, những khó khăn gian khổ trong ngàn vạn năm qua đã rèn luyện tâm chí của hắn cứng cáp khôn cùng. Một ngày nào đó hắn sẽ nhất định thành công.
Toàn bộ áo nghĩa của Thể Thư hiện rõ trong đầu Lý Thất Dạ, hắn điều khiển những áo nghĩa của chữ “Hồn” như nước sông chảy cuồn cuồn, tràn vào Mệnh Cung của mình.
Chân Mệnh của Lý Thất Dạ vừa phun ra nuốt vào huyết khí vừa nuốt lấy áo nghĩa của chữ “Hồn”. Bị Chân Mệnh mài rũa, toàn bộ huyền bí huyền ảo của chữ “Hồn” được sát nhập vào bên trong huyết khí.
Bỗng nhiên Lý Thất Dạ cảm thấy chấn động toàn thân, trong chớp mắt, hết thảy đều trở nên chậm chạp.
Bình luận facebook