Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 208-10: Tham chiến (10)
Tinh Nhật thấy bàn tay nhỏ xíu của An Khê đang nắm lấy áo mình thì liền quay mặt lên hít hà rồi nấc mấy cái mới nói được nên lời: “Huhu... mẹ... mẹ của...”
Ông Minh và Hoàng Gia Khiêm lúc này cũng đã chạy lên được chỗ của cậu. Hai người họ thay nhau dỗ dành Tinh Nhật rất lâu nhưng cậu bé vẫn không chịu nín. Bữa cơm tối hôm đó cũng chẳng có ai ăn nổi. Tinh Nhật nhịn cơm chui vào chăn nằm khóc cả tối.
An Khê bò bò lại chỗ của cậu giật giật tấm chăn ra khiến cho cậu bé cáu lên quát lớn: “An Khê, em có thôi đi không? Vì sao lúc nào cũng quậy phá như vậy? Bao giờ thì em mới trưởng thành?”
An Khê chớp chớp mắt nghe chẳng hiểu Tinh Nhật nói gì nhưng nhìn qua biểu hiện tức giận của Tinh Nhật thì cô bé liền biết anh Tinh Nhật hôm nay khó ở trong người nên cáu gắt. Cô bé cúi mặt rồi mếu máo bò đi.
Tinh Nhật cảm thấy dáng điệu này của An Khê trông rất tội nghiệp cho nên liền đi theo sau cô bé. Khi thấy An Khê bò đến tấm trải trên sàn rồi nằm lăn ra, Tinh Nhật cũng bước lại gần rồi nằm cạnh cô bé.
An Khê giận dỗi quay mặt đi, chồm người dậy chuẩn bị bò sang chỗ khác nhưng Tinh Nhật đã nhanh tay tóm được cái chân của cô bé. An Khê giật giật chân rồi vung tay đánh thật mạnh vào người Tinh Nhật.
Cậu bé né được nên lêu lêu An Khê khiến an Khê càng khó chịu hơn. Cô bé cắn môi nhào đến gừ gầm với Tinh Nhật nhưng tiếc thay cô bé mới bảy tháng không sao khỏe bằng anh Tinh Nhật bốn tuổi cho nên liền bị anh Tinh Nhật ôm vào lòng.
“An Khê, người của em thật mềm.” - Tinh Nhật ôm cô bé vào lòng hôn hít rồi buộc miệng khen ngợi.
An Khê bĩu môi nghĩ thầm: “Người của tôi được làm bằng sữa đó, đương nhiên không hôi như anh rồi.”
Tinh Nhật càng ôm An Khê càng thích thú, hết hôn mặt lại hôn chân. An Khê thì vùng người ra, la lối không thôi: “Tinh Nhật, nước miếng của anh hôi quá. Eo ôi, kinh! Ẹ... ẹ... ẹ... ẹ...”
Đương nhiên Tinh Nhật không nghe hiểu được những lời í é đó của An Khê. Cho nên càng thấy An Khê la lối giận dữ cậu bé càng thích thú chọc ghẹo cô.
Hoàng Gia Khiêm đứng bên ngoài nhìn qua khe cửa phòng thấy hai đứa bé đang chơi đùa thì lòng anh cũng nhẹ đi phần nào. Nếu Tinh Vân thật sự không quay về nữa thì anh phải làm sao? Tinh Nhật phải làm sao? Còn có ba mẹ nuôi và ông ngoại nữa, họ phải làm sao?
Hoàng Gia Khiêm nghĩ đến đây mà trong lòng thểu não. Yên Di đứng phía sau anh tự lúc nào mà anh cũng không biết. Cô ngã đầu vào lưc anh, vòng tay ôm lấy eo anh, nhẹ giọng chia sẻ: “Chị Tinh Vân là người tốt nhất trên đời mà em từng gặp. Những lúc em đi chùa vẫn thường nghe dạy rằng người tốt sẽ gặp phước lành. Chị ấy nhất định sẽ được thần linh phù trợ. Anh đừng quá lo lắng.”
Hoàng Gia Khiêm trước nay không quan tâm chuyện tâm linh cho nên không tin mấy chuyện thần thánh. Nhưng ở vào tình thế này thì anh nên nghĩ sao? Tin và điều tốt đẹp hay tin rằng Tinh Vân đã không còn sống nữa?
Hoàng Gia Khiêm thở dài, quay người lại nhìn Yên Di. Anh đứa ngón tay cái vuốt lấy gương mặt bầu bĩnh của cô, nhệ nhàng nói cho cô an tâm: “Anh không sao. Anh chỉ lo cho Tinh Nhật và đang suy nghĩ cho tương lai của gia đình. Cuộc chiến này anh không thể tham gia bởi vì anh còn rất nhiều việc phải làm, nhiều trọng trách phải gánh. Tuy nhiên, anh sẽ dùng hết khả năng của mình để làm hậu thuẫn cho mọi người ở chiến trường. Tin báo tướng Hamza vẫn chưa chiếm được phía Đông Libya cho nên anh nghĩ ít nhất hiện tại quân của Nam Phong và Thế Khang vẫn còn ở đó.”
Yên Di gật đầu mỉm cười nói: “Em trước nay đều rất ngốc nhưng anh thì không như vậy. Anh rất thông minh. Chuyện gì anh làm em cũng thấy đúng.”
Hoàng Gia Khiêm nhìn thấy Yên Di cười thì cơ mặt cũng giãn ra. Anh đúng là thông minh hơn cô rất nhiều nhưng thông minh hơn thì sao, anh vẫn không thể sống an ổn hạnh phúc như cái kẻ ngốc không bao giờ mưu cầu việc lớn như cô.
- --
Hi các bạn,
để nhận được thông báo chương mới thì các bạn vui lòng bấm vào cái hình đại diện của tác giả rồi bấm theo dõi tác giả. Sau đó thì bấm follow truyện và bỏ truyện đó vào tủ sách.
Khi đã bấm theo dõi truyện và theo dõi tác giả thì mình nghĩ app sẽ thông báo đến các bạn khi tác giả có hoạt động gì đó.
Còn nếu vẫn không nhận được thông báo chương mới thì cái app đích thực là đang chơi xỏ tác giả đó.:-D
Chúc các bạn 11.11 mua sắm vui vẻ nha. Mình bận quá nên cũng không có mua sắm gì hết. Chúc mấy chị em bán hàng mua may bán đắt nhé!
Ông Minh và Hoàng Gia Khiêm lúc này cũng đã chạy lên được chỗ của cậu. Hai người họ thay nhau dỗ dành Tinh Nhật rất lâu nhưng cậu bé vẫn không chịu nín. Bữa cơm tối hôm đó cũng chẳng có ai ăn nổi. Tinh Nhật nhịn cơm chui vào chăn nằm khóc cả tối.
An Khê bò bò lại chỗ của cậu giật giật tấm chăn ra khiến cho cậu bé cáu lên quát lớn: “An Khê, em có thôi đi không? Vì sao lúc nào cũng quậy phá như vậy? Bao giờ thì em mới trưởng thành?”
An Khê chớp chớp mắt nghe chẳng hiểu Tinh Nhật nói gì nhưng nhìn qua biểu hiện tức giận của Tinh Nhật thì cô bé liền biết anh Tinh Nhật hôm nay khó ở trong người nên cáu gắt. Cô bé cúi mặt rồi mếu máo bò đi.
Tinh Nhật cảm thấy dáng điệu này của An Khê trông rất tội nghiệp cho nên liền đi theo sau cô bé. Khi thấy An Khê bò đến tấm trải trên sàn rồi nằm lăn ra, Tinh Nhật cũng bước lại gần rồi nằm cạnh cô bé.
An Khê giận dỗi quay mặt đi, chồm người dậy chuẩn bị bò sang chỗ khác nhưng Tinh Nhật đã nhanh tay tóm được cái chân của cô bé. An Khê giật giật chân rồi vung tay đánh thật mạnh vào người Tinh Nhật.
Cậu bé né được nên lêu lêu An Khê khiến an Khê càng khó chịu hơn. Cô bé cắn môi nhào đến gừ gầm với Tinh Nhật nhưng tiếc thay cô bé mới bảy tháng không sao khỏe bằng anh Tinh Nhật bốn tuổi cho nên liền bị anh Tinh Nhật ôm vào lòng.
“An Khê, người của em thật mềm.” - Tinh Nhật ôm cô bé vào lòng hôn hít rồi buộc miệng khen ngợi.
An Khê bĩu môi nghĩ thầm: “Người của tôi được làm bằng sữa đó, đương nhiên không hôi như anh rồi.”
Tinh Nhật càng ôm An Khê càng thích thú, hết hôn mặt lại hôn chân. An Khê thì vùng người ra, la lối không thôi: “Tinh Nhật, nước miếng của anh hôi quá. Eo ôi, kinh! Ẹ... ẹ... ẹ... ẹ...”
Đương nhiên Tinh Nhật không nghe hiểu được những lời í é đó của An Khê. Cho nên càng thấy An Khê la lối giận dữ cậu bé càng thích thú chọc ghẹo cô.
Hoàng Gia Khiêm đứng bên ngoài nhìn qua khe cửa phòng thấy hai đứa bé đang chơi đùa thì lòng anh cũng nhẹ đi phần nào. Nếu Tinh Vân thật sự không quay về nữa thì anh phải làm sao? Tinh Nhật phải làm sao? Còn có ba mẹ nuôi và ông ngoại nữa, họ phải làm sao?
Hoàng Gia Khiêm nghĩ đến đây mà trong lòng thểu não. Yên Di đứng phía sau anh tự lúc nào mà anh cũng không biết. Cô ngã đầu vào lưc anh, vòng tay ôm lấy eo anh, nhẹ giọng chia sẻ: “Chị Tinh Vân là người tốt nhất trên đời mà em từng gặp. Những lúc em đi chùa vẫn thường nghe dạy rằng người tốt sẽ gặp phước lành. Chị ấy nhất định sẽ được thần linh phù trợ. Anh đừng quá lo lắng.”
Hoàng Gia Khiêm trước nay không quan tâm chuyện tâm linh cho nên không tin mấy chuyện thần thánh. Nhưng ở vào tình thế này thì anh nên nghĩ sao? Tin và điều tốt đẹp hay tin rằng Tinh Vân đã không còn sống nữa?
Hoàng Gia Khiêm thở dài, quay người lại nhìn Yên Di. Anh đứa ngón tay cái vuốt lấy gương mặt bầu bĩnh của cô, nhệ nhàng nói cho cô an tâm: “Anh không sao. Anh chỉ lo cho Tinh Nhật và đang suy nghĩ cho tương lai của gia đình. Cuộc chiến này anh không thể tham gia bởi vì anh còn rất nhiều việc phải làm, nhiều trọng trách phải gánh. Tuy nhiên, anh sẽ dùng hết khả năng của mình để làm hậu thuẫn cho mọi người ở chiến trường. Tin báo tướng Hamza vẫn chưa chiếm được phía Đông Libya cho nên anh nghĩ ít nhất hiện tại quân của Nam Phong và Thế Khang vẫn còn ở đó.”
Yên Di gật đầu mỉm cười nói: “Em trước nay đều rất ngốc nhưng anh thì không như vậy. Anh rất thông minh. Chuyện gì anh làm em cũng thấy đúng.”
Hoàng Gia Khiêm nhìn thấy Yên Di cười thì cơ mặt cũng giãn ra. Anh đúng là thông minh hơn cô rất nhiều nhưng thông minh hơn thì sao, anh vẫn không thể sống an ổn hạnh phúc như cái kẻ ngốc không bao giờ mưu cầu việc lớn như cô.
- --
Hi các bạn,
để nhận được thông báo chương mới thì các bạn vui lòng bấm vào cái hình đại diện của tác giả rồi bấm theo dõi tác giả. Sau đó thì bấm follow truyện và bỏ truyện đó vào tủ sách.
Khi đã bấm theo dõi truyện và theo dõi tác giả thì mình nghĩ app sẽ thông báo đến các bạn khi tác giả có hoạt động gì đó.
Còn nếu vẫn không nhận được thông báo chương mới thì cái app đích thực là đang chơi xỏ tác giả đó.:-D
Chúc các bạn 11.11 mua sắm vui vẻ nha. Mình bận quá nên cũng không có mua sắm gì hết. Chúc mấy chị em bán hàng mua may bán đắt nhé!