Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 209-2: Đội quân ánh sáng (2)
Tướng Hamza vốn làm việc nhiều năm trong bộ Quốc Phòng của Libya cho nên hắn có nhiều kinh nghiệm cầm binh tác chiến. Ngay khi đánh trận đầu và giả vờ bị diệt sạch để quân của đối phương mắc câu thì hắn liền tung ra đội quân tinh nhuệ đánh úp trở lại khiến cho quân của Ưng Túc không kịp trở tay.
Đáng hận hơn đó là không khí xung quanh lúc này lại dày đặc màn sương màu xanh lá nhạt ngả vàng của Hydrochloric acid đậm đặc làm cho các thiệt bị định vị bay không sao xác định được phương hướng. Tệ hơn là các chiếc máy bay khi gặp khí độc này cũng bắt đầu có dấu hiệu bị ăn mòn.
Những viên phi công giàu kinh nghiệm đều nói: “Máy bay có vấn đề. Nếu tiếp tục chiến đấu e rằng rất dễ bị bắn rơi.”
Đoàn Nam Phong xanh mặt gọi hỏi Ưng Túc: “Ưng Túc, chúng tôi phải làm sao đây?”
Ưng Túc liền hạ lệnh: “Mau rút quân về tòa thành.”
Lập Thế Khang liền nói: “Máy bay của bọn chúng đang tiến vê phía chúng ta. Nếu không bắn trả mà rút thì e rằng tòa thành cũng không giữ được.”
Ưng Túc liền nói: “Chúng ta phải mau thoát ra khỏi màn sương của Hydrochloric acid này trước. Nếu không thì chưa kịp bắn trả cũng đã vong mạng vì khí độc. Mau rút.”
Lập Thế Khang tức giận đấm vào bàn điều khiển rồi ra lệnh cho tổ của mình bỏ giới tuyến để rút về. Bị quân của kẻ địch truy đuổi sát nút nhưng không thể manh động bắn trả khiến cho ai nấy đều phải cắn răng nuốt giận. Bên phía quân địch, máy bay của họ cũng gặp tình huống giống bên quân của Ưng Túc cho nên họ cũng không bắn mà chỉ dồn ép quân đối phương nhằm mục đích đánh phá vào tòa thành và diệt gọn Oda.
Ngay khi đoàn máy bay mẹ vừa đáp xuống gần tòa thành thì cũng là lúc quân của Hamza theo máy bay tràn xuống. Bọn họ vẫn mang mặt nạ chống độc và bồng súng bắn tỉa vào số quân của Ưng Túc.
Tiếng súng bên ngoài tòa thành khiến cho mọi người thức giấc. Đội hộ vệ trong tòa thành lúc này cũng mang súng ra giúp quân bên ngoài chống đỡ.
“Nhớ mang mặt nạ vào.” - Amy khẩn trương cầm mặt nạ đứng ở cổng phát cho từng người trước khi họ chạy ra phía sân bay.
Khí độc lan khá nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tràn đến tận tòa thành. Hiện tại mọi người đã rời khỏi máy bay và cầm súng trường bắn trực tiếp về phía kẻ thù. Vì có sự tính toán trước cho nên quân của Hamza hoàn toàn chiếm ưu thế.
“Nhất định phải giữ được tòa thành.” - Ưng Túc nói qua đài chỉ huy trong máy bay.
Sau đó anh liền ra lệnh bắn pháo về phía quân của Hamza để chặn lại bước tiến của họ rồi rút hết quân vào tòa thành cổ của Oda. Một giới tuyến quân sự mới lại được hình thành ngay sát tòa thành. Dù là ở bên trong tòa thành thì vẫn nghe thấy tiếng đạn pháo ầm ầm bên tai.
“Tòa thành liệu có cầm cự nổi hay không?” - Tinh Vân hoang mang hỏi Đoàn Nam Phong.
Gương mặt Đoàn Nam Phong căng thẳng đến cực độ khi nhìn thấy rất nhiều quân mình ngã xuống do khí độc, do bị thương trong trận bắn tay đôi với quân của Hamza.
Phía hoa viên rộng lớn của tòa thành, Bảo Vy cả đêm không ngủ, liên tục điều động nhóm y bác sĩ mới đến xây dựng nơi khám bệnh dã chiến với giường bệnh tạm thời để chăm sóc các thương binh.
“Nhanh, mang họ vào đây. Chia ra làm ba khu vực, bị thương nhẹ, trúng độc thì ở bên ngoài, bị thương nặng thì mang vào trong. Những người tử vong đưa ra phía sau hỏa táng tránh gây nên dịch bệnh.” - Bảo Vy
Những đôi tay thoăn thoắt, những đôi chân dồn dã tích cực phân loại và chăm sóc những người bị thương. Bầu trời vẫn một màn sương vàng lờ nhờ. Khí độc không dễ tan khiến cho người già trẻ nhỏ dù hít phải một lượng nhỏ cũng xây xẩm mặt mày, buồn nôn đến ngất đi.
Nữ vương lúc này cũng được phát một chiếc mặt nạ để đeo vào, cô thấy tình hình không ổn cho nên liền chạy đi tìm Tinh Vân.
Vừa nhìn thấy Tinh Vân, nữ vương liền hỏi: “Chị Tinh Vân, Vũ của em có về cùng mọi người hay không? Em muốn gặp anh ấy.”
Đoàn Nam Phong lúc này cũng đứng gần đó cho nên liền trả lời cô: “Thiên Vũ và Cát Vũ cùng Lâm Thanh mang mấy đội bay sang bên kia giới tuyến để tránh khí độc. Tôi cũng đang chờ họ quay về đây để hỗ trợ. Có lẽ không lâu nữa sẽ về.”
- --
Xin lỗi mọi người, hôm nay có lẽ chỉ có hai chương thôi vì mình khá là bận bịu và buồn ngủ. Hy vọng sẽ sớm viết xong bộ này trong nay mai rồi sau đó tính tiếp.
Không biết các bạn thấy sao chứ mình thấy cái app này nó đang chơi xỏ mình đó. Có chương mới mà không báo thì ai biết mà vô đọc. Mình cố gắng lắm mới trụ lại được trên bảng xếp hạng nhưng nói thật là rất đuối á. Bởi vì cố ngoi lên lại bị đè xuống. Chán quá đi mất!
Mời các bạn qua Facebook:những câu chuyện của Hạc Giấy bấm like Page trước rồi từ từ mình sẽ mở group ngoại truyện cho các bạn vô đọc. Nhưng trước hết phải chờ mình đi tẩm bổ và nghỉ ngơi đã. Viết truyện cho vui thôi mà mệt như vầy thì chắc mình nghỉ luôn quá. Mệt thật sự luôn ấy. Hic..
Đáng hận hơn đó là không khí xung quanh lúc này lại dày đặc màn sương màu xanh lá nhạt ngả vàng của Hydrochloric acid đậm đặc làm cho các thiệt bị định vị bay không sao xác định được phương hướng. Tệ hơn là các chiếc máy bay khi gặp khí độc này cũng bắt đầu có dấu hiệu bị ăn mòn.
Những viên phi công giàu kinh nghiệm đều nói: “Máy bay có vấn đề. Nếu tiếp tục chiến đấu e rằng rất dễ bị bắn rơi.”
Đoàn Nam Phong xanh mặt gọi hỏi Ưng Túc: “Ưng Túc, chúng tôi phải làm sao đây?”
Ưng Túc liền hạ lệnh: “Mau rút quân về tòa thành.”
Lập Thế Khang liền nói: “Máy bay của bọn chúng đang tiến vê phía chúng ta. Nếu không bắn trả mà rút thì e rằng tòa thành cũng không giữ được.”
Ưng Túc liền nói: “Chúng ta phải mau thoát ra khỏi màn sương của Hydrochloric acid này trước. Nếu không thì chưa kịp bắn trả cũng đã vong mạng vì khí độc. Mau rút.”
Lập Thế Khang tức giận đấm vào bàn điều khiển rồi ra lệnh cho tổ của mình bỏ giới tuyến để rút về. Bị quân của kẻ địch truy đuổi sát nút nhưng không thể manh động bắn trả khiến cho ai nấy đều phải cắn răng nuốt giận. Bên phía quân địch, máy bay của họ cũng gặp tình huống giống bên quân của Ưng Túc cho nên họ cũng không bắn mà chỉ dồn ép quân đối phương nhằm mục đích đánh phá vào tòa thành và diệt gọn Oda.
Ngay khi đoàn máy bay mẹ vừa đáp xuống gần tòa thành thì cũng là lúc quân của Hamza theo máy bay tràn xuống. Bọn họ vẫn mang mặt nạ chống độc và bồng súng bắn tỉa vào số quân của Ưng Túc.
Tiếng súng bên ngoài tòa thành khiến cho mọi người thức giấc. Đội hộ vệ trong tòa thành lúc này cũng mang súng ra giúp quân bên ngoài chống đỡ.
“Nhớ mang mặt nạ vào.” - Amy khẩn trương cầm mặt nạ đứng ở cổng phát cho từng người trước khi họ chạy ra phía sân bay.
Khí độc lan khá nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tràn đến tận tòa thành. Hiện tại mọi người đã rời khỏi máy bay và cầm súng trường bắn trực tiếp về phía kẻ thù. Vì có sự tính toán trước cho nên quân của Hamza hoàn toàn chiếm ưu thế.
“Nhất định phải giữ được tòa thành.” - Ưng Túc nói qua đài chỉ huy trong máy bay.
Sau đó anh liền ra lệnh bắn pháo về phía quân của Hamza để chặn lại bước tiến của họ rồi rút hết quân vào tòa thành cổ của Oda. Một giới tuyến quân sự mới lại được hình thành ngay sát tòa thành. Dù là ở bên trong tòa thành thì vẫn nghe thấy tiếng đạn pháo ầm ầm bên tai.
“Tòa thành liệu có cầm cự nổi hay không?” - Tinh Vân hoang mang hỏi Đoàn Nam Phong.
Gương mặt Đoàn Nam Phong căng thẳng đến cực độ khi nhìn thấy rất nhiều quân mình ngã xuống do khí độc, do bị thương trong trận bắn tay đôi với quân của Hamza.
Phía hoa viên rộng lớn của tòa thành, Bảo Vy cả đêm không ngủ, liên tục điều động nhóm y bác sĩ mới đến xây dựng nơi khám bệnh dã chiến với giường bệnh tạm thời để chăm sóc các thương binh.
“Nhanh, mang họ vào đây. Chia ra làm ba khu vực, bị thương nhẹ, trúng độc thì ở bên ngoài, bị thương nặng thì mang vào trong. Những người tử vong đưa ra phía sau hỏa táng tránh gây nên dịch bệnh.” - Bảo Vy
Những đôi tay thoăn thoắt, những đôi chân dồn dã tích cực phân loại và chăm sóc những người bị thương. Bầu trời vẫn một màn sương vàng lờ nhờ. Khí độc không dễ tan khiến cho người già trẻ nhỏ dù hít phải một lượng nhỏ cũng xây xẩm mặt mày, buồn nôn đến ngất đi.
Nữ vương lúc này cũng được phát một chiếc mặt nạ để đeo vào, cô thấy tình hình không ổn cho nên liền chạy đi tìm Tinh Vân.
Vừa nhìn thấy Tinh Vân, nữ vương liền hỏi: “Chị Tinh Vân, Vũ của em có về cùng mọi người hay không? Em muốn gặp anh ấy.”
Đoàn Nam Phong lúc này cũng đứng gần đó cho nên liền trả lời cô: “Thiên Vũ và Cát Vũ cùng Lâm Thanh mang mấy đội bay sang bên kia giới tuyến để tránh khí độc. Tôi cũng đang chờ họ quay về đây để hỗ trợ. Có lẽ không lâu nữa sẽ về.”
- --
Xin lỗi mọi người, hôm nay có lẽ chỉ có hai chương thôi vì mình khá là bận bịu và buồn ngủ. Hy vọng sẽ sớm viết xong bộ này trong nay mai rồi sau đó tính tiếp.
Không biết các bạn thấy sao chứ mình thấy cái app này nó đang chơi xỏ mình đó. Có chương mới mà không báo thì ai biết mà vô đọc. Mình cố gắng lắm mới trụ lại được trên bảng xếp hạng nhưng nói thật là rất đuối á. Bởi vì cố ngoi lên lại bị đè xuống. Chán quá đi mất!
Mời các bạn qua Facebook:những câu chuyện của Hạc Giấy bấm like Page trước rồi từ từ mình sẽ mở group ngoại truyện cho các bạn vô đọc. Nhưng trước hết phải chờ mình đi tẩm bổ và nghỉ ngơi đã. Viết truyện cho vui thôi mà mệt như vầy thì chắc mình nghỉ luôn quá. Mệt thật sự luôn ấy. Hic..
Bình luận facebook