Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-60
Chị Vợ Anh Yêu Em (H+) - Chương 18: Trừng phạt (II)
Nàng nhìn xuống bàn tay nhớp nháp của mình, nhăn mặt lớn tiếng mắng hắn. Năm phần chấn động, mười phần kinh ngạc vì chưa đến hai phút hắn đã bị tay nàng làm cho nhớp nháp thế này.
“Vào trong rửa tay đi, em ngơ ngác nhìn tôi làm gì?” - Đoàn Nam Phong bình tĩnh nói như không hề có gì to tát xảy ra.
“Không cần, tôi về phòng của tôi rửa cũng được.” - Tinh Vân hờn dỗi đáp lại định quay đi,
Đoàn Nam Phong nhìn nàng một lượt đánh giá: “Em muốn cho cả con tàu này biết em vừa bị đàn ông cho lên người à?”
“Anh... lưu manh.” - Tinh Vân tức giận quát nhưng cũng có phần thẹn thùng ấp úng đến độ lắp bắp.
“Em là tiểu lưu manh, âm mưu làm hỏng đồ của tôi.” - Đoàn Nam Phong điềm nhiên nói lại.
“Tôi không có...” - Người nào đó vẫn cố kháng nghị như trẻ con.
Đoàn Nam Phong nhếch môi cười đểu nói: “Tôi biết em không nỡ khiến bản thân nửa đời sau làm ni cô.”
“Anh... ăn nói đàng hoàng cho tôi.” - Tinh Vân nhăn mặt tức giận nói rồi giơ tay dọa đấm hắn. Sau đó đi một mạch vào nhà vệ sinh rửa tay. Không quên quay lại quan sát xem hắn có đi theo không. Sau khi an toàn bước vào bên trong, nàng còn cẩn thận đóng cửa lại. Khoá chặt.
Nàng vừa rửa tay, vừa giặt những mảng bẩn trên váy và vẫn không quên nguyền rủa hắn.
Đến khi nàng bước ra thì đã thấy hắn chỉnh tề ngồi ung dung bên bàn trà nhìn ra hồ Huron. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Dáng người đẹp tiêu chuẩn ngồi ngược sáng, gương mặt điển trai trầm ngâm nhìn ra hồ vừa thanh nhã lại vừa ưu tư như chất chứa rất nhiều tâm sự. Một hình ảnh nam chính hoàn toàn đứng đắn chứ không khả ố như vừa rồi.
Thấy Tinh Vân bước ra, hắn liần quay lại nhìn nàng, đưa tay ra hiệu cho nàng ngồi xuống trước mặt hắn. Tinh Vân lắc đầu nói: “Tôi phải về phòng thay đồ, váy của tôi ướt cả rồi.”
Đoàn Nam Phong không nói gì, liền đứng dậy tiến về phía nàng, cầm tay nàng kéo về phía tủ quần áo.
“Đây là phòng của anh sao?” - Tinh Vân ngây ngô hỏi.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nàng nhìn xuống bàn tay nhớp nháp của mình, nhăn mặt lớn tiếng mắng hắn. Năm phần chấn động, mười phần kinh ngạc vì chưa đến hai phút hắn đã bị tay nàng làm cho nhớp nháp thế này.
“Vào trong rửa tay đi, em ngơ ngác nhìn tôi làm gì?” - Đoàn Nam Phong bình tĩnh nói như không hề có gì to tát xảy ra.
“Không cần, tôi về phòng của tôi rửa cũng được.” - Tinh Vân hờn dỗi đáp lại định quay đi,
Đoàn Nam Phong nhìn nàng một lượt đánh giá: “Em muốn cho cả con tàu này biết em vừa bị đàn ông cho lên người à?”
“Anh... lưu manh.” - Tinh Vân tức giận quát nhưng cũng có phần thẹn thùng ấp úng đến độ lắp bắp.
“Em là tiểu lưu manh, âm mưu làm hỏng đồ của tôi.” - Đoàn Nam Phong điềm nhiên nói lại.
“Tôi không có...” - Người nào đó vẫn cố kháng nghị như trẻ con.
Đoàn Nam Phong nhếch môi cười đểu nói: “Tôi biết em không nỡ khiến bản thân nửa đời sau làm ni cô.”
“Anh... ăn nói đàng hoàng cho tôi.” - Tinh Vân nhăn mặt tức giận nói rồi giơ tay dọa đấm hắn. Sau đó đi một mạch vào nhà vệ sinh rửa tay. Không quên quay lại quan sát xem hắn có đi theo không. Sau khi an toàn bước vào bên trong, nàng còn cẩn thận đóng cửa lại. Khoá chặt.
Nàng vừa rửa tay, vừa giặt những mảng bẩn trên váy và vẫn không quên nguyền rủa hắn.
Đến khi nàng bước ra thì đã thấy hắn chỉnh tề ngồi ung dung bên bàn trà nhìn ra hồ Huron. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Dáng người đẹp tiêu chuẩn ngồi ngược sáng, gương mặt điển trai trầm ngâm nhìn ra hồ vừa thanh nhã lại vừa ưu tư như chất chứa rất nhiều tâm sự. Một hình ảnh nam chính hoàn toàn đứng đắn chứ không khả ố như vừa rồi.
Thấy Tinh Vân bước ra, hắn liần quay lại nhìn nàng, đưa tay ra hiệu cho nàng ngồi xuống trước mặt hắn. Tinh Vân lắc đầu nói: “Tôi phải về phòng thay đồ, váy của tôi ướt cả rồi.”
Đoàn Nam Phong không nói gì, liền đứng dậy tiến về phía nàng, cầm tay nàng kéo về phía tủ quần áo.
“Đây là phòng của anh sao?” - Tinh Vân ngây ngô hỏi.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook