• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chỉ yêu mình em Full (6 Viewers)

  • Chương 114 - Chương 114KHÓ THOÁT ĐƯỢC CÁI MỒM ĐỘC ĐỊA CỦA ANH

Chương 114KHÓ THOÁT ĐƯỢC CÁI MỒM ĐỘC ĐỊA CỦA ANH

Cô chỉ lo cho anh, vì cô mà làm ảnh hưởng đến sự phát triển của Tập đoàn Nghiêm thị.



Bên ngoài đều đang đồn rằng, lần này anh lãnh đạo Tập đoàn Nghiêm thị là để lót đường cho vị trí “Thái tử” của anh trong Tập đoàn Nghiêm thị. Nhất cử nhất động của anh đều thu hút sự chú ý của người ngoài.



Trong giới tài chính, Tập đoàn Nghiêm thị có danh xưng là “Nhà tài phiệt thần bí”. Thái tử gia Nghiêm Thừa Trì đột nhiên xuất hiện lại càng làm tăng thêm cảm giác thần bí của nhà tài phiệt này, sau đó lại cung cấp manh mối để mọi người có thể khai thác. Không biết là có bao nhiêu người đang theo dõi sau lưng anh.



Cô chỉ không muốn anh chịu quá nhiều áp lực.



Hạ Trường Duyệt chớp mắt, nhìn vào mắt anh, nhoẻn miệng cười.



“Giang Minh Na không ưa tôi đã nhiều năm, còn từng lợi dụng tôi rất nhiều, tôi cũng chẳng thèm so đo với cô ta. Huống chi cô ta thật sự rất hợp với vai nữ chính trong bộ phim này.”



Dạng vai ngốc bạch ngọt thật ra chẳng hề được ưa chuộng. Là một nhà biên kịch, cô thích nữ phụ của bộ phim này hơn. Kiên cường, độc lập, lại có khả năng ngấm ngầm chịu đựng mà người thường không làm được.



Nghĩ tới đây, ánh mắt của Hạ Trường Duyệt trở nên sáng lấp lánh. Cô đột nhiên cảm giác được một ánh mắt sắc nhọn như muốn đâm thủng cô vậy.



Thần kinh cô run lên, không kìm được mà thầm ảo não. Sao cô lại có thể thất thần trước mặt Nghiêm Thừa Trì được chứ?



“Có rất nhiều diễn viên hợp vai nữ chính, không nhất thiết phải là cô ta mới được.” Nghiêm Thừa Trì lướt ngón tay thon dài qua cánh tay vừa được băng bó kĩ càng của cô, chạm nhẹ đầu ngón tay lên vết thương mấy lần.



“Bây giờ em nên nghĩ xem làm thế nào để giải thích với tôi, tại sao An Thần Húc lại xuất hiện ở đoàn làm phim.”



“…”



Hạ Trường Duyệt cảm thấy cánh tay đã hết đau, chỉ cảm thấy vết thương bị anh sờ rất nhột, rung động khó tả.



Tuy nhiên, ánh mắt của anh lại rất lạnh, lạnh thấu xương, tràn ngập ham muốn chiếm hữu như bị người khác đụng vào món đồ yêu thích của mình vậy.



Hạ Trường Duyệt cắn môi, nhìn anh chăm chú, giọng rất nhẹ.



“Nếu tôi nói tôi cũng không biết, anh có tin không?”



Nghe vậy, đôi mắt quyến rũ của Nghiêm Thừa Trì bỗng nhíu lại, lóe lên ánh sáng u ám, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt của cô, cười khẩy: “Không biết?”



Không phải hôm qua An Thần Húc đã gọi điện thoại cho cô nói hôm nay anh ta sẽ tới đoàn làm phim sao? Sao cô lại không biết cho được? Còn đúng lúc cứu được cô nữa.



Nếu hôm nay anh không chạy tới kịp, thì anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt cô bây giờ có phải sẽ là An Thần Húc không?



“Tôi không biết thật mà.”



Hạ Trường Duyệt cắn môi, lặp lại lần nữa.



Có lẽ hôm nay anh cứu được cô, lại trút giận cho cô, nên cô không muốn anh hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và An Thần Húc.



“Tôi còn có thể tin em không?” Nghiêm Thừa Trì nâng cằm cô lên, nhẹ nhàng lướt tay trên mặt cô, rồi bỗng chốc dừng lại nhìn chăm chú vào đôi mắt sáng lấp lánh của cô.



Nhìn hồi lâu cũng không thấy vẻ chột dạ trong mắt cô, sắc mặt anh hơi dịu xuống.

Nguồn : Vietwriter.vn

Anh đứng dậy khỏi ghế xô pha, quay người đi ra ngoài.



Ngay lúc Hạ Trường Duyệt tưởng mình sẽ bị bỏ lại, thì anh chợt dừng bước ở cửa, ngoảnh đầu nhìn cô.



“Tay bị thương, chân cũng tàn phế luôn sao? Cần tôi bế em nữa à?”



“…”



Anh không độc mồm thì không sống nổi à?



Hạ Trường Duyệt chỉ dám oán thầm chứ không dám phàn nàn, vội vàng chạy theo sau anh, rời khỏi đoàn làm phim.



Cô tưởng anh sẽ về tập đoàn, nhưng anh lại đưa cô về biệt thự.



Anh vừa vào phòng đã xoay người nhìn cô, “Cởi quần áo ra.”



“…”



Bây giờ đang là ban ngày đấy.



Hạ Trường Duyệt giơ tay nắm chặt cổ áo mình, ngạc nhiên nhìn anh.



Một giây sau, Nghiêm Thừa Trì đã áp thân hình cao lớn đến trước mặt cô, dễ dàng tóm được hai tay của cô.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom