• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chỉ yêu mình em Full (1 Viewer)

  • Chương 129 - Chương 129ĐÃ NÓI RỒI LÀ KHÔNG ĐƯỢC ĐỔI Ý

Chương 129ĐÃ NÓI RỒI LÀ KHÔNG ĐƯỢC ĐỔI Ý

Vừa về tới biệt thự, Hạ Trường Duyệt đã bị bế vào phòng ăn.



Cô vốn chỉ buột miệng lấy cớ lảng sang chuyện khác, bây giờ lại bị Nghiêm Thừa Trì canh chừng phải ăn hơn một bát cơm mới được rời khỏi phòng ăn.



Thấy Nghiêm Thừa Trì đi vào phòng tắm, cô bèn chạy vội vào phòng sách, mở máy tính gửi danh sách cho Hướng Phong.



Lúc đang định tắt máy tính, thì điện thoại trên bàn bỗng vang lên. Sau khi thấy thông báo hiển thị trên màn hình, nét mặt cô lập tức dịu xuống, vội vàng bắt máy.



“Tiểu Duyệt Duyệt, Đại vương Hãn Hãn nhớ mẹ quá, nhiều ngày rồi mẹ không tới thăm Đại vương Hãn Hãn…” Giọng nói non nớt của cậu nhóc lộ ra vẻ không vui.



Trong mắt Hạ Trường Duyệt lóe lên sự đau lòng, chuyển sang chế độ gọi video trên điện thoại di động.



“Là mẹ không tốt, mấy ngày nay mẹ bận quá, nên không có thời gian đến chơi với con. Ngày mai hết bận, mẹ sẽ đi ăn cơm tối với con, chịu không?”



Hạ Trường Duyệt thận trọng ôm điện thoại di động đi ra ban công của phòng sách. Nơi đó khá yên tĩnh, cũng coi như sáng sủa.



Khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của Hãn Hãn trên màn hình điện thoại càng giống Nghiêm Thừa Trì. Hạ Trường Duyệt không kìm được mà duỗi ngón tay, phác họa theo hình dáng của cậu nhóc.



“Mẹ đang ở chung với ông thô lỗ hả?” Đôi mắt to đen láy của Hãn Hãn lập tức sáng lên lấp lánh.



“Ông thô lỗ nào?”



Hạ Trường Duyệt ngẩn ra, nhìn cậu nhóc trước mặt với vẻ nghi ngờ.



Cô tưởng Hãn Hãn đang nói về An Thần Húc, nghĩ ngợi một lát mới lên tiếng, “Nếu con thích, con có thể gọi như thế.”



Sao cô cảm thấy hình như con trai cô đang giấu cô chuyện gì…



Là cô tưởng tượng sao?



“Đã nói rồi là không được đổi ý nhé! Tiểu Duyệt Duyệt, Đại vương Hãn Hãn buồn ngủ rồi. Ngày mai mẹ nhớ phải đến chơi với con đấy.” Hãn Hãn ranh mãnh nháy mắt, thuần thục mà kết thúc cuộc trò chuyện.



Màn hình điện thoại lóe lên, khuôn mặt xinh trai của Hãn Hãn biến mất, cô không kịp nhìn thêm.



Ngắm bầu trời đêm đầy sao lập lòe ngoài cửa sổ, cô đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng, rất nhớ hai cục cưng…



Hạ Trường Duyệt ngẩn người cầm điện thoại di động, hoàn toàn không hề để ý có một bóng dáng cao lớn đang đi về phía cô.



Lúc cô ngẩng lên thì Nghiêm Thừa Trì đã đứng trước mặt, nhìn cô chằm chằm với vẻ nghi ngờ.



“Em đang nói chuyện điện thoại với ai vậy?”



“Ối…”



Hạ Trường Duyệt giật mình lùi về sau mấy bước, hoảng hốt ngẩng đầu, cảnh giác nhìn anh, sắc mặt tái nhợt, căng thẳng nuốt nước bọt.







Ngay sau đó, Nghiêm Thừa Trì đưa tay ra giữ bờ vai cô lại, khó chịu cau mày, “Tôi vẫn chưa ăn em, em sợ cái gì?”



Dáng vẻ của cô rất giống vừa rồi đã làm chuyện gì có lỗi với anh.



“Sao anh cứ đi không có tiếng động vậy…” Hạ Trường Duyệt hất bả vai, tránh né bàn tay giam cầm của anh, lùi về sau một bước. w๖ebtruy๖enonlin๖ez



“Trả lời câu hỏi của tôi.” Nghiêm Thừa Trì giữ lấy cằm cô, nhìn cô đăm đăm.



“Không có gì, chỉ đang xem tin nhắn của đạo diễn Hướng thôi. Anh ta gửi địa chỉ email cho tôi, bảo tôi gửi danh sách diễn viên cho buổi casting vào ngày mai.” Hạ Trường Duyệt nắm chặt bàn tay đang để xuôi bên người, buộc mình bình tĩnh lại.



Cô giơ tay lên, chỉ vào laptop vẫn chưa khép lại trên bàn.



Trên màn hình laptop là giao diện cô mới gửi mail vừa rồi.



“Chỉ là một tin nhắn, sao thấy tôi đã phải hoảng lên.” Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì tối sầm lại, trong mắt lóe lên vẻ âm u.



“Anh bước đi không có tiếng động, nên tôi mới giật mình.” Nhân lúc anh quay đầu nhìn máy tính, Hạ Trường Duyệt âm thầm xóa lịch sử trò chuyện, bỏ điện thoại di động vào túi, đi lên trước, định tắt máy tính.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom