• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chỉ yêu mình em Full (7 Viewers)

  • Chương 145 - Chương 145

Chương 145NẾU ĐÃ CHỌN ĐƯỢC THÌ PHẢI TRANH THỦ HÀNH ĐỘNG TỪ KHI CÒN SỚM

Sau vài giây ông ta mới đáp lại.



“Nếu có lí do, thì tôi sẽ bỏ qua chuyện trước đây.”



Nghe vậy, Nghiêm Thừa Trì mới nhẹ nhõm mỉm cười. Anh sai trợ lý Kim đặt phương án hợp tác đã chuẩn bị sẵn trước mặt Giáo sư Ross.



Nhắc đến công việc, không khí trong quán cà phê nhỏ trở nên nghiêm túc.



Giáo sư Ross không vội vàng xem hợp đồng, mà giao nó cho nhóm cộng sự phía sau nghiên cứu. Vài phút sau, quán cà phê im lặng bắt đầu vang lên tiếng thảo luận.



Cuối cùng, âm thanh càng ngày càng lớn. Sau đó lại đột ngột yên lặng trở lại.



Phiên dịch đứng bên cạnh đưa hợp đồng cho Giáo sư Ross, cúi đầu thì thầm với ông ta mấy câu, sắc mặt của Giáo sư Ross liền thay đổi.



Ông ta với tay lấy hợp đồng đọc kĩ.



Thời gian trôi qua từng phút.



So với phản ứng dữ dội từ nhóm làm việc bên phía Giáo sư Ross, Nghiêm Thừa Trì bên này có vẻ cực kì bình tĩnh. Anh vẫn thong dong nhấm nháp tách cà phê, những ngón tay dài gõ nhẹ trên bàn một cái, hai cái...



Đôi mắt anh điềm tĩnh như thể mọi việc đều nằm trong sự tính toán của mình.



“Đây là chuyện hợp tác cậu muốn bàn với tôi?” Giáo sư Ross đặt hợp đồng xuống, ngẩng đầu, đôi mắt từng trải thông tuệ nhìn anh dò hỏi.



“Trong hợp đồng này, Tập đoàn Nghiêm thị đầu tư rất nhiều vốn nhưng lại không nhận bất kì lợi ích nào!”



Hợp đồng quy định rõ ràng, Tập đoàn Nghiêm thị phải hỗ trợ dài hạn cho các thí nghiệm y khoa của ông ta. Nhưng khi có thành quả nghiên cứu, Tập đoàn Nghiêm thị lại không có bất kì quyền sở hữu độc quyền nào, thậm chí cả đặc quyền và quyền ưu tiên được mua trước cũng không có.



Nếu Nghiêm Thừa Trì không phải kẻ dại dột thì sẽ không đề nghị ông ta một hợp đồng như vậy!



“Có thể gặp gỡ Giáo sư Ross là lợi ích lớn nhất đối với tôi.” Nghiêm Thừa Trì từ từ đặt tách cà phê xuống, đôi mắt đen sâu thẳm, như thể anh không quan tâm đến những thiệt thòi về lợi ích trước mắt.



“Hơn nữa, nghiên cứu y học có thể mang lại lợi ích cho nhân loại, cũng không phải là không có ích cho hình ảnh của Tập đoàn Nghiêm thị.”



Nghe vậy, Giáo sư Ross đột nhiên lặng thinh, đặt hợp đồng sang một bên, nâng tách cà phê trước mặt lên nhấp một ngụm.



Vị đắng khét của cà phê trôi qua cổ họng, thật ra có hơi khó chịu, nhưng ông ta không thể hiện bất kì phản ứng gì. Ông ta nhấp từng ngụm nhỏ, từ từ thưởng thức tách cà phê trong tay cho đến khi uống xong thì mới đặt tách xuống.



Ánh mắt quắc thước của ông ta nhìn xoáy vào Nghiêm Thừa Trì, nói từng chữ một. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com



“Mục đích của cậu không phải là hợp tác, thật ra là gì?”



Giáo sư Ross không phải là người trong giới thương trường, nhưng ông ta cũng hiểu việc đối nhân xử thế. Ông ta bướng bỉnh nhưng không ngờ nghệch.



“Giáo sư Ross có hứng thú nghe tôi kể một câu chuyện không?” Thân hình cao lớn của Nghiêm Thừa Trì dựa vào ghế, khuôn mặt lạnh lùng không thể hiện ra chút tâm tư.



“Câu chuyện có liên quan đến quán cà phê này sao?” Giáo sư Ross hơi chớp mắt, “Tôi xin chăm chú lắng nghe.”



“Đồ uống đặc sắc của quán cà phê này có tên là Fall-in-love.” Giọng nói của Nghiêm Thừa Trì nhẹ nhàng, giống như một cơn gió thổi qua bên tai.



Rơi vào lưới tình...



Một cái tên đặc biệt như vậy khiến cho ánh mắt Giáo sư Ross trở nên kì lạ. Ông ta nheo mắt lại, như thể nhớ ra điều gì đó, lập tức quay lại nhìn Nghiêm Thừa Trì với vẻ hiếu kì, đợi anh nói tiếp.



“Tôi và vợ tôi gặp nhau lần đầu tiên ở đây. Lúc đó, chúng tôi chỉ là những sinh viên đại học bình thường. Cô ấy đến đây để mua cà phê. Tôi là người phục vụ tại quán cà phê này. Vừa gặp nhau lần đầu, cô ấy đã hỏi tôi số điện thoại. Điều đầu tiên cô ấy nới với tôi là: Nếu đã chọn được thì phải nhanh tay hành động trước khi quá muộn. Khi em theo đuổi được anh rồi, thì người khác sẽ không có cơ hội nữa.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom