Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 149 - Chương 149NHỊP TIM KHÔNG NGỪNG TĂNG TỐC
Chương 149NHỊP TIM KHÔNG NGỪNG TĂNG TỐC
"Lại nói, tớ là người phụ nữ quyết tâm kết hôn với anh Hãn, đương nhiên phải sớm lấy lòng cậu rồi.”
“…”
Hạ Trường Duyệt bị cô nàng chọc cho dở khóc dở cười.
Rời khỏi phòng hóa trang, cô trở lại phòng họp, ngồi một mình sửa kịch bản.
Những khi rảnh, bóng dáng của Nghiêm Thừa Trì luôn xuất hiện trước mắt cô, cô không thể tự chủ được.
Bây giờ anh đang làm gì nhỉ? Đang gặp vị khách quan trọng nào? Cô không đi cùng sẽ không gây phiền phức gì cho anh chứ?
Chắc là không đâu nhỉ. Nếu có ảnh hưởng thật, có lẽ anh đã ép cô đi cùng rồi. Dù sao cũng không phải anh chưa từng ép buộc cô, lần này cũng không ngoại lệ.
Tuy an ủi mình như thế, nhưng trong lòng cô luôn có cảm giác không diễn tả được, giống như cô đã bỏ lỡ điều gì đó, lại như có chuyện gì đó đang xảy ra.
Cô không thấy yên lòng.
“Ù ù…”
Trong lúc cô mất hồn, thì điện thoại trên bàn bỗng vang lên.
Cô giật nảy mình, thoáng nhìn thông báo hiển thị trên màn hình di động.
“Anh Thần Húc…”
“Anh nói ngắn gọn thôi. Anh vừa mới nhận được tin, tập đoàn đã mời được ê kíp của Giáo sư Ross đến thành phố G để thương lượng dự án hợp tác chính là Tập đoàn Nghiêm thị.” Giọng nói nghiêm túc của An Thần Húc vang lên ở đầu dây bên kia.
“Anh nói gì?”
Hạ Trường Duyệt siết chặt tay, ngạc nhiên trợn trừng mắt.
Tập đoàn xuyên quốc gia sắp hợp tác với ê kíp của Giáo sư Ross… là Tập đoàn Nghiêm thị…
Sao lại là Nghiêm Thừa Trì?
Cô chưa từng nghe thấy anh nhắc đến, ngay cả ngày đó cô nói với anh rằng cô đi gặp An Thần Húc là để tìm Giáo sư Ross, anh cũng không nhắc với cô câu nào về chuyện Tập đoàn Nghiêm thị sắp hợp tác với đội nhóm của Giáo sư Ross.
Anh biết rõ tầm quan trọng của việc tìm kiếm Giáo sư Ross đối với cô, nhưng lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
“Tin tức có đáng tin cậy không?” Hạ Trường Duyệt hít sâu một hơi để trấn tĩnh lại. Cô không thể nghi ngờ Nghiêm Thừa Trì. Anh không phải người máu lạnh như vậy.
“Trường Duyệt, hẳn là em phải biết, nếu không phải tin tức chính xác một trăm phần trăm, anh sẽ không nói với em.” Giọng của An Thần Húc vẫn dịu dàng như lúc đầu, không nghe ra ý phê phán nào, chỉ là đang nói lên sự thật mà thôi.
Một sự thật mà Nghiêm Thừa Trì chưa từng có ý định nói với cô, nhưng lại rất quan trọng với cô.
Hạ Trường Duyệt cúp máy, nhớ lại cuộc đối thoại giữa họ hôm đó, mãi vẫn chưa hoàn hồn.
Một lúc lâu sau, cô lấy lại tinh thần, bỗng đứng bật dậy, xách túi ra khỏi phòng họp.
Cô ra ven đường đón một chiếc taxi, đến trụ sở chính của Tập đoàn Nghiêm thị.
Đến khi cô đi vào tập đoàn, thấy thư ký ở quầy lễ tân, cô mới chợt nhớ ra mình vẫn chưa hẹn trước.
Nhưng cô vẫn cố đi tới, “Tôi muốn gặp Nghiêm Thừa Trì.”
“Cô Hạ, cậu Trì đang họp, e rằng bây giờ không tiện gặp khách. Nếu cô không ngại, thì có thể lên lầu chờ trước.” Thư ký ở quầy lễ tân cúp điện thoại, ngẩng đầu, mỉm cười nói.
“Vào phòng làm việc của Nghiêm Thừa Trì sao?” Hạ Trường Duyệt hơi bất ngờ nhướng mày.
“Đúng thế ạ.” Thư ký ở quầy lễ tân vẫn nở nụ cười thân thiện như cũ.
Cậu Trì đã ra lệnh cho tất cả mọi người ở quầy lễ tân, bất cứ lúc nào thấy Hạ Trường Duyệt đến tìm anh đều không được ngăn cản. Dù anh đang họp, mọi người cũng phải cung kính dẫn cô đến phòng làm việc của anh.
“Cảm ơn.”
Hạ Trường Duyệt hoàn toàn không biết thư ký ở quầy lễ tân đang nghĩ gì trong lòng. Biết có thể lên lầu, cô liền vội vàng quay người đi tới thang máy.
Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Nghĩ đến chuyện lát nữa sẽ hỏi Nghiêm Thừa Trì, tim cô không ngừng đập nhanh hơn.
"Lại nói, tớ là người phụ nữ quyết tâm kết hôn với anh Hãn, đương nhiên phải sớm lấy lòng cậu rồi.”
“…”
Hạ Trường Duyệt bị cô nàng chọc cho dở khóc dở cười.
Rời khỏi phòng hóa trang, cô trở lại phòng họp, ngồi một mình sửa kịch bản.
Những khi rảnh, bóng dáng của Nghiêm Thừa Trì luôn xuất hiện trước mắt cô, cô không thể tự chủ được.
Bây giờ anh đang làm gì nhỉ? Đang gặp vị khách quan trọng nào? Cô không đi cùng sẽ không gây phiền phức gì cho anh chứ?
Chắc là không đâu nhỉ. Nếu có ảnh hưởng thật, có lẽ anh đã ép cô đi cùng rồi. Dù sao cũng không phải anh chưa từng ép buộc cô, lần này cũng không ngoại lệ.
Tuy an ủi mình như thế, nhưng trong lòng cô luôn có cảm giác không diễn tả được, giống như cô đã bỏ lỡ điều gì đó, lại như có chuyện gì đó đang xảy ra.
Cô không thấy yên lòng.
“Ù ù…”
Trong lúc cô mất hồn, thì điện thoại trên bàn bỗng vang lên.
Cô giật nảy mình, thoáng nhìn thông báo hiển thị trên màn hình di động.
“Anh Thần Húc…”
“Anh nói ngắn gọn thôi. Anh vừa mới nhận được tin, tập đoàn đã mời được ê kíp của Giáo sư Ross đến thành phố G để thương lượng dự án hợp tác chính là Tập đoàn Nghiêm thị.” Giọng nói nghiêm túc của An Thần Húc vang lên ở đầu dây bên kia.
“Anh nói gì?”
Hạ Trường Duyệt siết chặt tay, ngạc nhiên trợn trừng mắt.
Tập đoàn xuyên quốc gia sắp hợp tác với ê kíp của Giáo sư Ross… là Tập đoàn Nghiêm thị…
Sao lại là Nghiêm Thừa Trì?
Cô chưa từng nghe thấy anh nhắc đến, ngay cả ngày đó cô nói với anh rằng cô đi gặp An Thần Húc là để tìm Giáo sư Ross, anh cũng không nhắc với cô câu nào về chuyện Tập đoàn Nghiêm thị sắp hợp tác với đội nhóm của Giáo sư Ross.
Anh biết rõ tầm quan trọng của việc tìm kiếm Giáo sư Ross đối với cô, nhưng lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
“Tin tức có đáng tin cậy không?” Hạ Trường Duyệt hít sâu một hơi để trấn tĩnh lại. Cô không thể nghi ngờ Nghiêm Thừa Trì. Anh không phải người máu lạnh như vậy.
“Trường Duyệt, hẳn là em phải biết, nếu không phải tin tức chính xác một trăm phần trăm, anh sẽ không nói với em.” Giọng của An Thần Húc vẫn dịu dàng như lúc đầu, không nghe ra ý phê phán nào, chỉ là đang nói lên sự thật mà thôi.
Một sự thật mà Nghiêm Thừa Trì chưa từng có ý định nói với cô, nhưng lại rất quan trọng với cô.
Hạ Trường Duyệt cúp máy, nhớ lại cuộc đối thoại giữa họ hôm đó, mãi vẫn chưa hoàn hồn.
Một lúc lâu sau, cô lấy lại tinh thần, bỗng đứng bật dậy, xách túi ra khỏi phòng họp.
Cô ra ven đường đón một chiếc taxi, đến trụ sở chính của Tập đoàn Nghiêm thị.
Đến khi cô đi vào tập đoàn, thấy thư ký ở quầy lễ tân, cô mới chợt nhớ ra mình vẫn chưa hẹn trước.
Nhưng cô vẫn cố đi tới, “Tôi muốn gặp Nghiêm Thừa Trì.”
“Cô Hạ, cậu Trì đang họp, e rằng bây giờ không tiện gặp khách. Nếu cô không ngại, thì có thể lên lầu chờ trước.” Thư ký ở quầy lễ tân cúp điện thoại, ngẩng đầu, mỉm cười nói.
“Vào phòng làm việc của Nghiêm Thừa Trì sao?” Hạ Trường Duyệt hơi bất ngờ nhướng mày.
“Đúng thế ạ.” Thư ký ở quầy lễ tân vẫn nở nụ cười thân thiện như cũ.
Cậu Trì đã ra lệnh cho tất cả mọi người ở quầy lễ tân, bất cứ lúc nào thấy Hạ Trường Duyệt đến tìm anh đều không được ngăn cản. Dù anh đang họp, mọi người cũng phải cung kính dẫn cô đến phòng làm việc của anh.
“Cảm ơn.”
Hạ Trường Duyệt hoàn toàn không biết thư ký ở quầy lễ tân đang nghĩ gì trong lòng. Biết có thể lên lầu, cô liền vội vàng quay người đi tới thang máy.
Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Nghĩ đến chuyện lát nữa sẽ hỏi Nghiêm Thừa Trì, tim cô không ngừng đập nhanh hơn.
Bình luận facebook