• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chỉ yêu mình em Full (5 Viewers)

  • Chương 156 - Chương 156

Chương 156BẠN GÁI CỦA TÔI, CHỈ TÔI ĐƯỢC QUYỀN BẮT NẠT

Hạ Trường Duyệt bất giác xoay người, nhìn thấy một người đàn ông khoác áo bác sĩ đang đi về phía Nghiêm Thừa Trì. Đôi mắt quắc thước tinh anh lấp lánh như có thể nhìn thấu con người. Ông ta đeo cặp kính viễn mạ vàng, dáng người không quá cao lớn, nhưng khí chất lại khiến người ta không khỏi ngoái lại nhìn.



Đây là Keane Ross sao?



Hạ Trường Duyệt hơi bất ngờ, mở to mắt nhìn.



Trước đây cô đã từng xem qua tài liệu về Giáo sư Ross, cũng đã xem qua ảnh của ông ta, nhưng đó chỉ là ảnh chụp lén. Trên ảnh, thoạt nhìn Giáo sư Ross là một người nghiêm nghị bảo thủ, so với người ở trước mắt thật sự khác xa.



Nhưng điều khiến cô kinh ngạc hơn chính là vừa rồi Giáo sư Ross đã gọi Nghiêm Thừa Trì là cậu nhóc.



Hạ Trường Duyệt âm thầm hít sâu một hơi, sau đó quay đầu nhìn mặt Nghiêm Thừa Trì, không dám tưởng tượng ra biểu cảm trên mặt anh.



Với địa vị hiện giờ của anh, chỉ e không còn ai dám gọi anh là cậu nhóc nữa?



“Vị này là?”



Không đợi Nghiêm Thừa Trì trả lời, Keane Ross ngay lập tức đã chú ý đến Hạ Trường Duyệt đang đứng bên ngoài phòng bệnh. Ông ta nheo mắt nhìn.



Thật là một cô gái Á Đông xinh đẹp.



Khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay, đường nét tinh tế, đôi mắt trong veo, hàng mi cong, nhìn có vẻ biết ăn nói. Ngay cả lúc ngây ngốc, biểu cảm cũng thật đáng yêu.



Keane Ross nheo mắt, đáy mắt thoáng vẻ khen ngợi, trong lòng đại khái đã có câu trả lời.



Ngay sau đó, Nghiêm Thừa Trì đi đến vòng tay ôm eo Hạ Trường Duyệt, kéo cô sát vào ngực mình, bình thản nhếch môi.



“Đây là vợ chưa cưới của cháu, Hạ Trường Duyệt, còn đây là Giáo sư Ross.”



“Ch… chào Giáo sư Ross.” Hạ Trường Duyệt bị Nghiêm Thừa Trì ôm một cách thân mật như vậy, tâm trạng xáo trộn, giọng nói cũng lắp bắp.



Dù bản thân biết anh chỉ đang diễn kịch, nhưng cô vẫn không thể kiềm chế cảm xúc khi đến gần anh, nhịp tim cô tăng tốc. Bởi vì hồi hộp, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhanh chóng ửng đỏ, thoạt nhìn giống như đang xấu hổ.



“Ha ha!” Giáo sư Ross bật cười sang sảng.



Ông ta vỗ vai Nghiêm Thừa Trì, “Cô vợ nhỏ của cháu thật dễ xấu hổ, nhìn không ra là cô gái tuyên bố muốn thu phục cháu đấy.”



“Cô ấy bị cháu chiều hư, để giáo sư chê cười rồi.” Nghiêm Thừa Trì ôm cánh tay cô, từ từ siết chặt, cặp môi mỏng mấp máy.



Toàn thân Hạ Trường Duyệt gần như dựa vào người anh. Cô nghe anh nói vậy, tim càng đập nhanh, thoáng rung động. w๖ebtruy๖enonlin๖ez



Lời nói của anh thật rõ ràng dễ hiểu nhưng không để lộ chút cảm xúc nào, chỉ là lời nói đầy tính chiếm hữu, ai nghe cũng hiểu được.



Trong một thời gian ngắn, Giáo sư Ross cười không ngừng, ngay cả nhóm bác sĩ đi theo ông ta cũng cười theo. Những ánh mắt nhìn Hạ Trường Duyệt, có tán thưởng cũng có thích thú.



Hạ Trường Duyệt đỏ mặt, càng nép thân hình nhỏ nhắn vào lòng Nghiêm Thừa Trì.



Cô đã quên trả lời cho Nghiêm Thừa Trì, cũng không có tâm trí để diễn nữa. Trong lúc hoảng hốt, cô lờ mờ nhớ về hình ảnh bốn năm trước. Đó là lần đầu tiên anh đi cùng bạn đến nhà ăn.



Khi đó, một người thẳng tính gan dạ như cô, lần đầu tiên bị trêu đến đỏ mặt vì cô công khai muốn theo đuổi anh.



Khi cô ngượng đến nỗi muốn đào cái hố tự chôn mình, thì Nghiêm Thừa Trì cũng ôm chặt cô như bây giờ.



“Bạn gái của tôi, chỉ có tôi được quyền bắt nạt, không được nói nữa.”



Đó là lần đầu tiên anh nói chuyện độc đoán như vậy trước mặt người khác, nhưng lại khiến cô yêu thích đến hết thuốc chữa.



Lúc về cô cứ bám riết lấy anh, bắt anh lặp lại lần nữa. Nhưng cho dù thế nào anh cũng không hé răng nhắc lại.



Cuối cùng, anh bị cô bám dính đến không chịu nổi, mới véo mặt cô, “Hạ Trường Duyệt, da mặt của em chạy đâu mất rồi, nhanh đi tìm đi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom