• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi (1 Viewer)

  • Chương 90

Sở Thiên nghe thấy vậy mày hơi hơi chau lên, khó hiểu hỏi: “Vì sao phải kêu là viên bò đi tiểu?”


Béo lão nhân nghe vậy nghĩ Hoàng thượng hờn giận, liền một mực cung kính nói: “Hoàng thượng bớt giận, Diên nhi không có ý gì khác, cái nha đầu này chính là thích gì thì nói cái đấy, tuyệt đối với không có nửa điểm bất kính với Hoàng thượng” nha đầu chết tiệt kia, tên là gì không đặt, lại đặt tên này, tên này không phải là làm cho Hoàng thượng ăn nước tiểu sao?


Lúc này, Ngữ Diên bị Béo lão nhân nói như vậy, đúng là cũng có nghĩ tới, liền ngượng ngùng cười cười: “Hoàng thượng, Ngữ Diên tuyệt đối không có làm bẩn ý tứ của ngài, nữ tử không có tài chỉ có đức, tiểu nữ tử viết văn có hạn, không bằng Hoàng thượng ban thưởng một cái tên là được rồi” trời ạ, người cổ đại có cần phải phiền toái như vậy không? Viên nước tiểu ở thế kỷ 21 Tổng Thống đều ăn, cũng không nói cái gì nước tiểu với nước tiểu đâu!


Sở Thiên cười cười khổ sở nói: “Không có gì đáng ngại, trẫm cảm thấy tên này rất thú vị, như vậy, ngươi muốn làm viên bò đi tiểu này như thế nào?”


Ngữ Diên thấy thế cười cười nói: “Muốn làm mấy thứ này, ta cần mượn người của Hoàng thượng “


“Nha? Ngươi nghĩ mượn ai?” Sở Thiên cong môi có hứng thú hỏi.


“Cẩm y vệ, muốn Cẩm y vệ có khả năng đánh nhau tốt nhất” nàng cười nói.


“Diên nhi” Béo lão nhân thở nhẹ một tiếng, nha đầu kia muốn Cẩm y vệ làm cái gì? Còn muốn phải có thể đánh nhau ? Đây là nấu cơm, không phải đến đánh nhau .


“Đồng ý ” đối với yêu cầu đặc biệt này của nàng, hắn đã sớm thấy nhiều lần, nàng luôn có thể mang đến cho người ta niềm vui, lúc này đây, hắn muốn nhìn nàng một chút không làm cầm thần mà làm thực thần có gì đặc biệt hơn.


Sau nửa canh giờ


Hôm nay thật sự là đặc biệt, bởi vì Hoàng thượng lần đầu tiên đích thân tới Ngự thiện phòng, toàn bộ nhóm đầu bếp xếp thành đội ngũ thật dài đứng vững, Ngữ Diên đi theo sau Hoàng thượng đến đây, trong lòng quả thực không biết nên hình dung như thế nào, trời ạ, chỗ này quá lớn đi? Đang nhìn xem nhóm đầu bếp mênh mông vô bờ, nàng rốt cục cũng hiểu được giết chết một người tựa hồ không ảnh hưởng lắm!


“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế” nhóm đầu bếp quỳ trên mặt đất cùng hô lớn.


“Bình thân” Sở Thiên xua tay nói.


“Tạ ơn Hoàng thượng” mọi người khấu tạ xong toàn bộ đứng dậy, lúc này bọn thái giám liền bưng ghế Ngự xa hoa mang lại đây, Sở Thiên thấy thế liền ngồi lên, mọi người lại bắt đầu bưng trà rót nước cho hắn.


Ngữ Diên liếc mắt nhìn hắn, ai, làm Hoàng thượng thật tốt nha, làm cái gì đều có người hầu hạ, phòng bếp lớn làm cho nàng xấu hổ không thôi, đầu bếp nhiều càng làm cho nàng sợ hãi không thôi, sinh ra làm Đế vương gia thật sự sảng khoái ai!


“Cung Vương Phi” lão thái giám thấy nàng tâm trạng không yên liền lên tiếng.


Ngữ Diên thấy thế liền phục hồi tinh thần lại cười cười, trong lòng thầm nghĩ, Mộng Ngữ Diên ngươi đang ở đây nghĩ cái gì thế, ngươi là muốn tới để hoàn thành nhiệm vụ muốn ra điều kiện, nghĩ đến đây, nàng liền đem thịt bò bên trong rương đem ra, “Hoàng thượng, hai cân thịt bò nạc này là ta cố ý chọn lựa, hơn nữa mặt trên còn có gân nha” lời của nàng vừa dứt lời, liền đem nó tẩy sạch, tiếp theo nàng đem thịt bò rửa sạch đặt ở trên bàn gỗ dày, quay lại nói với Tiểu Hương: “Lấy cái kia ra”


Tiểu Hương nghe thấy liền lấy ở bên trong rương ra một cái gậy dài giống như Kim cô bổng, đưa cho nàng.


“Các vị đầu bếp, các ngươi nhất định phải học cho tốt, nếu ta thật sự có thể làm cho Hoàng thượng ăn cơm, về sau liền giao cho các ngươi làm” nàng xoay người đối với mấy vạn đầu bếp ở phía sau nói.


Mọi người hướng nàng liếc mắt một cái, trong lòng đều là cười nhạo nàng không biết trời cao đất rộng, đừng tưởng rằng là Vương Phi đều giỏi, bọn họ đã làm đầu bếp bao nhiêu năm, chẳng lẽ còn kém hơn một nha đầu chỉ có hai mươi tuổi đầu? Cho nên, lúc nàng nói lời này, đại bộ phận đầu bếp đều giống nhau như không nghe thấy.


Ngữ Diên không sao cả nhún nhún vai, ai có học hay không, bản cô nương sẽ không dạy cho các ngươi lần thứ hai, hừ, vì thế quay sang Cẩm y vệ dáng người khôi ngô bên cạnh này nói: “Mời dùng Thiết Bổng này đập hết sức vào thịt bò giã nát gân ra, thỉnh giã hai vạn sáu trăm gậy, không cho phép đánh nhiều xuống, cũng không cho phép thiếu một cái , ngươi có hiểu hay không?”


Lời của nàng vừa nói xong, tất cả nhóm đầu bếp đều chấn động, giã nhiều như vậy chẳng phải thành bùn?


Ngữ Diên thấy Cẩm y vệ cũng sững sờ nhìn chính mình, vì thế rất không thích hét lên: “Nhìn cái gì vậy, Hoàng thượng còn ở nơi này đây, ta nói chuyện ngươi nghe theo là tốt rồi, có nghe hay không?” thanh âm của nàng kéo cao lên rất nhiều.


Cẩm y vệ nghe thấy vậy liền bắt đầu giã thịt bò.


Ngữ Diên thấy thế cười cười, đưa tay ra chỉ chỉ vài đầu bếp, “Các ngươi lại đây”


Vài vị đầu bếp lớn tuổi bị điểm đến đành phải đứng dậy, Hoàng thượng ở trong này, ai cũng không dám giương oai, còn nữa, ai cũng muốn giữ được tánh mạng, bọn họ cũng muốn nhìn xem vị Vương Phi này có thể làm được ra cái gì.


“Tiểu Hương” nàng thở nhẹ một tiếng.


“Ai” Tiểu Hương nghe vậy gật đầu, đối với Béo lão nhân gật gật đầu, hai người đem tôm nhỏ ở bên trong rương đổ xuống bên trong bồn lớn.


“Đây là ta mua được từ tay ngư dân hai mẻ tôm nhỏ, mấy người các ngươi bắt nó bóc vỏ vứt ruột đi cho ta ” tiếp theo quay đầu chỉ vào Cẩm y vệ Chỉ Huy Sứ đang tiến đến, nói: “Ngươi, đem tôm đánh thành bùn cho ta”


Cẩm y vệ Chỉ Huy Sứ thấy thế vội vàng gật đầu, Vương Phi vốn là rất lớn rồi, còn nữa, Hoàng thượng đích thân tới, ai cũng muốn biểu hiện thật tốt một chút.


Một canh giờ sau


Ngữ Diên đem tất cả nguyên liệu nấu ăn từng cái để xuống, nàng đem tôm dã nát nấu chín một nửa, lại đổ ra trên bàn sắt để lạnh, sau để bên trong khối băng làm cho đông cứng.


Không bao lâu, thịt bò cũng được xử lý tốt, nàng dùng thìa đào ra một khối tôm nhỏ như trái vải vừa mới đông lạnh xong cắt thành hình vuông, lớn nhỏ lấy ra đều không cao hơn 1. 5 cm, đem viên hình vuông cẩn thận nhét vào bên trong viên thịt bò, tiếp theo đem viên thịt bò để vào trong một nồi xương loãng nấu chín.


Không bao lâu, mùi bắt đầu tràn ngập phòng bếp này, tất cả mọi người kinh ngạc không biết nên nói cái gì, đây là hương vị gì tại sao lại thơm như thế?


Ngữ Diên đoán không sai biệt lắm, lấy cái bát, vớt ra vài viên bỏ vào trong chén đưa cho Sở Thiên, “Hoàng thượng, viên bò đi tiểu nóng hổi đậm đà, nếm thử đi”


Lão thái giám nghe thấy vậy liền nhìn Hoàng thượng nói: “Để cho nô tài giúp Hoàng thượng thử trước đi”


Sở Thiên thấy thế khoát tay, đối với nàng, hắn thực yên tâm, cho nên không cần thử đồ ăn, hoàng thượng dùng thìa vàng vét lên một viên bò, đặt ở miệng nhẹ nhàng khẽ cắn.


“Cẩn thận a” Ngữ Diên liền lấy khăn ra che mặt.


Thái giám không kịp phản ứng, viên bò đi tiểu kia giống như phun nước hướng về phía mọi người ở cạnh hắn, Ngữ Diên may mắn lấy tay khăn che mặt, tự nhiên tránh được bắn qua .


Sở Thiên hai mắt trống rỗng nhìn phía trước. . . . . .


Trời ạ, đây là cảm giác gì vậy?


Ta cho tới bây giờ chưa thử qua cảm giác tươi mát thoát tục như vậy.


Thịt bò thơm ngon, tôm nhỏ ngọt, một khi hương vị xen lẫn cùng nhau tuyệt vời như vậy? !


Đây quả thực là lần đầu tiên được ăn làm cho người ta khó có thể quên


Vì sao? Vì sao? Vì sao?


Vì sao để cho ta ăn vào một chén viên bò ngon như vậy, nếu ta về sau ăn không được làm sao bây giờ? !


Mọi người bị bộ dáng say mê của Hoàng thượng làm cho khiếp sợ không biết nên nói cái gì, ánh mắt toàn bộ ‘ huyên náo thở phì phò’ nhìn hướng nàng, trong mắt tất cả đều đã tràn ngập sùng bái, giống như ánh mắt sùng bái của Cẩm y vệ đối với nàng cũng là không hề che đậy, Ngữ Diên thấy thế liền ngẩng đầu ưỡn ngực cười cười, may mắn nàng có quen biết với nhiều người, nên yêu cầu sắp xếp thức ăn ngon là vô cùng cao, nàng trừ bỏ tham tài, chính là ăn ngon, không có biện pháp, ai bảo nàng ăn nhiều cũng không mập đâu!


Một lúc sau


“Đây là viên bò ngon nhất mà trẫm từng ăn qua” Sở Thiên lau miệng vô cùng tán thưởng nói, nữ tử này đến tột cùng còn có cái gì mà hắn không biết, vì sao trên người của nàng đã lại có nhiều đáp án như vậy, làm cho người ta kìm lòng không đậu muốn tìm tòi nghiên cứu thật sâu.


“Ha ha, Hoàng thượng người thích là tốt rồi” Ngữ Diên cười cười.


Béo lão nhân cùng Tiểu Hương nhìn nhau, hai người nuốt một ngụm nước bọt, cái đồ kia tựa hồ ăn thật ngon, bọn họ cũng muốn ăn một chút nha.


“Ừ, ngươi cố ý làm cho trẫm cái này, chắc là có tâm nguyện gì đi?” Sở Thiên đứng dậy đi ra ngoài, Ngữ Diên thấy thế nhìn Béo lão nhân cùng Tiểu Hương ý bảo, bọn họ không cần đi theo, mà chính nàng liền theo đi qua, “Hắc hắc, Hoàng thượng, Ngữ diên biết ngài gần đây khẩu vị không được tốt lắm, cho nên. . . . . . Cho nên cố ý làm cho người “


“Nha? Phải không?” Sở Thiên cười cười, một bên lão thái giám vẫn cúi đầu đi theo đám bọn hắn.


Ngữ Diên nghe thấy vậy ngượng ngùng cười cười, trên mặt viết hai chữ giả dối rất to!


Theo bước chân của Hoàng thượng, bọn họ đi tới Tàng Thư Các, vừa tiến vào bên trong, Sở Thiên liền cho thái giám ở bên ngoài chờ, “Ngữ Diên a, các ngươi thật đúng là có duyên, này không của ngươi. . . . . .”


“Hoàng thượng, đúng vậy, ta có một cái nguyện vọng” nàng đột nhiên thực sự không có lễ phép cắt đứt lời của hắn.


Sở Thiên ngây ra một lúc, đem lời ban đầu, tướng công của ngươi cũng ở nơi đây nuốt xuống, Sở Hạo vẫn đều ở đây nghiên cứu bộ sách, biên quan gần đây không được ổn định, cho nên cố ý sang đây để xem lại kinh nghiệm chiến đấu trước đây, mà Sở Thiên vốn là tính mang nàng lại đây để trông thấy tướng công của nàng là cỡ nào bận rộn, nhưng lại không nghĩ tới nàng trực tiếp quyết định lời của hắn.


Ngữ Diên đến, Sở Hạo ở đằng sau giá sách ngây ra một lúc, nàng làm sao lại tới đây?


‘Bùm’ một tiếng, Ngữ Diên quỳ gối xuống.


“Ngươi làm cái gì vậy? Có chuyện thì cứ từ từ nói” Sở Thiên nói gấp.


“Hoàng thượng, người lần trước còn thiếu ta một nguyện vọng, hơn nữa hôm nay một cái, bây giờ là hai cái, ta nghĩ dùng hai cái nguyện vọng đổi lấy một cái” nàng chờ mong nhìn hướng hắn nói.


“Nha, là nguyện vọng gì?” Sở Thiên tò mò không thôi.


Ngữ Diên nhìn nhìn hắn, đột nhiên biến thành bộ dáng vô cùng nghiêm túc nói: “Hoàng thượng, ta nghĩ muốn hưu Cung thân vương”


‘Binh’ một tiếng, mặt sau giá sách truyền ra thanh âm của bộ sách rơi xuống, Ngữ Diên ngây ra một lúc, ai, nơi này còn có người sao? Nghi ngờ của nàng còn chưa biến mất, mặt Sở hạo đen như đít nồi từ phía sau giá sách đi ra. . . . . .
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom