Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 898
Chương 898:
Lúc này, ông chủ của chợ đen, đầu trọc, thân hình béo ục ch đích thân bước lên võ đài, tay cầm micro, hô vang: “Các v khán giả, trận đấu tối nay là giữa những tuyển thủ hàng đầu do Tiêu tiểu thư và Đường Nh thiếu phái ra.”
“Sau đây, xin mời nhà vô đch quyền anh hàng đầu chợ: đen do Tiêu tiểu thư mời đến từ Lang Quốc, Chiến Lang.”
Lời vừa dứt, bầu không khí hiện trường bắt đầu sôi súc.
Sau đó, bọn họ nhìn tháy một võ sĩ có thân hình cao gầy, nước da ngăm đen, ánh mắt sắc lẹm đến từ Lang Quốc, được một nhóm người hộ tống đi xuống, chằm chậm sải bước ra.
Tiêu Dao nói nhỏ với Trần Ninh: “Đây là võ sĩ mà em tìm được, biệt danh là Chiến Lang, anh tháy thế nào?”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Trông có vẻ khôg tôi, có vẻ là một kiện tướng đấy.”
Sau khi Chiến Lang bước lên sàn đấu.
Tên trùm đầu trọc lại cầm micro tiếp tục hét lớn: “Tiếp theo, xin mời cao thủ bí ẳn không biết Đường Nh thiếu đã mời từ đâu đến, Ngạ Quỷ.”
Vừa dứt lời, khán đài lại vang lên từng trận hoan hô.
Sau đó, một bóng người cao lớn không nhanh không chậm bước ra khỏi hậu đài Anh chàng này có dáng người rất cao lớn, khung xương rất to, nhưng thực ra lại rất gầy, như thể một bộ xương di động được bọc một lớp da ở bên ngoài.
Khuôn mặt tái nhọt như người chết, đôi mắt sâu hoắm, quằng mắt thâm quằng và đôi môi nhợt nhạt, trông rất đáng sợ, chẳng khác gì một xác chết biết đi.
Đường Hạo nhìn thấy Ngạ Quỷ thì không khỏi nợ một nụ cười tự mãn, anh ta ra hiệu cho Ngạ Quỷ, bảo Ngạ Quỷ lát nữa phải giết chết Chiến Lang.
Tiêu Dao không khỏi hơi nhíu mày khi nhìn thấy võ sĩ có biệt danh Ngạ Quỷ Cô không khỏi lại quay sang nhìn Trần Ninh, hỏi: “Tuyển thủ này của Đường Nh không biết anh ta tìm ở đâu ra.
Anh nghĩ thực lực của tuyển thủ này ra sao?”
Trần Ninh nhìn các xác chết biết đi đang chằm chậm đi lên võ đài kia thì khẽ cau mày: “Trên người tên này có mùi khó chu. Nếu tôi không nhằm, thì có lẽ hắn ta vừa đi từ một đống người chết ra.”
“Anh ta chắc chắn là một cao thủ giết người.”
Tiêu Dao nghe vậy thì cau chặt mày.
Ban nãy lúc Trần Ninh đánh giá Chiến Lang, anh chỉ nói Chiến Lang là một kiện tướng trên võ đài.
Nhưng khi Trần Ninh đánh giá Ngạ Quỷ này thì anh lại nói rằng Ngạ Quỷ là một cao thủ giết người.
Người nào mạnh người nào yếu?
Cô ta vừa muốn hỏi Trần Ninh rốt cuộc là võ sĩ của cô hay là võ sĩ của Đường Hạo lợi hại hơn?
Thế nhưng, cô ta vẫn chưa kp hỏi thì trùm chợ đen trên võ đài đã cầm micro và dõng dạc tuyên bố: “Hai võ sĩ đã vào v trí rồi. Bây giờ tôi chính thức thông báo, trận đấu bắt đầu”.
Keng keng keng, tiếng chuông bắt đầu trận đấu vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu.
Chiến Lang lập tức bày ra tư thế nghênh chiến.
Mà Ngạ Quỷ lại ngẳắng đầu lên, cười mỉa mai: “Tiếng chuông trận đấu đã vang lên, đây cũng hồi chuông báo tử của anh. Tôi tuyên bó, bây giờ anh đã chết.”
Trình Giảo Kim(*) (*) Ý nói làm việc giữa chừng thì xuất hiện sự tình ngoài dự tính ngăn trở Chiến Lang nghe vậy thì sửng sốt!
Vào lúc này, Ngạ Quỷ đã bắt đầu di chuyển với một tốc độ kinh người.
Chiến Lang chỉ vừa cảm thấy có một bóng người vụt qua trước mặt thì Ngạ Quỷ đã đến trước mặt anh ta, anh ta không khỏi kinh ngạc.
Khuôn mặt tái nhọt của Ngạ Quỷ nở lên một nụ cười quái d, tay phải của hắn ta giống như một cái móng vuốt, hung hăng cào về phía đầu của Chiến Lang Chiến Lang vội vàng lùi lại sau tránh đi.
Anh ta phản ứng đã xem như rất nhanh rồi, thế nhưng tốc độ của Ngạ Quỷ còn ngoài cả sức tưởng tượng, mặt anh ta vẫn b đầu ngón tay của Ngạ Quỷ quẹt xước, trên mặt lập tức xuất hiện vệt máu, máu tươi chảy đầm đìa.
Bên dưới khán đài, có vài người kinh hô, vài người lại thích thú cổ vũ.
Khuôn mặt xinh xắn của Tiêu Dao cũng hiện lên vẻ lo lắng!
Đường Hạo đắc thắng vỗ tay hô to: “Ngạ Quỷ, làm tốt lắm, đừng cho hắn cơ hội thở, mau dùng một đòn tiễn hắn lên đường đi.”
Ngạ Quỷ vừa chiếm ưu thế trước một đòn, thay vì gắp gáp lao vào tấn công thì hắn ta lại đưa tay lên liếm vết máu trên móng tay, nhìn Chiến Lang cười nói: “Đúng là mùi này rồi, thưởng thức buổi tiệc chét chóc này đi.”. “
Nói xong, đầu gối hắn ta hơi khuyu xuống, hắn ta hơi ngồi xỏổm xuống, rồi “rầm” một tiếng, cả người hắn ta như một viên đạn đại bác, bắn về phía Chiến Lang, tung một quyền đánh vào mặt Chiến Lang.
Chiến Lang cũng gầm lên, lao tới, nghênh chiến trực diện.
Rằm!
Hai nắm đấm chạm nhau, Chiến Lang b một quyền của Ngạ Quỷ đánh lui về sau.
Vào lúc Chiến Lang lui về sau, Ngạ Quỷ lập tức bám theo như một cái bóng, liên tục tung những đòn tấn công như vũ bão.
Lúc này, ông chủ của chợ đen, đầu trọc, thân hình béo ục ch đích thân bước lên võ đài, tay cầm micro, hô vang: “Các v khán giả, trận đấu tối nay là giữa những tuyển thủ hàng đầu do Tiêu tiểu thư và Đường Nh thiếu phái ra.”
“Sau đây, xin mời nhà vô đch quyền anh hàng đầu chợ: đen do Tiêu tiểu thư mời đến từ Lang Quốc, Chiến Lang.”
Lời vừa dứt, bầu không khí hiện trường bắt đầu sôi súc.
Sau đó, bọn họ nhìn tháy một võ sĩ có thân hình cao gầy, nước da ngăm đen, ánh mắt sắc lẹm đến từ Lang Quốc, được một nhóm người hộ tống đi xuống, chằm chậm sải bước ra.
Tiêu Dao nói nhỏ với Trần Ninh: “Đây là võ sĩ mà em tìm được, biệt danh là Chiến Lang, anh tháy thế nào?”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Trông có vẻ khôg tôi, có vẻ là một kiện tướng đấy.”
Sau khi Chiến Lang bước lên sàn đấu.
Tên trùm đầu trọc lại cầm micro tiếp tục hét lớn: “Tiếp theo, xin mời cao thủ bí ẳn không biết Đường Nh thiếu đã mời từ đâu đến, Ngạ Quỷ.”
Vừa dứt lời, khán đài lại vang lên từng trận hoan hô.
Sau đó, một bóng người cao lớn không nhanh không chậm bước ra khỏi hậu đài Anh chàng này có dáng người rất cao lớn, khung xương rất to, nhưng thực ra lại rất gầy, như thể một bộ xương di động được bọc một lớp da ở bên ngoài.
Khuôn mặt tái nhọt như người chết, đôi mắt sâu hoắm, quằng mắt thâm quằng và đôi môi nhợt nhạt, trông rất đáng sợ, chẳng khác gì một xác chết biết đi.
Đường Hạo nhìn thấy Ngạ Quỷ thì không khỏi nợ một nụ cười tự mãn, anh ta ra hiệu cho Ngạ Quỷ, bảo Ngạ Quỷ lát nữa phải giết chết Chiến Lang.
Tiêu Dao không khỏi hơi nhíu mày khi nhìn thấy võ sĩ có biệt danh Ngạ Quỷ Cô không khỏi lại quay sang nhìn Trần Ninh, hỏi: “Tuyển thủ này của Đường Nh không biết anh ta tìm ở đâu ra.
Anh nghĩ thực lực của tuyển thủ này ra sao?”
Trần Ninh nhìn các xác chết biết đi đang chằm chậm đi lên võ đài kia thì khẽ cau mày: “Trên người tên này có mùi khó chu. Nếu tôi không nhằm, thì có lẽ hắn ta vừa đi từ một đống người chết ra.”
“Anh ta chắc chắn là một cao thủ giết người.”
Tiêu Dao nghe vậy thì cau chặt mày.
Ban nãy lúc Trần Ninh đánh giá Chiến Lang, anh chỉ nói Chiến Lang là một kiện tướng trên võ đài.
Nhưng khi Trần Ninh đánh giá Ngạ Quỷ này thì anh lại nói rằng Ngạ Quỷ là một cao thủ giết người.
Người nào mạnh người nào yếu?
Cô ta vừa muốn hỏi Trần Ninh rốt cuộc là võ sĩ của cô hay là võ sĩ của Đường Hạo lợi hại hơn?
Thế nhưng, cô ta vẫn chưa kp hỏi thì trùm chợ đen trên võ đài đã cầm micro và dõng dạc tuyên bố: “Hai võ sĩ đã vào v trí rồi. Bây giờ tôi chính thức thông báo, trận đấu bắt đầu”.
Keng keng keng, tiếng chuông bắt đầu trận đấu vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu.
Chiến Lang lập tức bày ra tư thế nghênh chiến.
Mà Ngạ Quỷ lại ngẳắng đầu lên, cười mỉa mai: “Tiếng chuông trận đấu đã vang lên, đây cũng hồi chuông báo tử của anh. Tôi tuyên bó, bây giờ anh đã chết.”
Trình Giảo Kim(*) (*) Ý nói làm việc giữa chừng thì xuất hiện sự tình ngoài dự tính ngăn trở Chiến Lang nghe vậy thì sửng sốt!
Vào lúc này, Ngạ Quỷ đã bắt đầu di chuyển với một tốc độ kinh người.
Chiến Lang chỉ vừa cảm thấy có một bóng người vụt qua trước mặt thì Ngạ Quỷ đã đến trước mặt anh ta, anh ta không khỏi kinh ngạc.
Khuôn mặt tái nhọt của Ngạ Quỷ nở lên một nụ cười quái d, tay phải của hắn ta giống như một cái móng vuốt, hung hăng cào về phía đầu của Chiến Lang Chiến Lang vội vàng lùi lại sau tránh đi.
Anh ta phản ứng đã xem như rất nhanh rồi, thế nhưng tốc độ của Ngạ Quỷ còn ngoài cả sức tưởng tượng, mặt anh ta vẫn b đầu ngón tay của Ngạ Quỷ quẹt xước, trên mặt lập tức xuất hiện vệt máu, máu tươi chảy đầm đìa.
Bên dưới khán đài, có vài người kinh hô, vài người lại thích thú cổ vũ.
Khuôn mặt xinh xắn của Tiêu Dao cũng hiện lên vẻ lo lắng!
Đường Hạo đắc thắng vỗ tay hô to: “Ngạ Quỷ, làm tốt lắm, đừng cho hắn cơ hội thở, mau dùng một đòn tiễn hắn lên đường đi.”
Ngạ Quỷ vừa chiếm ưu thế trước một đòn, thay vì gắp gáp lao vào tấn công thì hắn ta lại đưa tay lên liếm vết máu trên móng tay, nhìn Chiến Lang cười nói: “Đúng là mùi này rồi, thưởng thức buổi tiệc chét chóc này đi.”. “
Nói xong, đầu gối hắn ta hơi khuyu xuống, hắn ta hơi ngồi xỏổm xuống, rồi “rầm” một tiếng, cả người hắn ta như một viên đạn đại bác, bắn về phía Chiến Lang, tung một quyền đánh vào mặt Chiến Lang.
Chiến Lang cũng gầm lên, lao tới, nghênh chiến trực diện.
Rằm!
Hai nắm đấm chạm nhau, Chiến Lang b một quyền của Ngạ Quỷ đánh lui về sau.
Vào lúc Chiến Lang lui về sau, Ngạ Quỷ lập tức bám theo như một cái bóng, liên tục tung những đòn tấn công như vũ bão.
Bình luận facebook