Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1166 Con mẹ nó tôi muốn cô phải chết.”
“Khà khà!”
Tần Phong đè lên trên người Mục Thiên Lam, trên cao nhìn xuống nhìn cô, cười xấu xa nói: “Không dối gạt Tổng giám đốc Mục, trước khi cô còn chưa sinh con, lúc báo New York đăng ảnh cô mặc bikini, trao cho cô danh hiệu vinh quang mỹ nhân số một phương Đông, tôi đang học tập ở Mễ Quốc, khi đó tôi đã muốn nếm thử hương vị tuyệt vời của cô rồi.”
“Nhưng tôi vẫn chưa tìm được cơ hội, mà bây giờ cơ hội đến rồi, sao tôi có thể bỏ qua chứ?”
“Cho nên, cô đừng phản kháng nữa, ngoan ngoãn theo tôi đi. Chỉ cần có làm cho tôi hài lòng, tôi bảo đảm sẽ giúp cô phát triển kinh doanh lớn hơn, đồng thời còn tặng cho cô một chiếc máy bay tư nhân. Tôi nói được làm được”
Nói xong, anh ta lại đè cả người xuống.
Về phần anh ta nói giúp Mục Thiên Lam làm lớn kinh doanh, tặng máy bay tư nhân cho cô, đó đều là đang vẽ bánh cho Mục Thiên Lam, muốn làm cho Mục Thiên Lam ngoan ngoãn không phản kháng nữa. Đợi sau khi anh ta làm xong chuyện sẽ vứt bỏ cô, vui vẻ thì cho cô một khoản tiền, mất hứng thì cài thắt lưng lại rồi chạy lấy người, quan tâm cô ba bảy hai mươi mốt cái gì.
Nếu đổi lại là một người phụ nữ bình thường, đứng trước sự cám dỗ lớn như vậy chắc chắn đã đắm chìm trong đó, sẽ không vùng vẫy nữa rồi.
Nhưng Mục Thiên Lam cũng không phải là một phụ nữ bình thường, dùng tiền để mê hoặc cô cũng không có bất kỳ hiệu quả gì.
Cô cố gắng giãy dụa. Nhưng Tân Phong là ai chứ? Đó chính là một Nội Kình võ giả nha!
Cô chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, làm sao có thể thoát khỏi móng vuốt ma quỷ của một Nội Kình võ giả chứ?
Giãy dụa không có kết quả, cũng không cam lòng bị làm nhục, đột nhiên Mục Thiên Lam mở miệng cắn vào lỗ tai của Tần Phong một cái, cả cái tai
của anh ta đều bị cắn xuống.
"A!"
Tần Phong phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, bịt chặt lỗ tai của mình. Trong nháy mắt màu tươi nhuốm đỏ cả tay của anh ta, đau đớn khiến cho khuôn mặt của anh ta cũng trở nên vặn vẹo.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”.
Mấy tên vệ sĩ canh chừng ở ngoài cửa, nghe được tiếng kêu thảm thiết, lập tức xông vào trong.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Tần Phong đang bưng chặt lỗ tai, trên mặt toàn là máu, còn Mục Thiên Lam “phụt” một cái, phun ra một cái tai máu chảy đầm đìa xuống mặt đất, lập tức tất cả đám vệ sĩ đều ngẩn ra, một luồng cảm giác nguy cơ chết chóc kinh khủng lập tức quét qua toàn thân bọn họ.
Là vệ sĩ của cậu Tần, lại không bảo vệ tốt cho cậu Tần, khiến cho lỗ tai của cậu Tần bị cắn rơi. Nếu chuyện này bị bố của cậu Tần biết được, tính. mạng của bọn họ cũng không còn nữa rồi.
"Ha ha!" Mục Thiên Lam cười lạnh một tiếng, lộ ra một hàm răng dính đầy máu.
“Mẹ bỉm sữa không phải là dễ bắt nạt như vậy đâu. Bây giờ anh hối hận muốn chơi một người mẹ bỉm sữa như tôi rồi chứ?”
"Con me no!" Phổi của Tần Phong cũng sắp nổ tung rồi, vẻ mặt anh ta vô cùng dữ tợn.
“Cô con khốn đáng chết này, dám cắn đứt cái tai của tôi. Con mẹ nó tôi muốn cô phải chết.”
Dứt lời, anh ta lao tới, bốp bốp liên tiếp đánh Mục Thiên Lam mấy cái bạt tai.
Khiến cho Mục Thiên Lam cũng choáng váng rồi. Nhưng đúng lúc này. “Phịch” một tiếng, cửa phòng bao bị đá văng. Rõ ràng là Tiêu Thanh, anh ôm hai cục cưng đi đến phòng bao.
Khi anh nhìn thấy Mục Thiên Lam bị đè ở trên ghế sô pha, đang hứng chịu những cái tát mạnh mẽ, trong mắt của Tiêu Thanh dâng trào lên ngọn lửa giận dữ.
“Dừng tay lại cho tôi!” “Người xấu, không cho phép đánh mẹ của tôi!” Tiêu Thanh và hai cục cưng đều tức giận không thể ngăn được hét lên.
Đặc biệt là giọng nói của Tiêu Thanh giống như hổ gầm rồng ngâm, chấn động linh hồn, thoáng cái Tần Phong và bốn tên vệ sĩ của anh ta đã bị áp chế rôi.
Giây tiếp theo.
Ông bố bỉm sữa Tiêu Thanh ôm theo hai cục cưng, nhanh như gió đi tới trước ghế sô pha, đặt cục cưng tới một bên ghế sô pha, nâng khuôn mặt sưng đỏ của Mục Thiên Lam lên, đau lòng hỏi: “Vợ à, em còn ổn không?”
“Chồng ơi, em không sao.”
Mục Thiên Lam nhoẻn miệng cười một cái: “Bây giờ Vợ của anh không làm chuyện ngốc nghếch đâu, em không thể bỏ lại anh và hai cục cưng, cho nên em đấu trí đấu dũng với anh ta, còn cắn đứt lỗ tai của anh ta xuống, cho chồng tranh thủ thời gian đấy. Quả nhiên chồng không làm cho em thất vọng, nhanh như vậy đã chạy đến rồi.”
Vốn dĩ Tiêu Thanh đang một bụng lửa giận.
Nghe được những lời này của vợ mình, anh mới biết cô vợ ngốc nghếch của mình đã trở thành cô vợ thông minh rồi.
Trên đường đi anh vẫn còn lo lắng, ngộ nhỡ cô vợ ngốc nghếch của mình vì để không bị xâm phạm, nhảy từ cửa sổ khách sạn xuống thì phải làm sao?
Vì thế, dọc đường đi anh vô cùng lo lắng sợ hãi. Lúc này mới biết được, lo lắng của mình là dư thừa rồi.
Tần Phong đè lên trên người Mục Thiên Lam, trên cao nhìn xuống nhìn cô, cười xấu xa nói: “Không dối gạt Tổng giám đốc Mục, trước khi cô còn chưa sinh con, lúc báo New York đăng ảnh cô mặc bikini, trao cho cô danh hiệu vinh quang mỹ nhân số một phương Đông, tôi đang học tập ở Mễ Quốc, khi đó tôi đã muốn nếm thử hương vị tuyệt vời của cô rồi.”
“Nhưng tôi vẫn chưa tìm được cơ hội, mà bây giờ cơ hội đến rồi, sao tôi có thể bỏ qua chứ?”
“Cho nên, cô đừng phản kháng nữa, ngoan ngoãn theo tôi đi. Chỉ cần có làm cho tôi hài lòng, tôi bảo đảm sẽ giúp cô phát triển kinh doanh lớn hơn, đồng thời còn tặng cho cô một chiếc máy bay tư nhân. Tôi nói được làm được”
Nói xong, anh ta lại đè cả người xuống.
Về phần anh ta nói giúp Mục Thiên Lam làm lớn kinh doanh, tặng máy bay tư nhân cho cô, đó đều là đang vẽ bánh cho Mục Thiên Lam, muốn làm cho Mục Thiên Lam ngoan ngoãn không phản kháng nữa. Đợi sau khi anh ta làm xong chuyện sẽ vứt bỏ cô, vui vẻ thì cho cô một khoản tiền, mất hứng thì cài thắt lưng lại rồi chạy lấy người, quan tâm cô ba bảy hai mươi mốt cái gì.
Nếu đổi lại là một người phụ nữ bình thường, đứng trước sự cám dỗ lớn như vậy chắc chắn đã đắm chìm trong đó, sẽ không vùng vẫy nữa rồi.
Nhưng Mục Thiên Lam cũng không phải là một phụ nữ bình thường, dùng tiền để mê hoặc cô cũng không có bất kỳ hiệu quả gì.
Cô cố gắng giãy dụa. Nhưng Tân Phong là ai chứ? Đó chính là một Nội Kình võ giả nha!
Cô chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, làm sao có thể thoát khỏi móng vuốt ma quỷ của một Nội Kình võ giả chứ?
Giãy dụa không có kết quả, cũng không cam lòng bị làm nhục, đột nhiên Mục Thiên Lam mở miệng cắn vào lỗ tai của Tần Phong một cái, cả cái tai
của anh ta đều bị cắn xuống.
"A!"
Tần Phong phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, bịt chặt lỗ tai của mình. Trong nháy mắt màu tươi nhuốm đỏ cả tay của anh ta, đau đớn khiến cho khuôn mặt của anh ta cũng trở nên vặn vẹo.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”.
Mấy tên vệ sĩ canh chừng ở ngoài cửa, nghe được tiếng kêu thảm thiết, lập tức xông vào trong.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Tần Phong đang bưng chặt lỗ tai, trên mặt toàn là máu, còn Mục Thiên Lam “phụt” một cái, phun ra một cái tai máu chảy đầm đìa xuống mặt đất, lập tức tất cả đám vệ sĩ đều ngẩn ra, một luồng cảm giác nguy cơ chết chóc kinh khủng lập tức quét qua toàn thân bọn họ.
Là vệ sĩ của cậu Tần, lại không bảo vệ tốt cho cậu Tần, khiến cho lỗ tai của cậu Tần bị cắn rơi. Nếu chuyện này bị bố của cậu Tần biết được, tính. mạng của bọn họ cũng không còn nữa rồi.
"Ha ha!" Mục Thiên Lam cười lạnh một tiếng, lộ ra một hàm răng dính đầy máu.
“Mẹ bỉm sữa không phải là dễ bắt nạt như vậy đâu. Bây giờ anh hối hận muốn chơi một người mẹ bỉm sữa như tôi rồi chứ?”
"Con me no!" Phổi của Tần Phong cũng sắp nổ tung rồi, vẻ mặt anh ta vô cùng dữ tợn.
“Cô con khốn đáng chết này, dám cắn đứt cái tai của tôi. Con mẹ nó tôi muốn cô phải chết.”
Dứt lời, anh ta lao tới, bốp bốp liên tiếp đánh Mục Thiên Lam mấy cái bạt tai.
Khiến cho Mục Thiên Lam cũng choáng váng rồi. Nhưng đúng lúc này. “Phịch” một tiếng, cửa phòng bao bị đá văng. Rõ ràng là Tiêu Thanh, anh ôm hai cục cưng đi đến phòng bao.
Khi anh nhìn thấy Mục Thiên Lam bị đè ở trên ghế sô pha, đang hứng chịu những cái tát mạnh mẽ, trong mắt của Tiêu Thanh dâng trào lên ngọn lửa giận dữ.
“Dừng tay lại cho tôi!” “Người xấu, không cho phép đánh mẹ của tôi!” Tiêu Thanh và hai cục cưng đều tức giận không thể ngăn được hét lên.
Đặc biệt là giọng nói của Tiêu Thanh giống như hổ gầm rồng ngâm, chấn động linh hồn, thoáng cái Tần Phong và bốn tên vệ sĩ của anh ta đã bị áp chế rôi.
Giây tiếp theo.
Ông bố bỉm sữa Tiêu Thanh ôm theo hai cục cưng, nhanh như gió đi tới trước ghế sô pha, đặt cục cưng tới một bên ghế sô pha, nâng khuôn mặt sưng đỏ của Mục Thiên Lam lên, đau lòng hỏi: “Vợ à, em còn ổn không?”
“Chồng ơi, em không sao.”
Mục Thiên Lam nhoẻn miệng cười một cái: “Bây giờ Vợ của anh không làm chuyện ngốc nghếch đâu, em không thể bỏ lại anh và hai cục cưng, cho nên em đấu trí đấu dũng với anh ta, còn cắn đứt lỗ tai của anh ta xuống, cho chồng tranh thủ thời gian đấy. Quả nhiên chồng không làm cho em thất vọng, nhanh như vậy đã chạy đến rồi.”
Vốn dĩ Tiêu Thanh đang một bụng lửa giận.
Nghe được những lời này của vợ mình, anh mới biết cô vợ ngốc nghếch của mình đã trở thành cô vợ thông minh rồi.
Trên đường đi anh vẫn còn lo lắng, ngộ nhỡ cô vợ ngốc nghếch của mình vì để không bị xâm phạm, nhảy từ cửa sổ khách sạn xuống thì phải làm sao?
Vì thế, dọc đường đi anh vô cùng lo lắng sợ hãi. Lúc này mới biết được, lo lắng của mình là dư thừa rồi.