Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1172 "Bố, mấy người xấu này lại tới"
"Tiêu đại sự là người như thế nào?" "Sao tôi vẫn chưa nghe danh bao giờ nhỉ?" "Từ lúc nào mà Cẩm Châu lại có một Tiêu đại sư vậy?"
"Tiêu đại sư này còn hơn Lý đại sự sao? Tại sao anh ta lại tổ chức buổi gặp mặt hoành tráng thế?".
Nghe lời nói của Hoắc Cẩn Huy, mọi người có mặt đều thảo luận vô cùng sôi nổi. Ở Cẩm Châu, đại sư nổi tiếng nhất chính là bậc thầy phong thủy số một của Cẩm Châu Lý Học Đạo, có thể nói là nghe nhiều thành quen, nhà nhà đều biết, danh nổi khắp Cẩm Châu, còn như Tiêu đại sự, người ở Cẩm Châu quả thật chưa từng nghe đến.
"Ha ha!" Ở phía sau chiếc Bugatti Veyron của Hoắc Cẩn Huy, một thanh niên lái Aston Martin cười to: "Một đám bò sát ở dưới đáy xã hội, các anh hoàn toàn không biết Tiêu đại sự khủng bố như thế nào đâu, ông nội Lý Học Đạo của tôi ở trước mặt anh ấy cũng phải cung kính gọi anh ấy một tiếng Tiêu đại sư, lợi hại hơn ông nội tôi rất nhiều."
"Cậu Lý cậu Lý, Tiêu đại sư đó lợi hại như thế nào thế?" Có người tò mò hỏi.
Lý Khải Phi, cháu trai của Lý Học Đạo kiêu ngạo nói: "Tiêu đại sư này giống như thần vậy, mọi người đều biết, ông nội Lý Học Đạo của tôi biết dẫn lôi, nhưng cũng phải ở ngoài trời, còn phải có phương pháp, mất hơn nửa ngày mới có thể làm cho trời đổi màu, sấm đánh xuống"
"Nhưng mà, Tiêu đại sư này không cần, anh ấy chỉ cần giơ tay lên, kêu một tiếng sấm xuống thì trên không trung sẽ có sấm chớp dày đặc, còn có thể cầm lấy sấm sét, ném vào người, đánh chết người ta nữa!"
"Mọi người đều biết, ngày hôm qua, vua thế giới ngầm ở Cẩm Châu - Trương Tử Hào bị giết, nhưng cũng không biết là ai giết chết đúng không?"
"Đúng vậy đúng vậy! Chẳng lẽ do Tiêu đại sư giết chết?" Có người hỏi.
"Đúng vậy!" Lý Khải Phi gật đầu liên tục: "Chính là do Tiêu đại sự giết chết, Trương Tử Hào cậy bản thân có chỗ dựa là Liên minh Thiên Địa, tự cho mình là giỏi, chạy đi khiêu khích Tiêu đại sự, kết quả bị Tiêu đại sự tiêu diệt rồi."
"Ngay cả Liên minh Thiên Địa cũng không sợ, dám giết Trương Tử Hào, bây giờ mọi người có thể tưởng tượng được Tiêu đại sự lợi hại như nào rồi chứ?"
Nghe lời này của Lý Khải Phi, mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, rối rít thảo luận.
"Xem ra bắt đầu từ hôm nay, danh hiệu đại sự lợi hại nhất Cẩm Châu phải thuộc về Tiêu đại sư rồi!"
"Chẳng trách có nhiều đại ca đến tham gia buổi gặp mặt của Tiêu đại sư như thế, hóa ra Tiêu đại sư kinh khủng như vậy!"
"Thật muốn tận mắt nhìn thấy mặt mũi của Tiêu đại sư!"
Dưới tiếng thảo luận rôm rả của mọi người, đoàn người của Tiêu Thanh từ xe taxi đi xuống, gạt đám người ra rồi đi vào cửa chính của hội sở Victoria.
"Trời! Cuộc gặp mặt này cũng quá long trọng rồi!" Mục Thiên Lam hơi bị kích động. Kết quả, cô vừa nói xong thì có một tiếng cười lạnh vang lên. "Cũng không phải là làm cho em, em kích động cái gì?".
Bỗng chốc Hoắc Cẩn Huy, Lý Khải Phi, Diệp Hoan và một đảm thanh niên trai gái từ trên xe thể thao bước xuống, đang muốn vào hội sở, nhìn thấy Tiêu Thanh bọn họ lập tức vây xung quanh.
"Bố, mấy người xấu này lại tới"
Bé Doanh thì thầm, được Tiêu Thanh ôm trong lòng nhưng cô bé vẫn nhận ra đám người Hoắc Cẩn Huy.
"Có bố ở đây, bé Doanh không cần sợ hãi"
"Vâng, bố" Bé Doanh tự đắc nói với đám người Hoắc Cẩn Huy: "Bố tôi biết đánh người, không cho phép các anh bắt nạt mẹ tôi, cẩn thận bố tôi đánh các anh."
"Ha ha!"
Hoắc Cẩn Huy cười đến đỏ mặt, nói: "Thật là một bé gái không có não, cũng không nhìn xem đây là nơi nào, đây là nơi ông nội tôi tổ chức buổi gặp mặt cho Tiêu đại sư, cho bố nhóc một nghìn lá gan, anh ta cũng không dám đánh tôi, nếu anh ta dám động đến cọng lông của tôi, tôi sẽ bảo ông nội tôi gọi Tiêu đại sư dùng sét đánh chết bố nhóc!"
Mục Thiên Lam nghe vậy, cơ thể mềm mại run lên, vội vàng nhẹ giọng khuyên nhủ: "Tiêu Thanh, anh đừng ra tay, tổ chức buổi gặp mặt hoành tráng như vậy cho Tiêu đại sư, thực lực của Tiêu đại sự chắc chắn rất mạnh, anh phải kiềm chế lại, nhất định đừng ra tay, tránh gây ra phiền phức biết không?"
Tiêu Thanh cười cười: "Yên tâm đi vợ, anh có chừng mực"
Lời hai vợ chồng nói chuyện với nhau bị đám người Hoắc Cẩn Huy nghe được, cho rằng Tiêu Thanh sợ Tiêu đại sư, bọn họ đều đắc ý.
"Tiêu đại sư này còn hơn Lý đại sự sao? Tại sao anh ta lại tổ chức buổi gặp mặt hoành tráng thế?".
Nghe lời nói của Hoắc Cẩn Huy, mọi người có mặt đều thảo luận vô cùng sôi nổi. Ở Cẩm Châu, đại sư nổi tiếng nhất chính là bậc thầy phong thủy số một của Cẩm Châu Lý Học Đạo, có thể nói là nghe nhiều thành quen, nhà nhà đều biết, danh nổi khắp Cẩm Châu, còn như Tiêu đại sự, người ở Cẩm Châu quả thật chưa từng nghe đến.
"Ha ha!" Ở phía sau chiếc Bugatti Veyron của Hoắc Cẩn Huy, một thanh niên lái Aston Martin cười to: "Một đám bò sát ở dưới đáy xã hội, các anh hoàn toàn không biết Tiêu đại sự khủng bố như thế nào đâu, ông nội Lý Học Đạo của tôi ở trước mặt anh ấy cũng phải cung kính gọi anh ấy một tiếng Tiêu đại sư, lợi hại hơn ông nội tôi rất nhiều."
"Cậu Lý cậu Lý, Tiêu đại sư đó lợi hại như thế nào thế?" Có người tò mò hỏi.
Lý Khải Phi, cháu trai của Lý Học Đạo kiêu ngạo nói: "Tiêu đại sư này giống như thần vậy, mọi người đều biết, ông nội Lý Học Đạo của tôi biết dẫn lôi, nhưng cũng phải ở ngoài trời, còn phải có phương pháp, mất hơn nửa ngày mới có thể làm cho trời đổi màu, sấm đánh xuống"
"Nhưng mà, Tiêu đại sư này không cần, anh ấy chỉ cần giơ tay lên, kêu một tiếng sấm xuống thì trên không trung sẽ có sấm chớp dày đặc, còn có thể cầm lấy sấm sét, ném vào người, đánh chết người ta nữa!"
"Mọi người đều biết, ngày hôm qua, vua thế giới ngầm ở Cẩm Châu - Trương Tử Hào bị giết, nhưng cũng không biết là ai giết chết đúng không?"
"Đúng vậy đúng vậy! Chẳng lẽ do Tiêu đại sư giết chết?" Có người hỏi.
"Đúng vậy!" Lý Khải Phi gật đầu liên tục: "Chính là do Tiêu đại sự giết chết, Trương Tử Hào cậy bản thân có chỗ dựa là Liên minh Thiên Địa, tự cho mình là giỏi, chạy đi khiêu khích Tiêu đại sự, kết quả bị Tiêu đại sự tiêu diệt rồi."
"Ngay cả Liên minh Thiên Địa cũng không sợ, dám giết Trương Tử Hào, bây giờ mọi người có thể tưởng tượng được Tiêu đại sự lợi hại như nào rồi chứ?"
Nghe lời này của Lý Khải Phi, mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, rối rít thảo luận.
"Xem ra bắt đầu từ hôm nay, danh hiệu đại sự lợi hại nhất Cẩm Châu phải thuộc về Tiêu đại sư rồi!"
"Chẳng trách có nhiều đại ca đến tham gia buổi gặp mặt của Tiêu đại sư như thế, hóa ra Tiêu đại sư kinh khủng như vậy!"
"Thật muốn tận mắt nhìn thấy mặt mũi của Tiêu đại sư!"
Dưới tiếng thảo luận rôm rả của mọi người, đoàn người của Tiêu Thanh từ xe taxi đi xuống, gạt đám người ra rồi đi vào cửa chính của hội sở Victoria.
"Trời! Cuộc gặp mặt này cũng quá long trọng rồi!" Mục Thiên Lam hơi bị kích động. Kết quả, cô vừa nói xong thì có một tiếng cười lạnh vang lên. "Cũng không phải là làm cho em, em kích động cái gì?".
Bỗng chốc Hoắc Cẩn Huy, Lý Khải Phi, Diệp Hoan và một đảm thanh niên trai gái từ trên xe thể thao bước xuống, đang muốn vào hội sở, nhìn thấy Tiêu Thanh bọn họ lập tức vây xung quanh.
"Bố, mấy người xấu này lại tới"
Bé Doanh thì thầm, được Tiêu Thanh ôm trong lòng nhưng cô bé vẫn nhận ra đám người Hoắc Cẩn Huy.
"Có bố ở đây, bé Doanh không cần sợ hãi"
"Vâng, bố" Bé Doanh tự đắc nói với đám người Hoắc Cẩn Huy: "Bố tôi biết đánh người, không cho phép các anh bắt nạt mẹ tôi, cẩn thận bố tôi đánh các anh."
"Ha ha!"
Hoắc Cẩn Huy cười đến đỏ mặt, nói: "Thật là một bé gái không có não, cũng không nhìn xem đây là nơi nào, đây là nơi ông nội tôi tổ chức buổi gặp mặt cho Tiêu đại sư, cho bố nhóc một nghìn lá gan, anh ta cũng không dám đánh tôi, nếu anh ta dám động đến cọng lông của tôi, tôi sẽ bảo ông nội tôi gọi Tiêu đại sư dùng sét đánh chết bố nhóc!"
Mục Thiên Lam nghe vậy, cơ thể mềm mại run lên, vội vàng nhẹ giọng khuyên nhủ: "Tiêu Thanh, anh đừng ra tay, tổ chức buổi gặp mặt hoành tráng như vậy cho Tiêu đại sư, thực lực của Tiêu đại sự chắc chắn rất mạnh, anh phải kiềm chế lại, nhất định đừng ra tay, tránh gây ra phiền phức biết không?"
Tiêu Thanh cười cười: "Yên tâm đi vợ, anh có chừng mực"
Lời hai vợ chồng nói chuyện với nhau bị đám người Hoắc Cẩn Huy nghe được, cho rằng Tiêu Thanh sợ Tiêu đại sư, bọn họ đều đắc ý.