Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1224 Đừng giết tôi!
Kể cả có đau lòng đi chăng nữa thì còn có thể làm gì được?
Nếu nó đã biến thành một tên súc sinh, vậy thì sớm đã không thể quay đầu làm lại, chi bằng để nó chết đi, đầu thai kiếp khác, hy vọng ở kiếp sau nó có thể làm một con người, có lẽ đây chính là việc duy nhất một người bố có thể làm cho con trai mình.
Cho nên, ông ta mong Mục Hải Long chết.
Chết càng sớm càng tốt.
Ông ta sợ rằng nếu Mục Hải Long cứ tiếp tục sống mà gây ra nghiệp chướng thế này, đến lúc chết đi cũng chẳng có cơ hội được đầu thai.
"Con mẹ nó, ông vẫn còn là bố của tôi ư?" Mục Hải Long gào lên căm hận: "Làm gì có người bố nào thấy con trai mình sắp chết vẫn còn ung dung bình thản, thậm chí còn vui mừng như ông chứ? Cứ luôn mồm chửi tôi là đồ súc sinh, chính ông mới là đồ súc
sinh!"
"Đúng, tao là súc sinh!" Mục An Quốc nghiến răng nghiến lợi: "Chính vì tao là một tên súc sinh nên mới đẻ ra một thằng súc sinh mất dạy như mày".
+
"Tuy tao là súc sinh nhưng còn biết phân biệt đúng sai, còn mày là một thằng súc sinh không biết phân biệt phải trái, làm chuyện xấu xa, sống chỉ rước thêm tại hoạ, tao mong mày chết sớm đi để kiếp sau mày được đầu thai làm người, đừng làm súc sinh như kiếp này nữa!"
"Ông."
Mục Hải Long tức điên lên rồi.
Anh ta đang định sống chết cãi tay đôi với Mục An Quốc thì thấy Tiêu Thanh đến.
Anh mang theo Đồ Đao, hơn nữa còn giơ Đồ Đao lên chém thẳng về phía Mục Hải Long.
“Đừng giết tôi! Đừng mà!" Mục Hải Long kinh hãi gào toáng lên.
Vút!
Một đường đao khí nhanh như cắt chém về phía anh ta.
Lúc lưỡi Đồ Đào sắp sửa bổ vào người Mục Hải Long, bỗng nhiên Bắc Thần Koji từ đầu xuất hiện dùng đao chặn lại đao khí của Tiêu Thanh.
"Hu hu hu.."
Mục Hải Long cảm động phát khóc.
"Trời đất ơi Bắc Thần anh đúng là bố tôi mà! Anh ra tay đúng lúc lắm, đưa tôi đi khỏi đây với! Nhanh đưa tôi thoát khỏi nơi này đi! Tôi sẽ trả anh tiền! Mười tỷ đồ! Tôi trả anh mười tỷ đồ!"
Mục Hải Long quả là người có tiền.
Một mình anh ta có được số tiền mười tỷ đô trong tay, Matsushita vơ vét tất tần tật của cải là hơn bốn mươi tỷ đô, hai phần ba chỗ đó đã bị nhà Miki lấy mất, chỉ còn lại mười tỷ đô để ở chỗ Mục Hải Long. Tổng giá trị tài sản mà anh ta sở hữu là hơn hai mươi tỷ đô, mà giờ lại bỏ ra mười tỷ để cầu xin người ta cứu mạng, thế này cũng nhiều quá rồi.
Mục Hải Long cho rằng chỉ cần có tiền thì mua tiên cũng được, dưới sức hấp dẫn của mười tỷ đô, chắc chắn Bắc Thần Koji sẽ cứu mình.
Đúng như dự đoán.
Bắc Thần Koji liều chết cản lại Tiêu Thanh, lớn giọng ra lệnh: "Các đàn em, mau đưa Mục Hải Long rời khỏi đây an toàn, tôi sẽ ở đây cầm chân anh ta. Nhớ rõ số tiền mười tỷ đô Mục Hải Long đã hứa, còn nữa, báo cho gia chủ nhà Miki đem Kiểm thánh đến đây giết chết Tiêu Thanh!"
Vừa dứt lời.
Keng!
Kiếm samurai của anh ta gắt gao chặn lại quang đao của Tiêu Thanh, giữa hai thứ vũ khí tóe ra tia lửa.
Bắc Thần Koji không hổ danh là chưởng môn của Bắc Thần Nhất Đao Lưu, thực lực cao cường, được mệnh danh là cao thủ mạnh thứ hai Nhật Bản, cũng gọi là đạt được Thần cảnh không tồi, không hề thua kém Tiêu Thanh.
"Tiêu Thanh! Mau giết thằng súc sinh Hải Long kia đi! Mau giết chết nó!"
Mục An Quốc sốt ruột hét lớn.
Bởi vì ông ta phát hiện có vài tên Samurai đã đến gần chỗ Mục Hải Long.
"Con mẹ nó, giết ông thì có!"
Mục Hải Long gầm lên, sau đó chỉ tay vào một tên Samurai, ra lệnh: "Thải quân, cậu đi giết lão già chết tiệt kia cho tôi, nếu giết được ông ta tôi sẽ thưởng cho cậu một tỷ đô, trong vòng ba ngày sẽ chuyển tiền cho cậu!"
Tên Samurai kia vừa nghe thấy thế thì cảm thấy vô cùng hưng phấn, lập tức tiến về phía Mục An Quốc.
Mục An Quốc run rẩy chống gậy, loạng choạng lùi về phía sau.
"Ha ha!" Mục Hải Long cười lớn, vẻ mặt nham hiểu: "Mục An Quốc, con mẹ nó ông chết chắc rồi!"
Nếu nó đã biến thành một tên súc sinh, vậy thì sớm đã không thể quay đầu làm lại, chi bằng để nó chết đi, đầu thai kiếp khác, hy vọng ở kiếp sau nó có thể làm một con người, có lẽ đây chính là việc duy nhất một người bố có thể làm cho con trai mình.
Cho nên, ông ta mong Mục Hải Long chết.
Chết càng sớm càng tốt.
Ông ta sợ rằng nếu Mục Hải Long cứ tiếp tục sống mà gây ra nghiệp chướng thế này, đến lúc chết đi cũng chẳng có cơ hội được đầu thai.
"Con mẹ nó, ông vẫn còn là bố của tôi ư?" Mục Hải Long gào lên căm hận: "Làm gì có người bố nào thấy con trai mình sắp chết vẫn còn ung dung bình thản, thậm chí còn vui mừng như ông chứ? Cứ luôn mồm chửi tôi là đồ súc sinh, chính ông mới là đồ súc
sinh!"
"Đúng, tao là súc sinh!" Mục An Quốc nghiến răng nghiến lợi: "Chính vì tao là một tên súc sinh nên mới đẻ ra một thằng súc sinh mất dạy như mày".
+
"Tuy tao là súc sinh nhưng còn biết phân biệt đúng sai, còn mày là một thằng súc sinh không biết phân biệt phải trái, làm chuyện xấu xa, sống chỉ rước thêm tại hoạ, tao mong mày chết sớm đi để kiếp sau mày được đầu thai làm người, đừng làm súc sinh như kiếp này nữa!"
"Ông."
Mục Hải Long tức điên lên rồi.
Anh ta đang định sống chết cãi tay đôi với Mục An Quốc thì thấy Tiêu Thanh đến.
Anh mang theo Đồ Đao, hơn nữa còn giơ Đồ Đao lên chém thẳng về phía Mục Hải Long.
“Đừng giết tôi! Đừng mà!" Mục Hải Long kinh hãi gào toáng lên.
Vút!
Một đường đao khí nhanh như cắt chém về phía anh ta.
Lúc lưỡi Đồ Đào sắp sửa bổ vào người Mục Hải Long, bỗng nhiên Bắc Thần Koji từ đầu xuất hiện dùng đao chặn lại đao khí của Tiêu Thanh.
"Hu hu hu.."
Mục Hải Long cảm động phát khóc.
"Trời đất ơi Bắc Thần anh đúng là bố tôi mà! Anh ra tay đúng lúc lắm, đưa tôi đi khỏi đây với! Nhanh đưa tôi thoát khỏi nơi này đi! Tôi sẽ trả anh tiền! Mười tỷ đồ! Tôi trả anh mười tỷ đồ!"
Mục Hải Long quả là người có tiền.
Một mình anh ta có được số tiền mười tỷ đô trong tay, Matsushita vơ vét tất tần tật của cải là hơn bốn mươi tỷ đô, hai phần ba chỗ đó đã bị nhà Miki lấy mất, chỉ còn lại mười tỷ đô để ở chỗ Mục Hải Long. Tổng giá trị tài sản mà anh ta sở hữu là hơn hai mươi tỷ đô, mà giờ lại bỏ ra mười tỷ để cầu xin người ta cứu mạng, thế này cũng nhiều quá rồi.
Mục Hải Long cho rằng chỉ cần có tiền thì mua tiên cũng được, dưới sức hấp dẫn của mười tỷ đô, chắc chắn Bắc Thần Koji sẽ cứu mình.
Đúng như dự đoán.
Bắc Thần Koji liều chết cản lại Tiêu Thanh, lớn giọng ra lệnh: "Các đàn em, mau đưa Mục Hải Long rời khỏi đây an toàn, tôi sẽ ở đây cầm chân anh ta. Nhớ rõ số tiền mười tỷ đô Mục Hải Long đã hứa, còn nữa, báo cho gia chủ nhà Miki đem Kiểm thánh đến đây giết chết Tiêu Thanh!"
Vừa dứt lời.
Keng!
Kiếm samurai của anh ta gắt gao chặn lại quang đao của Tiêu Thanh, giữa hai thứ vũ khí tóe ra tia lửa.
Bắc Thần Koji không hổ danh là chưởng môn của Bắc Thần Nhất Đao Lưu, thực lực cao cường, được mệnh danh là cao thủ mạnh thứ hai Nhật Bản, cũng gọi là đạt được Thần cảnh không tồi, không hề thua kém Tiêu Thanh.
"Tiêu Thanh! Mau giết thằng súc sinh Hải Long kia đi! Mau giết chết nó!"
Mục An Quốc sốt ruột hét lớn.
Bởi vì ông ta phát hiện có vài tên Samurai đã đến gần chỗ Mục Hải Long.
"Con mẹ nó, giết ông thì có!"
Mục Hải Long gầm lên, sau đó chỉ tay vào một tên Samurai, ra lệnh: "Thải quân, cậu đi giết lão già chết tiệt kia cho tôi, nếu giết được ông ta tôi sẽ thưởng cho cậu một tỷ đô, trong vòng ba ngày sẽ chuyển tiền cho cậu!"
Tên Samurai kia vừa nghe thấy thế thì cảm thấy vô cùng hưng phấn, lập tức tiến về phía Mục An Quốc.
Mục An Quốc run rẩy chống gậy, loạng choạng lùi về phía sau.
"Ha ha!" Mục Hải Long cười lớn, vẻ mặt nham hiểu: "Mục An Quốc, con mẹ nó ông chết chắc rồi!"