Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1667: Thả Hoài Lam ra
Nghe thấy lão Cửu nói thế, Dương Thanh lập tức sầm mặt, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt. Anh lạnh lùng nói: “Nếu người của Dược Vương Cốc dám đến, tôi cũng dám giết họ thôi!”
Cảnh giới võ thuật của anh đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, khi dốc hết sức chiến đấu, anh có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Cho dù là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, anh cũng có sức đánh một trận.
Chỉ cần thành chủ Hoài Thành không nhúng tay vào chuyện này, anh sẽ không sợ hãi.
Sau khi nghe thấy Dương Thanh nói thế, lão Cửu cuống cả lên, vội nói: “Dương Thanh, cậu đừng làm loạn, dù sao cậu cũng chỉ mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ, cho dù cậu sở hữu huyết mạch cuồng hóa thì cũng không thể đánh bại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ đâu”.
“Đừng quên mục đích của chúng ta khi tới Hoài Thành lần này, đó là giết Lưu Ba, hóa giải cổ trùng Vô Tâm trong người cậu, chứ không phải liều mạng với cao thủ của Dược Vương Cốc”.
Ông lão chưa biết Dương Thanh đã bước vào Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ.
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Tôi điều tra được, rất có thể Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc, tôi và Dược Vương Cốc đã kết thù rồi”.
Lão Cửu lập tức im lặng, một lúc lâu sau mới nghiêm nghị nói: “Nếu vậy thì chỉ có thể liều mạng đánh một trận thôi!”
Đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống phủ Hoài Thành, Dương Thanh hơi híp mắt, nghiêm nghị nói: “Người của Dược Vương Cốc đến rồi!”
Lão Cửu vội nói: “Nếu có thể không ra tay thì cố gắng đừng ra tay, cho dù muốn đánh thì cũng phải chờ tôi đến phủ Hoài Thành đã”.
Dương Thanh đáp: “Được!”
Cùng lúc đó, ở lối vào phủ Hoài Thành, ba cao thủ có khí thế đáng sợ vừa bước xuống xe, hơi thở của người đứng chính giữa vô cùng mạnh mẽ.
Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ phía đối phương, hai người lính đứng ở cửa phủ Hoài Thành đều có vẻ sợ sệt.
“Nơi này là phủ Hoài Thành…”
Hai người lính còn chưa dứt lời, một cao thủ đã quát: “Cút!”
Ba cao thủ rảo bước thẳng vào phủ Hoài Thành.
Hai người lính chỉ thấy lạnh thấu xương, họ đứng đờ ra, thậm chí quên cả ngăn cản, cứ trơ mắt nhìn ba cao thủ kia tiến vào phủ Hoài Thành.
Mãi đến khi bóng lưng của ba người đó khuất hẳn, họ mới hoàn hồn, vội lấy bộ đàm ra gọi: “Có ba cao thủ với thân phận không rõ xông vào phủ, cần giúp đỡ! Cần giúp đỡ!”
Trong lúc nhất thời, ở phủ Hoài Thành, tiếng cảnh báo lập tức vang lên, những cao thủ với khí thế mạnh mẽ xông đến từ bốn phương tám hướng.
Ba cao thủ của Dược Vương Cốc nhanh chóng bị mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh bao vây.
Nhưng không cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào dám xông lên trước, họ đều nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào ba cao thủ của Dược Vương Cốc.
“Trong vòng mười giây, cút khỏi tầm mắt của chúng tôi, bằng không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
Cao thủ dẫn đầu bên Dược Vương Cốc lạnh lùng nói, đồng thời, một luồng khí thế đáng sợ bắt đầu lan ra từ người ông ta, phóng thẳng về phía cao thủ của phủ thành chủ.
Các cao thủ của phủ thành chủ đều có vẻ nghiêm nghị, họ đã cảm nhận được khí thế không gì sánh nổi từ cao thủ của Dược Vương Cốc.
Ở phủ thành chủ bây giờ, có lẽ chỉ có thành chủ và mấy cao thủ đứng đầu mới đủ sức đánh với cao thủ của Dược Vương Cốc, còn họ vốn không phải đối thủ.
“Nơi này là phủ thành chủ, tốt nhất các người nên nghĩ cho kỹ rồi mới quyết định xem có ra tay không”.
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong dẫn đầu các cao thủ bên phủ thành chủ nghiêm nghị nói.
“Rầm!”
Đúng lúc ông ta dứt lời, bóng cao thủ cầm đầu bên Dược Vương Cốc bỗng nhoáng lên. Đối phương trực tiếp xuất hiện trước mặt ông ta rồi giơ tay tung một chưởng.
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong của phủ Hoài Thành lập tức bị đánh bay ra xa.
“Các người muốn đánh nhau à?”
Các cao thủ khác của phủ Hoài Thành đều có vẻ tức giận.
Họ đều là cao thủ của phủ thành chủ Hoài Thành, có địa vị rất cao, bây giờ lại bị người ngoài chủ động tấn công ở ngay phủ thành chủ, đây đúng là sự sỉ nhục lớn nhất đối với phủ thành chủ Hoài Thành.
“Các người lớn gan thật đấy, dám gây chuyện ở phủ thành chủ cơ à!”
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận bỗng vang lên.
Các cao thủ thi nhau nhìn sang, trông thấy một cô gái trẻ xinh đẹp đang dẫn người bước tới.
“Cô Lam, cô tới rồi!”
Khi thấy Hoài Lam, các cao thủ của phủ Hoài Thành đều có vẻ thất vọng.
Tuy Hoài Lam là người bên cạnh thành chủ, nhưng vì cô ta không thuộc chi trưởng của phủ thành chủ nên trong dòng chính ở Hoài Thành, cô ta vẫn không được chào đón.
Quan trọng nhất chính là Hoài Lam mới đạt đến Siêu Phàm Tam Cảnh, trước mặt cao thủ của Dược Vương Cốc, chút thực lực này chẳng ăn thua gì.
“Đúng là một cô gái xinh đẹp!”
Một cao thủ của Dược Vương Cốc híp mắt nhìn chằm chằm vào Hoài Lam, trong mắt tràn ngập vẻ tà ác.
Hoài Lam nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ông nội tôi bảo tôi đến báo cho các người biết, các người chỉ có năm phút, trong vòng năm phút, nếu không rời khỏi phủ thành chủ thì tự chịu hậu quả!”
Cao thủ dẫn đầu bên Dược Vương Cốc cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Hoài Lam: “Bảo chúng tôi đi cũng được, nhưng cô phải về cùng chúng tôi”. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Sắc mặt Hoài Lam lập tức trở nên khó coi, cô ta tức giận nói: “Xin ông hãy giữ tự trọng!”
“Tự trọng á?”
Cao thủ của Dược Vương Cốc cười ha hả: “Chưa có người phụ nữ nào Dược Ly tôi muốn mà không có được đâu!”
Nghe thấy đối phương nói thế, Hoài Lam lập tức biến sắc.
Đương nhiên cô ta đã nghe nói về Dược Ly, đó là đồ đệ của Dược Vương - cốc chủ Dược Vương Cốc. Nghe đồn Dược Ly đã thừa kế y bát của Dược Vương, hơn nữa còn được Dược Vương dung túng cho, Dược Vương cũng cố tình bồi dưỡng Dược Ly như chủ gia tộc kế nhiệm.
Nhưng đây đều không phải là chuyện chính. Dược Ly có thiên phú hết sức xuất chúng, chưa đầy năm mươi tuổi đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.
Quan trọng nhất chính là đời tư của tên khốn này vô cùng hỗn loạn, còn thích cái đẹp, rất nhiều cô gái xinh đẹp ở Hoài Thành đã rơi vào tay ông ta.
Cao thủ của phủ thành chủ cũng có vẻ kinh hãi, Dược Ly là người nối nghiệp của Dược Vương Cốc, thực lực của Dược Vương Cốc hết sức khó lường, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng luôn không động đến Dược Vương Cốc, điều đó đủ để chứng minh sự mạnh mẽ của nơi đây.
Bây giờ Dược Ly lại đích thân dẫn người đến phủ Hoài Thành.
Dược Ly nhìn chằm chằm vào Hoài Lam với vẻ háo sắc: “Người đẹp à, chỉ cần cô đồng ý làm người phụ nữ của tôi, bây giờ tôi sẽ đưa cô đi ngay”.
Hoài Lam tức giận nói: “Đồ hèn hạ, trơ trẽn!”
“Ha ha ha ha…”
Dược Ly phá lên cười: “Tôi thích kiểu đanh đá như cô đấy!”
Ông ta nói rồi chợt di chuyển, phóng thẳng tới chỗ Hoài Lam.
Hoài Lam lập tức biến sắc, tức giận nói: “Ông định làm gì?”
Trong lúc cô ta nói, Dược Ly đã tới bên cô ta. Ông ta giơ một tay ra, ôm cô ta vào lòng, cười ha hả: “Người đẹp à, đi với anh đây một chuyến nhé!”
Một giọng nói tức giận bỗng vang lên: “Ông chán sống à!”
Chỉ thấy Dương Thanh bất chợt xuất hiện, trên người hừng hực ý chí chiến đấu, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí mãnh liệt.Chương 1557: Thả Hoài Lam ra
Cảnh giới võ thuật của anh đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, khi dốc hết sức chiến đấu, anh có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Cho dù là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, anh cũng có sức đánh một trận.
Chỉ cần thành chủ Hoài Thành không nhúng tay vào chuyện này, anh sẽ không sợ hãi.
Sau khi nghe thấy Dương Thanh nói thế, lão Cửu cuống cả lên, vội nói: “Dương Thanh, cậu đừng làm loạn, dù sao cậu cũng chỉ mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ, cho dù cậu sở hữu huyết mạch cuồng hóa thì cũng không thể đánh bại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ đâu”.
“Đừng quên mục đích của chúng ta khi tới Hoài Thành lần này, đó là giết Lưu Ba, hóa giải cổ trùng Vô Tâm trong người cậu, chứ không phải liều mạng với cao thủ của Dược Vương Cốc”.
Ông lão chưa biết Dương Thanh đã bước vào Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ.
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Tôi điều tra được, rất có thể Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc, tôi và Dược Vương Cốc đã kết thù rồi”.
Lão Cửu lập tức im lặng, một lúc lâu sau mới nghiêm nghị nói: “Nếu vậy thì chỉ có thể liều mạng đánh một trận thôi!”
Đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống phủ Hoài Thành, Dương Thanh hơi híp mắt, nghiêm nghị nói: “Người của Dược Vương Cốc đến rồi!”
Lão Cửu vội nói: “Nếu có thể không ra tay thì cố gắng đừng ra tay, cho dù muốn đánh thì cũng phải chờ tôi đến phủ Hoài Thành đã”.
Dương Thanh đáp: “Được!”
Cùng lúc đó, ở lối vào phủ Hoài Thành, ba cao thủ có khí thế đáng sợ vừa bước xuống xe, hơi thở của người đứng chính giữa vô cùng mạnh mẽ.
Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ phía đối phương, hai người lính đứng ở cửa phủ Hoài Thành đều có vẻ sợ sệt.
“Nơi này là phủ Hoài Thành…”
Hai người lính còn chưa dứt lời, một cao thủ đã quát: “Cút!”
Ba cao thủ rảo bước thẳng vào phủ Hoài Thành.
Hai người lính chỉ thấy lạnh thấu xương, họ đứng đờ ra, thậm chí quên cả ngăn cản, cứ trơ mắt nhìn ba cao thủ kia tiến vào phủ Hoài Thành.
Mãi đến khi bóng lưng của ba người đó khuất hẳn, họ mới hoàn hồn, vội lấy bộ đàm ra gọi: “Có ba cao thủ với thân phận không rõ xông vào phủ, cần giúp đỡ! Cần giúp đỡ!”
Trong lúc nhất thời, ở phủ Hoài Thành, tiếng cảnh báo lập tức vang lên, những cao thủ với khí thế mạnh mẽ xông đến từ bốn phương tám hướng.
Ba cao thủ của Dược Vương Cốc nhanh chóng bị mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh bao vây.
Nhưng không cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào dám xông lên trước, họ đều nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào ba cao thủ của Dược Vương Cốc.
“Trong vòng mười giây, cút khỏi tầm mắt của chúng tôi, bằng không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
Cao thủ dẫn đầu bên Dược Vương Cốc lạnh lùng nói, đồng thời, một luồng khí thế đáng sợ bắt đầu lan ra từ người ông ta, phóng thẳng về phía cao thủ của phủ thành chủ.
Các cao thủ của phủ thành chủ đều có vẻ nghiêm nghị, họ đã cảm nhận được khí thế không gì sánh nổi từ cao thủ của Dược Vương Cốc.
Ở phủ thành chủ bây giờ, có lẽ chỉ có thành chủ và mấy cao thủ đứng đầu mới đủ sức đánh với cao thủ của Dược Vương Cốc, còn họ vốn không phải đối thủ.
“Nơi này là phủ thành chủ, tốt nhất các người nên nghĩ cho kỹ rồi mới quyết định xem có ra tay không”.
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong dẫn đầu các cao thủ bên phủ thành chủ nghiêm nghị nói.
“Rầm!”
Đúng lúc ông ta dứt lời, bóng cao thủ cầm đầu bên Dược Vương Cốc bỗng nhoáng lên. Đối phương trực tiếp xuất hiện trước mặt ông ta rồi giơ tay tung một chưởng.
Cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong của phủ Hoài Thành lập tức bị đánh bay ra xa.
“Các người muốn đánh nhau à?”
Các cao thủ khác của phủ Hoài Thành đều có vẻ tức giận.
Họ đều là cao thủ của phủ thành chủ Hoài Thành, có địa vị rất cao, bây giờ lại bị người ngoài chủ động tấn công ở ngay phủ thành chủ, đây đúng là sự sỉ nhục lớn nhất đối với phủ thành chủ Hoài Thành.
“Các người lớn gan thật đấy, dám gây chuyện ở phủ thành chủ cơ à!”
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận bỗng vang lên.
Các cao thủ thi nhau nhìn sang, trông thấy một cô gái trẻ xinh đẹp đang dẫn người bước tới.
“Cô Lam, cô tới rồi!”
Khi thấy Hoài Lam, các cao thủ của phủ Hoài Thành đều có vẻ thất vọng.
Tuy Hoài Lam là người bên cạnh thành chủ, nhưng vì cô ta không thuộc chi trưởng của phủ thành chủ nên trong dòng chính ở Hoài Thành, cô ta vẫn không được chào đón.
Quan trọng nhất chính là Hoài Lam mới đạt đến Siêu Phàm Tam Cảnh, trước mặt cao thủ của Dược Vương Cốc, chút thực lực này chẳng ăn thua gì.
“Đúng là một cô gái xinh đẹp!”
Một cao thủ của Dược Vương Cốc híp mắt nhìn chằm chằm vào Hoài Lam, trong mắt tràn ngập vẻ tà ác.
Hoài Lam nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ông nội tôi bảo tôi đến báo cho các người biết, các người chỉ có năm phút, trong vòng năm phút, nếu không rời khỏi phủ thành chủ thì tự chịu hậu quả!”
Cao thủ dẫn đầu bên Dược Vương Cốc cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Hoài Lam: “Bảo chúng tôi đi cũng được, nhưng cô phải về cùng chúng tôi”. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Sắc mặt Hoài Lam lập tức trở nên khó coi, cô ta tức giận nói: “Xin ông hãy giữ tự trọng!”
“Tự trọng á?”
Cao thủ của Dược Vương Cốc cười ha hả: “Chưa có người phụ nữ nào Dược Ly tôi muốn mà không có được đâu!”
Nghe thấy đối phương nói thế, Hoài Lam lập tức biến sắc.
Đương nhiên cô ta đã nghe nói về Dược Ly, đó là đồ đệ của Dược Vương - cốc chủ Dược Vương Cốc. Nghe đồn Dược Ly đã thừa kế y bát của Dược Vương, hơn nữa còn được Dược Vương dung túng cho, Dược Vương cũng cố tình bồi dưỡng Dược Ly như chủ gia tộc kế nhiệm.
Nhưng đây đều không phải là chuyện chính. Dược Ly có thiên phú hết sức xuất chúng, chưa đầy năm mươi tuổi đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.
Quan trọng nhất chính là đời tư của tên khốn này vô cùng hỗn loạn, còn thích cái đẹp, rất nhiều cô gái xinh đẹp ở Hoài Thành đã rơi vào tay ông ta.
Cao thủ của phủ thành chủ cũng có vẻ kinh hãi, Dược Ly là người nối nghiệp của Dược Vương Cốc, thực lực của Dược Vương Cốc hết sức khó lường, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng luôn không động đến Dược Vương Cốc, điều đó đủ để chứng minh sự mạnh mẽ của nơi đây.
Bây giờ Dược Ly lại đích thân dẫn người đến phủ Hoài Thành.
Dược Ly nhìn chằm chằm vào Hoài Lam với vẻ háo sắc: “Người đẹp à, chỉ cần cô đồng ý làm người phụ nữ của tôi, bây giờ tôi sẽ đưa cô đi ngay”.
Hoài Lam tức giận nói: “Đồ hèn hạ, trơ trẽn!”
“Ha ha ha ha…”
Dược Ly phá lên cười: “Tôi thích kiểu đanh đá như cô đấy!”
Ông ta nói rồi chợt di chuyển, phóng thẳng tới chỗ Hoài Lam.
Hoài Lam lập tức biến sắc, tức giận nói: “Ông định làm gì?”
Trong lúc cô ta nói, Dược Ly đã tới bên cô ta. Ông ta giơ một tay ra, ôm cô ta vào lòng, cười ha hả: “Người đẹp à, đi với anh đây một chuyến nhé!”
Một giọng nói tức giận bỗng vang lên: “Ông chán sống à!”
Chỉ thấy Dương Thanh bất chợt xuất hiện, trên người hừng hực ý chí chiến đấu, trong đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí mãnh liệt.Chương 1557: Thả Hoài Lam ra
Bình luận facebook