Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1668: Thành chủ đến
Chỉ trong tích tắc, Dương Thanh đã vọt tới bên cạnh Dược Ly, đánh mạnh vào người ông ta.
Cũng trong khoảnh khắc đó, Dược Ly bỗng tung chưởng.
“Rầm!”
Tay hai người va vào nhau, tiếng va chạm nặng nề vang lên.
“Rầm rầm rầm!”
Lấy Dương Thanh và Dược Ly làm trung tâm, trên nền đất xung quanh bỗng xuất hiện những khe nứt như mạng nhện.
Nhân cơ hội này, Dương Thanh cũng chắn trước mặt Hoài Lam. Anh nhìn chằm chằm vào Dược Ly với vẻ mặt âm u: “Già mà không nên nết! Đây chính là phẩm chất của người tu luyện thuộc Dược Vương Cốc à?”
Trên mặt Dược Ly tràn ngập vẻ tức giận, trong mắt ông ta lóe lên sát khí mãnh liệt.
Hai cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh mà ông ta dẫn theo cũng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
“Anh Thanh!”
Khi thấy Dương Thanh chắn trước mình, Hoài Lam trông rất kinh ngạc, trong mắt còn có vẻ áy náy.
“Thằng nhãi, mày chán sống à!”
Dược Ly lạnh lùng nói: “Nếu thức thời thì mau cút khỏi tầm mắt tao, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
Dương Thanh cười lạnh: “Tôi đã giết rất nhiều cao thủ của Dược Vương Cốc, các người đến đây để chịu chết đúng không?”
Sau khi anh dứt lời, ba cao thủ đến từ Dược Vương Cốc đều biến sắc.
Dược Ly híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Thế nên… chính mày đã giết người của Dược Vương Cốc bọn tao? Mày là Vương của Yến Đô - Dương Thanh à?”
Quả nhiên đối phương đã điều tra rõ thân phận của anh, còn biết chuyện Dương Thanh là Vương của Yến Đô nữa.
Nhưng khi nhắc đến Vương của Yến Đô, trong mắt Dược Ly tràn ngập vẻ khinh miệt, còn mỉm cười mỉa mai, hình như đang chế giễu Dương Thanh không biết tự lượng sức mình.
Dương Thanh nhíu mày: “Đúng thế!”
Dược Ly lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì bọn tao cũng đỡ phải tìm thành chủ Hoài Thành để đòi người, thằng nhãi, mày định tự đi theo bọn tao, hay để bọn tao ra tay, đánh mày tàn phế rồi đưa mày đi thế?”
“Đánh tôi tàn phế cơ à?”
Dương Thanh cười lạnh, bắt đầu vận chuyển Chiến Thần Quyết, khí thế khủng khiếp dần lan ra từ người anh.
Đồng thời, mắt anh cũng trở nên đỏ ngầu, huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt.
Khí thế mạnh mẽ hơn nữa bùng nổ từ người anh.
Bây giờ anh đã đột phá Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, dưới sự hỗ trợ của huyết mạch cuồng hóa và Chiến Thần Quyết, thực lực của anh đang rất gần với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Ba cao thủ của Dược Vương Cốc cảm nhận được khí thế tăng dần từ phía anh, không khỏi hơi biến sắc.
Họ vốn không để Dương Thanh vào mắt, theo họ thấy, Dương Thanh chỉ là kẻ yếu mặc cho họ làm thịt. Đến giờ phút này, họ mới nhận ra thực lực không tầm thường của Dương Thanh.
Chỉ riêng khí thế của Dương Thanh đã ngang ngửa với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi.
Ngay cả cao thủ đến từ Dược Vương Cốc như họ cũng chưa từng nghe nói về ai còn trẻ mà lại có thực lực mạnh mẽ như thế.
Dược Ly nghiêm nghị hỏi: “Thằng nhãi, mày là ai?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông vẫn chưa có tư cách biết tôi là ai đâu”.
“Tôi hỏi ông, có phải Lưu Ba của Miêu Thành đang ở Dược Vương Cốc không hả?”
Dược Ly nhướng mày, thái độ cứng rắn của Dương Thanh khiến ông ta cảnh giác, chẳng lẽ Dương Thanh có bối cảnh mạnh mẽ gì đó thật ư? Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Bằng không, tại sao Dương Thanh lại nói ngay cả ông ta cũng không có tư cách biết thân phận của anh chứ?
Dược Ly híp mắt: “Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc bọn tao, mày dám đến Dược Vương Cốc đòi người à?”
Ông ta cũng muốn xem xem có phải Dương Thanh có lai lịch khó lường thật không, nếu anh có địa vị lớn thật, đương nhiên anh sẽ không sợ tới Dược Vương Cốc, còn nếu anh giả vờ, chắc chắn anh sẽ không dám một mình đến đó rồi.
Nào ngờ ông ta vừa dứt lời, Dương Thanh đã lạnh lùng nói: “Có gì mà không dám? Nếu ông không đến, tôi cũng định tới thẳng Dược Vương Cốc rồi”.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên tia sáng. Thấy Dược Ly vừa hống hách vô cùng không dám ngông cuồng nữa sau khi cảm nhận được sự mạnh mẽ của anh, anh bỗng nghĩ ra một cách để tìm được Lưu Ba rồi giết lão ta.
Có thể nói anh đã lừa được Dược Ly, nếu Dược Vương cũng bị anh lừa nốt, Lưu Ba còn đường sống à?
Đương nhiên, độ nguy hiểm khi anh đến Dược Vương Cốc cũng sẽ rất lớn, chỉ cần hơi sơ suất, có lẽ anh sẽ phải chôn xương ở đây.
Hoài Lam đang đứng cạnh lập tức cuống cả lên, vội nói: “Anh Thanh, anh không thể đến Dược Vương Cốc được, thủ đoạn của cốc chủ Dược Vương Cốc rất tàn nhẫn, nếu anh tới đó thì sẽ rất nguy hiểm”.
Cô ta nói rồi căm tức nhìn Dược Ly: “Nơi này là phủ Hoài Thành, anh Thanh là khách quý của ông nội tôi, các người không được đưa anh ấy đi!”
Dược Ly không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh đối mặt với ông ta, không hề sợ hãi.
Anh cảm nhận được khí thế rất mạnh trên người đối phương.
Quả nhiên Dược Ly rất mạnh, chắc ông ta đã đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, thậm chí mạnh hơn nữa rồi.
Dương Thanh gần như không có hy vọng gì trong việc giết Dược Ly.
Bây giờ trạng thái mạnh nhất của anh chỉ mới miễn cưỡng ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Thế nên bây giờ anh đang dùng cách cáo mượn oai hùm, lợi dụng thân phận thần bí có lẽ có để uy hiếp Dược Ly, khiến ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đúng là Dược Ly đã bị lời nói của Dương Thanh dọa, dù sao Dương Thanh vẫn còn rất trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ như thế, ông ta không thể không nghi ngờ về việc Dương Thanh đến từ gia tộc Cổ Võ đứng đầu.
Dương Thanh thản nhiên nói: “Chẳng phải hồi nãy ông vừa hỏi tôi có dám đến Dược Vương Cốc không ư? Bây giờ tôi sẽ tới Dược Vương Cốc với các người, đi thôi!”
Dáng vẻ bình tĩnh của anh khiến Dược Ly càng lo lắng hơn.
Thấy Dương Thanh mới nói mấy câu mà đã khiến Dược Ly sợ hãi, Hoài Lam đang định khuyên Dương Thanh đừng đến Dược Vương Cốc cũng không nói gì nữa, chỉ căng thẳng nhìn Dược Ly.
Ba phút sau, Dược Ly mới híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu Thanh cứ đùa, sao tôi lại nghi ngờ cậu không dám đến Dược Vương Cốc chứ? Nhưng Lưu Ba là khách quý của sư phụ tôi, nếu cậu Thanh muốn tìm Lưu Ba thì chỉ có thể tới Dược Vương Cốc, tìm bố tôi để đòi người rồi”.
Dương Thanh cười khẩy: “Nếu vậy thì còn phí lời làm gì nữa? Đi thôi!”
Dược Ly nói: “Mong cậu Thanh hiểu cho!”
Dương Thanh thầm khen ngợi, không hổ là đệ tử được Dược Vương coi trọng nhất, co được duỗi được, khi nhận ra có lẽ Dương Thanh có chỗ dựa rất mạnh, ông ta thay đổi thái độ ngang ngược hồi nãy ngay.
Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Dẫn đường đi!”
Bây giờ Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc, anh phải giết Lưu Ba thì mới hóa giải được cổ trùng Vô Tâm trong người, nên anh phải tới đó một chuyến.
Nhưng đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống, lập tức bao trùm cả phủ Hoài Thành.
“Dược Vương Cốc to gan thật, ngay cả phủ Hoài Thành của tôi mà cũng dám xông vào ư?”
Ngay sau đó, thành chủ Hoài Thành xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Cũng trong khoảnh khắc đó, Dược Ly bỗng tung chưởng.
“Rầm!”
Tay hai người va vào nhau, tiếng va chạm nặng nề vang lên.
“Rầm rầm rầm!”
Lấy Dương Thanh và Dược Ly làm trung tâm, trên nền đất xung quanh bỗng xuất hiện những khe nứt như mạng nhện.
Nhân cơ hội này, Dương Thanh cũng chắn trước mặt Hoài Lam. Anh nhìn chằm chằm vào Dược Ly với vẻ mặt âm u: “Già mà không nên nết! Đây chính là phẩm chất của người tu luyện thuộc Dược Vương Cốc à?”
Trên mặt Dược Ly tràn ngập vẻ tức giận, trong mắt ông ta lóe lên sát khí mãnh liệt.
Hai cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh mà ông ta dẫn theo cũng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
“Anh Thanh!”
Khi thấy Dương Thanh chắn trước mình, Hoài Lam trông rất kinh ngạc, trong mắt còn có vẻ áy náy.
“Thằng nhãi, mày chán sống à!”
Dược Ly lạnh lùng nói: “Nếu thức thời thì mau cút khỏi tầm mắt tao, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
Dương Thanh cười lạnh: “Tôi đã giết rất nhiều cao thủ của Dược Vương Cốc, các người đến đây để chịu chết đúng không?”
Sau khi anh dứt lời, ba cao thủ đến từ Dược Vương Cốc đều biến sắc.
Dược Ly híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Thế nên… chính mày đã giết người của Dược Vương Cốc bọn tao? Mày là Vương của Yến Đô - Dương Thanh à?”
Quả nhiên đối phương đã điều tra rõ thân phận của anh, còn biết chuyện Dương Thanh là Vương của Yến Đô nữa.
Nhưng khi nhắc đến Vương của Yến Đô, trong mắt Dược Ly tràn ngập vẻ khinh miệt, còn mỉm cười mỉa mai, hình như đang chế giễu Dương Thanh không biết tự lượng sức mình.
Dương Thanh nhíu mày: “Đúng thế!”
Dược Ly lạnh lùng nói: “Nếu vậy thì bọn tao cũng đỡ phải tìm thành chủ Hoài Thành để đòi người, thằng nhãi, mày định tự đi theo bọn tao, hay để bọn tao ra tay, đánh mày tàn phế rồi đưa mày đi thế?”
“Đánh tôi tàn phế cơ à?”
Dương Thanh cười lạnh, bắt đầu vận chuyển Chiến Thần Quyết, khí thế khủng khiếp dần lan ra từ người anh.
Đồng thời, mắt anh cũng trở nên đỏ ngầu, huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt.
Khí thế mạnh mẽ hơn nữa bùng nổ từ người anh.
Bây giờ anh đã đột phá Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, dưới sự hỗ trợ của huyết mạch cuồng hóa và Chiến Thần Quyết, thực lực của anh đang rất gần với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Ba cao thủ của Dược Vương Cốc cảm nhận được khí thế tăng dần từ phía anh, không khỏi hơi biến sắc.
Họ vốn không để Dương Thanh vào mắt, theo họ thấy, Dương Thanh chỉ là kẻ yếu mặc cho họ làm thịt. Đến giờ phút này, họ mới nhận ra thực lực không tầm thường của Dương Thanh.
Chỉ riêng khí thế của Dương Thanh đã ngang ngửa với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi.
Ngay cả cao thủ đến từ Dược Vương Cốc như họ cũng chưa từng nghe nói về ai còn trẻ mà lại có thực lực mạnh mẽ như thế.
Dược Ly nghiêm nghị hỏi: “Thằng nhãi, mày là ai?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông vẫn chưa có tư cách biết tôi là ai đâu”.
“Tôi hỏi ông, có phải Lưu Ba của Miêu Thành đang ở Dược Vương Cốc không hả?”
Dược Ly nhướng mày, thái độ cứng rắn của Dương Thanh khiến ông ta cảnh giác, chẳng lẽ Dương Thanh có bối cảnh mạnh mẽ gì đó thật ư? Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Bằng không, tại sao Dương Thanh lại nói ngay cả ông ta cũng không có tư cách biết thân phận của anh chứ?
Dược Ly híp mắt: “Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc bọn tao, mày dám đến Dược Vương Cốc đòi người à?”
Ông ta cũng muốn xem xem có phải Dương Thanh có lai lịch khó lường thật không, nếu anh có địa vị lớn thật, đương nhiên anh sẽ không sợ tới Dược Vương Cốc, còn nếu anh giả vờ, chắc chắn anh sẽ không dám một mình đến đó rồi.
Nào ngờ ông ta vừa dứt lời, Dương Thanh đã lạnh lùng nói: “Có gì mà không dám? Nếu ông không đến, tôi cũng định tới thẳng Dược Vương Cốc rồi”.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên tia sáng. Thấy Dược Ly vừa hống hách vô cùng không dám ngông cuồng nữa sau khi cảm nhận được sự mạnh mẽ của anh, anh bỗng nghĩ ra một cách để tìm được Lưu Ba rồi giết lão ta.
Có thể nói anh đã lừa được Dược Ly, nếu Dược Vương cũng bị anh lừa nốt, Lưu Ba còn đường sống à?
Đương nhiên, độ nguy hiểm khi anh đến Dược Vương Cốc cũng sẽ rất lớn, chỉ cần hơi sơ suất, có lẽ anh sẽ phải chôn xương ở đây.
Hoài Lam đang đứng cạnh lập tức cuống cả lên, vội nói: “Anh Thanh, anh không thể đến Dược Vương Cốc được, thủ đoạn của cốc chủ Dược Vương Cốc rất tàn nhẫn, nếu anh tới đó thì sẽ rất nguy hiểm”.
Cô ta nói rồi căm tức nhìn Dược Ly: “Nơi này là phủ Hoài Thành, anh Thanh là khách quý của ông nội tôi, các người không được đưa anh ấy đi!”
Dược Ly không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh đối mặt với ông ta, không hề sợ hãi.
Anh cảm nhận được khí thế rất mạnh trên người đối phương.
Quả nhiên Dược Ly rất mạnh, chắc ông ta đã đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, thậm chí mạnh hơn nữa rồi.
Dương Thanh gần như không có hy vọng gì trong việc giết Dược Ly.
Bây giờ trạng thái mạnh nhất của anh chỉ mới miễn cưỡng ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Thế nên bây giờ anh đang dùng cách cáo mượn oai hùm, lợi dụng thân phận thần bí có lẽ có để uy hiếp Dược Ly, khiến ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đúng là Dược Ly đã bị lời nói của Dương Thanh dọa, dù sao Dương Thanh vẫn còn rất trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ như thế, ông ta không thể không nghi ngờ về việc Dương Thanh đến từ gia tộc Cổ Võ đứng đầu.
Dương Thanh thản nhiên nói: “Chẳng phải hồi nãy ông vừa hỏi tôi có dám đến Dược Vương Cốc không ư? Bây giờ tôi sẽ tới Dược Vương Cốc với các người, đi thôi!”
Dáng vẻ bình tĩnh của anh khiến Dược Ly càng lo lắng hơn.
Thấy Dương Thanh mới nói mấy câu mà đã khiến Dược Ly sợ hãi, Hoài Lam đang định khuyên Dương Thanh đừng đến Dược Vương Cốc cũng không nói gì nữa, chỉ căng thẳng nhìn Dược Ly.
Ba phút sau, Dược Ly mới híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu Thanh cứ đùa, sao tôi lại nghi ngờ cậu không dám đến Dược Vương Cốc chứ? Nhưng Lưu Ba là khách quý của sư phụ tôi, nếu cậu Thanh muốn tìm Lưu Ba thì chỉ có thể tới Dược Vương Cốc, tìm bố tôi để đòi người rồi”.
Dương Thanh cười khẩy: “Nếu vậy thì còn phí lời làm gì nữa? Đi thôi!”
Dược Ly nói: “Mong cậu Thanh hiểu cho!”
Dương Thanh thầm khen ngợi, không hổ là đệ tử được Dược Vương coi trọng nhất, co được duỗi được, khi nhận ra có lẽ Dương Thanh có chỗ dựa rất mạnh, ông ta thay đổi thái độ ngang ngược hồi nãy ngay.
Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Dẫn đường đi!”
Bây giờ Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc, anh phải giết Lưu Ba thì mới hóa giải được cổ trùng Vô Tâm trong người, nên anh phải tới đó một chuyến.
Nhưng đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống, lập tức bao trùm cả phủ Hoài Thành.
“Dược Vương Cốc to gan thật, ngay cả phủ Hoài Thành của tôi mà cũng dám xông vào ư?”
Ngay sau đó, thành chủ Hoài Thành xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Bình luận facebook