Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1688: Đúng là không đơn giản
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh và lão Cửu đều rất bất ngờ.
Nhất là Dương Thanh, anh cứ nghĩ Hoài Lam là một cô gái vô cùng dịu dàng và lương thiện, nhưng bây giờ nhìn kiểu gì cũng thấy mưu mô.
Không thể không thừa nhận, ý tưởng của Hoài Lam rất hay, nếu có thể đổ cái chết của mấy người Từ Hoa cho thành chủ Hoài Thành thật, đám Dương Thanh sẽ giải quyết được một vấn đề lớn.
Dương Thanh hỏi: “Cô có cách gì để khiến Dược Vương tin đám người Từ Hoa đã bị người của phủ Hoài Thành giết không?”
Hoài Lam mỉm cười: “Chuyện này dễ lắm! Tình trạng của anh và ông Cửu bây giờ đều không tốt, rõ ràng đã bị thương nặng, chỉ cần tình trạng của hai người thê thảm hơn một chút, sau đó để người của Dược Vương Cốc biết, cho dù hai người nói mình đã giết đám người Từ Hoa thì cũng không ai tin”.
“Tuy thực lực của anh rất mạnh nhưng dù sao cũng mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh, trừ những người đã tận mắt chứng kiến sức chiến đấu Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ của anh, bằng không không ai tin anh hết”.
“Còn Từ Hoa lại dẫn hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong tới, Từ Hoa còn là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ có thể giết địch vượt cấp”.
“Với đội hình này, nếu không tận mắt thấy, ai lại tin ba người đó bị hai người giết đây?”
“Đừng nói hai người đã bị thương nặng, cho dù hai người đang ở trạng thái mạnh nhất, có lẽ cũng không ai tin hai người có thể giết được đám người Từ Hoa”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức sáng mắt lên.
Trừ Giang Thành Tử và thành chủ Hoài Thành, chỉ còn đám người Từ Hoa biết chuyện anh đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố thủy.
Đám người Từ Hoa đã chết, chắc Giang Thành Tử cũng không đến mức công bố chuyện Dương Thanh đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố khi mới đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh với bên ngoài đâu đúng không?
Đương nhiên thành chủ Hoài Thành cũng sẽ không nói, cho dù lão ta nói, có mấy ai tin nhỉ?
Chính vì lẽ đó, sẽ không có ai biết bây giờ Dương Thanh mạnh đến mức nào, cũng không ai nghĩ cái chết của đám người Từ Hoa có liên quan tới hai người Dương Thanh.
Dương Thanh lại hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì? Cũng không thể ở lại đây để chờ phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đấu đá với nhau chứ?”
Hoài Lam mỉm cười: “Trước khi Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành phân thắng bại, chúng ta cứ ở đây chờ kết quả đi”.
“Bây giờ có thể khẳng định, cho dù phủ Hoài Thành hay Dược Vương Cốc thắng, họ cũng sẽ không bỏ qua cho anh”.
“Nếu đã vậy, chúng ta hãy nghĩ cách giết mấy cao thủ nhân lúc họ đấu đá với nhau, chỉ cần làm cho kín kẽ là hai người sẽ không bị lộ, còn khiến họ lầm tưởng rằng cao thủ bên đối phương đã giết cao thủ bên mình, từ đó tăng thêm mâu thuẫn giữa họ”.
“Cứ làm như thế, chỉ cần khiến thực lực của họ yếu đi, áp lực khi đối mặt với họ sau này cũng giảm hẳn”.
Lúc này, ngay cả lão Cửu cũng nhìn Hoài Lam bằng ánh mắt tán thưởng.
Lão Cửu trầm giọng nói: “Cô nói đúng, chúng ta vẫn chưa thể đi! Thành chủ Hoài Thành đã biết chuyện Dương Thanh tu luyện được sức mạnh nguyên tố, cho dù chúng ta đi, thành chủ Hoài Thành cũng sẽ tìm mọi cách để giết Dương Thanh”.
“Chúng ta cũng đã đắc tội với Dược Vương Cốc, đến khi đó Dược Vương Cốc cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chúng ta sẽ phải đối mặt với lửa giận của hai thế lực lớn là Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành cùng một lúc”.
“Không chừng họ còn tạm thời hợp tác, đều cử cao thủ đi đối phó Dương Thanh”.
“Nếu đã vậy, chúng ta cứ để họ đấu đá nhau, cho dù bên nào bị tiêu diệt thì cũng có thể giảm ít nhất một nửa áp lực cho chúng ta, nếu chúng ta giết được một số cao thủ hàng đầu của họ thì áp lực còn nhỏ hơn nữa”.
Dương Thanh gật đầu: “Được, nếu đã thế, chúng ta cứ làm theo kế hoạch của Hoài Lam, phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đã đấu đá với nhau từ lâu, cũng đến tình trạng một núi không thể chứa hai hổ lâu lắm rồi, chi bằng chúng ta thúc đẩy trận chiến giữa họ”.
Hoài Lam nói: “Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc vừa bị giết, tạm thời tin tức này vẫn chưa được truyền về Dược Vương Cốc, bây giờ chúng ta phải nghĩ cách dẫn cao thủ của phủ Hoài Thành tới đây”.
“Không chỉ dẫn cao thủ của phủ Hoài Thành tới đây, chúng ta còn phải dẫn người của Dược Vương Cốc tới muộn hơn một chút”.
“Sau khi cao thủ của phủ Hoài Thành tới, chúng ta cứ giữ chân họ, chờ cao thủ của Dược Vương Cốc đến, chúng ta thua trận luôn”.
“Đến khi đó, cao thủ của phủ Hoài Thành chỉ có thể gánh nỗi oan này”.
Lão Cửu nhìn về phía Hoài Lam, gật nhẹ đầu: “Cô hiểu rõ phủ Hoài Thành nhất, chắc cũng có cách dẫn cao thủ của phủ Hoài Thành tới đây đúng không?”
Hoài Lam gật đầu, lập tức lấy điện thoại ra bấm số: “Hoài Phượng, chẳng phải chị vẫn muốn báo thù cho bố chị ư? Bây giờ có một cơ hội ở ngay trước mắt chị, chỉ xem chị có muốn không thôi đấy”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức sững sờ, anh không ngờ Hoài Lam lại gọi cho Hoài Phượng.
Hoài Lam bật loa ngoài, giọng Hoài Phượng lập tức vang lên: “Hoài Lam, bây giờ tất cả cao thủ của phủ Hoài Thành đang đuổi giết mày, mày vẫn còn tâm trạng gọi điện cho tao hả?”
Hoài Lam thản nhiên nói: “Hoài Phượng, chị nghĩ tôi phản bội phủ Hoài Thành thật ư?”
Hoài Phượng hỏi: “Mày có ý gì?”
Hoài Lam nói: “Bề ngoài tôi đã phản bội phủ Hoài Thành, nhưng thật ra đây là nhiệm vụ mà ông nội giao cho tôi, ông ấy bảo tôi cố tình phản bội để tiếp cận Dương Thanh, bởi vì Dương Thanh đang nắm giữ một bí mật cực lớn, thế nên việc cao thủ của phủ Hoài Thành đang đuổi giết chúng tôi chỉ là giả mà thôi”.
“Chắc chị biết rõ phủ Hoài Thành mạnh đến mức nào, chị nghĩ sau khi phủ Hoài Thành cử ra bao nhiêu cao thủ để đuổi giết chúng tôi, chúng tôi thực sự có thể trốn được chắc?”
“Cũng vì ông nội đã ra lệnh nên cao thủ của phủ Hoài Thành mới không bắt chúng tôi”.
Ngay cả Dương Thanh cũng thấy hơi nghi ngờ, có phải đúng như Hoài Lam nói, cô ta được thành chủ Hoài Thành cử đến tiếp cận anh hay không.
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Hoài Phượng trầm giọng hỏi: “Mày nói thật à?”
Hoài Lam lạnh nhạt nói: “Tin hay không tùy chị! Dù sao tôi cũng chỉ là người ngoài, nhưng về sau tôi vẫn phải ở phủ Hoài Thành, người của phủ Hoài Thành đều khinh thường tôi, nên tôi muốn có được sự ủng hộ từ hai mẹ con chị. Chỉ cần hai người đồng ý giúp tôi, tôi sẽ nói tung tích của Dương Thanh cho hai người biết”.
“Tôi còn có thể nói cho chị biết, sau khi chạy khỏi Hoài Thành, Dương Thanh và Miêu Cửu đã gặp phải cao thủ của Dược Vương Cốc, giờ đang bị thương nặng, đây là thời cơ tốt nhất để hai người báo thù”.
Sau khi nghe Hoài Lam nói xong, Hoài Phượng im lặng một lát rồi nói: “Ông nội đã cử mày chủ động tiếp cận Dương Thanh, bây giờ mày lại tiết lộ tung tích của Dương Thanh cho bọn tao, nếu Dương Thanh chết thì mày hoàn thành nhiệm vụ của ông kiểu gì?”
Hoài Lam nói: “Chị tưởng sau khi tôi chọn các người, tôi vẫn làm việc cho ông nội ư?”
Hoài Phượng hỏi: “Mày có ý gì chứ?”
Hoài Lam cười nhạt: “Hai mẹ con chị đã chuẩn bị lâu như thế, có lẽ chẳng mấy nữa, các người sẽ ra tay với ông nội nhỉ?”Chương 1688: Đúng là không đơn giản
Nhất là Dương Thanh, anh cứ nghĩ Hoài Lam là một cô gái vô cùng dịu dàng và lương thiện, nhưng bây giờ nhìn kiểu gì cũng thấy mưu mô.
Không thể không thừa nhận, ý tưởng của Hoài Lam rất hay, nếu có thể đổ cái chết của mấy người Từ Hoa cho thành chủ Hoài Thành thật, đám Dương Thanh sẽ giải quyết được một vấn đề lớn.
Dương Thanh hỏi: “Cô có cách gì để khiến Dược Vương tin đám người Từ Hoa đã bị người của phủ Hoài Thành giết không?”
Hoài Lam mỉm cười: “Chuyện này dễ lắm! Tình trạng của anh và ông Cửu bây giờ đều không tốt, rõ ràng đã bị thương nặng, chỉ cần tình trạng của hai người thê thảm hơn một chút, sau đó để người của Dược Vương Cốc biết, cho dù hai người nói mình đã giết đám người Từ Hoa thì cũng không ai tin”.
“Tuy thực lực của anh rất mạnh nhưng dù sao cũng mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh, trừ những người đã tận mắt chứng kiến sức chiến đấu Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ của anh, bằng không không ai tin anh hết”.
“Còn Từ Hoa lại dẫn hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong tới, Từ Hoa còn là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ có thể giết địch vượt cấp”.
“Với đội hình này, nếu không tận mắt thấy, ai lại tin ba người đó bị hai người giết đây?”
“Đừng nói hai người đã bị thương nặng, cho dù hai người đang ở trạng thái mạnh nhất, có lẽ cũng không ai tin hai người có thể giết được đám người Từ Hoa”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức sáng mắt lên.
Trừ Giang Thành Tử và thành chủ Hoài Thành, chỉ còn đám người Từ Hoa biết chuyện anh đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố thủy.
Đám người Từ Hoa đã chết, chắc Giang Thành Tử cũng không đến mức công bố chuyện Dương Thanh đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố khi mới đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh với bên ngoài đâu đúng không?
Đương nhiên thành chủ Hoài Thành cũng sẽ không nói, cho dù lão ta nói, có mấy ai tin nhỉ?
Chính vì lẽ đó, sẽ không có ai biết bây giờ Dương Thanh mạnh đến mức nào, cũng không ai nghĩ cái chết của đám người Từ Hoa có liên quan tới hai người Dương Thanh.
Dương Thanh lại hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì? Cũng không thể ở lại đây để chờ phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đấu đá với nhau chứ?”
Hoài Lam mỉm cười: “Trước khi Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành phân thắng bại, chúng ta cứ ở đây chờ kết quả đi”.
“Bây giờ có thể khẳng định, cho dù phủ Hoài Thành hay Dược Vương Cốc thắng, họ cũng sẽ không bỏ qua cho anh”.
“Nếu đã vậy, chúng ta hãy nghĩ cách giết mấy cao thủ nhân lúc họ đấu đá với nhau, chỉ cần làm cho kín kẽ là hai người sẽ không bị lộ, còn khiến họ lầm tưởng rằng cao thủ bên đối phương đã giết cao thủ bên mình, từ đó tăng thêm mâu thuẫn giữa họ”.
“Cứ làm như thế, chỉ cần khiến thực lực của họ yếu đi, áp lực khi đối mặt với họ sau này cũng giảm hẳn”.
Lúc này, ngay cả lão Cửu cũng nhìn Hoài Lam bằng ánh mắt tán thưởng.
Lão Cửu trầm giọng nói: “Cô nói đúng, chúng ta vẫn chưa thể đi! Thành chủ Hoài Thành đã biết chuyện Dương Thanh tu luyện được sức mạnh nguyên tố, cho dù chúng ta đi, thành chủ Hoài Thành cũng sẽ tìm mọi cách để giết Dương Thanh”.
“Chúng ta cũng đã đắc tội với Dược Vương Cốc, đến khi đó Dược Vương Cốc cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chúng ta sẽ phải đối mặt với lửa giận của hai thế lực lớn là Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành cùng một lúc”.
“Không chừng họ còn tạm thời hợp tác, đều cử cao thủ đi đối phó Dương Thanh”.
“Nếu đã vậy, chúng ta cứ để họ đấu đá nhau, cho dù bên nào bị tiêu diệt thì cũng có thể giảm ít nhất một nửa áp lực cho chúng ta, nếu chúng ta giết được một số cao thủ hàng đầu của họ thì áp lực còn nhỏ hơn nữa”.
Dương Thanh gật đầu: “Được, nếu đã thế, chúng ta cứ làm theo kế hoạch của Hoài Lam, phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đã đấu đá với nhau từ lâu, cũng đến tình trạng một núi không thể chứa hai hổ lâu lắm rồi, chi bằng chúng ta thúc đẩy trận chiến giữa họ”.
Hoài Lam nói: “Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc vừa bị giết, tạm thời tin tức này vẫn chưa được truyền về Dược Vương Cốc, bây giờ chúng ta phải nghĩ cách dẫn cao thủ của phủ Hoài Thành tới đây”.
“Không chỉ dẫn cao thủ của phủ Hoài Thành tới đây, chúng ta còn phải dẫn người của Dược Vương Cốc tới muộn hơn một chút”.
“Sau khi cao thủ của phủ Hoài Thành tới, chúng ta cứ giữ chân họ, chờ cao thủ của Dược Vương Cốc đến, chúng ta thua trận luôn”.
“Đến khi đó, cao thủ của phủ Hoài Thành chỉ có thể gánh nỗi oan này”.
Lão Cửu nhìn về phía Hoài Lam, gật nhẹ đầu: “Cô hiểu rõ phủ Hoài Thành nhất, chắc cũng có cách dẫn cao thủ của phủ Hoài Thành tới đây đúng không?”
Hoài Lam gật đầu, lập tức lấy điện thoại ra bấm số: “Hoài Phượng, chẳng phải chị vẫn muốn báo thù cho bố chị ư? Bây giờ có một cơ hội ở ngay trước mắt chị, chỉ xem chị có muốn không thôi đấy”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức sững sờ, anh không ngờ Hoài Lam lại gọi cho Hoài Phượng.
Hoài Lam bật loa ngoài, giọng Hoài Phượng lập tức vang lên: “Hoài Lam, bây giờ tất cả cao thủ của phủ Hoài Thành đang đuổi giết mày, mày vẫn còn tâm trạng gọi điện cho tao hả?”
Hoài Lam thản nhiên nói: “Hoài Phượng, chị nghĩ tôi phản bội phủ Hoài Thành thật ư?”
Hoài Phượng hỏi: “Mày có ý gì?”
Hoài Lam nói: “Bề ngoài tôi đã phản bội phủ Hoài Thành, nhưng thật ra đây là nhiệm vụ mà ông nội giao cho tôi, ông ấy bảo tôi cố tình phản bội để tiếp cận Dương Thanh, bởi vì Dương Thanh đang nắm giữ một bí mật cực lớn, thế nên việc cao thủ của phủ Hoài Thành đang đuổi giết chúng tôi chỉ là giả mà thôi”.
“Chắc chị biết rõ phủ Hoài Thành mạnh đến mức nào, chị nghĩ sau khi phủ Hoài Thành cử ra bao nhiêu cao thủ để đuổi giết chúng tôi, chúng tôi thực sự có thể trốn được chắc?”
“Cũng vì ông nội đã ra lệnh nên cao thủ của phủ Hoài Thành mới không bắt chúng tôi”.
Ngay cả Dương Thanh cũng thấy hơi nghi ngờ, có phải đúng như Hoài Lam nói, cô ta được thành chủ Hoài Thành cử đến tiếp cận anh hay không.
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Hoài Phượng trầm giọng hỏi: “Mày nói thật à?”
Hoài Lam lạnh nhạt nói: “Tin hay không tùy chị! Dù sao tôi cũng chỉ là người ngoài, nhưng về sau tôi vẫn phải ở phủ Hoài Thành, người của phủ Hoài Thành đều khinh thường tôi, nên tôi muốn có được sự ủng hộ từ hai mẹ con chị. Chỉ cần hai người đồng ý giúp tôi, tôi sẽ nói tung tích của Dương Thanh cho hai người biết”.
“Tôi còn có thể nói cho chị biết, sau khi chạy khỏi Hoài Thành, Dương Thanh và Miêu Cửu đã gặp phải cao thủ của Dược Vương Cốc, giờ đang bị thương nặng, đây là thời cơ tốt nhất để hai người báo thù”.
Sau khi nghe Hoài Lam nói xong, Hoài Phượng im lặng một lát rồi nói: “Ông nội đã cử mày chủ động tiếp cận Dương Thanh, bây giờ mày lại tiết lộ tung tích của Dương Thanh cho bọn tao, nếu Dương Thanh chết thì mày hoàn thành nhiệm vụ của ông kiểu gì?”
Hoài Lam nói: “Chị tưởng sau khi tôi chọn các người, tôi vẫn làm việc cho ông nội ư?”
Hoài Phượng hỏi: “Mày có ý gì chứ?”
Hoài Lam cười nhạt: “Hai mẹ con chị đã chuẩn bị lâu như thế, có lẽ chẳng mấy nữa, các người sẽ ra tay với ông nội nhỉ?”Chương 1688: Đúng là không đơn giản
Bình luận facebook