Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1982: Cửu tử nhất sinh
Lệ Trần chăm chú nhìn Dương Thanh rồi khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: “Chúng ta nên đi thôi!”
Lão ta nói rồi quay người rời đi.
Mã Siêu thoáng sửng sốt, sau khi hoàn hồn, anh ta nhìn về phía Dương Thanh, thấy Dương Thanh cũng không có vấn đề gì, hình như còn mạnh hơn hồi trước, lúc này mới yên tâm.
“Anh Thanh, em đi trước nhé!”
Anh ta chào Dương Thanh rồi rời đi với Lệ Trần.
Lúc này, Đỗ Thất đã hóa thành cái xác cháy đen, trận đấu võ cũng hoàn toàn kết thúc, người của Võ Tông đều có vẻ cảm khái.
Võ Tông có hai cao thủ được công nhận là mạnh nhất, một người là tông chủ Đỗ Bá, còn người kia là Đỗ Thất.
Có thể nói Đỗ Thất vô cùng quan trọng với Võ Tông, nhưng giờ Đỗ Thất chết rồi, thực lực của Võ Tông cũng sẽ giảm mạnh.
Còn Dương Thanh có tiếp tục bằng lòng ở lại Võ Tông không thì không biết, dù sao mới hồi nãy, rõ ràng Đỗ Bá đã thiên vị Đỗ Thất rồi.
Giữa sân đấu võ, Dương Thanh nhíu mày, không ai biết anh đang nghĩ gì.
Trong lúc mọi người đang ngờ vực, Dương Thanh bỗng hơi nhích chân, lập tức biến mất.
“Cậu Thanh đâu rồi?”
Đỗ Minh Viễn hỏi nhỏ.
Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh biến mất, sắc mặt hơi khó coi, Đỗ Thất đã chết, nếu Dương Thanh cũng rời khỏi Võ Tông thì đúng là cú sốc nặng nề với Võ Tông.
Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, nói với vẻ cầu khẩn: “Đỗ Trọng, cho dù thế nào thì cũng phải để cậu Thanh ở lại Võ Tông, chỉ cần cậu ấy đồng ý gia nhập Võ Tông, anh có thể nhường lại vị trí tông chủ Võ Tông”.
“Cút!”
Đỗ Trọng tức giận quát rồi quay người rời đi.
Ông ta chẳng muốn nói nhảm nữa, trước đó khi Dương Thanh đánh với Đỗ Thất, thái độ của Đỗ Bá khiến ông ta vô cùng thất vọng, bây giờ chỉ muốn rời khỏi Võ Tông.
Bảo ông ta thuyết phục Dương Thanh ở lại Võ Tông á, không thể nào.
Chỉ với thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện, tông chủ Võ Tông đáng gì chứ?
Nếu anh đồng ý, ngay cả những thế lực hàng đầu của giới Cổ Võ cũng rất chào đón anh.
Đỗ Bá nhìn theo bóng lưng Đỗ Trọng, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh, lão ta và Đỗ Trọng là anh em ruột, đã xích mích với nhau bao năm, mãi mới đến lúc Đỗ Trọng về Võ Tông, lão ta không muốn có ngăn cách gì với Đỗ Trọng.
Nhưng hôm nay, ngăn cách giữa hai người còn lớn hơn, có lẽ Đỗ Trọng sẽ không về Võ Tông nữa.
“Bố, lần này bố sai rồi!”
Đỗ Minh Viễn nhìn Đỗ Bá bằng ánh mắt thất vọng, nói rồi quay người rời đi.
Trên mặt Đỗ Bá có vẻ đau khổ, nhưng lão ta cũng không nói gì, chỉ nhìn về phía xác Đỗ Thất rồi nói: “Chôn cất Đỗ Thất đi!”
“Vâng, thưa tông chủ!”
Cho dù thế nào, Đỗ Thất cũng là người của thế hệ trước ở Võ Tông, tuy lão ta đã chết, nhưng không thể phủ nhận rằng lão ta từng lập công lao to lớn cho Võ Tông.
Ở Đông Vực của Ma Sơn, trong mật thất ngầm tại Tàng Thư Các của Ma Tông.
Lúc này, một thanh niên đang ngồi xếp bằng.
Trong mật thất ngầm tràn ngập ma uy đáng sợ, ma uy quanh người thanh niên này càng mạnh mẽ hơn.
Khí thế khủng khiếp liên tục bùng nổ từ người thanh niên ấy.
“Sư phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao anh Thanh lại ở đây?”
Ở bên cạnh, Mã Siêu nhìn Dương Thanh đang ngồi xếp bằng giữa mật thất với vẻ kinh hãi.
Lệ Trần nghiêm nghị nhìn về phía Dương Thanh: “Hồi nãy ở Võ Tông, có cao thủ bí ẩn đã ngăn cản cậu ấy vượt thiên kiếp bằng cơ thể, sau đó truyền âm cho ta, bảo ta dốc toàn lực để giúp cậu ấy vượt thiên kiếp bằng cơ thể”.
Nghe thấy thế, Mã Siêu trợn tròn mắt.
Có cao thủ bí ẩn ngắt ngang thiên kiếp ư?
Trên đời này còn có cao thủ lợi hại đến thế à? Ngắt ngang thiên kiếp bằng sức mình.
Mã Siêu không nhịn được mà hỏi: “Ai mà lợi hại thế ạ? Có thể ngắt ngang cả thiên kiếp”.
Đến giờ Lệ Trần vẫn chưa hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ hồi nãy, lão ta khẽ lắc đầu: “Ta không cảm nhận được rốt cuộc đối phương mạnh đến mức nào, có lẽ đối phương đã đạt đến đỉnh của Thiên Cảnh, thậm chí vượt xa Thiên Cảnh”.
Mã Siêu bỗng không biết nói gì.
Đối với anh ta, một cao thủ vừa bước vào Thiên Cảnh đã đủ để khiến anh ta ngước nhìn rồi, không ngờ bây giờ lại xuất hiện một cao thủ đứng ở đỉnh cao của Thiên Cảnh, thậm chí vượt xa Thiên Cảnh.
Cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đã rất mạnh, vậy cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong sẽ mạnh tới mức nào đây?
Cao thủ vượt xa Thiên Cảnh sẽ có cảnh giới cỡ nào?
Mã Siêu bỗng không dám nghĩ nữa.
Anh ta bỗng nghĩ tới điều gì đó, bèn kinh ngạc hỏi: “Đối phương ngắt ngang việc anh Thanh vượt thiên kiếp bằng cơ thể, lại bảo sư phụ dốc toàn lực để giúp anh ấy đột phá, tức là đối phương đang cố tình giúp anh Thanh giấu giếm việc vượt thiên kiếp bằng nhục thân ư, đối phương đang giúp anh Thanh à?”
Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh, trầm giọng nói: “Người anh em tốt này của con có địa vị vô cùng không đơn giản, bối cảnh của cậu ấy vô cùng đáng sợ, cho dù là ở giới Cổ Võ, có lẽ gia tộc phía sau cậu ấy cũng đứng ở đỉnh cao”.
“Nếu con muốn bắt kịp cậu ấy thì rất khó, cho dù có long mạch giúp đỡ thì vẫn vô cùng khó khăn”.
Vẻ kích động của Mã Siêu dần biến mất, anh ta siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, kiên định nói: “Cho dù khó, con cũng muốn dốc toàn lực để đi theo anh Thanh”.
Lệ Trần nhìn dáng vẻ kiên định của Mã Siêu, chợt nói: “Có một con đường có thể giúp con tu luyện nhanh hơn, thực lực cũng mạnh hơn, nhưng con đường này vô cùng gian khổ, cũng cực kỳ nguy hiểm, miêu tả bằng từ cửu tử nhất sinh cũng không ngoa...”
Lệ Trần còn chưa nói xong, Mã Siêu đã đáp một cách dứt khoát: “Con muốn đi con đường này!”
Anh ta nhìn chằm chằm vào Lệ Trần với vẻ cầu khẩn: “Sư phụ, con không sợ chết, chỉ sợ mình quá yếu, không thể đi theo anh Thanh, không thể bảo vệ vợ con mình, con muốn mạnh lên!”
Lệ Trần rất hài lòng trước phản ứng của Mã Siêu, lão ta nói: “Con đừng vội lựa chọn, tốt nhất con nên nghĩ cho kỹ xem có chọn con đường này không”.
“Với thiên phú của con, nếu tiếp tục tu luyện ở đây, không đầy nửa năm, con sẽ có thể đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thế đã là rất lợi hại ở thế tục, chỉ cần con không trêu vào mấy cao thủ hàng đầu thì đã có thể dễ dàng bảo vệ vợ con con”.
“Nhưng chênh lệch giữa con và Dương Thanh sẽ ngày càng lớn, chẳng mấy chốc cậu ấy sẽ đột phá Thiên Cảnh, tiến vào giới Cổ Võ, hai người sẽ cách nhau ngày càng xa”.
“Ngược lại, nếu con chọn con đường cửu tử nhất sinh kia, không biết được con có sống sót không, nếu may mắn sống sót, con vẫn rất khó bắt kịp Dương Thanh, không những thế, con còn gặp phải rất nhiều kẻ địch vì việc này, người bên cạnh con sẽ trở thành gánh nặng của con, có thể bị kẻ địch của con giết bất cứ lúc nào”.
“Bây giờ con vẫn khẳng định rằng sẽ chọn con đường này ư?”
Lão ta nói rồi quay người rời đi.
Mã Siêu thoáng sửng sốt, sau khi hoàn hồn, anh ta nhìn về phía Dương Thanh, thấy Dương Thanh cũng không có vấn đề gì, hình như còn mạnh hơn hồi trước, lúc này mới yên tâm.
“Anh Thanh, em đi trước nhé!”
Anh ta chào Dương Thanh rồi rời đi với Lệ Trần.
Lúc này, Đỗ Thất đã hóa thành cái xác cháy đen, trận đấu võ cũng hoàn toàn kết thúc, người của Võ Tông đều có vẻ cảm khái.
Võ Tông có hai cao thủ được công nhận là mạnh nhất, một người là tông chủ Đỗ Bá, còn người kia là Đỗ Thất.
Có thể nói Đỗ Thất vô cùng quan trọng với Võ Tông, nhưng giờ Đỗ Thất chết rồi, thực lực của Võ Tông cũng sẽ giảm mạnh.
Còn Dương Thanh có tiếp tục bằng lòng ở lại Võ Tông không thì không biết, dù sao mới hồi nãy, rõ ràng Đỗ Bá đã thiên vị Đỗ Thất rồi.
Giữa sân đấu võ, Dương Thanh nhíu mày, không ai biết anh đang nghĩ gì.
Trong lúc mọi người đang ngờ vực, Dương Thanh bỗng hơi nhích chân, lập tức biến mất.
“Cậu Thanh đâu rồi?”
Đỗ Minh Viễn hỏi nhỏ.
Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh biến mất, sắc mặt hơi khó coi, Đỗ Thất đã chết, nếu Dương Thanh cũng rời khỏi Võ Tông thì đúng là cú sốc nặng nề với Võ Tông.
Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, nói với vẻ cầu khẩn: “Đỗ Trọng, cho dù thế nào thì cũng phải để cậu Thanh ở lại Võ Tông, chỉ cần cậu ấy đồng ý gia nhập Võ Tông, anh có thể nhường lại vị trí tông chủ Võ Tông”.
“Cút!”
Đỗ Trọng tức giận quát rồi quay người rời đi.
Ông ta chẳng muốn nói nhảm nữa, trước đó khi Dương Thanh đánh với Đỗ Thất, thái độ của Đỗ Bá khiến ông ta vô cùng thất vọng, bây giờ chỉ muốn rời khỏi Võ Tông.
Bảo ông ta thuyết phục Dương Thanh ở lại Võ Tông á, không thể nào.
Chỉ với thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện, tông chủ Võ Tông đáng gì chứ?
Nếu anh đồng ý, ngay cả những thế lực hàng đầu của giới Cổ Võ cũng rất chào đón anh.
Đỗ Bá nhìn theo bóng lưng Đỗ Trọng, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh, lão ta và Đỗ Trọng là anh em ruột, đã xích mích với nhau bao năm, mãi mới đến lúc Đỗ Trọng về Võ Tông, lão ta không muốn có ngăn cách gì với Đỗ Trọng.
Nhưng hôm nay, ngăn cách giữa hai người còn lớn hơn, có lẽ Đỗ Trọng sẽ không về Võ Tông nữa.
“Bố, lần này bố sai rồi!”
Đỗ Minh Viễn nhìn Đỗ Bá bằng ánh mắt thất vọng, nói rồi quay người rời đi.
Trên mặt Đỗ Bá có vẻ đau khổ, nhưng lão ta cũng không nói gì, chỉ nhìn về phía xác Đỗ Thất rồi nói: “Chôn cất Đỗ Thất đi!”
“Vâng, thưa tông chủ!”
Cho dù thế nào, Đỗ Thất cũng là người của thế hệ trước ở Võ Tông, tuy lão ta đã chết, nhưng không thể phủ nhận rằng lão ta từng lập công lao to lớn cho Võ Tông.
Ở Đông Vực của Ma Sơn, trong mật thất ngầm tại Tàng Thư Các của Ma Tông.
Lúc này, một thanh niên đang ngồi xếp bằng.
Trong mật thất ngầm tràn ngập ma uy đáng sợ, ma uy quanh người thanh niên này càng mạnh mẽ hơn.
Khí thế khủng khiếp liên tục bùng nổ từ người thanh niên ấy.
“Sư phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao anh Thanh lại ở đây?”
Ở bên cạnh, Mã Siêu nhìn Dương Thanh đang ngồi xếp bằng giữa mật thất với vẻ kinh hãi.
Lệ Trần nghiêm nghị nhìn về phía Dương Thanh: “Hồi nãy ở Võ Tông, có cao thủ bí ẩn đã ngăn cản cậu ấy vượt thiên kiếp bằng cơ thể, sau đó truyền âm cho ta, bảo ta dốc toàn lực để giúp cậu ấy vượt thiên kiếp bằng cơ thể”.
Nghe thấy thế, Mã Siêu trợn tròn mắt.
Có cao thủ bí ẩn ngắt ngang thiên kiếp ư?
Trên đời này còn có cao thủ lợi hại đến thế à? Ngắt ngang thiên kiếp bằng sức mình.
Mã Siêu không nhịn được mà hỏi: “Ai mà lợi hại thế ạ? Có thể ngắt ngang cả thiên kiếp”.
Đến giờ Lệ Trần vẫn chưa hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ hồi nãy, lão ta khẽ lắc đầu: “Ta không cảm nhận được rốt cuộc đối phương mạnh đến mức nào, có lẽ đối phương đã đạt đến đỉnh của Thiên Cảnh, thậm chí vượt xa Thiên Cảnh”.
Mã Siêu bỗng không biết nói gì.
Đối với anh ta, một cao thủ vừa bước vào Thiên Cảnh đã đủ để khiến anh ta ngước nhìn rồi, không ngờ bây giờ lại xuất hiện một cao thủ đứng ở đỉnh cao của Thiên Cảnh, thậm chí vượt xa Thiên Cảnh.
Cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đã rất mạnh, vậy cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong sẽ mạnh tới mức nào đây?
Cao thủ vượt xa Thiên Cảnh sẽ có cảnh giới cỡ nào?
Mã Siêu bỗng không dám nghĩ nữa.
Anh ta bỗng nghĩ tới điều gì đó, bèn kinh ngạc hỏi: “Đối phương ngắt ngang việc anh Thanh vượt thiên kiếp bằng cơ thể, lại bảo sư phụ dốc toàn lực để giúp anh ấy đột phá, tức là đối phương đang cố tình giúp anh Thanh giấu giếm việc vượt thiên kiếp bằng nhục thân ư, đối phương đang giúp anh Thanh à?”
Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh, trầm giọng nói: “Người anh em tốt này của con có địa vị vô cùng không đơn giản, bối cảnh của cậu ấy vô cùng đáng sợ, cho dù là ở giới Cổ Võ, có lẽ gia tộc phía sau cậu ấy cũng đứng ở đỉnh cao”.
“Nếu con muốn bắt kịp cậu ấy thì rất khó, cho dù có long mạch giúp đỡ thì vẫn vô cùng khó khăn”.
Vẻ kích động của Mã Siêu dần biến mất, anh ta siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, kiên định nói: “Cho dù khó, con cũng muốn dốc toàn lực để đi theo anh Thanh”.
Lệ Trần nhìn dáng vẻ kiên định của Mã Siêu, chợt nói: “Có một con đường có thể giúp con tu luyện nhanh hơn, thực lực cũng mạnh hơn, nhưng con đường này vô cùng gian khổ, cũng cực kỳ nguy hiểm, miêu tả bằng từ cửu tử nhất sinh cũng không ngoa...”
Lệ Trần còn chưa nói xong, Mã Siêu đã đáp một cách dứt khoát: “Con muốn đi con đường này!”
Anh ta nhìn chằm chằm vào Lệ Trần với vẻ cầu khẩn: “Sư phụ, con không sợ chết, chỉ sợ mình quá yếu, không thể đi theo anh Thanh, không thể bảo vệ vợ con mình, con muốn mạnh lên!”
Lệ Trần rất hài lòng trước phản ứng của Mã Siêu, lão ta nói: “Con đừng vội lựa chọn, tốt nhất con nên nghĩ cho kỹ xem có chọn con đường này không”.
“Với thiên phú của con, nếu tiếp tục tu luyện ở đây, không đầy nửa năm, con sẽ có thể đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thế đã là rất lợi hại ở thế tục, chỉ cần con không trêu vào mấy cao thủ hàng đầu thì đã có thể dễ dàng bảo vệ vợ con con”.
“Nhưng chênh lệch giữa con và Dương Thanh sẽ ngày càng lớn, chẳng mấy chốc cậu ấy sẽ đột phá Thiên Cảnh, tiến vào giới Cổ Võ, hai người sẽ cách nhau ngày càng xa”.
“Ngược lại, nếu con chọn con đường cửu tử nhất sinh kia, không biết được con có sống sót không, nếu may mắn sống sót, con vẫn rất khó bắt kịp Dương Thanh, không những thế, con còn gặp phải rất nhiều kẻ địch vì việc này, người bên cạnh con sẽ trở thành gánh nặng của con, có thể bị kẻ địch của con giết bất cứ lúc nào”.
“Bây giờ con vẫn khẳng định rằng sẽ chọn con đường này ư?”
Bình luận facebook